Chap 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc Taehyung rời khỏi, mọi thứ trong lòng cậu như một mớ hỗn độn bao trùm lấy .

* Đùng , đùng *

Ngoài trời đã chuyển sang mưa , một cơn mưa nặng hạt. Thời tiết cứ lúc nắng lúc mưa , nhưng nay nó lại lớn đến quặn lòng.

Bữa tiệc chuẩn bị ngoài trời , lại vì mưa mà la thê với nhau vào trong hiên nhà.

Cậu đứng ngoài cửa sổ, nhìn từng cánh hoa đang đung đưa theo gió . Tán cây lớn , cũng không chịu nổi sức nặng mà quật ngã về một bên .

Bầu trời xế chiều đã tối , nhờ mưa càng khiến nó thêm u ám .

Bỗng Yu Joo kéo lấy tay cậu .

" Sami về rồi , mau mau vào vị trí thôi ."

" Nhưng Taehyung vẫn chưa về mà ."

" Boss bảo là có chút việc nên chắc sẽ về trễ đấy ."_ Rồi nó nhìn ra phía cổng chính ._ " Hay là thế này , sau khi Yoongi cầu hôn xong tôi sẽ cùng anh ấy đi tìm boss về , được chứ ?"

" Tôi cứ thấy lo lắng trong lòng, trời bên ngoài thì mưa to thế này nữa . Anh ấy đã đi hơn hai tiếng rồi , điện thoại cũng không nghe máy."

Yu Joo vỗ lên vai cậu , nó cười nhẹ , an ủi cậu bằng giọng nói nhẹ nhàng.

" Không sao đâu , boss của tôi sẽ về ngay ấy mà . Đi thôi , ra ngoài cùng mọi người nào ."

Dứt câu nó kéo lấy tay cậu tiến ra ngoài , nơi đây đã được chuẩn bị kĩ càng .

Đứng ở phía sau nhìn mọi người đang hăng hái đợi chờ cô và anh . Chỉ riêng cậu , lại mong ngóng cánh cổng ấy một lần nữa mở ra .

Sami cùng chiếc bụng nhỏ nhắn , một chiếc đầm bầu xoè nhẹ , vừa đơn giản nhưng lộ rõ từng đường nét tươi tắn trên gương mặt của cô .

* phụp *

Là pháo giấy , tiếng pháo giấy được Taemin và Jimin bắn ra văng tung toé xuống sàn .

Mắt Sami trợn tròn , cô bất ngờ tới nổi chỉ đứng chôn chân tại đó không thể nào cử động .

Yoongi đỡ lấy tay cô kéo lên phía trước, từng bước nhẹ nhàng rồi thì thầm .

" Happy birthday to you , Happy birthday to you , happy birthday , happy birthday ."

Cô kéo lên một nụ cười nhẹ nhàng, khoé mắt cô rưng rưng , khoé môi cắn chặt .

" Mọi người tổ chức cho tôi sao ?"

" Dạ , chị thổi nến đi ." _ Taemin đưa trước cô một chiếc bánh kem nhỏ nhắn .

" Mọi người làm tôi bất ngờ quá ." _ Rồi Sami bật khóc, cô nức lên từng đợt , cuối cùng vẫn là giọt nước mắt hạnh phúc .

Khi cô vừa thổi nến xong , cũng là lúc đèn trong nhà vụt tắt.

Jungkook cùng mọi người đều dạt ra phía sau để ngắm nhìn những ánh nến được thắp lên.

Một hình trái tim được tạo nên từ hoa hồng đỏ , cái sắc hoa được ví như tình yêu , vừa đằm thắm lại xinh đẹp .

Yoongi nắm lấy tay cô , Sami vẫn chưa hết hoang mang mà nhìn chằm chằm về phía mọi người.

" Chuyện này là sao vậy Jungkook ?"

" Sami à ." _ Giọng nói anh ân cần, trầm ấm.
"Em hiểu được tình cảm của anh mà đúng không nào ?"

Rồi anh quỳ xuống , quỳ dưới chân cô với sự chứng kiến của tất cả mọi người.

Một giọt , hai giọt, những giọt nước mắt của sự rung động . Sami xiết chặt môi mình , cô là đang , đang khó xử.

" Anh đứng lên đi , anh làm gì vậy hả ."

" Không đứng , anh sẽ quỳ ở đây , quỳ theo cách trân thành nhất ."

Sự lạnh lẽo của gió trời lại vì anh mà trở nên ấm áp. Tâm hồn cô bị đục khoét cuối cùng cũng có người hy sinh mà hàn gắn nó .

Yoongi đưa trước mặt cô một chiếc nhẫn lấp lánh , lòng cô cũng vì thế mà hụt mất một nhịp , khó chịu và bức rứt.

" Chấp nhận để anh bảo vệ em cả đời này nhé , làm vợ anh đi Sami à ."

Một người tốt như anh , quả thật cô không đáng để nhận lấy .

" Yoongi à , thật ra thì ...."

" Có vẻ tôi tới không đúng lúc thì phải ."

Trong làn mưa cùng sấm chớp, một dáng người cao ráo với thái độ ngông nghênh đứng tựa mình vào cạnh cửa.

Gã ném điếu thuốc xuống sàn, mắt nhìn về phía cô và anh .

" Cứ tự nhiên, tôi không đến đây để phá đâu ."

Taemin nhíu mày, cô bé chạy tới bên cạnh gã .

Dơ tay bịt lấy miệng gã .

" Anh ba thật ồn ào , im lặng nào ."

" Ái , on ưm ." _ Gã gạt tay em ra .
" Cái con bé này , sao dám bịt miệng anh vậy ."

" Anh là đồ phá đám ."

" Anh qua đây là có lí do chứ không rãnh rỗi đâu ."

Taemin thở dài , em bĩu môi.

" Lí do gì ."

" Em về nhà thu xếp hành lý rồi đi về Mỹ với anh , anh đặt vé rồi ."

Lúc này mọi người trong nhà đều xông ra ngoài , Jungkook bực tức đứng trước mặt gã .

" Taemin con bé đã bảo sẽ ở đây với Taehyung, nếu anh thích thì tự về Mỹ một mình đi ."

" Chuyện của nhà tôi , cậu né ra đi ."

" Taehyung đã dặn tôi , nếu ai đó nhắc về chuyện đưa con bé về Mỹ thì lập tức ngăn cản."

Baeji nhếch mép.

" Hắn ta không nói gì cho các người sao ?"

Jungkook bắt đầu thay đổi sắc mặt, cậu nắm lấy cổ tay gã, kéo mạnh .

" Anh biết Taehyung ở đâu sao ? , này đừng nói là anh ấy đã đi gặp anh đấy ."

Baeji nhún vai .

" Anh ta cũng kín miệng quá nhỉ, mà tôi không biết đâu , Taemin đi về mau ."_ Gã kéo tay em , một lực mạnh đi ra phía cổng .

" Không mà , bỏ em ra , anh ba à ."

Jungkook dơ rộng tay , cậu tránh ngang đường đi của gã . Mắt cậu rưng rưng lo lắng, đúng vậy , là tâm chẳng thể nào thoát khỏi sự lo lắng.

" Làm ơn đi , Taehyung đang ở đâu vậy ."

" Mà dù sao bây giờ có nói thì các người cũng chẳng đến kịp nữa , thôi để tôi nói luôn ."

Jungkook mở to mắt , Yoongi và Yu Joo liền tức tốc đến gần gã .

" Không đến kịp là sao ?"

" Taemin à , anh ba rất giỏi luôn ấy . Anh ba đã trả thù được cho mẹ của chúng ta rồi , em biết gì không? Hắn ta ngu lắm , chỉ bị dụ có mấy câu mà đã tự mình tìm đến hang cọp rồi ."
" Anh không tính sẽ giết luôn , mà cứ để yên cho người khác hành hạ, tới khi nào anh thấy đã rồi anh sẽ tự tay bóp còi súng ."

Những câu nói máu lạnh phát ra từ chính miệng của đứa em mà hắn yêu thương nhất , người em mà hắn dành cả thanh xuân của mình để đánh đổi cho nó một sự bình yên .
  Cậu không thể tin được những gì mình đang nghe thấy, lùng bùng trong lỗ tai đến mức nghẹn ngào.

Jungkook ngã khuỵu xuống sàn , Yu Joo thì tức giận nắm lấy cổ áo gã . Nó hét lên , tiếng hét thất thanh chỉ vỏn vẹn năm từ " Anh ấy đang ở đâu ."

" Mắc gì tôi phải nói chứ , Taemin chúng ta ..."

* Bốp *

Gã cứng đờ ở đấy , Yoongi mắt mở to khi chứng kiến cảnh Taemin mạnh tay tát lên gương mặt của gã .

Bàn tay em run rẩy , cả bản thân cũng không thể kiểm soát được cử chỉ của mình nữa .

Từng câu từng chữ cùng tiếng nấc nghẹn trong cổ họng, Taemin nhìn thẳng vào mắt gã .

" Anh hai đang ở đâu ."

" Tại sao em lại tát anh , em bị sao vậy ?"

" Anh hai đang ở đâu ." _ Em nhấn mạnh, như nhát dao xuyên thấu vào tim gã .

" Mắc gì anh phải nói ?" _ Mặt gã vênh váo, không nể nang bất kì ai .

* Bốp* _ Lại tiếp tục thêm một cái tát từ chính cô em gái mà gã coi là cả cuộc sống.

" Em ."

" Anh chưa tỉnh sao, anh chưa chịu tỉnh sao ."

" Em mới là người phải tỉnh táo đấy, hắn ta giết chết mẹ mình, hắn ta đáng bị như thế ."

" Bà ta không xứng đáng làm mẹ, em không có người mẹ như bà ta ." _ Mắt cô tứa lên gân đỏ , lúc này mới thấy cô thật sự rất giống với Taehyung .

" Hỗn láo , ai dậy em ăn nói với mẹ kiểu đó hả ."

" Nếu không có anh hai thì bây giờ anh đã bị đuổi ra khỏi nhà làm ăn mày rồi , nếu không có anh hai thì mấy cái thứ đồ trên người anh và cả những lần anh tự cao tự đại là con nhà họ Kim đã biến mất từ mười năm trước rồi ."

" Em nói cái gì vậy , anh ta chỉ khiến cuộc đời anh xấu đi thôi . Chẳng có gì tốt đẹp cả , kể cả ba ba cũng chỉ thương một mình anh ta ."

" Vì anh ấy mới là con của ba ."

Baeji nhíu mày, gã nắm lấy vai em .

" Thì anh cũng là ..."

" Anh không phải , anh không phải là con nhà họ Kim ."

Trong bầu Baeji lúc này chỉ vang vọng những câu nói nhẹ nhàng của em , " Anh không phải là con nhà họ Kim ," có thứ gì đó như muốn nổ tung trong đầu mình vậy .

Quả vậy, những điều mình không muốn tin đều xảy ra với chính cuộc đời mình .

" Em bị điên rồi ." _ Baeji xoay người , mắt hắn nhìn lên bầu trời.

" Em đã chứng kiến tất cả , chỉ là cô bé bảy tuổi nhưng lại phải tự mình đấu tranh với chính những lùm xùm trong gia đình của mình . Cái hôm tự tử không phải là vì em nhớ mẹ , mà là gì em không thể tin mình có thể là con của một người như thế ."

10 năm trước .

" Kim Baeji , không cùng huyết thống."

Ông Kim tức giận nắm lấy cổ bà , một cái bóp mạnh khiến mặt bà đỏ ửng.

Taehyung chạy tới liền ôm lấy bà , hắn nước mắt đầm đìa.

" Ba à , cái gì cũng từ từ nói."

Nhìn cậu con trai duy nhất của mình đang khuỵ luỵ mà van xin cho người đàn bà đó , ông Kim liền ngừng tay .

" Con né qua một bên đi , ta muốn chuyện với dì của con ."

Bà ta thuận đà mà đứng dậy, một lực mạnh hất Taehyung ngã ra sàn .

" Đừng đạo đức giả , mày cũng có ưa gì tao ."

" Dì à , dì nói gì vậy ."

" Không phải là mày xúi ba mày đi xét nghiệm sao , vì mày ganh tị khi thấy nó có cuộc sống quá đầy đủ à . Cũng đúng thôi , một đứa không mẹ như mày thì làm sao mà hiểu được ."

" Bà câm mồm ." _ Ông Kim tức giận .

Taehyung mệt nhọc đứng dậy , hắn nhìn chằm chằm vào phía bà .

" Dì không được nhắc đến mẹ con , dì cũng không được nói oan cho con như thế ạ . Việc ba đi xét nghiệm ADN là vì dì , vì dì đã ..."

" Tao làm sao ?"

" Dì đã câu dẫn đàn ông , con và ba đã thấy dì , thấy dì đi vào khách sạn cùng họ ."

Bà ta đảo mắt lơ đãng đi sự căm phẫn của ông , ông Kim thở dài . Ông cố gắng điềm tĩnh, ngồi ngay ngắn xuống ghế .

" Nó là con của ai ."

" Ai mà nhớ , hồi đó cặp biết bao là thằng mà ."

" Loại đàn bà dơ bẩn."

" Ừ tôi dơ lắm, dơ tới mức mà khiến ông bỏ vợ để rước về đấy ."

Một lần nữa ông Kim đứng dậy , ông kéo lấy tóc bà , giật mạnh .

" Tao hỏi mày nó là con của ai ."

" Buông ra coi , cha già điên này , buông ra ."

" Ba à , nhỏ thôi , Tamin đang còn trên phòng ."

Bà ta vùng vẫy, thoát khỏi bàn tay của ông . Mồm miệng độc hại lại thốt ra những lời dơ bẩn.

" Hình như là của thằng bạn thân ông đấy , nó đụ được mấy lần , mà do nó chạy mất mẹ rồi nên thôi cho ông đổ vỏ ."
" Mà ông ngu thật , tôi hại vợ ông chết ngày chết mòn mà tới giờ vẫn tin đó là bệnh . Suy cho cùng cũng là do ông háo sắc, do ông mê của lạ ."
" Giờ ông biết cả rồi thì li dị thôi , tôi dẫn hai đứa con tôi đi . Tài sản thì bắt buộc phải chia cho đủ đấy nhé ."

Ông Kim không thể kìm chế nổi nữa khi lòng tự trọng của một người đàn ông bị một ả điếm đem ra sỉ nhục.

Ông đứng phất dậy , đập bể chai rượu vang trên bàn tạo ra đầu chai sắt nhọn .

Ông đưa tới trước mặt bà trước sự chứng kiến của Taehyung .

" Mày nói lại câu đó một lần nữa đi ."

" Mày muốn giết tao sao , mày giết đi ."

* Bụp *

" BA À ."

mắt Taemin nhắm chặt , cuối cùng cô cũng chỉ nghe được tiếng Taehyung hét lên . Tiếng ông Kim bất lực mà ngã khuỵu, còn người đàn bà đó lại không còn nhúc nhích nữa .

End chap .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro