True Love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả gốc: 晴空Nicole
Link truyện gốc: http://m.weibo.cn/status/5021219835872280?

Trên đời này, có một số người được Thần Tình Yêu sủng ái và ban cho họ cuộc hôn nhân do Chúa ban tặng.

⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸⫸

Trên đời này, có một số người được Thần Tình Yêu sủng ái và ban cho họ một cuộc hôn nhân do Chúa ban tặng. Những dấu ấn đã in sâu vào tâm hồn nhau từ lúc mới gặp nhau, họ sẽ cảm nhận được sự rung động từ sâu thẳm tâm hồn, giây phút nhìn nhau, họ biết mình là định mệnh của nhau. Mọi người đặt cho nó cái tên là"tri kỉ".

Tri kỉ được chia thành nhóm trội và lặn.

Những người được chọn chỉ có thể nhìn thấy màu đen và trắng từ khi sinh ra cho đến thời điểm họ gặp được người bạn tri kỉ của mình, họ sẽ nhìn thấy màu sắc nguyên bản của mọi thứ trên thế giới. Hiện tượng này được gọi là tấn công màu sắc. Nếu cuối cùng hai người kết hôn, thì họ sẽ có thể nhìn thấy thế giới đầy màu sắc. Nếu họ thay đổi trái tim hoặc phản bội tri kỉ của mình, người thay đổi trái tim và người phản bội sẽ mất đi màu sắc mà họ đã có được.

Người lặn không khác gì người bình thường, ngoại trừ việc khi người lặn gặp được tri kỉ của mình, tên của người tri kỉ đó sẽ in sâu trên da ngay lập tức. Nhiệt độ nóng bức và tiếng vo ve từ sâu thẳm tâm hồn báo hiệu rằng tình yêu đang đến vào lúc này.

Khi còn nhỏ, Nampueng luôn để Porchay lựa chọn giữa bánh quy và bánh ngọt trong giờ ăn vặt hàng ngày vì sức khỏe răng miệng của Porchay.

Khi còn nhỏ, Porchay đã hỏi: "Tại sao con không thể ăn bánh quy và bánh ngọt cùng một lúc?"

Nampueng nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ của Porchay, "Khi bé Chay lớn lên, con có thể ăn bánh quy và bánh ngọt cùng một lúc."

Porsche, người đang ngồi cạnh Porchay, đặt chiếc bánh của mình lên đĩa của Porchay và nói: "Chay, anh sẽ đưa cho em chiếc bánh của anh."

"Porsche là một người anh tốt, nhưng bé Chay bây giờ không thể ăn nhiều đồ ngọt được."

Kim và Wik là anh em sinh đôi. Giống như hầu hết các cặp song sinh, họ theo đuổi sự công bằng tối thượng. Những gì anh trai Kim có thì em trai Wik cũng phải có. Nhưng cả hai vẫn thường xuyên tranh giành nhau một thứ, ngay cả khi thứ này đã được chuẩn bị sẵn cho Kim và Wik.

Khi họ lại tranh giành một chiếc ô tô đồ chơi, người lớn đã tách hai người ra.

"Không phải tôi đã đưa cho hai cậu chiếc xe giống hệt rồi sao? Tại sao vẫn cố giành lấy nó?"

"Nó khác!" Kim và Wik đồng thời lớn tiếng phản bác. Đúng, chúng rõ ràng là khác nhau. Mặc dù trông giống nhau nhưng chúng thực sự khác nhau về màu sắc và trọng lượng. Kim và Wik có thể phân biệt chúng.

Cuối cùng, chiếc ô tô đồ chơi đã bị vứt bỏ do hai người đánh nhau. Kim và Wik cuối cùng đã đạt được thỏa thuận và không còn tranh giành những thứ họ thích cùng nhau nữa. Họ chỉ có thể có được chúng bằng cách chia sẻ chúng.

Khi Kim và Wik mười tuổi, một ngày nọ, những người hầu trong nhà đột nhiên bận rộn xin phép Tankhun, Kinn, Kim và Wik, ngay cả Kan, người luôn rất nghiêm khắc với Vegas và Macau, cũng cho họ nghỉ phép.

Mọi người đang đợi ở phòng khách, bọn trẻ nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp cùng hai đứa trẻ bước vào phòng khách.

Korn và Kan thậm chí còn đứng dậy và bước tới chỗ người phụ nữ để trò chuyện với cô ấy.

"Dì Nampueng..." Tankhun nhìn Nampueng và hét lên. Nampueng nhìn Tankhun, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Kim và Wik chăm chú nhìn Porchay, người đang ngoan ngoãn nắm tay anh trai mình. Porchay cảm nhận được ánh mắt của họ, nhìn lại Kim và Wik.

Những chấn động và ồn ào từ sâu thẳm tâm hồn họ làm gián đoạn tâm trí của cả ba, và cảm giác bỏng rát như thể ai đó đang ấn một thanh sắt đóng dấu lên da họ.

Kim, Wik và Porchay kêu lên đau đớn, Porchay ngã xuống đất đau đớn.

Nhìn thấy cậu ôm ngực kêu la đau đớn, Nampueng nhanh chóng cởi cúc áo ra kiểm tra. Mọi người đều thấy Porchay có một dòng chữ "Kim Wik" ngoằn ngoèo trên ngực trái.

Korn là người đầu tiên phản ứng. Ông chạy đến chỗ Kim và Wik và yêu cầu họ cởi áo. Nhìn thấy tên "Porchay" được khắc phía trên xương quai xanh bên trái của Kim, và tên "Porchay" cũng xuất hiện trên xương sườn bên trái của Wik.

"Làm sao một người có thể có hai tri kỷ?" Kan đặt ra câu hỏi cho tất cả những người có mặt nhưng không ai có thể trả lời được.

Tuy nhiên, so với việc Porchay có hai người tri kỷ, điều quan trọng hơn là lý do Nampueng trở về Bangkok cùng các con, New sẽ được cử sang châu Phi giữ chức vụ cấp cao, còn Nampueng có ý định đi cùng chồng. Vì lý do an toàn, Nampueng chỉ có thể giao hai đứa con của mình cho anh trai nuôi chăm sóc.

Bằng cách này, Porsche 12 tuổi và Porchay 8 tuổi đã ở nhà của Korn. Porsche và Kinn là bạn cùng lớp. Họ yêu nhau từ lâu và yêu nhau từ thời trung học.

Porchay gần gũi hơn với Kim và Wik. Mặc dù Kim và Wik trông giống nhau nhưng Kim có mái tóc ngắn thẳng và đồng tử màu nâu sẫm, trong khi Wik trông giống mẹ hơn với mái tóc xoăn dài hơn và đồng tử màu xám bạc.

Nampueng bảo Porchay đừng quan tâm quá nhiều đến tri kỷ, hãy chọn theo trái tim mình và chọn người mình yêu, cho dù không phải Kim và Wik cũng không sao.

Sau sinh nhật thứ mười tám của mình, Porchay bước vào trường đại học. Cậu đăng ký vào khoa nghệ thuật của Đại học Chula Kim và Wik cũng là sinh viên năm cuối.

Sau giờ học ngày hôm đó, Porchay phát hiện ra người đến đón mình là Tankhun, ngày hôm qua Wik đã đi biểu diễn ở ngoại ô và Kim sẽ đón cậu.

"Chay bé nhỏ, đã trưởng thành và đang học đại học. Than ôi, tao cảm thấy mình già rồi." Tankhun nói với giọng điệu đầy oán trách.

Porchay xua tay liên tục: "Không, P'Tankhun vẫn còn rất trẻ."

"Bây giờ lớn rồi, mày phải bắt đầu hẹn hò đi. Tiến độ của mày hơi chậm. Porsche và Kinn đã hẹn hò từ thời trung học."

"Sao đột nhiên anh lại nói chuyện này..."

Tankhun trợn mắt và bắt đầu bộc lộ mục đích thực sự của mình, "Vậy mày thích ai?"

"Cái gì?"

"Kim hay Wik!" Tankhun hưng phấn nhảy múa, "Tao nghĩ mày thích Wik hơn, đúng vậy. Wik dịu dàng hơn, không giống như Kim, lạnh lùng. Thằng Kim không phải trông rất hung dữ sao..."

"Không!" Sau khi Porchay ngắt lời Tankhun, nhận thấy Tankhun đang mỉm cười tự hào, "Phi, anh lại trêu chọc em rồi..."

"Tao không trêu mày nhé, chỉ là hôm nay Kim có vẻ không vui lắm, còn bảo tao đến đón. Bé Chay, lát nữa nhớ dỗ nó."

Mỗi người trong số sáu chàng trai sống trong ngôi nhà chính gia đều có một không gian riêng trên một tầng. Khi Porchay trở về nhà, cậu đi thẳng đến tầng của Kim, đến lối vào thang máy, gặp người hầu đem nước và nói với Porchay rằng Kim đang ở trong phòng tập.

Porchay đến phòng tập, Kim vừa mới tập xong, hắn cởi găng tay đấm bốc rồi lấy khăn lau mồ hôi. Porchay cầm chiếc ly trên bàn đưa cho Kim, Kim lấy nước uống. Tóc ướt đẫm mồ hôi sau khi vừa tập luyện. Mồ hôi nhỏ giọt trên mặt Kim dọc theo đuôi tóc, trượt xuống một bên mặt từ cổ đến xương quai xanh. Cổ áo Kim mặc hơi thấp, xương quai xanh lộ ra ngoài, Porchay nhìn tên mình trên xương quai xanh của Kim, sau đó nhìn khuôn mặt gợi cảm của Kim sau khi tập luyện, mặt dần đỏ lên.

"P'Kim, anh..." Porchay vốn định hỏi Kim tại sao hôm nay không đón mình, nhưng lại bị Kim cắt ngang.

Kim đặt ly xuống, bước ra khỏi phòng tập, nói: "Tôi đi tắm trước."

Khi Porchay theo đến phòng Kim, tiếng nước chảy ra từ phòng tắm đã nhắc nhở cậu rằng Kim đang tắm.

Porchay thản nhiên bước đến bên giường, ngồi xuống, điện thoại di động của Kim đặt trên giường, chuông tin nhắn vang lên, mấy tin nhắn lần lượt gửi đến, cậu liếc nhìn thì thấy tin nhắn cuối cùng là "Đang đợi anh❤" .

Porchay cắn môi dưới, cuối cùng vươn tay cầm lấy điện thoại, dùng vân tay mở khóa. Tin nhắn được gửi bởi một đàn em tên Jet. Jet chưa bao giờ giấu diếm tình yêu của mình với Kim nhưng trước đó Kim cũng chưa từng nói chuyện với cậu ta. Porchay xem qua lịch sử trò chuyện giữa hai người và phát hiện ra hôm nay Jet đã rủ Kim đi bar, thậm chí còn gửi cho Kim một bức ảnh selfie trong trang phục nóng bỏng.

Khi Kim từ phòng tắm bước ra, điện thoại vẫn còn trên tay Porchay. Kim dường như không quan tâm lắm đến việc Porchay kiểm tra điện thoại của mình.

"P'Kim muốn ra ngoài?"

"Ừ." Kim đi tới trước mặt Porchay muốn lấy lại điện thoại nhưng Porchay đã giữ chặt điện thoại không chịu buông.

"Đừng đi!"

Kim cau mày, giật điện thoại khỏi tay Porchay, "Tôi muốn đi đâu thì tùy tôi, Porchay."

Porchay nhìn thấy Kim cúi đầu gõ bàn phím như đang trả lời tin nhắn Jet. Cậu liền đưa tay giật lấy điện thoại di động của Kim ném xuống đất.

"Rõ ràng là làm sao P'Kim có thể đồng ý hẹn hò với người khác..."

"Còn em thì sao?" Kim phớt lờ chiếc điện thoại bị vứt đi và thờ ơ nhìn Porchay, "Không phải em đã quyết định chọn Wik rồi sao?"

"Anh đang nói gì vậy?"

"Chiều hôm qua anh nhìn thấy em và nó hôn nhau trong phòng piano." Kim đặt ngón tay lên môi Porchay, "Nhưng sáng hôm qua, anh muốn hôn em trong bếp nhưng em đã tránh đi. Porchay, vì em đã chọn xong rồi, xin hãy để tôi yên."

"Không." Thấy Kim quay người định rời đi, Porchay lập tức lao vào ôm lấy eo hắn: "Sáng hôm qua, P'Khun đã lừa em uống nước mướp đắng. Trong miệng em có vị rất lạ nên em mới tránh anh."

Porchay lo Kim không tin nên nhanh chóng hôn lên môi Kim: "Phi, em không tránh mặt anh vì ghét anh."

"Vẫn chưa đủ." Porchay nhìn Kim với vẻ mặt khó hiểu, và Kim tiếp tục: "Chỉ thế thôi là chưa đủ. Chay, hãy chứng minh cho tôi thấy em thích tôi đến mức nào."

Kim và Porchay nằm trên giường, môi và lưỡi của Porchay được đưa vào miệng Kim và nếm thử. Porchay thở hổn hển để Kim đưa chiếc lưỡi ướt và nóng của mình vào miệng cậu, quấn lấy lưỡi nhau.

Porchay choáng váng trước nụ hôn của Kim đến mức cắn nhẹ vào môi Kim: "Em không thở được."

"Chay..." Kim hôn lên mắt, mũi và má Porchay.

"Kim...ưm... a..." Khoảnh khắc núm vú bị mút, Porchay chỉ có thể hoảng sợ túm lấy tóc Kim, cố đẩy Kim ra nhưng lại không dùng được sức.

Kim nắm lấy tay Porchay và đặt vào dương vật đang cương cứng của hắn. Thì thầm vào tai Porchay: "Chay, giúp anh được chứ."

Porchay đỏ mặt, cầm "hung khí" giết người di chuyển lên xuống vài lần rồi vòng tay qua lưng Kim, vì Kim cũng nắm lấy dương vật của cậu và điều khiển nó một cách điêu luyện. Chẳng bao lâu, Porchay đạt đến cao trào với những tiếng rên rỉ dồn nén và nhanh chóng phóng thích. Kim nhân cơ hội đưa những ngón tay được bôi trơn của mình vào lỗ sau của Porchay để mở rộng nó.

Kim cắn núm vú Porchay, mút quầng vú, dùng lưỡi đẩy núm vú Porchay vào da rồi hút ra. Cả hai núm vú lần lượt bị bóp vào và trở nên đỏ và sưng tấy. Kim hôn lên vùng da trên ngực trái của Porchay, để lại những vết đỏ mơ hồ, đồng thời thè lưỡi liếm dòng chữ phía trên núm vú trái của Porchay. Tên của Kim và Wik được khắc trên cơ thể Porchay, chứng tỏ Porchay thuộc về Kim và Wik.

Các ngón tay của Kim mở rộng trong lỗ sau của Porchay, thỉnh thoảng ấn vào tuyến tiền liệt, lỗ sau sẽ co lại và hút các ngón tay của Kim, dịch ruột và chất bôi trơn làm ướt tay Kim. Hắn quan sát thái độ của Porchay thì thấy cậu đã quen rồi, dứt khoát rút ngón tay ra, đặt dương vật vào lỗ rồi đâm thẳng vào không chút do dự.

Việc mở rộng được thực hiện tốt và Porchay không cảm thấy đau nhiều ngoại trừ vết sưng tấy. Kim ôm eo Porchay và đụ.

Đôi mắt của Porchay đỏ bừng vì dục vọng, hậu huyệt mềm mại đang nhiệt tình nuốt chửng dương vật to, dài và nóng bỏng, điểm nhạy cảm bị Kim cố tình kích thích mạnh mẽ.

"Kim...ưm...anh..."

"Hửm?"

Porchay chợt cảm thấy tủi thân: "Sao anh lại điêu luyện như vậy?"

"Chay, lúc em ghen thật đáng yêu." Kim hôn lên nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt Porchay, không ngừng hôn vào một bên mặt Porchay, "Anh chỉ có em, Chay, em không biết anh đã đụ em trong giấc mơ của mình bao nhiêu lần rồi."

"Không, đừng nói..." Những lời nói tục tĩu của Kim khiến cơ thể Porchay trở nên nhạy cảm hơn, trong hậu huyệt tiết ra nhiều chất nhầy, ướt cả một mảng phía dưới.

"Và em?"

"Cái gì?"

"Vừa rồi anh thủ dâm cho em, em xuất tinh nhanh như vậy. Em đã bao giờ thủ dâm chưa?"

Kim cố ý bỏ qua điểm nhạy cảm, Porchay vốn đã biết mùi vị, sốt ruột vặn vẹo eo nhưng vẫn chưa thỏa mãn.

Porchay chỉ có thể chịu đựng sự ngượng ngùng khi trả lời câu hỏi của Kim: "Rồi, ưm...ah..."

"Em đã nghĩ đến ai khi thủ dâm? Hả?" Kim hỏi, "Tôi hay Wik?"

"Cả hai, cả...Kim và Wik...ưm..." Porchay không cầm được nước mắt.

Kim biết mình đã đi quá xa, hôn lên những giọt nước mắt của Porchay, nhẹ nhàng dỗ dành: "Chay, đừng khóc... Anh không trêu em nữa."

"Nóng quá, Kim, đau quá..." Porchay cảm thấy dòng chữ trên ngực trái càng ngày càng nóng, Kim cúi đầu hôn lên chuỗi chữ, cố gắng giảm bớt sự đau đớn của Porchay khi chạm vào xương quai xanh của Kim. Dấu ấn trên đó của anh cũng vô cùng nóng.

Đau đớn và khoái cảm đánh vào đầu Porchay, Porchay phát ra một tiếng rên rỉ sắc bén, tinh dịch màu trắng xuất ra ở bụng dưới của cậu và Kim. Kim nắm tay Porchay đan ngón tay vào các ngón tay của Porchay. Cơ thể Porchay chứa đầy tinh dịch, khi Kim rút ra, chất lỏng hỗn độn của cơ thể trộn lẫn với nhau và thi nhau chảy ngoài.

"Wik, mày về rồi." Kim chào về phía cửa. Wik khoanh tay dựa vào cửa. Anh không biết mình đã đứng đó bao lâu.

Porchay uể oải quay người lại và nhìn về phía cửa, chỉ thấy Wik đang đi về phía cậu và Kim, đưa tay ra cởi cà vạt.

Porchay được Kim bế lên và giao cho Wik. Porchay yếu ớt ngã vào vòng tay Wik.

Wik ôm mặt Porchay và hôn. Môi Porchay bị lưỡi Wik mở ra. Trong khi hôn Porchay, Wik hướng dẫn Porchay ngồi xuống trước "hung khí" giết người. Quy đầu của anh ta thọc vào cái lỗ trơn và dính đầy tinh dịch vừa nãy của Porchay, dịch ruột và chất bôi trơn còn sót lại bên trong lại bị vắt ra ngoài. Bởi vì đã bị Kim đụ một lần nên Wik hoàn toàn đắm chìm trong anh.

Do vị trí của mình nên Wik đâm rất sâu, Porchay cảm thấy bụng mình sắp bị Wik xuyên thủng. Đưa tay ra đỡ đùi Wik, cố gắng chạy thoát.

Wik ôm eo Porchay và ấn xuống lần nữa. Trước khi Porchay kịp thích nghi, Wik đã bắt đầu đẩy. Porchay vừa khóc vừa đẩy vai Wik, "Không, nhanh quá, sâu quá...ưm... Wik, chậm lại đi..."

"Kim có thể đụ em còn tôi thì không?"

"Ưm...không...không có..." Porchay khóc lóc và cầu xin sự thương xót.

"Không có gì?" Wik không còn dịu dàng như thường lệ nữa, lực tác động càng lúc càng nhanh, lực càng lúc càng mạnh.

"Wik có thể đụ em...ah...ưm..." Môi Porchay lại bị Wik hôn nhẹ nhàng, nhưng chuyển động của phần dưới cơ thể vẫn rất mãnh liệt.

Tâm trí Porchay chỉ tràn ngập dương vật đang hoành hành bên trong cơ thể, cơ thể trẻ trung và nhạy cảm của cậu không thể chịu nổi khoái cảm mãnh liệt mà Wik mang lại.

Wik cảm thấy hơi nóng ở nơi khắc tên Porchay trên xương sườn của mình. Wik ấn môi vào vị trí trên ngực trái của Porchay, tạo thêm dấu vết mới vào nơi đã có vài vết hôn.

Kim tiến lại gần Porchay, hôn lên lưng cậu và dùng chiếc lưỡi ướt át liếm vào lưng Porchay.

"Wik...Kim..." Porchay gọi tên họ với giọng đầy nước mắt. Nghe thấy sự đau đớn trong giọng điệu của Porchay, cả hai đều dừng lại.

Wik đưa tay lau nước mắt trên mặt Porchay, nhẹ nhàng hỏi: "Chay đừng khóc, có chuyện gì vậy?"

Porchay nắm lấy tay Wik đặt lên dương vật cương cứng của mình, chất lỏng mỏng manh không ngừng chảy ra từ phía trên. "Sưng quá, đau quá, em không thể xuất tinh được..."

Wik thở phào nhẹ nhõm. Anh rút tay Porchay ra và yêu cầu Porchay đối mặt với Kim, "Hãy để Kim giúp em."

Porchay tựa vào vai Kim, eo hóp xuống, cặp mông tròn trịa trắng nõn giơ cao, Wik tiến vào cơ thể cậu từ phía sau.

Kim cầm dương vật của Porchay và chơi với nó, dùng ngón tay uốn cong trục và thỉnh thoảng gãi vào lỗ nhỏ ở trên cùng.

Porchay nhanh chóng xuất tinh vào tay Kim. Kim đưa những ngón tay trắng nõn vào miệng mình, sau đó hôn Porchay và đưa tinh dịch của Porchay vào miệng Porchay.

"Kim...ah...ưm..." Porchay miệng đầy mùi tanh của tinh dịch, "Đừng..."

"Tại sao không?" Kim cố ý hỏi.

"Thật tanh."

"Rõ ràng là rất ngọt ngào, không tin thì cứ hỏi Wik."

Wik quay mặt Porchay và hôn cậu mà không nói một lời, đưa lưỡi vào miệng Porchay và quét qua.

"Nó rất ngọt ngào."

Kim nắm lấy tay Porchay và đặt vào dương vật cũng cứng không kém của mình, yêu cầu Porchay giúp hắn thủ dâm.

Kim đưa tay ra giữ sau đầu Porchay, đưa mặt cậu sát vào phần thân dưới của mình, để tinh dịch đạt cực khoái bắn vào mặt Porchay, tinh dịch từ trên mặt Porchay trượt xuống, cực kỳ dâm đãng.

Sau khi Wik ấn vào eo Porchay và đâm hàng chục lần, anh xuất tinh vào cơ thể Porchay đã bất tỉnh và ngã xuống giường.

Wik bế Porchay vào phòng tắm, trong khi Kim gọi người hầu dọn giường.

Người hầu im lặng và nhanh chóng thu dọn chiếc giường bừa bộn rồi rời đi ngay lập tức.

Wik ôm Porchay từ phía sau, và đầu Porchay tựa vào vai anh. Đôi tay của Wik di chuyển khắp cơ thể Porchay, những động tác nhẹ nhàng của anh khiến Porchay thở ra thoải mái. Ngón tay của hắn xuyên vào hậu huyệt, lôi hết tinh dịch bên trong ra, khiến cho Porchay nhạy cảm rên rỉ một cách quyến rũ, nhưng Porchay có vẻ kiệt sức, Wik vẫn không buông tha, chúng ta có thể.

Wik đặt hai chân của Porchay lại với nhau và nhét dương vật sưng tấy của mình vào giữa hai chân của Porchay. Dương vật của anh di chuyển ra vào giữa phần thịt đùi mềm mại.

Tiếng nước và tiếng rên rỉ vang vọng trong phòng tắm yên tĩnh.

Porchay được đặt trở lại chiếc giường sạch sẽ, Kim và Wik mở rộng chân cậu ra để kiểm tra xem có bị thương hay không.

Cái lỗ sưng đỏ, da đùi bị trầy xước, Kim nhìn Wik đang gãi gãi trán nói: "Tao nhịn không được trong phòng tắm."

Kim và Wik lấy thuốc mỡ và bôi lên Porchay, người cảm thấy đùi và điểm sau của mình bị chạm vào, chống cự một chút, "Không được nữa...thả em ra..."

Wik đến gần mặt Porchay, áp vào tai và an ủi: "Đừng sợ, bọn anh chỉ bôi thuốc cho em thôi, không làm gì nữa đâu."

Porchay sụt sịt và chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Wik âu yếm hôn lên má cậu.

"Anh có thiếu kiên nhẫn quá không, Kim?"

Sau khi Kim giúp Porchay bôi thuốc xong, hắn lau ngón tay rồi đưa tay vuốt ve má Porchay: "Dì Nampueng sắp quay lại rồi. Dì ấy đang tìm cách phá vỡ mối ràng buộc của tri kỷ. Mày có nghĩ rằng dì ấy đã tìm thấy không?"

Sắc mặt Wik tối sầm nhưng anh vẫn tự biện hộ: "Chay sẽ chọn hai chúng ta."

"Ngay từ khi em ấy chọn học vẽ, tao đã biết em ấy muốn làm gì. Em ấy đã tìm ra một lý do mà không ai có thể từ chối". Đối với một họa sĩ, mất màu đồng nghĩa với việc mất đi tất cả. Kim nhìn Porchay một cách trìu mến "Không thích lý do này, Wik. Cho dù sự lựa chọn của Chay có gây sốc đến thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ có một lý do."

Wik hoài niệm nhìn Porchay đang ngủ say trên khuôn mặt: "Học kỳ vừa mới bắt đầu, nếu em ấy muốn đổi chuyên ngành, tao sẽ giúp xử lý chuyện chuyển chuyên ngành."

Porchay chỉ cần lớn lên và sống hạnh phúc, mọi việc còn lại để anh và Kim lo.

Nhưng ngày hôm sau, Kim và Wik phải đối mặt với một cơn bão vì Tankhun quyết định đích thân đánh thức mấy thằng em trai của mình đã chăm sóc cho chúng nó từ nhỏ (tin đồn). Không ngờ, ngay khi Tankhun đến trước cửa phòng ngủ của Kim, Kim đã mở cửa, Tankhun tình cờ nìn vào Wik đang đè Porchay xuống giường và hôn cậu.

Tiếng hét của Tankhun phá vỡ sự yên tĩnh vào sáng sớm của ngôi nhà. Sau một lúc hoảng sợ, Kinn ôm chặt Porsche với ý định một chọi hai (là đánh Kim với Wik á).

Một cuộc điện thoại xuyên lục địa được thực hiện tới Châu Phi xa xôi.

》Không biết đã end chưa nữa do tác giả bảo hết phần 1, chắc sẽ có phần 2 á《

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro