A sad birthday

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào sinh nhật năm tôi mười lăm tuổi,
- "Anh à, anh thật đẹp trai lại còn rất tốt bụng. Lớn lên em nhất định sẽ lấy anh".
Kim: "Đứa trẻ này, em bị ngốc à? Anh là con trai, sau này phải lấy vợ, em cũng sẽ như vậy, chúng ta không thể lấy nhau đâu".

Vào sinh nhật năm tôi mười bảy tuổi,
- "Anh ơi nhìn xem,em sắp đủ tuổi kết hôn với anh rồi".
Kim: "Em đã bao nhiêu tuổi rồi? Lớn như vậy mà suốt ngày cứ nói đùa như đứa trẻ lên năm vậy".

Vào sinh nhật năm tôi mười tám tuổi,
- "Anh! Em mười tám rồi này, em có thể...".
Kim: "Anh không thích em đùa như vậy nữa. Giờ cả em và anh đều không còn nhỏ nữa, nói như thế người khác hiểu lầm sẽ không hay".
- "Anh! Em còn chưa kịp nói. Em không đùa".

Vào sinh nhật năm tôi hai mươi tuổi,
- "Anh à, lấy em đi! Sau này em nhất định sẽ đối tốt với anh, yêu thương anh. Anh đừng từ chối được không!?".
Kim: "Thằng bé này. Tại sao em lại hư hỏng như vậy, mấy lời anh nói em nghe không lọt tai có đúng không? Anh bảo rồi, anh phải lấy vợ, em đừng cứng đầu nữa. Cùng là con trai thì không thể lấy nhau, em không hiểu sao? Gia đình em rồi gia đình anh, cả xã hội ngoài kia nữa, sẽ chẳng ai chấp nhận một mối quan hệ gọi là đồng tính luyến ái đâu. Vả lại anh cũng không thích em. Nếu em còn cố ý đùa như vậy thì từ nay đừng đến tìm anh nữa".
- "Anh! Em xin lỗi!"

Một tháng sau sinh nhật thứ hai mươi của tôi
- "Anh à..."
Kim: "Sao?"
- "Em... Tuần sau em sẽ sang Anh du học".
Kim: "À...ừm... Cũng tốt, sang đó học sẽ có lợi cho tương lai sau này của em hơn..."
- "Anh...không còn gì muốn nói với em sao?".
Kim: "Anh...không".

Sân bay Suvarnabhumi, ngày 29 tháng 5 năm 2022,
- "Anh! Ngay cả cơ hội gặp em lần cuối cũng khước từ?! Có lẽ sau này em sẽ mãi mãi biến mất khỏi cuộc đời của anh. Anh không cần lo rằng sẽ có đứa nhóc phiền phức nào đó nhất mực đòi lấy anh nữa rồi. Thật ra em muốn nói, em chưa bao giờ mang anh ra làm trò đùa, em muốn nói em yêu anh nhưng muộn mất rồi... Hôm nay anh không đến.
Tạm biệt anh! Tạm biệt Thái Lan".

Bệnh viện X, ngày 29 tháng 5 năm 2022,
Bác sĩ: "Tình trạng bệnh của cậu đã tệ đi rất nhiều rồi, giờ có xạ trị cũng không còn kịp nữa, tôi rất tiếc phải thông báo, thời gian còn lại của cậu không còn nhiều, lần này là ngất xỉu, lần sau e là không may mắn thế nữa".
Kim: "Rất cảm ơn bác sĩ".

Kim: "Nhóc con, anh xin lỗi em!"

...

Cậu bé nhỏ nằng nặc đòi lấy anh trong suốt năm năm dài đã thực sự rời khỏi cuộc đời anh mãi mãi.

Trước khi em rời khỏi Thái Lan, anh không có mặt,
Trước khi anh rời khỏi thế giới này, em cũng không hay,
Đều là do anh tự mình chuốc lấy.

Xin lỗi!
Không phải anh không yêu em, không phải anh ngu ngốc đến mức không nhìn ra rằng những lời em nói đều là thật. Chỉ là do anh không đủ can đảm...không đủ can đảm tin nó là thật, em à...

Nếu như lúc đó anh cố chấp hơn một chút, ích kỷ nói rằng mình cũng yêu em thì mọi thứ có tốt hơn không?

Em hiện giờ đang sống tốt chứ? Hãy xoá bỏ tất cả những ký ức về anh,để anh biến mất thật chậm...thật chậm...thật chậm...rồi mãi mãi.

Ngu xuẩn thật! Anh có thể hẹn em kiếp sau không?
Kiếp sau anh nhất định sẽ nhận ra em.
Kiếp sau anh nhất định sẽ ở bên em.
Kiếp sau, cho dù tình yêu của anh lần nữa sai trái, anh hứa vẫn sẽ nắm chặt tay em, đưa em đi đến một nơi thật xa, thật xa, chỉ có hai ta, chỉ có tình yêu của em và anh, không có miệng lưỡi người đời, không có định kiến khắc khe.
Kiếp sau, em đợi anh được không?

Nhóc con của anh, anh cũng yêu em.
Markky

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro