GIÁO DỤC NHÂN QUẢ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hội bấy giờ, có bốn Thiên Vương trấn nhiếp bốn phương đồng thời đứng dậy, cung kính chắp tay, bạch đức Phật rằng: "Bồ Tát Địa Tạng từ kiếp lâu xa đã phát nguyện lớn khó thể nghĩ bàn; vì lý do gì cho đến ngày nay vẫn độ chưa hết chúng sinh cần độ; làm ngài tiếp tục lặp lại đại nguyện. Cúi mong Thế Tôn từ bi dạy rõ."

Đức Phật liền bảo bốn vị Thiên Vương: "Lành thay, lành thay, vì lợi ích lớn cho các Bồ Tát và cả trời người cùng các loài khác, đời này đời sau, ta sẽ nói rõ các phép phương tiện Bồ Tát Địa Tạng sử dụng nhuần nhuyễn trong đường sinh tử của cõi Diêm Phù, thuộc hệ Ta Bà, vì lòng thương xót cứu kẻ tội khổ." Bốn vị Thiên Vương bạch đức Thế Tôn: "Chúng con tha thiết, xin nguyện được nghe."

Này bốn Thiên Vương, từ kiếp lâu xa cho đến ngày nay, Bồ Tát Địa Tạng hóa độ chúng sinh chưa xong nguyện lớn, là vì một mặt thương kẻ tội khổ trong đời hiện tại, mặt khác lưu tâm đến người đời sau với nhiều tội khổ dây dưa không dứt. Chính vì điều này, Bồ Tát Địa Tạng phải lặp lại nguyện rộng lớn độ sinh.

Bồ Tát Địa Tạng trong cõi hồng trần, đã từng vận dụng nghìn ức phương tiện giáo hóa chúng sinh.

Gặp người giết hại người, vật, thiên nhiên, Bồ Tát Địa Tạng dạy rõ quả khổ bệnh tật chết yểu. Gặp người trộm cắp thì nói quả khổ nghèo nàn, khốn khó.

Gặp người ngoại tình thì nói quả khổ làm chim se sẻ, bồ câu, uyên ương. Gặp người ác khẩu thì nói quả khổ thân thuộc cãi nhau. Gặp người chê bai thì nói quả khổ ngọng nghịu, miệng lở. Gặp người giận dữ thì nói quả khổ xấu xí, tàn tật.

Gặp người keo kiệt thì nói quả khổ nguyện ước không thành. Gặp người săn bắn thì nói quả khổ điên cuồng, mất mạng. Gặp kẻ ăn nhậu thì nói quả khổ đói khát, bệnh tật. Gặp người phản nghịch, bất hiếu cha mẹ thì nói quả khổ trời đất tru diệt. Gặp người thiêu đốt núi rừng cây cỏ thì nói quả khổ cuồng mê đến chết. Gặp cha mẹ ghẻ ăn ở độc ác thì nói quả khổ tái sinh làm người luôn bị roi vọt.

Gặp người bẫy giăng bắt loài chim muông thì nói quả khổ thân thuộc ly tán. Gặp kẻ ác cảm, phỉ báng Tam Bảo thì nói quả khổ mù, điếc, câm, ngọng.

Gặp người khinh mạn, chỉ trích giáo pháp thì nói quả khổ đọa lạc đường dữ. Gặp người lạm dụng tài sản Tam Bảo, thì nói quả khổ tù ngục nhiều đời. Gặp người làm bẩn nết hạnh người tu, phỉ báng tăng ni thì nói quả khổ đọa làm súc sinh.

Gặp người sát vật bằng lửa, nước sôi, hay sự chém chặt thì nói quả khổ luân hồi đền mạng. Gặp người phá giới ăn thịt chúng sinh thì nói quả khổ cầm thú đói khát. Gặp người phung phí, phá tổn của cải thì nói quả khổ nhu cầu thiếu hụt.

Gặp người cao ngạo thì nói quả khổ tôi tớ hèn hạ. Gặp người đâm thọc, gây rối chia ly thì nói quả khổ ngọng hay nhiều lưỡi. Gặp người mê tín, tin thuyết sai lầm thì nói quả khổ sinh chốn hẻo lánh.

Nói tóm lại là, người cõi Diêm Phù từ thân miệng ý tạo ra nghiệp dữ, kết thành quả khổ nhiều đến trăm ngàn phương diện sai khác. Những điều vừa nói chỉ là tóm lược.

Nghiệp xấu khác nhau, quả xấu cũng thế. Bồ Tát Địa Tạng vận dụng trăm ngàn phương tiện thiện xảo để giáo hóa họ. Những kẻ xấu ác, sau khi chịu khổ với những quả xấu như vừa nêu trên, phải sa tù ngục, trải qua nhiều kiếp, khó hy vọng khỏi. Là bậc hộ pháp, các vị Bồ Tát nên hộ vệ nước và bảo hộ người, đừng để nghiệp dữ mê hoặc chúng sinh.

Nghe Phật dạy xong, bốn vị Thiên Vương than thở rơi lệ, chắp tay lạy Phật rồi về chỗ ngồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro