[KCKYT] 16-20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

16.

Thời điểm Văn Tu Viễn trở lại hội trường, Trang Diễn tựa hồ bị người ta chuốc không ít rượu, tuy rằng không say nhưng có chút chóng mặt

Trên sân khấu có diễn, hắn vô cùng quy củ cùng Ôn Trúc ngồi một chỗ nói chuyện phím, nhìn thấy Văn Tu Viễn tiến vài, thập phần vui vẻ mà hướng Văn Tu Viễnm vậy tay, Văn Tu Viễn liền đi tới, ngồi bên canh hai người, không nói lời nào, chỉ nghe bọn họ nói chuyênj

Trang Diễn bỗng nhiên hối hận mình gọi Văn Tu Viễn tới, boss ngồi bên cạnh, hắn và Ôn Trúc bỗng nhiên trở nên lúng túng, nói chuyện có chút câu nệ, như thế trong chốc lát Ôn Trúc bỗng nhiên đề nghị [Không bằng ba người chúng ta chụp hình đi]

Văn Tu Viễn cơ bản không muốn, nhưng hắn thấy Trang Diễn uống rượu, trong đôi mắt lấp lánh lệ quang, thoáng do dự liền đáp ứng

Văn Tu Viễn dễ nói chuyện như vậy, Ôn Trúc vạn phần kinh ngạc. Nàng đã nghe đồn đại một ít về Trang Diễn cùng Văn Tu Viễn, lúc này trong lòng liền sáng tỏ, cũng không nói thêm gì mà Trang Diễn chủ động móc điện thoại di động, ba người ghé nào chụp hình. Ôn Trúc bán manh, Trang Diễn giơ tay chữ V, chỉ có Văn Tu Viễn khoanh tay đứng phía sau, mặt lãnh đạm no cảm xúc, phong cảnh thực quỷ dị, hình như không cẩn thận xuất hiện trong ống kính

Chụp xong Trang Diễn lấy điện thoại vùi đầu chỉnh sửa, nhìn vẻ mặt Văn Tu Viễn nghĩ một chút, không nhịn được chèn bộ râu cá trê lên miệng y.

Ân, nghiêm túc nhưng không mất hoạt bát, rất hợp với y

Trang Diễn phát ra weibo, có chút chột dạ nhìn Văn Tu Viễn, thấy y cùng tiểu trợ lý nói chuyện, nói chúy chuyện nghệ sĩ công ty nào đó bị phát hiện, ... Văn Tu Viễn nghĩ dùng tiền mua tin tức. Thấy y không có ý định xem weibo Trang Diễn lặng lẽ thở ra, quay đầu nhìn thấy Ôn Trúc lướt weibo, nhịn cười nhỏ giọng với Trang Diễn: [Văn tổng sẽ tức giận]

Trang Diễn nháy mắt mấy cái: [Hả? Ngươi nói gì? Ta không hiểu]

17.

Bọn họ bên ngoài ăn chơi chè chén, Dưa Hấu Đại bị nhốt ở nhà vô cùng đáng thương ăn thức ăn trong chén nhỏ.

Cuộc họp thường niên kết thúc, Trang Diễn cùng Văn Tu Viễn một trước một sau trở về nhà, cái này cũng là để tránh hiềm nghi. Trang Diễn về đến nhà, vừa vào cửa liền nghe thấy Dưa Hấu Đại đang gào thảm thiết, Trang Diễn sợ Dưa Hấu Đại có chuyện gì, sợ đến mức quang giày chạy nhanh vào trong, sau đó nhìn thấy thẻ vào nhà của Dưa Hấu Đại trên cửa

Trước đây, vì để tiện cho Dưa Hấu Đại ra vào, Văn Tu Viễn trang trí lại phòng ốc thì làm vài cái cửa nhỏ cho mèo – đó là lúc Dưa Hấu Đại chưa mụp, ra vào cửa dễ dàng, sau này mụp lên thì ngày ngày làm ổ trong phòng khách chẳng đi đâu, hiện tại mới bắt đầu đi lại chung quanh.

Trang Diễn cười đến đau bụng, chén thức ăn mèo của Dưa Hấu Đại cách đó không xa nhưng Dưa Hấu Đại có duỗi thẳng móng vuốt cũng không tính, hình ảnh này quá mức kịch tính. Trang Diễn lấy điện thoại di động chụp lây svài bức, đang định kéo Dưa Hấu Đại lấy ra, bên ngoài cửa phòng vang lên một tiếng, Văn Tu Viễn trở về

Vì vậy Trang Diễn bỏ xuống Dưa Hấu Đại, chạy nhanh ra ngoài kèo Văn Tu Viễn vào xem trò vui, chỉ sinh vật đang nằm dài trên mặt đất cười nói: [Văn tổng, cửa mèo nhà ngươi gầy!]

[...]

Văn Tu Viễn cũng móc di động ra chụp lấy vài bức ảnh, không để ý cảm thụ của bạn mèo Dưa Hấu Đại bị mắc kẹt, sau đó mở ra weibo của mình, chuẩn bị theo thường lệ phơi nắng mèo

Trang Diễn cả kinh, lui về sau vai bước, nhìn trái nhìn phải, hoảng loạn chạy lên lầu, sau đó đem mình khóa trong phòng tắm

Sau một lát, hắn bỗng nghe Văn Tu Viễn tức giận gõ cửa: [Trang Diễn, ngươi lăn ra đây cho ta]

Trang Diễn oan ức nói [Không rảnh, biến thái, ta đang đi toilet!]

Văn Tu Viễn cười lạnh [Có bản lãnh ngươi ở trong đó nguyên buổi tối luôn đi]

[Hảo!]

18.

Nhưng Trang Diễn không có bản lĩnh đó, ở bên trong lập tức cảm thấy vô cùng vô vị, cẩn thận từng li từng tí một hé ra nhìn phía ngoài

Hắn cho rằng Văn Tu Viễn đã đi, mói vừa mới thở ra, cửa bỗng nhiên bị Văn Tu Viễn dùng sức kéo ra. Trang Diễn sợ hết hồn, liền không đứng thẳng được liền ngã xuống sàn, đầu gối đập mạnh xuống sàn, bầm đen, khuỷu tay đụng phải cạnh nhọn của bồn rửa mặt chảy máu, đau đến nhe răng trợn mắt

Lần này ngược lại đem Văn Tu Viễn dọa sợ, hắn tìm hộp thuốc cứu thương giúp Trang Diễn băng bó vết thương, Trang Diễn nhân cơ hội nói sang chuyện khác, oán giận Văn Tu Viễn, nói [Đều là tại ngươi!]

Văn Tu Viễn đáp [Ta sai]

[Làm ta sợ muốn chết!]

[Ta không nên kéo cửa như vậy]

[Đều tại ngươi!]

[Xin lỗi]

Trang Diễn nói một câu Văn Tu Viễn nói một câu, ít khi hắn như vậy, Trang Diễn cảm thấy thú vị, liền lấy kỹ năng diễn xuất ra, ủy ủy khuất khuất nói [Đau chết luôn]

Hắn nhìn động tác Văn Tu Viễn thoáng dừng lại, sau đó kéo tay Trang Diễn thổi thổi vết thương của hắn, rồi hôn một cái lên mu bàn tay của hắn, nhẹ giọng nói [Ta sau này không như vậy nữa]

Mặt Trang Diễn đỏ tới mang tai, kỹ năng diễn xuất đều vứt hết, quay đầu đi có chút cà lăm nói [Ngươi ... ngươi hảo hảo nhớ kỹ! Ta thật tức giận!]

[Được]

Hắn tiếp tục xử lý vết thương Văn Tu Viễn, hai người trầm mặc trong chốc lát, Trang Diễn mở miệng hỏi [Ngươi mới đem Dưa Hấu Đại lấy ra hả?]

[Ây ...]

19.

Dưa Hấu Đại dỗi, nguyên một ngày không nhìn Trang Diễn cùng Văn Tu Viễn

Văn Tu Viễn đem mèo ra ngoài phơi nắng, Trang Diễn không vui, liền vô cùng đáng thương mà vỗ đầu gối bầm đem của mình, nói không cẩn thận té ở nhà

Nhất thời vô số người đau lòng an ủi hắn, Văn Tu Viễn cũng nhìn thấy tin này, làm cho lúc ăn điểm tâm lại xin lỗi Trang Diễn, Trang Diễn nói mình may là không phải nữ minh tinh, không thường xuyên diện váy khoe chân, không thôi rất khó xem

Văn Tu Viễn thở dài, đối với suy nghĩ của hắn chính là miễn bình luận

Dùng xong điểm tâm, Văn Tu Viễn phải đi làm, Trang Diễn tiễn hắn tới cửa, Văn Tu Viễn mang giày, mở cửa quay đầu lại nói với Trang Diễn

[Bạn cùng phòng của ngươi, đừng quá thân cận] Văn Viễn nói [Không phải loại gì tốt]

Trang Diễn cho là Văn Tu Viễn nói chuyện hồi đại học, liền cười cùng Văn Tu Viễn nói [Ta biết, chuyện đã qua rồi]

Văn Tu Viễn không nói thêm, sửa sang lại âu phục, bước ra cửa một bước lại lộn lại hôn má Trang Diễn một cái

Hắn đóng cửa rời đi, Trang Diễn vẫn đứng tại chỗ, xoa mặt mình, ngây ngốc nở nụ cười

20.

Văn Tu Viễn còn chưa tới công ty, trợ lý đã gọi điện tới báo cạo chuyện đêm qua

[Ta và bên kia xác nhận qua. Bọn họ không có thu được bất kỳ tin tức nào liên quan đến Trang tiên sinh, cũng không có ai là bằng hữu của Chương Lâm]

Kết quả trong dự liệu, Văn Tu Viễn trầm tư, hỏi [Chương Lâm có phải sắp có vai mới?]

[Đúng, nam chính a]

[Cắt vai của hắn]

Tiểu trợ lý chần chừ hỏi [Hắn chó cùng rứt chậu thì sao?]

[Người tâm bất chính, ngươi càng theo hắn, hắn sẽ không biết điểm dừng] văn Tu Viễn hời hợt nói [Huống chi hắn cũng không thể tạo ra sóng gió gì ]

[Trang tiên sinh bên kia ...]

[Ta sẽ nói cho hắn]

...

Tiểu thịt tươi Chương Lâm mới nổi lên vài ngày bỗng nhiên mai danh ẩn tích, mấy bộ phim truyền hình vì đủ loại nguyên do mà thay vai nam chính, đến trước tết, hắn cũng chỉ nhận được hai ba cái quảng cáo nhỏ, hiện tại, kẻ ngu cũng nhìn ra có chuyện không đúng

Trang Duễn không quan tâm quá nhiều về Chương Lâm, hắn cũng không biết những chuyện này, buổi chụp hình kết thúc, liền cùng đoàn phim tuyên truyền. Sắp đến tết, Văn Tu Viễn gọi điện thoại bảo hắn về nhà ăn tết, hắn vui vẻ đến mức hận không thể thông báo cho bàn dân thiên hạ, bíp bíp cộc cộc tắt điện thoại lên máy bay về nhà, thời điểm xuống phi cơ mở điện thoại , vừa nhìn --- vô số cuộc gọi nhỡ, điện thoại của hắn giống như sắp vỡ

Trang Diễn không rõ, nhìn tiểu trợ lý bên cạnh cũng mờ mịt, bọn họ một mặt nhìn điện thoại một bên chuẩn bị rời sân bay, bỗng nhiên người đại diện gọi điện tới, vội vàng dặn bọn họ: [Các ngươi đã xuống máy bay? Trước tiên đừng ra ngoài!]

Trang Diễn mờ mịt [Sao vậy?]

[Có chút chuyện, bên ngoài đều là phóng viên, ta sẽ kêu người đến đón]

Hắn hàm hồ vài lời rồi cúp điện thoại, Trang Diễn không rõ, hắn đang nghĩ chính mình gần nhất có phải làm chuyện gì kỳ quái không nên lúc này liền bị phóng viên khui ra, bao vây, điện thoại di động bỗng nhiên bắn ra tin tức, hắn nhìn một cái ----

[Thiên a! Diễn viên Trang Diễn được bao dưỡng!]

Trang Diễn [ ...]

Tốt a, quan hệ không đứng đắn của hắn với Văn tổng ... hình như bị phát hiện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro