Dạo bước trên con phố ngập tràng ánh hoàng hôn
Cậu từ đâu đến vậy? Trông cậu mệt mỏi quá
Nào! hãy đến đây để tớ sưởi ấm cho cậu nhé
cậu đã chịu nhiều vất vả rồi
Sao cậu không nghỉ lại đây nghỉ ngơi chút nhỉ?
Thong thả cùng tớ trò chuyện chút đi
Đêm nay mang cho ta cảm giác thật thanh bình
Tuyết rơi xuống lấp dần những dấu chân ta để lại
Cổ họng đau đớn rít lên từng cơn
Khô rát cả rồi, khô rát cả rồi
Phía xa kia tiếng lũ cáo vang vọng
Có vẻ như đang truy tìm chúng ta
Nhịp thở của tớ khẽ chậm lại
Cứ thế đi! Cứ thế mà đi tiếp đi!
Giữa cái lạnh run người của tuyết trắng
Chính trái tim ấm áp của cậu đã tô lên một sắc màu
Hít một hơi thật sâu
Sưởi ấm thanh quản còn rát đau
Từng ngọn lửa, bùng cháy lên, rực sáng lên, trong đêm lễ thanh tẩy
Giờ ta hãy cùng nhau thay đổi số phận ngỡ như đã bị định đoạt
Tớ muốn biết thêm những điều về cậu!
Khi những ngôn từ không thể thốt lên
Khi những câu chữ còn nghẹn trong cổ họng
Từ bao giờ tuyết trắng đã hóa mưa rơi
Trước khi bình minh đã hóa lụi tàng
Cậu nhanh chóng rời khỏi nơi này
Những giọt lệ đọng lại trên bờ mi
Tuôn trào ra, tuôn trào ra
"Cảm ơn vì mọi thứ" những câu ấy
Mong cậu đừng nói ra, đừng bỏ tớ một mình
Chắc chắn rằng cậu sẽ không quay lại
Như thế đi. Cứ như thế đi!
Kể cả khi chúng ta gặp được nhau trong mơ
Chắc chắn rằng cậu cũng sẽ thờ ơ
Tớ vẫn ở đây! Vẫn ở đây!
Vẫn đang chờ cậu mặc tay áo đã ướt đẫm
Giờ hãy cùng nhau vượt qua mọi khoảnh khắc của kí ức
Mặc dù thời gian có hạn nhưng hãy cùng nhau sống tiếp
Ngọn lửa của ngày lễ thanh tẩy
Ngọn lửa của ngày lễ thanh tẩy
Dưới làn mưa sối xả, đã ướt sủng rồi
Lấp lánh, lấp lánh tia nắng sáng khi bình minh đang ló dạng
cậu cũng đang ngắm nó phải không?
30.12.12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro