yin and yang separate

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Không buồn không lấy tiền =]])
×××
"Tại sao...anh lại muốn theo em đến đây?"
"Vì anh rất nhớ em...không có em...anh không thể là một con người bình thường được"
"Anh thật ngu ngốc,Kim à..."
....
Anh không thể chấp nhận cuộc sống hiện tại của mình.
Nếu rượu không khiến anh gục ngã...thì có một cách khác đơn giản hơn...nhưng đầy đau đớn
Nhảy từ tầng thượng xuống mặt đất
Đau đớn nhưng...rất vui vẻ...đối với anh
Cuối cùng...anh đã không chọn cách sống tiếp
Tiếng còi báo hiệu vang lên inh ỏi,các bác sĩ vội vàng đưa nạn nhân vào phòng cấp cứu.Dù được tích cực cứu chữa,nhưng anh...vẫn không thể qua khỏi được.
Và từ bây giờ,anh sẽ bước sang một thế giới mới
Thế giới...của những âm hồn
....
Khi nhìn thấy anh,cậu vô cùng bất ngờ.Tại sao anh ấy lại ở đây?
"Markky,anh đến với em rồi đây"
Cậu im lặng một hồi...thật không ngờ anh lại dám làm điều dại dột đó!
"Kim,anh nói đi,tại sao anh lại ở đây?"
Anh khẽ mỉm cười,và sau đó đáp lại câu hỏi của cậu như bình thường.
"Vì anh muốn được bên cạnh em"
Câu nói đó khiến cậu rất sốc...
"Tại sao em lại chết?Do em tự chuốc lấy mình thôi.Còn anh,không có một tội lỗi gì mà lại nghĩ quẩn như vậy?"
"Anh không có lỗi...nhưng thâm tâm anh có lỗi"
Bầu không khí trở nên trầm lắng
Cậu đã khóc rồi.
"Anh là đồ đáng ghét,không biết giữ lời hứa.Anh đã hứa với em là phải sống thật tốt cơ mà,thế mà tại sao...lại phũ bỏ thế này"
Anh khẽ tiến đến ôm lấy cậu,dù cho nước mắt cũng đang rơi ra
Mạnh mẽ sao được...khi nhìn người mình yêu khóc
"Anh...không thể chịu nổi những cơn đau đớn dằn vặt mỗi đêm"
"Nó cứ bám lấy anh ngày qua ngày,không buông ra dù chỉ một chút"
"Thế nên anh đã quá mệt mỏi với cuộc sống này"
"Được ở với em,anh còn vui hơn chính con người của anh lúc sống"
Cậu khóc òa lên,khiến cho anh không thể kìm lòng được mà khóc theo.
"Anh Kim...anh đâu có lỗi gì"
"Lỗi của em...là lỗi của em mà!"
"Markky của anh...đang đau lắm đúng không?"
"Anh thật vô dụng...khi không thể chữa lành nỗi đau cho em"
...
Một cuộc sống mới đã bắt đầu từ đây
Anh vẫn là Kimsensei
Còn cậu vẫn là Markky
Họ đã có một cuộc hội ngộ đầy đau đớn và nước mắt
Khi mọi khúc mắc được giải quyết,anh và cậu...vẫn luôn chọn cách bên nhau
"Chỉ cần là em,anh nguyện được ở bên em suốt đời"
"Em cũng vậy.Anh vẫn là chàng Kim mà em biết đến là vui rồi"
.....
Và cuối cùng...mọi thứ đã khép lại bằng những lời rất yêu thương mà trước giờ họ chưa từng nói với nhau
"Mãi yêu em,Markky"
"Mãi yêu anh,Kimsensei"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro