kimtrung 357-362

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VôSong run rẩy đỏ cả mặt, thân thể mềm mại vô lực, thật sự không còn khảnăng phân khai, hoặc là tâm lí nàng cũng đã chấp thụ Long Nhất, nhưngđể có thể đem thân thể giao cho hắn thì vẫn còn thiếu gì đó, vì thếnàng kiên quyết phòng thủ cửa ải cuối cùng này không cho Long Nhất xâmnhập.

"Ngươi.....Ngươi nói thì phải giữ lời." Vô Song từ từ buôngbàn tay nhỏ nhắn ra, để cho Long Nhất trên ngọc nhũ cao ngất của nàngngang ngược, bàn tay nhỏ chuyển qua ôm lấy cổ Long Nhất.

LongNhất thầm hô một tiếng để bình tĩnh lại, mặc dù không thể cùng nàngchân chánh hoan hảo, nhưng cùng Vô Song phát triển đến tình huống nàythì hắn làm sao mà không thõa mãn?

Lang trảo của Long Nhất trongy phục mà nắn bóp ngọc nhũ của Vô Song, cảm thụ sự mềm mại mĩ diệu đượctruyền đến, lại còn hơi ấm cùng sự run rẩy nhẹ. Lang trảo còn lại củahắn thì đang hoạt động trên kiều đồn của nàng, đôi lúc lại ép kiều đồnđến gần phối hợp với tiểu huynh đệ xâm nhập.

"Ân...Ngươi là phôiđản." Vô Song càng ôm chặt Long Nhất hơn, đôi môi xuất ra một hơi nóng,eo không tự lại lại phối hợp với hành động của Long Nhất, tuy cảm thấytiêu hồn nhưng loại kích thích này đúng là Vô Song trước giờ chưa từngdám tưởng tượng đến.

Tiếng rên nhẹ của giống như là một liềuxuân dược cực mạnh, làm dục vọng trong cơ thể Long Nhất triệt để nổilên, cả linh hồn cũng bị kích thích, tốc độ ma sát eo càng ngày càngnhanh hơn.

"A...dừng lại..dừng lai, ta phải...a...." Thân thể Vô Songđột nhiên quỵ xuống,dùng lực muốn đầy Long Nhất ra,nhưng phản ứng củanàng lại làm tốc độ hành động của Long Nhất nhanh hơn, chưa nói dứt câuđã thấy thân thể nhẹ đi, một cổ dịch thể từ nơi riêng tư xuất ra, màtrong giây lát nàng như mất đi ý thức không cảm thấy được gì nữa. Mọisuy nghĩ dần dần trôi đi, trong ý thức của nàng chỉ còn cảm thấy hơithở mạnh mẽ của Long Nhất cùng hoài bão nóng bỏng.

Vô Songtrong lúc cao triều lại mất hết năng lực phản ứng, Long Nhất làm saokhông biết được, cảm thấy lúc này Vô Song đã đạt đến đỉnh điểm. Hắn trởnên kích động cùng hưng phấn,cũng không trụ nổi phún xuất ra ngoài,cảmthụ khoái cảm cường liệt đã lâu không xuất hiện trên thân thể hắn.

Haingười ôm chặt nhau, dù bầu không khí kích tình đã từ từ giảm nhiệt,nhưng tim hai người vẫn còn cảm thấy nóng bỏng khó nói được. Vô Song ởtrong lòng Long Nhất lẩm bẩm vô nghĩa, một lúc lâu sau mới từ từ bìnhphục.

"Hừm.." một tiếng hừ lạnh đột nhiên phát ra, đem hai người đang trầm trong bể tình giựt mình tỉnh lại.

LongNhất liếc mắt một cái, thì thấy một thân ảnh đang từ từ trở vào trongtrường bồng, ngoại trừ Nạp Lan Như Nguyệt thì còn ai? Chắc là nha đầunày thấy tình lang lâu quá chưa tới, không chịu được phải nén xấu hổđịnh đến trường bồng của Long Nhất để hỏi. Không tưởng được vừa bước rađã thấy Long Nhất cùng Vô Song đang quấn lấy nhau, tự nhiên phải nổicơn ghen lên.

Vô Song vì chuyện này mà lửa tình từ từ tiêu tán,nàng nhẹ nhàng li khai Long Nhất... Lúc ấy thấy dưới hạ thân có một mảngẩm ướt, dính dính cực kỳ khó chịu, nàng trợn mắt một cái với đầu xỏ gâytội là Long Nhất,nhỏ giọng nói "Tên xấu xa chết tiệt, trông coi NhưNguyệt cẩn thận đi. Ta đi đây."

Không đợi Long Nhất trả lời, VôSong như một làn khói biến mất, Long Nhất cười khổ hai tiếng.Đầu tiênbước vào trường bồng của mình, hắn đã cách một lớp quần mà bắn pháo,cảmgiác lúc này tự nhiên không tốt lắm.

Tẩy rửa thân thể một trận,thay một bộ quần áo khác, Long Nhất đến trước trường bồng của Nạp LanNhư Nguyệt,kết giới nàng bố hạ chỉ trong chớp mắt đã phá được, khôngtốt chút sức nào đã tiến vào bên trong trường bồng.

Nạp Lan NhưNguyệt đa co người trên giường,trùm mền kín khắp từ đầu đến chân, nàngđương nhiên biết Long Nhất tới. Nhưng một chút cũng không động,rõ rànglà không muốn đáp lại hắn.

Long Nhất được nhiên biết Nạp Lan NhưNguyệt đang tức giận, hắn nhẹ nhàng đi đến bên góc giường ngời xuống,đặt tay lên trên cái mềm gấm mà tìm cánh tay nàng, nhẹ giọng nói "NhưNguyệt, bảo bối, phu quân tới rồi."

Nạp Lan Như Nguyệt không có phản ứng, vẫn không nói tiếng nào.

LongNhất không biết làm sao, đưa tay định đem góc mền phía trên đầu nàngkéo xuống, nhưng Nạp Lan Như Nguyệt lại giữ chặt lại không chịu thả ra.

LongNhất cũng không ép nàng, cũng không dùng lực để kéo ra. Nhưng hắn cóphải là người có thể dễ dàng chịu thua? Tự nhiên không phải, chỉ thấynhãn châu chuyển động một cách giảo hoạt,nở một nụ cười......... rất xấu xa

Phíatrên có thể dùng tay giữ lại, phía dưới thì dùng gì đây? Long Nhấtchuyển người đến cuối giường, đem địa phương phía dưới mềm gấm tungra,hai chân nhỏ nhắn sáng bóng như ngọc của Nạp Lan Như Nguyệt hiệnra,năm ngón chân nhỏ như hoa sen phơi phới, rất là khả ái.

Long Nhất liền chế trụ hai tiểu cước đang định rụt vào, yêu thương dùng tay vuốt ve, thật sự rất là mịn màng a.

"Thảta ra, đại sắc lang..." Nạp Lan Như Nguyệt ở trong chăn phát ra âm thanhbuồn bực lẫn một chút rấm rứt, tựa hồ như vừa mới khóc một trận.

"Khôngthả, trừ khi nàng ra đây." Long Nhất cười đáp, bàn tay to lớn lại khôngdừng lại, tiếp tục chiếm tiện nghi trên cái chân nhỏ của Nạp Lan NhưNguyệt.

"Không ra, ta không muốn thấy ngươi." Nạp Lan Như Nguyệt "hừ" một tiếng nói.

"Khôngra thì sẽ...hắc hắc, ta gọi mà nàng dám không ra." Long Nhất một tay giữngay đầu gối của Nạp Lan Như Nguyệt, còn một tay kia lại bắt đầu đặt ởlòng bàn chân nàng.

"A..Thả ta ra..Xú gia hỏa, đại phôi đàn..haha...Thả ta ra nào.." Nạp Lan Như Nguyệt lập tức không chịu nổi, hai chândùng lực mạnh đá ra, kẻ địch đương nhiên là Long Nhất a.

"Ra haykhông? Không ra ta lại tiếp tục." Long Nhất cười hắc hắc, ngón tay nhưchơi nhạc tại lòng bàn chân của Nạp Lan Như Nguyện,phải biết là lòngbàn chân là nơi cực kì mẫn cảm của con người, nếu tự mình chọc vào đãcảm thấy không thoải mái, một khi..... để người khác chọc vào thì thật sựkhó mà chịu được.

"Ha ha..cứu mệnh a..xú phu quân....đừng chọcnữa, ta....thiếp ra,thiếp ra.... được chưa?" Nạp Lan Như Nguyệt không cònkhả năng chịu đựng, chỉ có thể cắn răng giơ cờ trắng đầu hàng.

Long Nhất dừng lại không chọc nữa, nhưng bàn tay đang chế trụ chân nhỏ của Nạp Lan Như Nguyệt vẫn không thả ra.

Lúc này, Nạp Lan Như Nguyệt bỏ mền ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng đỏ trừng mắt nhìn Long Nhất.

"Hừ...Còn không thả chân thiếp ra, ghét chàng lắm." Nạp Lan Như Nguyệt thở dốc,thở ra từng hơi hướng Long Nhất nói.

LongNhất lại bất động, hắn nhẹ nhàng cẩn thận vuốt ve cái chân tráng sángnhư ngọc của Nạp Lan Như Nguyệt,đột nhiên hạ người xuất hôn lên chânnàng, tiếp đó nhanh chóng lướt tới lòng bàn chân nàng. Bởi vì là Thánhnữ tu luyện quang minh ma pháp, Nạp Lan Như Nguyệt cực kì yêu thíchsạch sẽ, thậm chí còn có chút hơi quá sạch sẽ, chân nhỏ sáng bóng củanàng không hề có mùi gì khác, ngược lại còn có một mùi hương nhàn nhạt,làn da mịn màng trơn lán,giống như dưới chân có phủ đầy một lớp tơ tằm,cái chân đẹp như thế,làm sao không làm người khác yêu đến mê mệt được.

NạpLan Như Nguyệt kinh hô một tiếng, toàn thân run lên, bị Long Nhất hônmột cái mà tiểu phúc co giật, có thể nào bàn chân là điểm kích tình mẫncảm của nàng?

Nạp Lan Như Nguyệt hít vào một hơi, không nghĩrằng đôi môi của Long Nhất tự nhiên có thể đem đến cảm giác cường liệtnhư thế, nàng ngôi dây, dùng bàn tay nhỏ gỡ tay Long Nhất ra, vẫn còngiữ được một ít tức giận đối với hắn.

"Bảo bối, nàng vẫn không thèm để ý đến ta à." Long Nhất nhảy lên giường, từ phía sao ôm lấy eo Nạp Lan Như Nguyệt.

"Khôngđược gọi thiếp là bảo bối, thiếp không dám nhận, Vô Song tỷ mới đúng làbảo bối của chàng." Nạp Lan Như Nguyệt không tránh, chỉ là oán khí vẫnkhó giảm được.

"Nàng đúng là bảo bối của ta, không cần phảighen, trong tim ta nàng luôn là bảo bối vô giá." Long Nhất bắt đầunhững loài tình thoại ghê tởm của hắn, hắn biết nữ hài sẽ bị lừa, tínhra dù là giả cũng làm tâm tình vui vẻ, huống chi lời hắn nói mười phầnlà xuất phát từ trong tim.

"Lừa người, Vô Song tỉ tỉ là bảo bối,thiếp chỉ là cỏ thôi,chàng căn bản không có nhớ đến ta.....nếu không đãđến.....đã đến..." Nạp Lan Như Nguyệt xấu hổ, Long Nhất cùng Vô Song thânmật nàng không có trách, Vô Song dù sao cũng đã có tình với hắn trước,nhưng hắn rõ ràng đã ước hẹn với nàng lúc sáng trước, nhưng lại để nàngthấy Vô Song cùng Long Nhất thân mật, tự nhiên dù sao cũng phải sinh raoán giận, trong lòng khó chịu.

"Nha đầu ngốc, ta đương nhiên vẫnnhớ ước hẹn với nàng, chỉ là nàng nên biết, Vô Song tỉ của nàng có cảmứng tâm linh kì diệu với ta, vạn nhất nàng ấy nổi giận thì làm thế nào?Phu quân ta quyết định đầu tiên phải làm nàng ta thoải mái, nếu khôngnàng nghĩ xem hậu quả sẽ như thế nào?" Long Nhất trách Nạp Lan NhưNguyệt, bàn tay lại không thành thật di động ngay phía hông nàng.

NạpLan Như Nguyệt ngẫm lại lời Long Nhất...Hiểu ra sự tình. Oán khí trongtâm lí cũng tiêu tan, tâm thần cũng thả lỏng, cảm giác Long Nhất đanglàm trò xấu trên cơ thể mình càng cường liệt hơn, thân thể mềm mại ngãvào lòng Long Nhất.

Lang trảo của Long Nhất hướng lên trên. Cáchmột lớp y phục nắm lấy hai núi thịt phong mãn mềm mại của Nạp Lan NhưNguyệt, tiểu huynh đệ vừa mới trải qua chiến đấu tẩy lễ lại uy phongngẩn lên nhe răng múa vuốt.

Nạp Lan Như Nguyệt "a" lên mộttiếng, bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng ép lên hai tay của Long Nhất đanghoạt động trên ngực nàng, xấu hội nói "Phu Quân, chàng đã làm chuyện ấyvới Vô Song tỉ tỉ, hôm nay chúng ta còn chưa...có thể..."

"Đươngnhiên.....là không thể." Long Nhất căn bản cầu còn không được,chuyện vớiVô Song là một dạng, hắn cảm giác nếu so sánh với chuyện chiếm lấy NạpLan Như Nguyệt thì cũng thật khó nói,chỉ là hắn nhớ đến lúc chiếu chuẩnbị tiến vào trong một tử địa tà khí ngập trời,Nạp Lan Như Nguyệt lại làquang minh ma pháp sư. Tối nay nếu phá thân thì sẽ bị ảnh hưởng, LôiThần cấm khu là địa phương không tốt lành gì, không bằng thoát ra rồinói sau. Cũng tránh cho mọi người phân tâm.

"Vì sao? Chàng...Chảngkhông muốn thiếp?" Nạp Lan Như Nguyệt nghe Long Nhất nói thế, lắp bắpnói, có lẽ khi thiếu nữ hãm nhập vào trong ái tình thì luôn lo lắngđược mất a.

"Ngốc quá, làm sao có thể?" Long Nhất bỏ tay khỏingực Nạp Lan Như Nguyệt, yêu thương vuốt ve tóc nàng. Cùng lúc đó đemtâm tư nói cho nàng biết.

Nạp Lan Như Nguyệt chỉ là bị ái tìnhlàm rối loạn đầu óc,lời của Long Nhất làm nàng tỉnh ra, ngẫm ra thì quảthật bây giờ không phải lúc. Trời cao còn đó, tử địa này khẳng địnhnguy cơ trùng trùng, nàng đã nghĩ đến đều đó, cảm thấy xấu hổ khôngnghĩ được,tình cảm đối với Long Nhất lại tăng thêm, thử nói trên thếgian này có bao nhiêu nam nữ gặp được mĩ sắc mà có thể nhẫn nhịn? Cóthể bình thường Long Nhất có vẻ xấu xa háo sắc, cũng không tránh đượctay chân máy mó chiếm tiểu tiện nghi, nhưng khi tới thời khắc quantrọng thì lại có khả năng khống chế rất tốt.

Màn đêm ôn nhu, NạpLan Như Nguyệt cùng Long Nhất vẫn chưa đột phá rào chắn cuối cùng. Chỉôm nhau mà ngủ. Từ đầu đến cuối, khóe miệng của Nạp Lan Như Nguyệt luôncó nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

Đêm đã tàn, đã đến lúc các âm mưu đen tối phải rời đi, quanh minh lại thay thế hắc ám mà đến.

Tửđịa vẫn tràn ngập âm khí, khói đen mạnh mẽ nổi lên, làm cho ánh sángmặt trời không thể xuyên qua. Phía ngoài biên giới tử địa ngàn thướckhông có một động vật nào, an tĩnh làm cho người ta cảm thấy bất an.

KhiLong Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt ra khỏi trường bồng thì Man Ngưu đangmúa một bài côn pháp, khí thế của hắn ngày càng mạnh mẽ, cả thân thểphát ra một cỗ bá khí hung hãn, đôi mắt trâu như phát sáng, tiến bộnhanh đến nỗi làm Long Nhất ngạc nhiên,lần đi đến Lôi Thần cấm khu này,thu hoạch của Man Ngưu thật là không nhỏ.

"Lão Đại, người đã dậyrồi, lão ngưu ta đang lúc múa Phục Ma côn pháp thì cảm thấy Lục NgọcTài Quyết có điều cổ quái." Man Ngưu thấy Long Nhất bước ra thì vôi vãchạy tới hỏi.

"Cổ quái? Cổ quái cái gì?" Long Nhất cầm Lục NgọcTài Quyết của Man Ngưu múa hai vòng, đột nhiên kinh hô một tiếng nói"Đúng thật có điều cổ quái. Lục Ngọc Tài Quyết này không ngờ lại bàixích khí tức của ta, nó có bài xích ngươi không?"

"Không có chútnào, ta cảm thấy Lục Ngọc Tài Quyết đột nhiên giống như có sinh mệnh,bất quá không có bài xích ta, ngược lại đối với ta vô cùng thân thiết."Man Ngưu gãi gãi sừng trâu nói.

"Thật sao?" Long Nhất nhướng màytrầm tư, Lục Ngọc Tài Quyết là thần khí, lúc đối phó với Cửu Minh yêuhoa, Man Ngưu dùng Lục Ngọc Tài Quyết xuất ra uy lực cũng không nhỏ,nhưng đã là thần khí thì phải có chỗ bất phàm, chính là có khả năngsinh ra sinh mệnh sao?

"Lục Ngọc Tài Quyết khác với những thầnkhí khác, thần khí khác hoặc là người tạo ra hoặc là khí vật được mộtít cấp thấp thần nhân lưu lại trên Thương Lan đại lục, nhưng Lục NgọcTài Quyết là vũ khí của Cuồng Thần,chính là trung cấp thần nhân, bêntrong nó còn phong ấn thần phách của hắn." Đúng lúc đó, âm thanh điềmtĩnh của Vô Song truyền lại, nói ra sự bất phàm của Lục Ngọc Tài Quyết.

LongNhất quay đầu lại, thấy Vô Song không biết làm sao đã xuất hiện phíasau lưng, biểu tình vẫn điềm đạm, chỉ là lúc Long Nhất nhìn vào mắtnàng thì thấy lóe qua một tia ôn tình.

Long Nhất nghe Vô Songnói thì cảm thấy rất hứng thú, Vô Song đến từ Di Thất Thành đã bị hủytừ ngàn năm trước, những chuyện thần bí nàng biết khẳng định khôngít.Long Nhất lúc trước đối với sự tốn tại của thần không hề tin tưởng,nhưng một loạt sự việc đã chứng minh rằng đúng là có thần tồn tại trênthế gian, hắn phi thường hi vọng có thể hiểu được vài phương diện củachuyện này.

"Vô Song, có thể nói rõ cho chúng ta biết được không." Long Nhất kéo ô Song ngồi xuống trên thảm cỏ.

"Truyền thuyết..."Vô Song nhãn thần thoáng mơ hồ, đôi môi hé mở bắt đầu kể lại truyền thuyết lâu đời đó.

Truyền thuyết cũng được Vô Song bắt đầu kể, nhưng bọn họ đều không biết rằng, một ngày trên trời bằng một năm dưới thế gian.

Mặc dù không khoa trương như thế, nhưng từ sau khi rơi vào Mạt Tri hiệp cốc,bọn Long Nhất cảm thấy chỉ mới trải qua hai,ba ngày, nhưng họ không biết rằng bên ngoài đã trải qua hơn hai tháng, so với khi Long Nhất làm nhiệm vụ Di Thất Thành vô ý rơi vào hắc ám không gian thì hoàn toàn tương phản.

Trong hơn hai tháng đó vẫn liên tục có nhiều mạo hiểm đoàn muốn xâm nhập vào Lôi Thần cấm khu, hy vọng đoạt được Lôi Thần thần bài cùng với Nhãn Châu mắt trái Lôi Thần, nhưng đến hôm nay vẫn không ai có thể hoàn thành.

Nhưng cùng lúc đó, thế cuộc trên Thương Lan đại lục cũng xuất hiện nhiều biến đổi kinh thiên động địa. Thương Lan lịch năm 8788 tháng 8 ngày 5, Cuồng Long đế quốc cùng Nạp Lan đế quốc hình thành thế mũi nhọn theo Tây Bắc, Đông Nam hai phía bắt đầu hướng Ngạo Nguyệt đế quốc phát động tấn công mãnh liệt, mở đầu cho cơn phong ba trên khắp Thương Lan đại lục.

Thương Lan đại lục năm 8788,tháng 8 ngày 15, Cuồng Long đế quốc chiếm được 3 tòa thánh của Ngạo Nguyệt đế quốc, tháng 8 ngày 20,Nạp Lan Đế Quốc công lại công hãm 3 thành lớn của Ngạo Nguyệt đế quốc, sau cuộc chiến hai bên tử thương vô số, nhưng Ngạo Nguyệt đế quốc vì phải phân binh hai đường, khó lòng ứng phó, bị Cuồng Long, Ngạo Nguyệt hai nước đánh cho tan tát liên tục rút lui.

Nhưng Hắc Ám giáo hội đồng minh của Ngạo Nguyệt đế quốc lại ẩn thân không xuất hiện, ngang nhiên nhìn Ngạo Nguyệt đế quốc từ từ bị thôn tính, kì thật vì Quanh Minh giáo hội đang ở một bên chăm chú đợi, nếu Hắc Ám giáo hội tham chiến, tin rằng Quang Minh giáo hội lập tức gia nhập.

Hôm nay Thương Lan lịch 8788 Tháng 9 ngày 18, chiến trường phía đông nam của Thương Lan đại lục, Cuồng Long đế quốc giương cờ dũng mãnh công hạ tường thành của một tòa thành thị cấp 2, phía trong thành bị tàn phá dữ dội, khắp nơi đổ nát,nhà cửa bị thiêu hủy bốc khói mịt mù. Có thể tưởng tượng mức độ kịch liệt của trận đại chiến.

Cờ nước này vừa giương lên không lâu, lại bị cờ nước kia thay thế, tung bay trong gió, đúng là doanh kì độc nhất vô nhị của Vô Song doanh thuộc Cuồng Long quân đoàn. Hạ được tòa thành thị này chính là Hùng Bá suất lĩnh hai vạn lính tinh duệ của Vô Song doanh.

Long Nhất trước khi đi đã nói ngoại trừ hắn thì không còn ai có quyền điều động Vô Song doanh, nhưng sự tình trong doanh lại giao cho Hùng Bá sử lý, có chuyện gì cũng do hắn quyết định. Húng Bá là một tên cuồng chiến, đương nhiên không chịu đứng ngoài chiến tranh, huống chi Vô Song doanh lại cần chiến hỏa thật sự để rèn luyện.

Trừ lúc bắt đầu có chút khẩn trương, sau đó Vô Song doanh đã đem những gì được huấn luyện phát huy tận cùng, chiến thuật công thủ Long Nhất dạy cho đều phát huy uy lực cường đại, mũi nhọn chỉa đến đâu thì tan nát đến đó, uy danh của Vô Song doanh trong một thời gian ngắn đã được truyền đi khắp Thương Lan đại lục.

Trên tường thành, gió mạnh nổi lên, một thân ảnh kiêu ngạo mặc chiến giáp đen đang đứng đó, nghênh đón cuồng phong vẫn bất động như núi.

"Bắc Đường tướng quân, việc tính toán thương vong đã hoàn tất, quân chúng ta chiến tử 250 người, trọng thương 86 người, bị thương nhẹ 658 gười, địch quân chiến tử 1100 người, bắt được 2800 người, một trăm người đào thoát không tìm ra." Thiếu niên này nhìn qua chỉ khoảng 16-17 tuổi, thân mặc một kiện chiến giáp dài đi lên tường thành. Hành lễ cung kính với tướng quân.

Bắc Đường Vũ quay đầu lại, hiện ra dung nhan xinh đẹp mà kiên định, lần này công phá thành thị cấp hai nàng thống lĩnh 2000 tinh duệ của Vô Song doanh đã dùng kế lừa cho quân địch mở cửa thành sau đó công hạ, còn thiếu niên trước mặt là đệ đệ của Nam Cung Hương Vân, tiểu cửu tử của Long Nhất, Nam Cung Nỗ, hắn giờ cùng cao lên nhiều, thực tế năm nay mới 14 tuổi, có lẽ lớn lên sẽ là tiểu tướng quân của quân doanh, huấn luyện của quân doanh không cần nghi ngờ có tác dụng rất lớn.

Nguyên hai nước giao chiến. Nam Cung phu nhân không bằng lòng để Nam Cung Nỗ lên chiến trường, nhưng tiểu tử này len lén rời nhà đi, liên tục tham gia hàng chục chiến dịch lớn nhỏ, còn chém giết hàng trăm binh sĩ lẫn quan quân bên địch,trong đại quân của Cuồng Long đế quốc cũng có chút thanh danh.

"Tốt lắm, theo lệnh tiếp tục cẩn thận tuần tra, nếu có binh sĩ phản quân quy lập tức trảm không tha, lệnh phải chu toàn công tác bố trí cho bá tánh, đối với những người bị bắt, lưu lại còn có thể sử dụng." Bắc Đường Vũ trên mặt xuất hiện một nụ cười lãnh khốc, làm Nam Cung Nỗ không tự chủ cảm thấy lạnh người, hắn đương nhiên biết tù nhân sẽ dùng làm lực lượng lao công không cần trả lương, trong chiến dịch kế tiếp thì dùng làm pháo hôi cản phía trước.

Uy danh của Vô Song doanh mọi người đều biết, nhưng trong doanh thanh danh to lớn nhất không phải Hùng Bá, mà là nữ tướng quân Bắc Đường Vũ, nàng vì được đích thân Long Nhất chỉ điểm nên có thành quả lớn, mưu kế liên hoàn, lãnh khốc nổi lên như là sát thần từ địa ngục...có thể nói chiến tích ngày nay của Vô Song doanh đại đa số đều liên quan đến nàng.

"Phu quân, chàng nhìn xem, thiếp nhất định làm cho Vô Song doanh của chàng đứng trên đỉnh của Thương Lan đại lục, mà chàng chính người là đứng trên đỉnh của thế giới." Biểu tình của Bắc Đường Vũ đột nhiên nhu hòa lại, ánh mắt chứa một ít hoài niệm, đem một nữ tướng đầy huyết tinh sát khí biến thành một tiểu nữ nhân trong một thoáng, chỉ là không ai có thể thấy được.

.................

Trong Lôi Thần cấm khu, truyền thuyết Vô Song đang kể vẫn còn tiếp tục, mà người nghe xuất thần nhất là Nạp Lan Như Nguyệt.

Theo lời Vô Song, trên nhân gian có thần giới, bởi vì cùng một mạch, những vị thần trên cao này đứng trên mây mà nhìn chúng sinh. Thần giới có bảy đại chủ thần, phân biệt Quang Ám Phong Hỏa Lôi Thủy Thổ, trong đó Quang Minh Thần là đứng đầu trong bảy đại chủ thần, bọn họ ở nhân gian truyền bá tín ngưỡng, trải qua vạn năm mọi chuyện đổi thay, chỉ còn Quang Minh và Hắc Ám giáo hội truyền bá xuống. Truyền thuyết Quang Minh thần cũng Hắc Ám thần thủy hỏa bất dung, cho nên tín ngưỡng của bọn họ ở nhân gian cũng đối lập.

Dưới thất đại chủ thần chia ra làm nhất cấp thần nhân, nhị cấp thần nhân cũng tam cấp thần nhân(1), giữa bọn họn chia ra đẳng cấp rất nghiêm túc. Cuống Thần là một trong những cường giả của nhất cấp thần nhân,thực lực có thể so với Chủ thần, nhưng không biết vì lý do gì thần phách lại phân li, thần thể (thân thể thần) hóa thành hư vô, mà thần phách lại bị phong ấn trong vũ khí Lục Ngọc Tài Quyết,sau đó bị Thánh Thành Chủ là phụ thân của Vô Song lấy được, tiếp đó không có phương pháp khai mở, rất lâu sau đem quăng vào trong bảo khố không thèm để ý đến, không nghĩ đến ngàn năm sau lại bị Man Ngưu lấy đi.

"Lục Ngọc Tài Quyết này chính là bị Man Ngưu trích huyết nhận chủ a, tịnh không hề có gì đặc biệt." Long Nhất nói.

"Trích huyết nhận chủ phụ thân ta cũng đã nghĩ đến, nhưng thử nhiều lần cũng không thành công, tại sao Man Ngưu lại có thể một lần là được, có thể là vì duyên phận a." Vô Song lắc lắc đầu nói.

"Vô Song tỉ tỉ, người đã thấy thần chưa?" Nạp Lan Như Nguyệt hiếu kỳ hỏi.

Vô Song lắc lắc đầu, nói "Không hề, chỉ là trong Thánh Thành thần điện có cung phụng tượng của thất đại chủ thành, Thánh Thành được nói là do Quang Minh thần tạo dựng nên."

"Tại sao Thánh Thành Lại phát sinh sự tình như vậy, chẳng lẽ là bị Hắc Ám thành trù ếm sao?" Long Nhất hỏi. "Không cần nghi ngờ gì,cả Thánh Thành đều bị hắc ám trù ếm." Vô Song thở dài một tiếng, trong mắt xuất hiện hận ý dữ dội.

Long Nhất giang tay nắm lấy bàn tay mát lạnh của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve như muốn truyền hơi ấm của mình cho nàng.

Vô Song giấu đi hận ý trong mắt, nhìn thấy sự quan tâm trong đôi mắt đen của Long Nhất bỗng nở nụ cười, làm cho gió bão nổi lên, nhật nguyệt vô quang, không nói Long Nhất nhìn mê mệt, mà ngay cả Nạp Lan Như Nguyệt đồng dạng nữ tử cũng nhìn ngây ngốc.

"Vô Song tỉ tỉ, nàng cười thật rất hấp dẫn."Nạp Lan Như Nguyệt ngây ngốc nói,mặc dù nàng là mĩ nữ số một,số hai của Thương Lan đại lục, luận tư sắc so với Vô Song cũng không kém, nhưng vẫn không thể so sánh với loại phong thái này của nàng.

Long Nhất hồi thần, hướng Vô Song cười nói "Vô Song, sau này hay là nàng chỉ cười với ta thôi, sẽ làm cho Như Nguyệt mê mệt."

Vô Song trợn mắt nhìn Long Nhất, tức thì làm tên sắc lang này cả người lâng lâng, nhẹ nhàng bay bổng như con cóc say rượu. (túy tửu đích cáp mô)

"Lúc này ánh sáng đang mạnh nhất, chúng ta chuẩn bị lên đường nào." Vô Song nhìn sắc trời, đề tỉnh.

Đề cấp đến chính sự, ba người đều thanh tỉnh lại, bọn họ đang ở trong nguy hiệm, tiến một bước thì cảm giác nguy hiểm tăng thêm một chút.

Chuẩn bị mọi chuyện hoàn tất, Nạp Lan Như Nguyệt dùng Thánh Quang Thủ Hộ thuật gia trì trên người mình lẫn Man Ngưu cùng Vô Song,Long Nhất thì không cần thiết, hắn vốn là Vong linh pháp sư, loại tử khí này không thể gây hại cho hắn.

Bốn người ba thú thành một khối tiến vào, chỉ cảm thấy khí tức âm u, tà ác âm lãnh chính diện bức tới, làm bọn họ không tự chủ cả người phát lạnh.

Tuy phía ngoài mặt trời tỏa nhiệt nóng bỏng, nhưng vào đây là một phiến âm lãnh, mặt trời phía trên chỉ nhìn thấy như là một ảnh ảo.

"Ngân giáp thi vương?"Nạp Lan Như Nguyệt đột nhiên kinh hô một tiếng, trông thấy hơn mười cỗ cương thi có dạng giống Ngân Giáp Thi Vương của Long Nhất dùng tốc độ cực nhanh hướng tới.

Nơi này lại có dị giới vong linh? Hơn nữa lại xuất hiện ở rìa không gian này. Có lẽ chỉ mới là vong linh sinh vật thấp nhất.

Đương nhiên, mười cỗ Ngân Giáp Thi Vương đối với bọn Long Nhất không là gì cả, nhẹ nhàng xóa sổ. Nhưng cũng sinh ra vô số vấn đề nghiêm trọng, trong tử vong không gian đầy tử khí này không ngờ có có những thuộc tính khác. Không chỉ xâm thực nhục thể người khác mà còn xâm nhập tinh thần lực, hiện tại mở ra vấn đề lớn thứ hai,cần bao nhiêu ngày hay thậm chí bao nhiêu tháng để vượt qua không gian này? Ai mà biết không gian này lớn như thến nào.

"Các người nếu không cần thiết thì đừng động thủ, nhanh chóng vượt qua không gian tử vong này." Long Nhất nhìn 3 người nói, hắn phát hiện một khi động thủ thì tử khí xâm thực càng nhanh, mà còn không có thể xuyên qua kết giới.

Long Nhất triệu hoán ra 18 cỗ siêu cấp khô lâu, vong linh sinh vật có lẽ sẽ không bị ảnh hưởng, huống chi 18 cỗ siêu cấp khô lâu có thể hấp thu hắc ám khí tức trên người vong linh sinh vật để tăng cường thực lực.

Long Nhất tìm kiếm một hồi, phát hiện khu vực này đúng là thiên hạ của Thi Vương, phía trước có Đồng Giáp Thi Vương, Ngân Giáp Thi Vương. Còn có Kim Giáp Thi Vương cực kì cường hãn. Thi Vương nhiều như lông trâu, đường đi không có một điểm hữu dụng. Có lẽ phi hành trên không thì hay hơn, Thi Vương không có năng lực phi hành.

Long Nhất thử dùng Phi tường thuật bay lên, nhưng phát hiện trong tử vong không gian này chỉ có thể phi hàng ở độ cao mười thước, muốn lên cao hơn thì có một cỗ lực lượng kì dị ép phải hạ xuống.

Mà Long Nhất biết Ngân Giáp Thi Vương một khi tung người lên có thể đạt độ cao như thế, có thể nói là phi hành trong không trung sẽ bị Ngân Giáp Thi Vương cùng Kim Giáp Thi Vương công kích bọn họ. Lại thêm Nạp Lan Như Nguyệt không thể duy trì Phiêu Phù Thuật lâu, dùng ma pháp lực nhiều thì tử khí xâm nhập càng nhanh, không có biện pháp. Chỉ có thể ngạnh tiến vào.

Long Nhất dùng 18 cổ siêu cấp khô lâu đánh trận đầu, ba con thần thú đánh hai bên, mà hắn bảo vệ bọn Nạp Lan Như Nguyệt ở phìa trong.

Không thể không thừa nhận,cảm giác lực của Kim Giáp Thi Vương phi thường kinh nhân.Nhóm Long Nhất vừa tiến được hai bước, hai con Kim Giáp Thi Vương đã phát ra tiếng hú sắc nhọn, ngay sau đó, hằng trăm Đồng Giáp Thi Vương cùng Ngân Giáp Thi Vương đã tập trung lại, hướng 18 cỗ siêu cấp khô lâu đứng phía trước tấn công kịch liệt.

Long Nhị múa Tử Vong Liêm Đao. Ánh sáng mà đỏ như mở cửa địa ngục, một chiểu đem hơn mười cỗ Đồng Giáp Thi Vương chém nát. Nhớ lúc trước tại tầng trên cùng của đồ thư quán ở Mễ Á công quốc, Long Nhất từng đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu cùng 3 cỗ Ngân Giáp Thi Vương giao đấu thử, lúc đó Long Nhị đã có khả năng cùng Ngân Giáp Thi Vương tương đương, mà giờ đây 17 cỗ kia cũng đã ngang với Ngân Giáp Thi Vương.

Chỉ là tiến hóa của 18 cỗ siêu cấp khô lâu hôm nay thật quá sức tưởng tượng, trong ngày Cực Âm đã hấp thụ vô số lực lượng hắc ám làm thực lực bọn chúng đại tăng, mà Long Nhị lại còn có ý thức.

Hôm nay mỗi cỗ siêu cấp khô lâu đã có thể đấu với vài Ngân Giáp Thi Vương...Chiến đấu, Long Nhị cùng với một cỗ Kim Giáp Thi Vương tuyệt không thể bại.

Hỏa Kì Lân cùng Cuồng Lôi Thú cũng gia nhập chiến trường. Kì Lân thánh hỏa đem từng cỗ Thi Vương hóa thành không khí, lôi hệ cấm chú của Cuồng Lôi Thú cho dù chỉ có thể phát ra thực lực 5-6 phần trong địa phương này nhưng cũng dư sức đối phó với những Thi Vương này.

Hàng trăm thi vương nhanh chóng bị tiêu diệt sạch,mà kinh hoàng hơn là Kim Giáp Thi Vương phía xa xa hú một tiếng lại nhanh chóng gọi lại vô số thi vương gia nhập chiến đấu.

Rắc một tiếng,hai tay cứng chắc vô bì của Kim Giáp Thi Vương không ngờ lại xuyên qua được lớp xương màu đen phía ngoài của Long Nhị,hai hốc mắt trống rỗng của Long Nhị xuất ra một trận hồng quang, Tử Vong Liêm Đao của hắn đã đem phần đầu phía sau của Kim Giáp Thi Vương chẻ ra.

Chỉ nghe Kim Giáp Thi Vương rú lên một tiếng, một cỗ hắc khí nồng nặc từ vết thương tỏa ra, bị Long Nhất hấp thu hoàn toàn vào nội thể. Rất nhanh, thân thể của Kim Giáp Thi Vương từ từ khô lai, hai tay từ lồng ngực Long Nhị xuất ra, ầm một tiếng đổ lên trên mặt đất.

Đúng lúc Long Nhất đang muốn chữa trị cho Long Nhị thì phát hiện lồng ngực bị gãy của Long Nhị xuất ra một trận sương đen, trong một thoáng nơi bị gẫy đã phục hồi nguyên dạng, làm cho Long Nhất kinh hãi, gia hỏa này lại tiến hóa rồi.

Long Nhất ngẫu nhiên chém giết vài Thi Vương nhảy vào phía trong, mục quang dình lại trên thân một cỗ Kim Giáp Thi Vương gần nhất, bởi vì hắn phát hiện ra Kim Giáp Thi Vương có thể gọi đến Đồng Giáp Thi Vương cùng Ngân Giáp Thi Vương.Trong lòng hắn lại nghĩ rằng, có thể hay không dùng Vong linh triệu hoán thuật gọi ra Kim Giáp Thi Vương rồi từ đó vì mình mà điều khiển vong linh sinh vật khác, tại sao lại không dùng phương pháp nhẹ nhàng để thông qua khu vực thi vương này.

Long Nhất hiểu rõ phương pháp này có thể dùng được,trong khu vực này số lượng thi vương không dưới vạn tên. Muốn giết hếttòan bộ thì tuyệt đối không được chùn tay. Hơn nữa càng chần chờ trongkhông gian tử vong này thì lại càng gặp nhiều bất lợi, tốt nhất là nêntìm thời cơ thoát thân.

Không chút do dự, thân hình Long Nhất loáng lên, nhằm thẳng vào một Kimgiáp thi vương ở ngoài xa, chân khí thổ ra đánh thẳng vào ót nó. Saukhi đánh nhau cùng hai Kim giáp thi vương thì hắn cũng phát hiện rađiểm yếu nhất của chúng nằm ở trên ót.

Tên Kim giáp thi vương này phản ứng cũng không chậm, cặp móng vuốt nhưhai đạo kim quang chọc thẳng vào giữa ngực Long Nhất. hắn biết gã Kimgiáp hậu vương này thực lực khủng khiếp, vội lách người xảo diệu luồnra sau lưng nó. Cùng lúc đó đạo chân khí lúc đầu Long Nhất đánh ra cũnghung hãn bắn thẳng vào lưng nó, chỉ nghe một tiếng trầm vang. Thân thểthi vương ở giữa không trung lảo đảo rồi vững vàng hạ xuống trên mặtđất, sau lưng chỉ có một vết bầm chừng hai tấc. Đối với Kim giáp thivương mà nói thì loại thương tích này chẳng thể làm gì được nó.

Long Nhất than thầm, dựa theo phân cấp thực lực của nhân loại thì gãKim giáp hậu vương này có thể tương đương với một siêu cấp ma thú cấpSS.

Long Nhất còn chưa kịp kinh ngạc thì Kim giáp thi vương đã nhanh chóngxoay người, thở ra một hơi thi khí, thân thể giống như một mũi tên màuvàng đâm thẳng vào chỗ Long Nhất đang né tránh.

Long Nhất biết rằng trong vùng thi khí bao phủ quanh người nó có hơnnửa là thi độc, mà thi độc của Thi vương thì thật quá kinh khủng. Hắncũng không muốn thử mạo hiểm, vội vàng xuất ra một kết giới ngăn cáchvới lớp thi độc. Cả người Kim giáp thi vương đâm sầm vào kết giới LongNhất vừa lập, một đòn cường bạo này khiến cho kết giới rung lên mãnhliệt, suýt chút nữa là vỡ tan.

Long Nhất không dám sơ ý khinh thường, cặp mắt đang khép hờ mở ra, thầnquang như điện bắn ra, tinh thần lực phô thiên cái địa lập tức vây khốnkim giáp thi vương vào trong.

Kim giáp thi vương mãnh liệt giãy dụa, chậm rãi xuyên qua kết giới,Long Nhất không ngừng niệm các loại chú ngữ càng lúc càng lợi hại hơn.

Rốt cuộc, gã Kim giáp thi vương này cũng khẽ run lên, môt đạo tinh thầnấn kí từ Long Nhất nhập vào giữa mi tâm của nó. Hai bên lập tức sinh racảm ứng liên thông, Kim giáp thi vương cuối cùng cũng trở thành vonglinh triệu hoán của Long Nhất

Long Nhất đắc ý cười lớn hai tiếng, dùng ý niệm ra lệnh cho Kim giápthi vương kiềm chế Ngân giáp và Đồng giáp thi vương đứng yên. Sau đó đểcho mười tám cỗ siêu cấp khô lâu thoải mái thu thập, hấp thu hết hắc ámma pháp lực từ trên người bọn chúng, mỗi tên đều có thu hoạch rất lớn.

Hai con đường lập tức thông suốt, mà Long Nhất lại vừa thu phục hai Kimgiáp thi vương, cơ hồ đem dị giới vong linh hậu vương trong khu vựctuyệt diệt. Cũng may là cả vùng này có đến hai mươi tám gã Kim giáp thivương nhưng lại phân tán ra từng khu vực nhỏ, nếu không Long Nhất cũngchỉ có thể đào tẩu mà thôi. Hai mươi tám gã Kim giáp thi vương nàyngoại trừ ba gã vừa bị hắn thu phục, còn lại đều bị Long Nhị giết hết.Hắc ám ma lực khổng lồ bị nó trong nháy mắt hấp thu không còn một chútdấu vết nào.

Trên đầu, bầu trời cũng đã tối dần, mặt trời đã lặn. Khi bốn người bọnLong Nhất đi đén cuối tử vong không gian thì màn đêm cũng đã hoàn toànbuông xuống, cả thế giới chìm trong bóng đêm. Thực lực cỡ Long Nhất màcũng chỉ có thể miễn cưỡng trông thấy một màn mông lung hư ảo.

- Long Nhất, bây giờ chúng ta nghỉ lại đây hay là đi tiếp?

Vô Song ở bên cạnh cất giọng hỏi, chẳng trách nàng hỏi thế, ở đây vàoban đêm tử khí còn nồng nặc hơn ban ngày gấp mấy lần. Tử khí âm lãnhnhư vậy khiến cho các nàng có chút sợ hãi không tự chủ được.

Long Nhất cau mày suy nghĩ một chút rồi hỏi:

- Các ngươi có thể kiên trì nữa không?

Man Ngưu quơ Lục Ngọc Tài Quyết trong tay, lớn giọng nói:

- Đương nhiên là có thể, từ hôm đó đến giờ còn chưa được độgn thủ, thật là ngứa tay ngứa chân quá đi mất.

- Phu quân, ta cũng không có chuyện gì.

Nạp Lan Như Nguyệt tin tưởng nhìn Long Nhất hỏi.

- Ta có ý kiến, phía trước là một khu rừng lớn rậm rạp, cho dù là banngày sợ rằng ánh sáng cũng không thể xuyên vào. Chi bằng đi luôn ngaybây giờ, đỡ lãng phí thời gian.

Vô Song nói.

- Nếu không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta tiếp tục đi tới. Nơi nàykhông tiện ở lâu, cố gắng đi ra ngoài sớm một chút, bằng không sẽ cóphiền toái lớn.

Long Nhất quyết định.

Bốn người thống nhất ý kiến, bắt đầu hành động. Bọn họ cũng không dámmạo hiểm dùng đến chiếu minh thuật hay là hỏa cầu, vì họ biết, chúngnhất định sẽ thu hút tất cả các vong linh tới. Mà những vong linh ởphía trước càng lợi hại hơn dị thế thi vương gấp bội. mỗi bước đi đềunhư bước trên lớp băng mỏng vậy.

Đi được một đoạn đường, Long Nhất trong lòng cảm thấy càng lúc cànglạnh lẽo, mà ba con thần thú tựa hồ cũng như càng lúc càng bất an.

- Long Nhất, ta cảm thấy không ổn. Ngươi có cảm thấy có rất nhiều con mắt đang nhìn chúng ta hay không?

Vô Song tiến lại gần Long Nhất, nhẹ giọng nói.

- Ta cũng có cảm giác này, nhưng khí tức của chúng đều rất hỗn loạn,lúc này thì cảm thấy chúng đều là linh hồn đã chết, lúc khác thì lạicảm thấy chúng như những sinh vật còn sống.

Long Nhất cười khổ nói, hắn biết loại tử khí âm lãnh này sẽ khiến conngười ta phát sinh các loại tâm tình phức tạp, vừa sợ hãi, đa nghi, lạithúc đẩy huyết tính sát niệm nổi lên.

Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng phát lạnh, bàn tay nhỏ bé của nàng ta nắm chặt lấy bàn tay to lớn ấm áp của Long Nhất.

Đúng lúc này, Hỏa Kì Lân đang đi bên cạnh đột nhiên rống lên giận giữ,ngọn lửa trên người thần thú bốc cao. Nó há miệng phun ra một ngụmthánh hỏa nhằm vào một gốc đại thụ cao vút.

Lúc này mọi người mới phát hiện trên người Hỏa Kì Lân đầy những xúc tuthô ráp. Trong nháy mắt những xúc tu này lập tức bị thiêu đốt thànhtro, mà luồng thánh hỏa được Hỏa Kì Lân kích thích lại càng mãnh liệtlao tới công kích gốc cây đại thụ nọ. Nhờ vậy mọi người mới thấy phíatrên cây đại thụ nọ là một sinh vật có đủ ngũ quan. Khi thánh hỏa củaHỏa Kì Lân phun tới thì nó cũng biến mất vào trong rừng rậm, chỉ lưulại một đạo tàn ảnh với một tiếng thét đau đớn chói tai, hiển nhiên làđã bị thánh hỏa đánh trọng thương.

- Đó là quái vật gì vậy?

Nạp Lan Như Nguyệt hoảng sợ hỏi.

- Nếu ta đoán không sai thì đó là thụ yêu, là một loại sinh vật kì dịtrong dị giới vong linh, có một trí tuệ nhất định. Xem ra chúng ta đãxông vào trong địa phận của thụ yêu rồi.

Long Nhất đáp, hắn không chút bận tâm, xuất ra mấy cái hỏa cầu thuật vàchiếu minh thuật chiến sáng cả một vùng không gian rộng lớn. Hắn biết,rất có thể trong cây đại thụ bên cạnh cũng có thụ yêu tồn tại.

Những điều mà Phong Linh nói cho hắn về thụ yêu còn hết sức giản lược,là một trong những loại vong linh không thể triệu hoán được. Long Nhấtlúc này đã có thể chắc chắn, tử vong không gian này là cùng một loạivới thế giới vong linh dị giới. vạn nhất mà gặp phải loại dị giới vonglinh kinh khủng nhất là Tam đầu ma long thì quả là đáng sợ.

Long Nhất gõ gõ đầu, nguy cơ trước mắt còn chưa thể hóa giải, nghĩ xa như vậy để làm gì chứ?

Đúng lúc này, cách đó không xa chợt bùng lên một vầng lửa đỏ sáng rực,ngay sau đó lại có vài tiếng thét thê lương vang lên, rồi mọi vật lạichìm vào trong tĩnh lặng.

- Không cần sợ, vừa rồi chỉ là một thụ yêu tập kích Hỏa kì lân mà thôi,Thánh hỏa của Kì Lân không chỉ có thể thiêu hủy vạn vật hữu hình mà còncó thể tiêu diệt linh hồn vô hình, một khi bị nhiễm phải thì thương tổnkhông ngừng lan ra cho đến khi tịch diệt.

Long Nhất vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Nạp Lan Như Nguyệt an ủi.

Để đề phòng vạn nhất, không cho thụ yêu có bất kì cơ hội nào để đánhlén; ngay từ đầu Long Nhất đã phát quang hết một khoảng không gian rộnglớn xung quanh mở ra một con đường. Hắn không biết thụ yêu có nhữngnăng lực gì, nhưng chính vì khôgn biết cho nên càng phải cẩn thận hơn.

Cứ như thế đi được chừng hơn mười dặm, đột nhiên Long Nhất cảm thấytrước mắt tối sầm, bên trong phương viên mười thước tịnh không có mộtvật gì, nhưng bên ngoài phạm vi mười thước là cả một rừng thụ yêu rậmrạm chen chúc, trên thân cây, hai con mắt tản ra hồng quang phập phù.

- Lão đại, chúng ta bị bao vây rồi.

Man Ngưu cầm chặt Lục Ngọc Tài Quyết nói, trên người sát khí lưu chuyển.

Long Nhất trợn tròn mắt nhìn Man Ngưu, bị vây kín như vậy mà hắn còn hưng phấn được, thật là chỉ biết đánh nhau mà thôi.

Từ lúc đầu, một thụ yêu đã bị thánh hỏa của Hỏa Kì Lân tiêu diệt, xemra, thánh hỏa chính là khắc tinh của chúng rồi. Long Nhất liền dùng ýniệm ra lệnh cho Hỏa Kì Lân phát động công kích.

Không có Liệt diễm ngọc thì lực công kích của Hỏa Kì Lân là cũng khôngthể xem thường. Chỉ nghe nó rống to một tiếng, thân hình đột nhiên mạnhmẽ lớn lên, thánh hỏa như một mũi đao quét ra bốn phía, Sức nóng mãnhliệt thiêu đốt khiến cho cả không gian cũng như bị đốt cháy.

Bọn thụ yêu này tựa hồ như đã có chuẩn bị, chỉ thấy hơn mười con thụyêu đang dùng Di hình hoán vị đại pháp chạy trốn. thân thể khổng lồ độtnhiên nổ tung, một cỗ tử khí âm lãnh tràn tới ngăn cản thánh hỏa củaHỏa Kì Lân, thậm chí còn vây Hỏa Kì Lân vào trong, không cho nó thoátra ngoài.

Sau khi hơn mười tên thụ yêu hi sinh tính mạng giam giữ Hỏa Kì Lân thìnhững thụ yêu còn lại, hai con mắt đỏ quạch đều bắn ra những luồng hồngquang yêu dị, tụ hợp lại thành một luồng quang mang khổng lồ đánh úpbốn người bọn Long Nhất.

Đúng lúc này, tầng tầng hàn khí lưu chuyển bao bọc mọi người vào trong,hình thành một cái lồng cực lớn. Thì ra là Vô Song đa thi triển ra thầncấp phòng ngự "Băng toàn chi bích".

Rắc rắc... vài tiếng, huyết quang công kích lên Băng toàn chi bích lậptức bị phản xạ quay trở lại, mấy trăm thụ yêu lập tức kêu thảm mộttiếng, tan thành mây khói.

Nhưng như vậy vẫn còn chưa đủ, số lượng thụ yêu vượt xa sức tưởng tưởngtượng của bốn người. Băng toàn chi bích của Vô Song cũng không chi trìđược bao lâu.

Băng toàn chi bích ah? Long Nhất hai mắt sáng ngời, nhớ tới khi ở ThánhMa học viện, nữ kiếm thánh thần bí nó từng phong ấn một hạt giống BăngToàn Chi bích tặng cho mình.

- Không cần lo lắng, kế tiếp ta sẽ ngăn cản. Không còn cách nào khác, Vô Song, nàng chuẩn bị ma pháp công kích mạnh nhất đi.

Long Nhất vừa lấy hạt giống từ trong giới chỉ ra vừa nói với Vô Song.

Hạng liên phong ấn Băng Hoàn Chi Bích có ánh lên tiasáng, thủy hệ ma pháp nguyên tố cực kỳ dũng mãnh phún xuất ra ngoài,tại sát na Băng Toàn Chi Bích của Vô Song tiêu thất, Băng Hoàn Chi Bíchphong ấn trong hạng liên cũng đã lập tức hình thành, thay thế Vô Songtiến hành phòng ngự.

Vô Song giơ cao pháp trượng, môi sen nhanh chóng tập trung ngâm chú ngữkhông thể nghe rõ, Băng Lam pháp trượng bắt đầu phát tán ánh sáng màulam chói mắt, thủy hệ ma pháp nguyên tố trong không khí điên cuồngngưng tụ.

Mặc dù đây là tử vong không gian, ma pháp nguyên tố trong không khí thìhắc ám chiếm phần lớn, nhưng những ma pháp nguyên tố khác cũng khôngphải là ít, thi phóng một ma pháp thần cấp công khí thì vẫn có thể, chỉlà thời gian bỏ ra phải dài hơn.

Thụ yêu cảm thấy một ít áp lực hủy diệt, bọn chúng bắt đầu điên cuồngcông kích, mà cùng lúc đó cũng có vô số cổ thụ to lớn khủng khiếp trongphạm vi mười thước gần đó đồng loạt tầng tầng lớp lớp quấn chặt lại, ýđồ muốn cách li ma pháp nguyên tố trong không khí tụ tập lại.

Băng Toàn Chi Bích của Long Nhất chỉ là phong ấn, uy lực so với trựctiếp ngâm chú để phóng ra thì yếu hơn một chút, không được một phút đãbắt đầu có dấu hiệu muốn tiêu thất. Hắn thấy những thụ yêu này thôngminh nghĩ ra cách đem không khí cách li hoàn toàn, trong lòng cũng lolắng, một thần cấp công kích ma pháp thì cần ma pháp nguyên tố khẳngđịnh rất nhiều,nhưng xem ra ma pháp Vô Song còn một thiếu một đoạn nữamới hoàn thành.

"Man Ngưu, giúp ta đập nát bọn cổ thụ này." Long Nhát hét lớn.

Man Ngưu "ừ" một tiếng, cả người như một ngọn núi chọc trời đứng lên,hai tay hắn cầm Lục Ngọc Tài Quyết, điên cuống vừa rống vừa đập nhữngdây leo đang tạo thành lưới trong không trung. Một cổ khí phác chọctrời trong không gian nhỏ hẹp này phát ra, Lục Ngọc Tài Quyết phát raánh sáng màu lục ảm đạm.

Lúc đó, Long Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt ngây ngốc mà nhìn, chỉ thấyMan Ngưu trợn mắt nhíu mày, bộ dạng như sát thần, cơ nhục đúc kết nhưcó thần quang lưu chuyển, còn phía đuôi Lục Ngọc Tài Quyết lại bạo phátáp lực gấp mười lần, làm cho trong không khí hình thành một cái lốcxoáy.

"Oanh" một tiếng lớn, mặt đất lung động mạnh, mà những thụ đằng cách đóhơn mười mét đều bị siêu chấn động này làm lung lay phần chân đáng bámlấy mặt đất,Man Ngưu như một cỗ đạn pháo bắn xuống mặt đất, cả ngườinhư lọt vào trong đất.

Lưới dây leo trong không trung đình chỉ di động, đột nhiên "sát sát"tạo nên âm thanh kì quái, từ chỗ Man Ngưu đánh vào mở ra một cái hố,rồi từ cái hố đó làm trung tâm, nhanh chóng lan ra bốn phía tạo thànhhình lưới,liền đó "ầm" một tiếng mạng lưới thụ đằng bắt đầu sụp đổ.

Chủ ngữ Vô Song ngâm chú càng ngày càng nhanh, Băng Lam pháp trượngtrong tay nàng càng ngày càng sáng, mà lúc này Băng Toàn Chi Bích củaLong Nhất đã bắt đầu tiêu tán, nhưng công kích của thụ yêu vẫn y nguyênkhông dừng.

Tại thời điểm khẩn cấp đó, Vô Song đột nhiên mở to hai mắt như ngọc, yêu kiều kêu lên một tiếng "Thủy Thần Lĩnh Vực."

Chỉ thấy một đạo ánh sáng lam từ Băng Lam Pháp Trượng của Vô Song chọctrời mà bắn ra, sau đó lại vô thanh vô tức tiêu thất, mà bốn phía tựahồ không hề có biến đổi gì.

Lúc này, Băng Toàn Chi Bích của Long Nhất đã hoàn toàn vỡ nát, mà công kích của thụ yêu đúng lúc đó lại đột nhiên đình chỉ.

"Vô Song, Thủy Thần Lĩnh Vực này là ma pháp gì, tại sao không cảm thấyđược gì." Long Nhất hiếu kì hỏi, thuận tay lau mồ hôi trên trán Vô Song.

Khuôn mặt nhỏ của Vô Song hơi đỏ lên, nhưng lại không né tránh, nàngđáp "Thủy Thần Lĩnh Vực là thần cấp công kích lĩnh vực, chỉ cần thitriển thành công thì tất cả sinh mệnh trong lĩnh vực đều do ta khốngchế."

"Làm sao lại điếu(1) thế, như thế không phải nói là nàng muốn giết ta cũng như trở bàn tay sao." Long Nhất la lớn.

Vô Song trợn mắt với Long Nhất, vui vẻ nói "Tính ra nếu ta không dùng lĩnh vực, ngươi nghĩ ta không thể giết được ngươi?"

Long Nhất nhăn mặt, đúng thật nếu phải đánh thì hắn hoàn toàn không thểhơn Vô Song,nhân vật đạt đến Pháp Thần cảnh giới thật sự có chút biếnthái, mà Vô Song lại có Không gian ma pháp, nếu muốn nhanh chóng khốngchế cục diện thì cũng không phải quá khó.

"Đánh ta thì đánh cả nàng, nàng muốn giết ta nói ra cũng không dễ dàng gì" Long Nhất không phục tức giận nói.

Vô Song cười nhẹ, nhìn Long Nhất ánh mắt trở nên ôn nhu, tên ngốc này,làm sao thực lực của nàng có thể hơn hắn? Không cần nói là nàng bị hắnnắm trong tay, mà dựa vào tư chất của hắn, vượt qua nàng chỉ là vấn đềthời gian.

Long Nhất từ ánh mắt ôn nhu của Vô Song đọc ra được tâm tự của nàng,trong lòng cảm thấy đắc ý, thực lực mạnh thì cũng chẳng phải là nữ nhâncủa mình sao?

"Vô Song tỉ tỉ, lúc này nên giết sạch những thụ yêu này không?" Nạp LanNhư Nguyệt thấy Long Nhất cùng Vô Song đánh mắt đưa tình, trong lòngcảm thấy khó chịu, liền mở miệng hỏi.

Vô Song gật gật đầu, chỉ thấy cánh tay nhỏ của nàng lắc nhẹ Băng Lampháp trượng, một đạo ánh sáng chớp lên, trong không trung đột nhiên rớtxuống một màn mưa đá lớn, gieo xuống phiến thụ yêu lớn. Liền đó hàn khínổi lên, là cả thế giới biến thành băng thiên tuyết địa, cuồng phongquét qua làm băng tuyết tung bay, tất cả thụ yêu đều bắt đầu run rẩy,phát cuồng co quắp lại trên mặt đất.

Lúc này vẫn chưa hết, chỉ thấy trên trời đột nhiên mở ra một cái miệng,một dòng thác lớn tựa hồ là một dòng sông từ trên trời phá đê mà đổxuống, tạo ra một cơn sóng lớn cao hàng chục thước.

Lúc này, Man Ngưu cũng từ trong đất nhảy ra, trên đầu còn có đầy trobụi,đột nhiên nhìn thấy cảnh này thì thất kinh, oa oa kêu lớn hỏi phảilàm sao đối phó?

Long Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt cũng kinh hãi tương tự, chỉ thấy VôSong đạm nhiên không nói, chắc rằng có thể ứng phó không có vấn đề gì,quả nhiên, cơn sóng lớn chỉ đến phạm vi trong 10 thước quanh bọn họgiống như đánh vào một bức tường đá quay ngược trở lại, cả thế giớibiến thành một phiến đầy nước. Nhưng từ cơn sóng lớn này lại hình thànhvô số xoáy nước mạnh mẽ bắt đầu triệt sát thụ yêu.

"Xem ra chúng ta rất nhanh sẽ có thể thông qua khu vực thụ yêu, khôngbiết phía trước còn có quái vật lợi hại ra sao." Nạp Lan Như Nguyệt lẩmbẩm nói.

Long Nhất run người một cái, đúng rồi a, phía sau còn phải đối diện vớidị giới vong linh khủng bố lợi hại nữa, lúc đó thì còn bao nhiêu khílực để ứng phó đây?

Long Nhất trầm ngâm do dự, đột nhiên trong đầu lóe lên một cái, gấp gápnói "Vô Song, rút lại ma pháp, giữ sinh mệnh bọn thụ yêu lại."

Vô Song cũng không hỏi tại sao, cánh tay nhỏ phất lên, những xoáy nướchung mãnh liền biến mất vô ảnh vô tung, lúc này thụ yêu thương vong mộtphần lớn,những con còn lại chỉ còn nữa cái mạng.

Thụ yêu có trí tuệ nhất định, mà trong đám thụ yêu này mười phần là 8-9phần sẽ có một thụ yêu vương đều khiển tất cả phổ thông thụ yêu này, màthụ yêu lại có khả năng tăng tốc độ di động lên rất nhanh, nếu như cóthể khống chế thụ yêu vương, làm cho bọn thụ yêu bao che bọn họ thôngqua những vùng dị giới vong lĩnh kì dị khác thì không phải phải phíchút sức lực nào, Long Nhất trong lòng thầm nghĩ. Kì thật phương phápcủa hắn không phải không thể thực hiện, dị giới vong linh tuy lợi hạinhững thật sự có trí tuệ thì rất ít, tính ra cho dù có được trí tuệcũng không thể có năng lực suy luận cẩn thận.

Long Nhất đem ý tưởng của hắnn ói ra, hai mắt Vô Song sáng lên, hiểnnhiên cũng nghĩ phương pháp này có thể thực hiện. Trong lĩnh vực của VôSong, nàng rất nhanh tìm ra Thụ yêu vương đang lẫn trốn trong đó, khôngai nghĩ rằng Thụ yêu vương không ngờ nhìn qua lại có bộ dáng giống nhưmột cây non chưa trưởng thành, chiếu theo quán tính suy nghĩ của mọingười, thường là vương giả thì thân thể tất nhiên cũng phải uy vũ tolớn, thật sự không nghĩ đến thụ yêu vương thì ngược lại với lý luậnnày, căn bản không hề có năng lực công kích, ưu thế duy nhất đó là cóđược trí tuệ cực cao, có thể dùng ý niệm giao tiếp với Vô Song, hơn nữanhững gì hắn biểu đạt còn thể hiện hắn cũng có năng lực tư duy như sinhvật có trí tuệ cao cấp.

Thân bị giam trong lĩnh vực của Vô Song, thụ yêu vương căn bản không cólựa chọn, ngoan ngoãn đáp ứng bao che bọn họ thông qua những vùng lãnhđịa dị giới vong linh khác.

Trong tử vong không gian, bốn người hiểu rất rõ rằng không thể lãng phímột chút thời gian nào, lập tức xúc tiến Thụ yêu vương điều khiển trênngàn thụ yêu bao che bọn họ tiến tới.

Một hắc ảnh mơ hồ trong đầu Long Nhất hiện ra, âm trầm nói "Đông tử, cơ hội của ngươi đến rồi."

Bước chân Long Nhất liền khựng lại, rất nhanh lại khôi phục nguyêndạng, lão gia hỏa trong cơ thể lúc nào cũng xuất thần nhập quỷ như thế,hắn không thoải mái nói "Có nguy hiểm thì không thấy ngươi xuất hiệngiúp đỡ một tay, lúc này mới chịu xuất hiện lảm nhảm."

Tiếng cười của hắc ảnh vang lên, nói "Đông tử, ngươi còn không hiểu à?Nguy hiểm đối với một người cũng là một cơ hội để khảo nghiệm, chỉ códùng hai tay chính mình giải quyết thì khả năng mới có thể tiến bộ."

Long Nhất nhún nhún vai, điều này hắn đương nhiên biết, cũng không thểphản bác, hắn tiếp tục hỏi "Ngươi vừa nói cơ hội của ta đã đến, là thếnào?"

"Thụ yêu vương ngươi vừa thấy, thân thế hắn có hắc linh tinh phách, saukhi lợi dụng hắn thì giết đi mà lấy ra." Tiếng cười như nghiến răng củahắc ảnh lại vang lên.

Long Nhất run người một cái, dùng ý niệm hỏi "Ta cần Hắc Linh tinhphách để làm gì?" nói đến đây, âm thanh của Long Nhất khựng lại, nóimột cách quái dị "Lão bất tử, ngươi đúng là ác độc a, có phải ngươiđang lợi dụng ta, đợi sau khi ta không còn hữu dụng thì số phận cũnggiống như thụ yêu vương kia?"

Hắc ảnh trầm mặc trong một lúc, lại cười lên "Chúng ta chính là lợidụng lẫn nhau, có thể nói chúng ta là lão bằng hữu, đối đãi địch nhânthì đương nhiên khác với với bằng hữu, không cần phải bàn đến."

Long Nhất cười nhẹ, mặc dù không tin tưởng vào hắc ảnh thần bí trongnội thể, nhưng thực sự cảm giác được hắn không có ác ý, tính ra thật sựbị hắn lợi dụng cũng có thể bỏ qua, dù sao hắn cũng đã cứu chính mìnhnhiều lần, nếu không có những lời của hắn thì chính mình cũng không cònmạng rồi.

"Cũng được, lại tin ngươi, ngươi nói xem Hắc Linh tinh phách có gì hữu dụng nào." Long Nhất hỏi.

"Hắc Linh tinh phách là thứ có thể gặp chứ không thể cầu, không phảitrong cơ thể của thụ yêu vương nào cũng dễ dàng có thứ đó, có nó thìsiêu cấp khô lâu của ngươi không chỉ năng lực tiến thêm một bước mà trítuệ cũng tăng thêm nhiều." Hắc ảnh âm lãnh cười nói.

Trong tâm Long Nhất hơi run lên, đúng thật là cơ hội tốt, Long Nhị tiếnthêm một cấp không biết sẽ biến thành dạng gì, hắn lúc này thực lực đãngang với SS cấp siêu ma thú rồi, tiến thêm một bược không phải đạt đếntrình độ SSS cấp siêu ma thú sao, huống hi còn có trí tuệ tăng cao cũngcó thể cùng mình nói chuyện đỡ buồn qua ngày.

"Tốt à, Hắc Linh tinh phách này ta phải lấy được." Khóe miệng Long Nhất cong lên, nụ cười sáng lạn dị thường.

Ước chừng khoảng hơn một tuần, nhờ vào thụ yêu chedấu, nhóm người Long Nhất nhanh chóng xuyên qua những phiến lãnh địa dịgiới vong linh khác, trong đó không ngờ còn có cốt long, dị giới phiưng là những dị giới vong linh nằm trên đỉnh Kim tự tháp xếp hạng củadị giới vong linh, những kinh hoàng, nguy hiểm trong đó không từ nào cóthể tả được.

Không chỉ Long Nhất 4 người toàn thân đổ mồ hôi,mà cả Thụ yêu vươngcũng run rẩy sở hãi, may mà dị giới vong linh này tuy cực kỳ khủng bốnhưng trí tuệ lại có khiếm khuyến, lại nói thụ yêu là sinh vật đặc thùtrong dị giói vong linh, bình thường không phải chịu công kich củanhững dị giới vong linh khác.

Không nói thì không biết, 4 người Long Nhất đúng là rất may mắn,nếukhông được thụ yêu bao che, bằng bọn họ muốn vượt qua thật sự gần nhưkhông tưởng, không nói tử vong không gian này đối với bọn họ đã có ảnhhưởng, trong lãnh địa cốt long có cả ngàn cốt long có thể làm bọn họchết một cách nhanh chóng, lúc này xem ra, dùng đầu thì tốt hơn dùngthực lực bản thân nhiều a.

Sau khi dùng thụ yêu làm khiên che dấu, cả đám người Long nhất xuyênqua lãnh đại của dị giới phi ưng, Thụ yêu vương thật sự không nguyện ýtiếp tục tiến tới. Khi Vô Song vấn hỏi tại sao thì hắn đáp phía trướcchính là lãnh địa của chúa tể của dị giới vong linh Tam Đầu Ma Long,không những cực kì khủng bố mà còn có trí tuệ cực cao, trò lừa bé xíucủa bọn họ có thể lừa những vong linh khác nhưng muốn hí lộng mà làmcho Tam Đầu Ma Long không nghi ngờ thì đúng là tự đâm đầu vào đườngchết.

Vừa nghe phía trước là lãnh địa của Tam Đầu Ma Long, Long Nhất lập tứckêu khổ trong lòng, tử vong không gian này đúng là đem tất cả đỉnhphong vong linh của vong linh thế giới tề tụ lại, hắn nắm được triệuhoán vong linh thuật nên đối với Tam Đầu Ma Long cũng có thể nắm được,toàn thân đao thương bất nhập, ma pháp căn bản miễn dịch, tùy tiện phátra một cổ Tử Vong Long Tức(hơi thở tử vong của rồng) so với cấm chú cònlợi hại hơn ba phần, tính ra tám tên,mười tên pháp thần, kiếm thần đốimặt cũng tuyệt đối không dám đùa, dựa vào bọn họ làm sao có thể xôngqua a.

"Long Nhất, xem ra thụ yêu vương nói đúng là thật. Chúng ta thả bọn chúng đi nha." Vô Song chuyển thân hướng Long Nhất nói.

Lúc này Long Nhất cách thụ yêu vương không có lực công kích chỉ haibước dài, lúc thụ yêu vương kiên trì không chịu đi tiếp thì hắn đã từtừ tiến đến gần thụ yêu vương.

"Thả? Tại sao phải thả?" Long Nhất hắc hắc cười, bàn tay lớn nhanh nhưđiện đem thụ yêu vương từ dưới đất nắm lên.Đem lôi cầu đã chuẩn bị sẵnnhập vào thể nội của thụ yêu vương, sau đó quăng mạnh hắn lên khôngtrung.

"Bùm" một tiếng, điện quang lóe ra, thụ yêu vương kêu chưa kịp kêu mộttiếng đã bị nổ thành bụi phấn, một khỏa tinh thể hình trụ phát ra ánhsáng đen phiêu phù trong không trung, bị Long Nhất vươn một tay nắm lấy.

Những thụ yêu còn lại thấy đại vương bị giết, cũng không dám lưu lại, đột nhiên chạy tản ra vô ảnh vô tung.

"Long Nhất..chàng.." Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt run người nhìnLong Nhất, trong một lúc không biết nói gì, khác với Vô Song chỉhỏi,Nạp Lan Như Nguyệt thì còn có biểu tình sợ hãi.

"Đừng nhìn ta như thế.Nghĩ rằng ta tàn nhẫn lắm sao?" Long Nhất thấybiểu tình của Nạp Lan Như Nguyệt, nhẹ giọng nói, khó mà biết được nhiềunăm như thế mà Nạp Lan Như Nguyệt vẫn như cũ không hề thay đổi.

"Long Nhất, ngươi vì Hắc Sắc Tinh Thể trong thể nội của thụ yêu vương?" Vô Song hỏi

Long Nhất gật gật đầu đáp "Không sai, ta cần thứ này."

"Ân, ta chỉ thấy kì quái, thì ra trên thân thể có thứ người cần. Cógiết thì cũng đã giết rồi." Vô Song nhẹ nhàng nói, nàng ngược lại khôngthấy có chuyện gì không ổn, tính ra giết người nàng còn không nhíu mày,huống chi chỉ là thụ yêu địch nhân.

"Hôm nay chúng ta dừng lại ở đây, Tam Đầu Ma Long phía trước chính làcửa ải cuối cùng, nhưng cũng là cửa ải khó khăn nhất." Long Nhất nhìnxung quanh nói, liền đó chọn nơi phù hợp bắt đầu hạ trại.

Nạp Lan Như Nguyệt sau khi ngơ ngơ ngác ngác cả nửa ngày, bắt đầu đitheo phía sau Long Nhất, có chút ủy khuất hỏi "Chàng làm thiếp khó chịua, chàng phải nghĩ đến thụ yêu vương dù sao cũng đã giúp chúng ta, lạinói hắn không có khả năng làm hại chúng ta, tại sao phải giết hắn a."

Long Nhất đem trường bồng cố định cho tốt. Quay đầu lại nhìn Nạp LanNhư Nguyệt nói "Như Nguyệt, nàng có lòng nhân từ thì cũng là chuyệntốt, nhưng cũng phải tùy đối tượng, phân ra trường hợp, thụ yêu vươnggiúp chúng ta nhưng có thật sự nguyện ý giúp chúng ta không? Là không,bởi vì tiểu mệnh của hắn bị chúng ta nắm trong tay, nếu chúng ta khôngchế phục được hắn, hiện tại chúng ta đã thành phân bón cho chúng rồi."

"Lại nói ta cần Hắc Linh tinh phách trong nội thể hắn, cho nên hắn phảichết, trong tử vong không gian này, thứ hữu dụng đối với chúng ta thìphải không từ thủ đoạn mà đoạt được, thứ làm trở ngại cho chúng ta,tính ra không thể không quyết tâm hủy diệt, bởi vì không thể xác địnhnhân tố nào sẽ đem đến tai họa hủy diệt cho chúng ta, đó là pháp tắcsinh tồn."

"Nếu như nàng không có thể minh bạch thì tốt,ai lại không hi vọng nữnhân của mình hiểu được mình, nếu nàng không thể hiểu được thì ta cũngkhông có biện pháp, ta là dạng người người đó,nàng nếu không vui vẻ thìvẫn còn có thể lựa chọn.

Long Nhất quay đầu đi vào trường bồng, để lại Nạp Lan Như Nguyệt đứngnhư trời trồng, tâm lý hắn cũng buồn phiền, nha đâu này cũng tốt, chỉlà quá mềm lòng, lúc trước đến Mễ Á công quốc đến cầu hỏa hệ Đại Ma TầmSư Phổ Tu Tư giúp ngăn cản chiến tranh khả dĩ cũng đã có thể thấy được,chỉ là loại tính cách này không hợp với thời chiến loạn, trong thờithái bình thì có thể nói rằng khã dĩ sẽ được mọi người ngưỡng mộ.

"Long Nhất nói cũng không sai, nàng là công chúa của Nạp Lan đế quốc,đối với việc kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu đáng lẽ phải hiểu một cách rõ ràng,nếu vẫn khăng khăng giữ sự thiện lương thì cũng sẽ bị coi là ngumuội."Âm thanh lạnh lùng trong trẻo của Vô Song từ một bên truyền đến.

Nạp Lanh Như Nguyệt cả người rung lên, thế giới này đúng là mạnh đượcyếu thua, Ngạo Nguyệt đế quốc chẳng phải thấy Nạp Lan đế quốc của nàngyếu nhược mà muốn nuốt bọn họ sao? Huống chi giết một thụ yêu căn bảnđã có ý giết họ thì đã sao, chính mình tại sao lại làm náo loạn để chophu quân không vui?

"Trên nguyên tắc phu thê không nhất trí thì không thể hạnh phúc được,ta thấy các người sớm phân khai thì tốt hơn." Vô Song cũng vén trườngbồng, nhẹ giọng để lại một câu trước khi tiến vào.

"Nàng...." Nạp Lan Như Nguyệt đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy thân ảnhbạch y phiêu phốt của Vô Song, sau khi nghe được câu nói của nàng thìthật sự không thể không khó chịu, Vô Song rõ ràng muốn xúi giục nàng vàLong Nhất chia tay.

"Muốn chia rẽ ta và phu quân sao, sau đó để nàng được lợi sao, ai nóita cùng phu quân không nhất trí chứ, chỉ giết một thụ yêu vương thôi,cũng chẳng là gì cả." Nạp Lan Như Nguyệt lẩm bẩm nói, dậm chân đứng dậyvội vã hướng trường bồng Long Nhất đi vào.

Nhưng Vô Song trốn trong trường bồng nghe thấy lời lẩm bẩm của Nạp LanNhư Nguyệt bỗng nhiên mỉm cười, xếp bằng tiến nhập vào trong minhtưởng, ai biết đợi chút nữa hai người kia có làm chuyện gì không.

Nạp Lan Như Nguyệt tiến vào trường bồng của Long Nhất, thấy Long Nhấtduỗi chân nằm dài trên giường, chính là đang đọc một quyền sách mangtheo hắc ám khí tức.

"Phu quân, thiếp..thiếp..sai rồi, chàng đừng giận có được không?" NạpLan Như Nguyệt nhẹ nhàng đi đến bên giường Long nhất, có chút thảmthương nói.

Long Nhất tạm dừng nghiên cứu vong linh triệu hoán thuật, dùng bàn taykhông vỗ vỗ vị trí kế bên mình nói "Nàng không sai, thật là vậy, chúngta chỉ là quan điểm bất đồng, tuy chúng ta không tán đồng quan điểm vớiđối phương,nhưng căn bản không có phân rõ ai đúng ai sai,cho nên khôngcần phải xin lỗi."

Nạp Lan Như Nguyệt ngồi xuống giường, ôm lấy một tay Long Nhất rồi épvào lòng hắn, nói "Thiếp phải xin lỗi, chỉ vì quan niệm của thiếp tronghoàn cảnh như thế là không đúng, trong thế giới còn chưa có thái bìnhnày cũng không đúng, nhưng thiếp không ngờ không hiểu được chàng, thiếptrong lòng rất khó chịu."

Long Nhất bỏ cuốn sách xuống, ôn nhu nhìn Nạp Lan Như Nguyệt, một tay ôm lấy vai nàng nói "Nàng thật sự đã minh bạch?"

"Ân." Nạp Lan Như Nguyệt bị tay Long Nhất ôm lấy, thân thể không tự chủnóng lên, nàng chủ động dùng môi chế trụ môi của Long Nhất.

Bốn cánh môi tiếp xúc, hai cái lưỡi không biết mệt mỏi chơi đùa vớinhau, mà lang trảo của Long Nhất cũng không cam chịu tịch mịch chia haiđường tập kích hai ngọc phong cao vút, dùng đủ hết 18 thủ pháp mà nắnbóp.

Nạp Lan Như Nguyệt thân thể mềm mai như rắn lắc lư, nghênh đón sự trêuchọc của Long Nhất, mà môi thơm lại dùng sức mà mút chặt, tựa hồ chỉ cónhư thế mới khả dĩ làm cơ thể nóng bỏng của nàng thấy tốt hơn.

"Phu quân, dừng...dừng lại đã, ta hình như... muốn tiểu." Nạp Lan NhưNguyệt đẩy lưỡi Long Nhất ra, thở dốc. Mị hoặc liếc Long Nhất một cái.

Long Nhất hơi bối rối, rồi đột nhiên bắt đầu cười hắc hắc, bắt đầu tăngtốc dùng ngón tay hoạt động giữa hai chân Nạp Lan Như Nguyệt, nói "Muốntiểu thì tiểu đi, Phu Quân sẽ không cười nàng đâu."

Nạp Lan Như Nguyệt vốn đã đạt đến điểm cao triều, bị Long Nhất vuốt ve,thân thể run mạnh mấy cái, đột nhiên cong eo, hai chân khẩn trương cochặt lại,đôi môi đỏ phát ra một tiếng rên dài, một dòng nhiệt lưu từnơi riêng tư phún xuất ra tay Long Nhất.

Kêu lên một tiếng thoải mái, Nạp Lan Như Nguyệt toàn thân như vô lựcngã vào lòng Long Nhất, linh hồn rời khỏi cơ thể phiêu lãng trong khôngtrung, trên mặt đỏ ửng sau khi đạt đến đỉnh điểm cao triều.

Long Nhất đem Nạp Lan Như Nguyệt thoát y như một pho tượng trắng. Tựmình cũng thoát quang sách, hai người cùng xích lõa ôm lấy nhau, cảmgiác không có một chút cách trở nào làm hắn phi thường vui sướng.Hắnnhẹ nhàng vuốt ve phía lưng của Nạp Lan Như Nguyệt. Hạ thân cũng bắtđầu phát động, muốn đứng lên mà tận tình phát công trên cơ thể nàng.

Một lúc lâu sau, Nạp Lan Như Nguyệt từ cao triều hồi thần, cuối đầuxuống nhìn thì thấy tiểu huynh đệ của Long Nhất nộ hỏa bừng bừng.Khôngtự chủ thầm cảm thấy kinh ngạc, lại ngẩng đầu lên thấy biểu tình cóchút thống khổ của Long Nhất. Nàng vươn bàn tay nhỏ đã đổ mồ hôi, cầmlấy tiểu huynh đệ nóng bỏng của Long Nhất, cắn môi nói "Phu quân,chàngmuốn thiếp không...người ta..người ta...không làm chàng thỏa mãn à?"

Long Nhất hít một hơi lạnh, vỗ một cái lên kiều đồn tuyết bạch của NạpLan Như Nguyệt, làm nổi lên một trận rung rinh, hắn cười nói "Tiểu dâmphụ, nàng thật sự không thể thỏa mãn đủ a. Nhưng hiện tại là lúc nguyhiểm, làm sao ta có thể lấy đi trinh tiết của nàng lúc này đây?"

"Chuyện đó...làm sao thiếp có thể làm chàng cảm thấy tốt hơn đây." NạpLan Như Nguyệt sau khi trải qua tiếp xúc thân mật với Long Nhất, ngượclại cũng lá gan cũng to lên.

Long Nhất nhìn đôi môi nhỏ như anh đào của nàng, màu đỏ phối hợp vớihàm răng trắng bạch chỉnh tề, không ngờ có thể hấp dẫn người khác nhưthế, hắn trong đầu vì thế nảy sinh một ý niệm tà ác.

"Biện pháp đương nhiên có, bất quả nàng thật sự nguyệt ý không?" LongNhất một bên nói, một bên hướng dẫn bàn tay nhỏ của Nạp Lan Như Nguyệthoạt động, bản năng tựa hồ sinh ra đã có, Nạp Lan Như Nguyệt nhanhchóng tự giác di chuyển bàn tay nhỏ.

"Nguyệt ý....bất luận chuyện gì thiếp cũng nguyệt ý." Nạp Lan Như Nguyệtnghịch nghịch tiểu huynh đệ của Long Nhất, đã đến như thế này, còn cóchuyện gì không nguyệt ý chứ?

Long Nhất cười hắc hác, mở miệng nói nhỏ vào tai nàng.

"A..." Nạp Lan Như Nguyệt mở to miệng, rất nhanh khẩn trương khép lại,khuôn mặt nhỏ vốn dĩ đã đỏ giờ như bị đun nóng. Nàng làm thế nào cũngkhông tưởng đến phương pháp này.

"Không nguyện ý à? Biết là thế mà." Long Nhất làm ra bộ tội nghiệp nói.

"Không...không phải...Thiếp..thiếp nguyện ý." Nạp Lan Như Nguyệt có chút hoảng loạn lập bập nói..

Nạp Lan Như Nguyệt hít sâu hai hơi, quỳ xuống giữa hai chân Long Nhất,kiều đồn trắng bạch cao cao nhổng lên, mà đầu nàng lại từ từ hạ xuống.....

Long Nhất sảng khoái rên lên, loại đãi ngộ này thật không phải lúc nàocũng được hưởng thụ, tuy kỹ xảo của Nạp Lan Như Nguyệt không ra gì,nhưng làm cho cảm giác của hắn cảng thêm kích động, lại nghĩ đến thânphận quang minh thánh nữ của nàng, thú huyết lại càng sôi lên.

Long Nhất giang tay vén tóc của Nạp Lan Như Nguyệt qua, như thế có thểthấy rõ hơn, cũng làm cho thị giác của hắn càng thêm tăng lên mãnh liệt.

Gần nửa giờ,khi cơ mặt và lưỡi của Nạp Lan Như Nguyệt đều phát tê, LongNhất cũng cảm thấy từng trận kích động từ tiểu huynh đệ, tiếp đó nhanhchóng bắt đầu khai pháo.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, hai người lại nằm trên giường lớn.

"Làm nàng ủy khuất rồi." Long Nhất cảm thấy có lỗi với nàng.

Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng Long Nhất lắc lắc nói "Chỉ cần thiếp làmchàng thỏa mãn thì thiếp cũng hạnh phúc, huống chi loại cảm giácđó.....thiếp..cảm thấy cũng tốt." Nói xong, Nạp Lan Như Nguyệt vùi đầuvào trong ngực Long Nhất,không dám ngẩng lên nữa.

Long Nhất cười, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve người ngọc trong lòng không nóinhiều nữa, có lẽ bởi vì quá mệt mởi, Nạp Lan Như Nguyệt nhanh chóngtiến vòng trong mộng.

Nạp Lan Như Nguyệt yên ổn nghĩ ngơi, Vô Song thì không cảm thấy tốt nhưthế, tuy Long Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt không có chân chính tiêuhồn, nhưng làm nàng cảm thấy cũng không kém gì. Nàng cùng Long Nhất cómột loại kinh nghiệm tương tự, loại khoái cảm như thủy triều này vôluận thế nào cũng phải ráng chế trụ, khi nàng không thể chế trụ đượcnữa, không thể làm gì hơn là để ý thức của chính mình trầm vào sâutrong ý thức hải.

Chính tại lúc này, một thân ánh mở nhạt lại xuất hiện trong ý thức hải của Long Nhất.Len lén mặc quần áo vào rồi bước xuống giường,lấy chăn đắp lên cho Nạp Lan Như Nguyệt đang ngủ say,tiếp đó rời khỏi trường bồng.

"Lão bất ử, lại nhìn lén à?" Long Nhất ác tâm hỏi.

"khặckhặc, tính ra ta cũng đã xem được một lúc,hai đống thịt sáng bóng đóthì có gì để nhìn, còn không thuận nhãn như khô lâu của ngươi." Hắc ảnhâm u cười nói.

"Ngươi đúng là quái vật không phải người, có khi nào ngươi là "bối bối"?" Long Nhất cười hắc hắc hỏi.

"Bối bối là cái gì?" Hắc ảnh hiểu kì dùng âm thanh như ngói vỡ của hắn hỏi.

"Bốibối chính là nam nhân cùng nam nhân làm cái...." Long Nhất quái dị cườinói, tựa hồ nhận định lão gia hỏa trong nội thể đúng là đã qua thờisung mãn, nếu như đối với chuyện nam nữ không có chút hứng thú nào cólẽ hắn đã quá già, nghĩ đến việc đó thì cũng hữu tâm vô lực.

"Namnhân cùng nam nhân? Chắc cũng có nữ nhân....... Nói nhãm ít thôi, ngươithật ra có muốn đề thăng thực lực đám khô lâu của ngươi không?" Hắc ảnhnói được một nửa, bỗng có chút không tự nhiên liền chuyển đề tài.

"Đươngnhiên muốn, ngươi nói xem ta phải làm sao đây." Long Nhất gấp gáp đáp,phía trước có Tam Đầu Ma Long a, lúc này thực lực của Long Nhị tăngcường thì thêm một phần thì thêm một phần hi vọng a.

Nhờ hắc ảnh chỉ điểm, Long Nhất thi phóng kết giới cách ly với bên ngoài, tiếp đó triệu hoán 18 cổ siêu cấp khô lâu ra.

"18cỗ siêu cấp khô lâu của ngươi trừ tên có Tử Thần Liêm Đạo thì 17 cỗ cònlại không có không gian rộng rãi để phát triển, không bằng đem bọnchúng cùng Hắc Ám Tinh Phách toàn bộ dung hợp vào một cỗ,tuyệt đối trămđiều lợi mà không có điều hại." Hắc ảnh nói.

Đem 18 cỗ siêu cấpkhô lâu dung hợp thành một? Long Nhất hơi do dự một chút, 18 cỗ siêucấp khô lâu này theo hắn đã lâu, mặc dù trừ Long Nhị thì những tên kháckhông có một chút ý thức nào nhưng trong một lúc bảo hắn bỏ hết thì cóchút không nỡ.

Cảm giác được tâm tình của Long Nhất, hắc ảnhkhông tự chủ được cười lên, giải thích "Những tên khác chẳng có mộtchút ý thức nào, lại nói bọn chút không có tiêu thất, chỉ là dung hợphình thành một thể mà thôi."

Long Nhất gật gật đầu, lão gia hỏanày nói cũng có đạo lí, bọn chúng bất quá chỉ biến thành một bộ phậntrên thân thể Long Nhị thôi, nghĩ thông thì Long Nhất không còn do dự,đồng ý đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu dung hợp.

"Bây giờ ta dạyngươi phương pháp ngưng luyện hắc ám, phép thuật này tịnh không khókhăn, bằng vào hắc ám ma lực trong cơ thể ngươi chỉ cần không phân tâmthì hoàn toàn có thể thành công dễ dàng." Hắc ảnh vừa nói, Long Nhấtcảm giác đầu óc bành trướng, một tia tin tức liên tục không ngừng từ từtiến vào, nguyên lai hắc ảnh này thông qua tinh thần lực trực tiếp đemphương pháp tu luyện ép vào trong kí ức của Long Nhất, sau khi truyềnxong thì hắc ảnh vô thanh vô tức biến mất.

Long Nhất dò lại phápthuật hắc ảnh truyền cho hắn, đột nhiên mở to hai mắt, hai đạo ánh sángâm u quỷ dị lưu chuyển. Long Nhất lầm bầm niệm chú ngữ, hai tay vươngra, 18 cỗ siêu cấp khô lâu bắt đầu lấy Long Nhị làm trung tâm mà dichuyển, tốc độ ngày càng nhanh, một lúc sau nhìn không rõ được nữa.

Lúcnày, Hắc Linh Tinh Phách trong không gian giới chỉ của Long Nhất bayra,một đạo hắc khí từ ngón tay dung nhập vào trong Hắc Linh Tinh Phác.Hắc Linh Tinh Phách này trực tiếp dừng lại phía trên đầu của Long Nhị,một màn hắc khí mỏng từ phía trong tỏa ra, lúc đó 17 cỗ siêu cấp khôlâu vẫn còn quay tròn.

Một cách từ từ, hắc vụ ngày càng đậm, đem18 cỗ siêu cấp khô lâu bao trùm lại, hình thành một cơn lốc hắc sắc cựclớn, mà Hắc Linh Tinh Phách đang lơ lửng trên không trung bắt đầu từ từco nhỏ lại, cho đến lúc biến mất không thấy được nữa.

Long Nhấttoàn thân cũng bị hắc vụ bao phủ, chú ngữ khó hiểu đã được niệm mộtđoạn thời gian, hai tay vẫn liên tục xuất ra nhiều đạo hắc khí.

Đạikhái đã được hai thời thần, chú ngữ từ miệng Long Nhất từ từ thu hồi,cuối cùng cũng dừng lại, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào cơn lốchắc sắc đang xoay chuyển.

Lúc này bầu trời màu đen phía ngoàikết giới đã biến thành màu xam xám miễn cưỡng có thể nhìn được mọi vật,nếu như ngẩng đầu nhìn lên trên cũng có thể thấy ảnh mờ của mặt trời.

NạpLan Như Nguyệt tĩnh lại không thấy Long Nhất, gấp gáp mặc y phục chạyra ngoài tìm, trải qua sự triền miên tối qua, nàng không muốn rời LongNhất một khắc nào nữa.

Vừa mới bước ra, cũng đúng lúc Vô Songbước ra khỏi trường bồng, hai nữ nhân đối mặt, hai khuôn mặt xinh đẹpđều đỏ lên, đều tự cảm giác như phạm lỗi.

"Long Nhất đâu? Vẫn còn chưa dậy à?" Vô Song định thần, nhẹ nhàng hỏi.

Đềcập đến Long Nhất, Nạp Lan Như Nguyệt cũng hồi thần, nhìn khắp bốn phíanói "Ta vừa dậy...vừa dậy đã không thấy chàng, cũng không biết chàng chạyđi đâu rồi."

Vô Song nhướng đôi mày đẹp, ngưng thần dùng tinhthần lực cảm giác một lúc, phát giác không xa có ma pháp kết giới bađộng truyền lại, liền nắp tay Nạp Lan Như Nguyệt phi thân tới.

LongNhất bố hạ là hắc ám kết giới, trong không gian tử vong này thì mờ mờảo ảo, mà chỗ Long Nhất bố hạ kết giới cũng thành một màn hắc phiến nhưsự âm u phía ngoài, không cẩn thận tra xét hoàn toàn không thể pháthiện ra.

"Hắn ở phía trong, có lẽ có chuyện gì đó, chúng ta đợihắn ngoài này đi." Vô Song nói,trong đôi mắt long lanh thoáng qua mộttia lo lắng.

Mà lúc này cơn lốc hắc sắc trong kết giới cũng bắtđầu từ từ dừng chuyển động, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thànhmột cái lồng hắc vụ nồng đậm, bên trong hiện ra hai thân ảnh mờ ảo, cóthể thấy mờ mờ một thân ảnh cao hơn Long Nhất một cái đầu, tay cầmHuyết Liêm Đao, chính là sự Long Nhị sau khi dung hợp 17 cỗ siêu cấpkhô lâu cùng Hắc Linh tinh phách.

Đợi khi hắc vụ hoàn toàn tan đi, Long Nhị cũng đã hiển lộ nguyên hình, làm Long Nhất cực kỳ, cực kỳ kinh hãi.

Trướcđó Long Nhị cùng hắn cũng cao ngang nhau,bỗng nhiên giờ cao hơn một cáiđầu, khôi giáp ẩn ước màu đen bằng xương giờ đã hoàn toàn thành hình,có những đường hoa văn trên xương cực kỳ rõ ràng, kì quái nhất là saulưng của long Nhị lại xuất hiện 8 cái gai vừa thô vừa đen, trái 4 phải4. Trên cái khô lâu trọc lốc lúc trước đã hình thành một cái mũ trụbằng xương rất dày,hốc mắt luôn trống rỗng thỉnh thoảng chớp lên ánhsáng đỏ.

Tử Thần Liêm Đao trong tay Long Nhị càng thêm to lớn,cũng hiện ra hoa văn,phía cuối Liêm Đao màu đỏ sắc bén phát tán từngvầng sáng quái dị, Long Nhất không hề hoài nghi chuyện Tử Thần Liêm Đaonày có thể nhẹ nhàng vuốt qua là có thể cắt xuyên cổ họng địchnhân.Thậm chí càng làm Long Nhất hưng phấn là Long Nhị lại phát tán rahắc ám khí tức mạnh mẽ, so với trước kia đúng là một trời một đất. Lúcnày Long Nhất bỗng lạnh người, hắn nghĩ nếu như Long Nhị quả thực phảnbội, hắn tuyệt vô pháp khống chế.

"Đại ca." Chính tại lúc này, Long Nhị dùng ý niệm truyền đi ý nghĩ của hắn.

"Long Nhị, ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào?" Long Nhất hồi thần hỏi, ván đã đóng thuyền, còn có thể làm gì đây?

"Cảm giác? Nơi này tử khí rất nặng, rất thoải mái." Long Nhị hồi đáp.

"LongNhị, ta là lão đại của ngươi, sau này mọi chuyện ngươi phải nghe ta,lão đại nói gì ngươi phải làm cái đó, có minh bạch không?" Long Nhấtthở nhẹ một hơi nói với Long Nhị, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

"Lão Đại....Long Nhị chuyện gì cũng nghe Lão đại, lão đại bảo ta làm gì ta sẽ làm cái đó." Long Nhị như bị thôi miên tự nhắc lại.

LongNhất rùng mình một cái, nhãn châu xoay tròn, có khi nào ý thức của LognNhị chỉ như tờ giấy trắng, chính mình vẽ cái gì là ra cái đó? Vừa nghĩđến đó, Long Nhất lại hướng Long Nhị quán thâu một tia tư tưởng cực kỳcó lợi cho hắn, cực kì trọng yếu chính là hắn nói gì cũng nghe là làmtheo,không được có dị nghị.

Mọi chuyện đều đại công cáothành,Long Nhất nghĩ Long Nhị sau khi dung hợp thì có thể phát huy uylực cực lớn, liền phẩy tay thu kết giới lại, lúc này phát hiện phíangoài Vô Song, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Man Ngưu chình là đang đợi hắn.

"PhuQuân,cuối cùng chàng cũng ra." Nạp Lan Như Nguyệt mừng rỡ hướng LongNhất ào tới, chạy được nữa đường, một cỗ khô lâu cao lớn quỷ dị bỗngđứng ra chắn trước mặt Long Nhất, hai khuông mắt đen trống rỗng phát raánh sáng đỏ làm người khác đứng tim.

"A..." Nạp Lan Như Nguyệt thất kinh, liền ý thức gọi ra một cái Thánh Quang Thuật đánh tới.

Chùmsáng nhu hòa bao trùm Long Nhị lại, lại không thấy Long Nhị có phản ứnggì,chỉ thấy hắc quang trên thân thể hắn lóe lên,thánh quang màu sữa đóliền tiêu tán vô ảnh vô tung.

"Long Nhị, không được vô lễ, saunày ngươi phải nhờ, ba người này là những ngươi rất quan trọng với LãoĐại, đối với bọn họ phải giống đối với ta, có hiểu không?" Long Nhất gõnhẹ đầu Long Nhị dạy dỗ.

Long Nhị gật gật đầu hai cái, sau đó tựgiác đi phía sau lưng Long Nhất, cùng lúc đó dùng ý niệm hướng 3 ngườiVô Song chào hỏi, làm cho bọn họ đều kinh ngạc.

"Long Nhất, hắnthật sự là có ý thức, nhưng hắn có khả năng suy luận không?" Vô Songkinh ngạc hỏi, có ý thức không đại biểu cho có tư duy,nhưng lúc nàyLong Nhị tựa hồ cũng có một ít năng lực tư duy, tuy nhiên vẫn chỉ ngangvới trình độ của trẻ con 3-4 tuổi.

"Không tệ, ta dùng Hắc LinhTinh Phách cùng 17 cỗ siêu cấp khô lâu khác cùng một loại hắc ám ngưngluyện thuật đặc biết đem bọn chúng dung hợp lại thành một, đã tạo raLong Nhị như bây giờ." Long Nhất có chút đắc ý nói.

"Nhưng khô lâu làm sao có thể có tư duy?" Nạp Lan Như Nguyệt vẫn không cảm thấy tin tưởng.

"Phàmmọi chuyện đều có khả năng, Long Nhị, đi, dùng công kích mạnh nhất củangươi cho chúng ta xem nào." Long Nhất nhe răng cười nói.

"Khôngthể, nơi này quá gần lãnh địa của Tam Đầu Ma Long, phái sau lại là lãnhđịa của dị giới phi ưng, công kích của Long Nhị không nghi ngờ gì cũngmạnh như cấm chú, vạn nhất kinh động đến hai bên thì làm sao xử lý?" VôSong gấp gáp ngăn lại.

Long Nhất vỗ vỗ đầu, bảo Long Nhị dừnglại, xem ra tại vì hắn quá đắc ý,nếu như công kích có uy lực còn caohơn cấm chú của Long Nhị xuất ra, trăm phần hết trăm là sẽ kinh độngđến Tam Đầu Ma Longg cùng với dị giới phi ưng đang ở không xa, lúc đóhai mặt thụ địch, Long Nhị có lợi hại thì cũng chịu thua.

.................

Saukhi bàn luận, 4 người 3 thú 1 khô lâu toàn bộ hợp sức tiến vào lãnh địacủa Tam Đầu Ma Long. Nguyên lai muốn theo phía bên hông mà tiến tới,nhưng tiến được không lâu 4 người phát hiện phía trước có một sơn cốcnhỏ, trong sơn cốc nhỏ có nhiều thực vật màu đen nằm rải rác, trên mặtđất có chất một lớp dày tàn chi,xương gãy,càng làm cả sơn cốc có một vẻâm trầm.

Bởi vì tầm nhìn có hạn, 4 người Long Nhất không thểnhìn được xa, nhưng cũng biết sơn cốc nhỏ này nhất định không phải bỏhoang, có lẽ vừa tiến vào Tam Đầu Ma Long sẽ phát hiện sự tồn tại củabọn họ, dựa vào phản ứng của Thụ Yêu Vương thì có thể đoán ra khả năngcảm giác khủng bố của Tam Đầu Ma Long.

"Nên tiến vào không?" VôSong hỏi, nàng ý thức được,nàng chỉ có thể theo chú ý của Long Nhất,phàm quyết định gì cũng đều nghe lời hắn, Nạp Lan Như Nguyệt cùng ManNgưu thì không cần phải nói.

"Chúng ta còn có thể lùi sao? Tiếnvào, dùng chết cũng phài đánh một trận." Long Nhất nhún nhún vai, bộdáng thoải mái, nhưng không ai biết được trong lòng hắn cũng bắt đầukhẩn trương rút gân rồi.

Bốn người nhìn nhau gật đầu, chậm chạptiến vào trong sơn cốc âm thầm như địa ngục. Đi được một đoạn đường,không ngờ rằng tiếng gầm của Tam Đầu Ma Long lại không vang len, thâmchí không cảm thấy chút giao động nào, trừ sinh mệnh dao động trên 4người 3 thú thì chỉ còn một màng tử khí trầm trọng.

Mặc dù TamĐầu Ma Long vẫn không hiện thân nhưng 4 người đều không dám thư giản,thần kinh ngược lại càng thêm khẩn trương căng thẳng, càng tiến vào sâuthì càng không dám kinh thường.

"Tam Đầu Ma Long!! Mọi ngườicẩn thận." Lúc này, Long Nhất đột nhiên kinh hô một tiếng, hắn đã thấyphía trước một hắc ảnh to lớn đang chắn trên đường đi. Mọi người đề lậptức tiến vào trạng thái chiến đâu, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt cùngbắt đầu niệm chú ngữ.

"Dừng lại, dừng, có điều không ổn, Tam ĐầuMa Long này tại sao lại không tấn công?" Long Nhất giơ tay ra hiệudừng, nhìn phía trước có một gia hỏa như tường thành nằm ngang trongsơn cốc, ba cái đầu cực lớn đặt ở một bên, 6 con mắt toàn bộ đều nhắmlại.

"Hắn đang ngủ." Lúc này, ý niệm của Long Nhị truyền tới.

Ngủ? Trời cũng giúp ta, Long Nhất hưng phấn lên, hy vọng có thể vô thanh vô tức xuyên qua tử vong không gian này.

"Nó đang ngủ phải không? Không bằng chúng ta len lén đi qua." Nạp Lan Như Nguyệt nhỏ giọng nói.

"Đúng là ý này, chúng ta nương theo thân thể nó mà bay qua." Long Nhất cười nói.

LongNhất tay phải giữ man Ngưu, tay trái giữ Long Nhị, cùng hai nữ nhânđồng thời phi hành, trong không gian hóa thành một đao hư ảnh đến phíatrên Tam Đầu Ma Long mà bay qua.

Chỉ là, 4 người vừa bay đếnphía trên Tam Đầu Ma Long, thì phát hiện đụng phải một bước tường khíkhông nhìn bắng mắt được, làm 4 người đang phi hành dội ngược lại.

Nhưng lúc này, Tam Đầu Ma Long lại mở mắt ra, chỉ mở mắt ở cái đầu chính giữa, còn 2 đầu hai bên vẫn mặc nhiên nhắm mắt.

"Hống....."Tam Đầu Ma Long phát hiện có người nhân lúc nó hấp thu năng lượng hắcám lại xông vào, tự nhiên giận dữ, liền phát ra một tiếng hống kinhthiên.

Tiếng hống giận dữ này mang theo áp bức cường đại, không ngờ bức 4 người liên tục lùi về sau.

Lúcnày, cái miệng lớn của Tam Đầu Ma Long mở ra, một cổ Tử Vong Long Tứcbao trùm trời đất, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa hướng chỗnhóm Long Nhất tụ tập phóng tới, tốc độ cực nhanh, Long Nhất nhanhchóng sử dụng Băng Hoàn Chi Bích, mà Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệtcũng tương tự thi triển các phòng ngự ma pháp phong ấn trong trang sức.

'Oanh"một tiếng, tất cả các phòng ngự ma pháp đều vỡ nát,cực kì khó khăn mớicản được một cổ Tử Vong Long Tức mà tam đầu ma long tùy tiện phóng ra,4 người sắc mặt trắng bệch, phái biết rằng Băng Hoàn Chi Bích là thầncấp phòng ngự ma pháp, có thể phản xạ cấm chú cùng những ma pháp cấpthấp hơn, huống chi Vô Song còn thi phóng các thần cấp phòng ngự củanàng phong ấn trong các trang sức, lại còn thêm vào những bảo bối củaNạp Lan Như Nguyệt không tiếc mà thi phóng, mà lúc này chỉ trụ được mộtcổ Tử Vong Long Tức của Tam Đầu Ma Long, làm cho 4 người bọn họ thậtkhông biết nói gì nữa, lại chỉ mới có 1 đầu tỉnh dậy, nếu cả 3 đầu toànbộ tỉnh lại thì bọn họ tự sát còn thoải mái hơn.

Thấy 4 ngườiLong Nhất không ngờ có thể trụ đượcTử Vong Long Tức của mình, Tam ĐầuMa Long không thể không giận dữ, lại tiếp tục phóng ra 3 cổ Tử VongLong Tức liên tiếp.

Long Nhất huyết khí sôi lên, nghiến răng cắnmôi, công lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, hai chân như thiểm điệnxông thẳng tới trước. Mà Long Nhị còn nhanh hơn Long Nhất một bậc, cảngười hắn như hóa thành một phiến ảnh ảo, Tử Thần Liêm Đao vung ra tạothành vô số đạo hồng mang gạt tới một đạo Long Tức.

"Oanh" mộttiếng lớn, Long Nhị không ngờ thành công phá tan một đạo Tử Vong LongTức, lại múa Tử Thần Liêm Đao nghênh đón đạo thứ hai, nhưng cũng cóchút lực bất tòng tâm phải lùi về một bước, xảo hợp lúc này Long Nhấtcũng vừa xông tới, công lực toàn thân đều tập trung một chỗ, đồng tâmhợp lực hạ được đạo thứ hai, nhưng đạo thứ ba nhanh chóng ép tới, LongNhất lực cũ vừa tản, lực mới khó xuất ra, cùng Long Nhị toàn lực cũngkhó chống được đạo Tử Vong Long Tức thứ ba.

"Lão Đại, Lão Ngưuta đến giúp người." Man Ngưu cuồng bao hống lên một tiếng tận trời,cũng cảm thấy chiến ý điên cuồng từ Lục Ngọc Tài Quyết.

Lục NgọcTài Quyết so với lúc trước thì lại mạnh hơn gấp chục lần, phát ra mộtluồng ảo ảnh hướng đến đạo Tử Vong Long Tức thứ 3, oanh một tiếng, hợpsức ba người cũng đem đạo Tử Vong Long Tức thứ 3 đánh cho tiêu biến.

Chỉlà không đợi 3 người Long Nhất thở được một hơi, đã thấy hắc ảnh trongmắt phóng lớn, tiếp đó huyết vụ bắn ra trên đống khô lâu, toàn thân nhưbị đánh tan ra.

Man Ngưu động đậy hai cái, sau đó liền hôn mê.Long Nhất ngược lại không bị hôn mê, nhưng thật sự không còn sức độngmột ngón tay nữa,xương cốt toàn thân trên dưới đều như đã gẫy nát, cơnhục bởi vì chấn động mà đau đớn không thôi. Long Nhị cầm Tử Thần LiêmĐao vẫn đứng vững,nhưng hiển nhiên không còn lực chiến đấu.

Lúcnày, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đầy cừu hận bắt đầu thi phóng mapháp công kích. Chỉ là thực lực không phải nhờ thù hận mà tăng cường,Tam Đầu Ma Long không thèm tránh né, cấm chú mà Vô Song vôi vàng phóngra đối với nó tựa hồ chỉ là gãi ngứa.

Năng lực phòng ngự ma phápnhư thế,làm tia tự tin cuối cùng của Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệtđều tan biến, bọn họ không tiếp tục công kích, chỉ chạy đến bên cạnhLong Nhất mỗi người nắm một tay, nước mắt rơi xuống, không thể cùngchàng đồng sinh, nhưng có thể cùng chàng đồng tử.

"Tam Đầu MaLong đáng chết này." Long Nhất hung hắn chửi mắng, lúc này hắn lại cảmgiác được tâm tình nóng nảy của 3 con thần thú trong hắc ám thứ nguyênkhông gian,chúng chỉ muốn nhắm phía Tam Đầu Ma Long mà phóng ra,nhưnghắn đem 3 con thần thú thu vào. Long Nhất tịnh không chấp nhận, đem bọnchúng thả ra cùng chính là tống tử, không bằng để chúng lưu lại phíatrong, có lẽ có cơ duyên thì may ra lại thấy được mặt trời.

Đợi đã.....Rồng? Trong đầu Long Nhất linh quang lóe lên, không chủ ý nhìn về phía vòng đeo tay hình rồng ở cổ tay mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kimtrung