~ Tập 11 ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh không thích ở bệnh viện nên cậu đưa anh về nhà mình để tiện chăm sóc, anh ngồi xe lăn tay không quên sờ tay cậu

JK: Đưa tôi chìa khóa phòng của anh

TH: Em làm gì?

JK: Lấy đồ chứ làm gì

TH: Khỏi đi để anh

- Anh lấy điện thoại gọi một cuộc cậu cũng không biết anh định làm gì, một lúc sau có vài nhân viên tới khoan tường làm thành cái cửa to đùng sang phòng bên cạnh, họ dọn dẹp sạch sẽ rồi ra về

JK: Anh làm gì vậy nhà người ta mà

TH: Chung cư này là của anh, làm vậy thì chúng ta chung một nhà rồi

JK: Anh bá đạo chúa luôn

TH: Chồng nhỏ nhớ quan tâm chồng lớn nhé

JK: Lớn mới nhỏ cái gì đấm cho một trận giờ

TH: Anh là bệnh nhân đó

JK: Còn tôi không phải bác sĩ (bỏ đi)

TH: Chồng nhỏ đi đâu vậy

JK: Đi nấu đồ độc

Tối hôm đó

- Cậu đang ngồi ăn hoa quả xem tivi thì đột nhiên anh kêu lên, cậu vội vã chạy lại xem thử

JK: Có chuyện gì

TH: Đụng trúng chân

JK: Anh... (quay mặt đi) yah sao anh không đóng cửa

TH: Người một nhà có gì phải ngại chứ, anh có quấn khăn mà

JK: Tắm nhanh lên

- Cậu ngại ngùng chạy vội ra ngoài, anh cười nhẹ rồi nhìn xuống cái chân đang băng bó kia của mình

JK: Aisss giờ rối tung rối mù lên rồi mà cơ thể anh ta aaaa Jeon Jungkook mày đang nói cái gì vậy, mày là trai thẳng đấy không được phải tịnh tâm (hít thở sâu)

TH: Chồng nhỏ (hét)

JK: (Giật mình) cái gì nữa

TH: Lấy cho anh bộ quần áo

JK: Có bộ đồ cũng quên

- Cậu mở tủ đồ của anh ra lấy đại bộ đồ rồi đến chỗ anh thấy anh đang ngồi lau tóc

JK: Này (đưa)

TH: Mặc cho anh

JK: Anh bị gãy chân chứ có phải gãy tay đâu

TH: Mình cứu người ta mà người ta đối xử với mình như vậy đấy

JK: Rồi tôi mặc cho là được chứ gì

TH: (Cười tươi) phiền chồng nhỏ rồi

- Cậu bất lực không nói lên lời, ngại ngùng cố gắng mặc xong quần áo cho anh rồi đẩy xe ra bên ngoài phòng khách

JK: Nè ăn hoa quả đi

TH: Đút cho anh

JK: Anh... (tức)

TH: Đau chân quá đi

JK: Há

TH: Aaaa (há)

JK: (Đút) đến mệt với anh, ăn đi tôi còn làm việc

- Cậu vào phòng lấy laptop ra ngồi làm việc, anh vừa xem tivi vừa ăn hoa quả lâu lâu lại đút cho cậu một miếng, có tiếng chuông cửa cậu đứng dậy chạy ra mở cửa

MM: Oppa (khóc)

JK: Mimi em sao vậy (lo lắng)

MM: Em bị cắm sừng rồi (khóc lớn)

JK: (Ôm Mimi) ngoan, vào nhà rồi kể anh nghe

- Mimi đi vào nhà cậu đóng cửa rồi vào theo, Mimi vừa khóc vừa kể giấy lau nước mắt rơi lả tả trên sàn

JK: Thằng khốn đó

MM: Em phải làm sao đây

JK: Để anh xử nó

TH: Chồng nhỏ để anh lo

- Anh nhấn số gọi, cậu và Mimi nhìn nhau đầy ngơ ngác

JK: Anh gọi ai vậy

TH: Gọi người dạy dỗ nó, không thể để em bẩn tay được

MM: Anh phải dần cho hắn đến nỗi bố mẹ hắn nhận không ra

TH: Chuyện này là đương nhiên

MM: Ủa mà sao hai anh ở chung nhà còn cái cửa to đùng kia nữa

TH: Anh với oppa của em về chung một nhà rồi

MM: Woww thật ạ

JK: Nói tào lao, do Taehyung cứu anh nên bị gãy chân, anh buộc phải chăm sóc anh ta

MM: Anh không sao chứ

TH: Không sao, có chồng nhỏ anh đây rồi

JK: Tối nay em ngủ ở đây đi rồi mai anh đưa về trường, anh vào phòng làm việc, hai người ngồi chơi đi

- Cậu gặp laptop lại rồi đi vào phòng đóng cửa, Mimi thấy cậu vào phòng liền xích xích lại gần anh

MM: Anh Taehyung, bộ anh thích oppa em à

TH: Thích

MM: Sao anh lại thích oppa em

TH: Thật ra lần đầu gặp Jungkook là khi em ấy cứu anh xong nhận là chồng tương lai của anh, sau thì em ấy đến phỏng vấn ở công ty anh rồi lại chuyển nhà đến đây, lúc đầu chỉ tính trêu đùa lên tiếp cận dần dần sau thì thành vậy

MM: OMG vậy là anh từ thẳng thành cong hả

TH: Anh cong với oppa của em thôi

MM: Cái này em hiểu, em đã chứng kiến rất nhiều thanh niên có xu hướng thay đổi tính dục khi gặp oppa của em

TH: Vậy em có cách gì không

MM: Ca này em chịu thôi

- Mimi quay vào ăn hoa quả xem tivi, anh nhìn vào phòng với một đống suy nghĩ trong đầu, một lúc sau Mimi buồn ngủ nên về phòng ngủ trước, anh tự đẩy xe lăn vào trong phòng cậu

TH: Chồng nhỏ

JK: Hử (nhìn anh) buồn ngủ hả lên giường ngủ đi để tôi ra sofa

TH: Ra sofa? Em tính ngủ ở sofa

JK: Chứ sao

TH: Ngủ cùng anh

JK: Tôi sợ động vào chân của anh

TH: Aaa đau quá (nhăn mặt)

JK: Tôi ngủ

TH: Hihi lên giường

- Cậu đẩy anh đến trường rồi nhấc anh lên đặt trên cẩn thận, cậu tính đi cất xe thì bị anh kéo xuống ôm

JK: Tôi chưa cất xe

TH: Kệ nó (dụi dụi vào ngực cậu)

JK: Nhìn thế này người ta nghĩ anh là trẻ con mất

TH: Chồng nhỏ nuôi anh

JK: Giàu như anh còn bảo tôi nuôi

TH: Tiền của anh là tiền của em mà

JK: Không dám, ngủ đi cho tôi nhờ

Sáng hôm sau

- Cậu dậy sớm nhưng không đánh thức anh, vệ sinh cá nhân xong cậu đưa Mimi về trường, lúc về cậu tiện thể mua luôn đồ ăn sáng vừa mở cửa đã thấy anh ngồi trước cửa gương mặt xám xịt

JK: Anh dậy rồi hả

TH: Em đi đâu

JK: Đưa Mimi về chứ đi đâu, vào ăn sáng đi

TH: Sao không gọi anh dậy

JK: Thấy anh ngủ ngon nên không gọi (đi vào bếp)

TH: Sau nói anh một tiếng

JK: Chuyện của tôi nói anh làm gì (đi ra đẩy anh vào)

TH: Không nói là anh cho người theo dõi em

JK: Rồi chủ tịch của tôi ơi, ăn nhanh tôi còn đi làm

- Cả hai ăn với nhau, ăn xong cậu dọn dẹp bát đĩa chuẩn bị đi làm đi thì anh kéo lại

JK: Sao vậy

TH: Đưa anh đi cùng

JK: Với cái chân gãy này (chỉ)

TH: Ừm (gật đầu)

JK: Vậy thay quần áo đã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro