oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bài trước: @nohapii

[jieduo] anh yêu em nhất trên đời

author's note:

*dựa trên lpl mùa hè và livestream của jiejie.

*jiejie&scout.

*semi-real.

*giấm 🦒.

1.

giải mùa hè năm 2022, tất cả mọi người đều đặt hy vọng vào edg. tuy nhiên, mọi chuyện không như mong muốn, phong độ của edg thực sự có phần sa sút.

trong đó, màn trình diễn của jiejie, người đi rừng vô địch năm 2021, đã trở thành tâm điểm của sự chỉ trích và hứng chịu nhiều lời mỉa mai.

đương nhiên triệu lễ kiệt ý thức được sự coi thường và mỉa mai của dư luận dành cho mình. trong lòng cậu có quá nhiều sự không cam tâm và phẫn nộ, nhưng hiện tại cậu cũng thực sự bất lực.

bởi vì ban huấn luyện đã quyết định cho junjia thay thế jiejie thi đấu nên jiejie đã không tham gia vào các trận tập luyện gần đây.

đối với quyết định này, triệu lễ kiệt hoàn toàn không phản đối. phong độ hiện tại của cậu thực sự đáng báo động, và cậu sẵn sàng hy sinh bản thân vì đội tuyển và chiến thắng.

mục tiêu của cậu là nỗ lực cải thiện bản thân và lấy lại phong độ đỉnh cao của năm 2021.

vừa kết thúc một trận đấu tập, họ đang trong phòng họp xem xét lại để rút kinh nghiệm.

triệu lễ kiệt ngồi trên ghế chơi game, im lặng, chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình, lặng lẽ nghe giảng giải của ban huấn luyện và phát biểu của đồng đội.

khi đã nghe đến mệt, cậu cúi xuống nhìn điện thoại vài lần.

"scout và junjia phối hợp tốt trong đợt này, vài ngày nữa thi đấu, các cậu cứ thế mà phát huy."

"phối hợp giữa đường giữa và đường rừng là một phần không thể thiếu trong game này."

"scout, đợt này cậu nên giao tiếp nhiều hơn với junjia, phối hợp nhiều hơn."

lý nhuế xán gật đầu với huấn luyện viên, nhưng ánh mắt lại hướng về phía triệu lễ kiệt.

mỗi lời nói của huấn luyện viên đều nặng nề đè lên tâm trí triệu lễ kiệt, để lại những vết thương rỉ máu.

triệu lễ kiệt im lặng, chỉ có bàn tay ấn trên màn hình ngày càng dùng lực mạnh đến mức đầu ngón tay trắng bệch.

hơi thở của cậu ngày càng dồn dập, miệng mím lại, nghiến răng cắn chặt, môi không còn màu máu, thậm chí còn run rẩy.

scout và junjia.

lý nhuế xán và dư tuấn gia.

đằng sau tên của scout không nên là junjia.

bên cạnh lý nhuế xán không nên là dư tuấn gia.

scout của jiejie.

lý nhuế xán của triệu lễ kiệt.

đó phải là lý nhuế xán của cậu...

nỗi uất hận và bất mãn trong lòng triệu lễ kiệt lan rộng như cơn cuồng phong. nỗi phẫn nộ chua chát va đập không mục đích trong cơ thể cậu, khiến cho đôi mắt cậu tràn đầy cay đắng.

cậu thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn lý nhuế xán, cậu sợ nhìn thấy ánh mắt lý nhuế xán nhìn người khác, càng sợ hơn rằng trong mắt lý nhuế xán chỉ toàn là sự thờ ơ và thất vọng.

cậu không muốn khiến lý nhuế xán thất vọng.

triệu lễ kiệt đã cố gắng kiên trì quá lâu mới có được khoảnh khắc sánh vai cùng lý nhuế xán.

vì đã nhận lấy quá nhiều sự nghi kỵ từ bên ngoài, giờ đây triệu lễ kiệt đã trở nên thiếu tự tin.

kết thúc phân tích trận đấu, triệu lễ kiệt rời đi đầu tiên, mặt không chút biểu cảm.

lý nhuế xán vội vã chạy theo, đi bên cạnh cậu.

"triệu lễ kiệt, em..."

không đợi lý nhuế xán nói xong, triệu lễ kiệt đã lạnh mặt, không quay đầu liền bước đi.

cậu sợ nghe thấy tên dư tuấn gia từ miệng lý nhuế xán.

cậu thực sự sợ hãi rồi, vô cùng sợ hãi...

lý nhuế xán sững sờ đứng tại chỗ, đây là lần đầu tiên triệu lễ kiệt đối xử lạnh nhạt với anh như vậy. đối mặt với một triệu lễ kiệt như vậy, anh nhất thời không biết phải làm gì, hoảng loạn đến mức đồng tử giãn ra.

anh cúi đầu xuống một cách buồn bã, còn có chút tủi thân.

nhưng chỉ cần lý nhuế xán ngẩng đầu lên, anh có thể nhìn thấy nắm đấm siết chặt và khóe mắt đỏ hoe của triệu lễ kiệt.

"mày biết đấy, gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, cậu ấy buồn bã là điều bình thường." điền dã bước đến, vỗ vai lý nhuế xán để an ủi anh.

lý nhuế xán không nói gì, nỗi uất ức trong lòng ngày càng dâng cao , dần dần xói mòn cảm xúc của anh.

2.

tối ngày 19, triệu lễ kiệt hiếm hoi bật camera livestream. cậu đã biết rằng sắp sửa tràn ngập màn hình là những bình luận xúc phạm, và đó là trách nhiệm cậu phải gánh vác.

là một tuyển thủ chuyên nghiệp, áp lực dư luận là điều mà bất kỳ ai cũng phải trải qua, huống hồ triệu lễ kiệt không phải lần đầu tiên đối mặt với những điều này.

tuy nhiên, điều khiến triệu lễ kiệt bất ngờ là thay vì những lời mỉa mai và nghi ngờ, màn hình livestream lại tràn ngập những lời động viên "cố lên".

những lời khích lệ dần dần che phủ màn hình và đôi mắt của triệu lễ kiệt.

"cố lên nấm nhỏ."

"triệu lễ kiệt, cậu là người đi rừng số một thế giới."

"cố lên, cố lên."

"triệu lễ kiệt, người đi rừng vô địch."

"chúng tôi đều tin tưởng cậu."

"nấm nhỏ, hãy tin tưởng bản thân."

trên màn hình, những dòng bình luận liên tục lướt qua, không ngoại lệ, tất cả đều là những lời động viên dành cho triệu lễ kiệt.

những lời nói lặp đi lặp lại ấy, từng câu từng chữ như đập vào trái tim cậu, mang theo một cảm xúc rung động.

bỗng nhiên, triệu lễ kiệt nở một nụ cười nhẹ nhàng, như muốn an ủi họ.

cậu biết rằng, những lời an ủi này là niềm tin và sự động viên lớn nhất mà họ dành cho cậu; cậu cũng hiểu rằng, đằng sau những lời nói ấy là sự lo lắng và xót xa mà họ che giấu.

triệu lễ kiệt chỉ có thể đáp lại họ bằng một nụ cười.

cậu đã nhận được sự an ủi thầm lặng.

và sự ấm áp của cậu các fan cũng đã cảm nhận được.

nói cho cùng, cậu cũng chỉ là một chàng trai 21 tuổi.

nụ cười này, lý nhuế xán ngồi bên cạnh cậu đã nhìn thấy.

anh lén mở weibo và mới biết, hóa ra mọi người đã lên phòng livestream của triệu lễ kiệt để "rót mật ong" cho cậu.

lý nhuế xán liếc nhìn triệu lễ kiệt, bộ quần áo màu vàng nhạt khiến triệu lễ kiệt trông yên tĩnh vô hại, còn có chút dễ thương.

tiếng thông báo bắt đầu trò chơi khiến lý nhuế xán thu hồi ánh mắt, cũng khiến anh bỏ lỡ ánh nhìn của triệu lễ kiệt.

triệu lễ kiệt trong lúc chờ đợi buồn chán chỉ biết dán mắt vào màn hình, nhưng suy nghĩ lại hoàn toàn hướng về lý nhuế xán.

họ đã không nói chuyện với nhau từ lâu, cụ thể là từ khi nào, triệu lễ kiệt không nhớ, cậu chỉ biết rằng, cậu và lý nhuế xán đã không nói chuyện với nhau rất lâu rồi.

tại sao lại như vậy?

có vẻ như là do bản thân cậu né tránh và tự ti một cách đơn phương.

triệu lễ kiệt muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn chọn im lặng.

hai người cùng im lặng không nói gì.

3.

ngày 20, edg tiếp tục lịch livestream như thường lệ.

trong phòng tập, điền dã và đáo hiền vẫn vui vẻ trò chuyện, nhưng âm thanh có phần nhỏ hơn so với bình thường.

lý huyễn quân nhíu mày nhìn điền dã.

điền dã lắc đầu, anh cũng không biết triệu lễ kiệt và lý nhuế xán có chuyện gì trong vài ngày qua, cả hai đều im lặng quá.

sự im lặng này khiến điền dã và lý huyễn quân lo lắng, đây không phải là một dấu hiệu tốt.

thật trùng hợp, hệ thống xếp hạng hàn quốc lại xếp hai người đang giận dỗi nhau vào cùng một đội.

lý nhuế xán nhìn màn hình với vẻ mặt ngạc nhiên, ẩn sau camera là biểu cảm hoảng hốt và đôi mắt căng thẳng.

ngược lại với sự bối rối của anh, triệu lễ kiệt vì đang bật camera nên không thể biểu lộ cảm xúc.

triệu lễ kiệt cúi đầu nhẹ, hạ thấp mi mắt, che giấu đi ánh nhìn yêu thương, khao khát và bối rối ẩn sau đôi mắt.

"anh đánh ad." người lên tiếng đầu tiên là lý nhuế xán.

"cậu* đi hỗ trợ đi, anh ad." triệu lễ kiệt trả lời.

*này là đang nói với đồng đội trong game. "anh ad" là nói với lý nhuế xán.

bầu không khí trong thoáng chốc trở nên im ắng, cả hai lại một lần nữa chìm vào im lặng.

trận tiếp tiếp theo, họ không còn nói chuyện gì nữa, bầu không khí trở nên kỳ quặc.

triệu lễ kiệt muốn mở lời để giải tỏa sự bối rối khó chịu này, nhưng nhất thời lại không biết phải nói gì.

triệu lễ kiệt nhìn vào những vị tướng trong game, cậu cảm thấy có chút ghen tị.

nếu như, cậu cũng là một nhân vật trong game, thì cậu có thể không cần phải suy nghĩ quá nhiều.

không cần phải lo lắng bất cứ điều gì, cũng không cần phải quan tâm đến ai khác, chỉ cần một mình lý nhuế xán.

lý nhuế xán điều khiển vị tướng di chuyển, triệu lễ kiệt muốn cướp rồng tại hang rồng, anh hiểu ý của triệu lễ kiệt.

một bộ combo mượt mà, giúp triệu lễ kiệt cướp rồng thành công, nhưng điều đáng tiếc là, triệu lễ kiệt đã lên bảng đếm số.

sau khi lên bảng, triệu lễ kiệt nhìn vào thao tác của lý nhuế xán, thỉnh thoảng lại mở lời chỉ huy anh.

có một khoảnh khắc, lý nhuế xán cảm thấy như hai người họ đã được hoà giải.

những lời nói đó như đưa anh trở lại quá khứ.

nhưng dường như mọi thứ lại chẳng giống khi xưa.

bởi vì lần này, triệu lễ kiệt không tập trung vào màn hình của anh.

lý nhuế xán khẽ thở dài, cam chịu điều khiển vị tướng của mình ở đường giữa tung hai chiêu q về phía triệu lễ kiệt.

đây là cách an ủi độc đáo của lý nhuế xán, triệu lễ kiệt biết, và cậu cũng hiểu.

lý nhuế xán đã an ủi triệu lễ kiệt theo cách này rất nhiều lần.

năm đó, khi bị mọi người chửi rủa vì vai trò thái tử, sau mỗi trận đấu thất bại, lý nhuế xán đều dùng sự kiêu hãnh ngượng ngùng của mình để an ủi cậu.

cũng chính vì sự quan tâm này mà triệu lễ kiệt mới dần dần muốn sở hữu lý nhuế xán.

cậu muốn độc chiếm sự dịu dàng khiến trái tim rung động này, muốn người đi rừng bên cạnh lý nhuế xán chỉ có thể là cậu.

bản năng chiếm hữu của cậu ngày càng lớn, đến mức trở nên có phần cố chấp.

cậu sở hữu lý trí tuyệt đối, vì vậy khi đội tuyển đề xuất thay đổi nhân sự, cậu không hề có ý kiến gì, đây là phẩm chất chuyên nghiệp của một tuyển thủ esports.

tuy nhiên, cậu lại mất kiểm soát trong vấn đề với lý nhuế xán, sự mất kiểm soát này ngay cả bản thân cậu cũng không thể điều khiển nổi.

bản năng chiếm hữu mãnh liệt như một loại virus, có thể lây nhiễm vào từng tế bào trong cơ thể cậu chỉ trong nháy mắt.

điều đáng sợ hơn là, triệu lễ kiệt cam tâm chịu đựng loại virus này.

4.

lý nhuế xán kết thúc livestream và bắt đầu tập luyện.

triệu lễ kiệt cũng hướng camera lên trần nhà và bật chế độ im lặng.

khi không còn camera cản trở, ánh mắt của triệu lễ kiệt nhìn lý nhuế xán trở nên rõ ràng hơn, đầy bản năng chiếm hữu của một kẻ săn mồi.

cậu không thể tiếp tục xem họ tập luyện nữa, nếu không cậu rất có thể sẽ mất kiểm soát.

triệu lễ kiệt chỉ có thể tiếp tục leo rank, cố gắng luyện tập và lấy lại phong độ tốt nhất của mình.

cậu nhìn thấy ai đó tặng quà, vừa định lên tiếng cảm ơn thì nhớ ra mình đã tắt mic.

triệu lễ kiệt chỉ có thể mở hộp thoại và gõ một câu "cảm ơn".

tất cả những người đang xem livestream đều cảm động trước sự chu đáo và dịu dàng của triệu lễ kiệt, rưng rưng nước mắt.

cậu không gõ đầy đủ ID, đó là vì cậu cố ý.

cậu muốn cảm ơn không chỉ người đã tặng quà, mà còn tất cả những người hâm mộ tin tưởng cậu, và cả những đồng đội trong đội tuyển luôn bao dung cậu.

tất nhiên, người mà cậu muốn cảm ơn nhất vẫn là lý nhuế xán.

nhớ lại kỹ càng, kể từ khi gia nhập edg, tiếp quản vị trí mà clearlove để lại, mọi người đều đặt rất nhiều kỳ vọng vào cậu.

mọi người đều mong muốn cậu thành công, mọi người đều mong chờ cậu có thể đạt được thành tích.

chỉ có lý nhuế xán, trong hành trình gian nan vươn lên của cậu, luôn sẵn sàng sát cánh cùng cậu.

lý nhuế xán sẽ dừng bước, sau đó kéo cậu một cái.

rõ ràng là một tuyển thủ đường giữa, nhưng lý nhuế xán lại dành thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng những người đi rừng khác, những gì họ làm tốt, anh đều chia sẻ với triệu lễ kiệt.

lý nhuế xán sẽ từng bước hướng dẫn triệu lễ kiệt cách trở thành người đi rừng của đội.

trên con đường trở nên xuất sắc của triệu lễ kiệt, lý nhuế xán là một màu sắc không thể phai mờ.

điều này, không thể phủ nhận.

vì dù sao đi nữa, triệu lễ kiệt cũng là người đi rừng mà abu đích thân lựa chọn cho lý nhuế xán.

triệu lễ kiệt giống như một mầm non non nớt, cành nhánh của nó tuy thỉnh thoảng mọc lan ra bốn phía, nhưng mục tiêu của nó luôn là bầu trời xanh thẳm bao la.

còn lý nhuế xán lại là đại bàng đã có thể bay lượn trên bầu trời.

triệu lễ kiệt ngước nhìn lý nhuế xán, cũng tham lam nghĩ rằng, để đại bàng mãi mãi đậu lại trên cành cây của mình để làm tổ.

5.

buổi tập luyện kết thúc, lý nhuế xán rời đi trước, triệu lễ kiệt cũng vừa kết thúc livestream.

điền dã chặn triệu lễ kiệt lại khi cậu đi ngang qua.

"hai người định tiếp tục như vậy mãi sao?" phòng tập đã vắng tanh, chỉ còn lại hai người họ.

triệu lễ kiệt cắn môi, không biết nói gì.

"này, cậu thực sự muốn làm một kẻ hèn nhát mãi sao?" lý huyễn quân xuất hiện ở cửa phòng tập luyện lúc nào không hay.

điền dã thở dài, mở lời: "cậu ấy rất buồn, không ai ngoài cậu có thể khiến cậu ấy vui vẻ."

"cậu còn hát 'hành trình dũng cảm'* được, theo đuổi lại vợ thì có gì khó khăn, đừng nhụt chí, triệu lễ kiệt." lý huyễn quân trực tiếp hơn điền dã nhiều, "yên tâm, papi luôn ở sau lưng cậu."

*bài hát chủ đề lpl 2022.

triệu lễ kiệt vẫn im lặng, chỉ nắm chặt tay và cúi đầu.

lý huyễn quân kéo điền dã rời đi, để cậu ở một mình một lúc.

điền dã đi được một đoạn thì quay lại cửa hàng tiện lợi gần đó mua một chai sữa chua.

6.

lý nhuế xán một mình trong phòng ngủ, cuộn tròn người lại thành một quả bóng và dựa vào đầu giường.

anh vừa nhắn tin cho đáo hiền, bảo cậu ấy mua cho mình một chai sữa chua khi về nhà.

lý nhuế xán lướt weibo, anh hiếm khi mở ứng dụng này vì bất cứ lúc nào nơi đây cũng đầy rẫy những lời nói tục tĩu khó chịu.

anh nhìn vào những lời động viên và tin tưởng dành cho triệu lễ kiệt trên siêu thoại, khẽ nhếch khoé miệng, ánh cười đã lâu vắng bóng nay lại xuất hiện trong mắt anh.

"cạch"

cửa phòng ngủ bị mở ra, lý nhuế xán tưởng là đáo hiền đã về:

"đáo hiền, về rồi à, để sữa chua trên bàn là được."

"..."

không có tiếng trả lời, lý nhuế xán mới cảm thấy có gì đó kỳ lạ: "đáo hiền, cậu..."

đứng ở cửa không phải là đáo hiền, mà là triệu lễ kiệt.

lý nhuế xán cảm thấy đã lâu rồi anh không nhìn triệu lễ kiệt kỹ như vậy. triệu lễ kiệt dường như lại gầy đi, có lẽ vì những trận đấu gần đây khiến cậu quá căng thẳng.

trên trán cậu lấm tấm những giọt mồ hôi to như hạt đậu, rõ ràng là vẻ nhếch nhác sau khi chạy vội về.

triệu lễ kiệt dựa vào cửa, thở hổn hển, mắt không rời khỏi lý nhuế xán.

lý nhuế xán vẫn đẹp trai như vậy, làn da trắng nõn nà tôn lên vẻ mềm mại của anh, và đôi môi hồng hào.

rất hấp dẫn...

"sao em lại đến đây?" lý nhuế xán phát hiện ra điện thoại và nhìn vào mắt triệu lễ kiệt.

triệu lễ kiệt tiến đến, đưa chai sữa chua cho lý nhuế xán, giọng nói khàn khàn và uất ức lọt vào tai lý nhuế xán: "em sai rồi."

lý nhuế xán nhìn triệu lễ kiệt đột nhiên nhận lỗi, tất cả những uất ức vì bị cố tình phớt lờ trong những ngày qua như lũ lụt ùa về, trong nháy mắt đã vỡ đê.

triệu lễ kiệt thấy lý nhuế xán vẫn chưa nhận lấy sữa chua, liền mở lời: "em dùng móng tay (zhǐ jiǎo, thanh thứ nhất) xé nắp cho anh rồi."

"phụt." lý nhuế xán bật cười vì triệu lễ kiệt, "là móng tay (zhǐ jiǎo, thanh thứ ba) mới đúng."

lý nhuế xán nhận lấy sữa chua, uống một ngụm, coi như đã tha thứ cho triệu lễ kiệt.

"em sai ở đâu?"

triệu lễ kiệt bị câu hỏi bất ngờ của lý nhuế xán làm cho sững sờ, lắp bắp không nói nên lời.

lý nhuế xán đứng dậy khỏi giường, cao ngang tầm triệu lễ kiệt, anh nắm lấy cổ áo triệu lễ kiệt, hung dữ nói: "em sai ở chỗ cố tình lờ đi anh; sai ở chỗ gánh vác hết mọi áp lực một mình, không nói cho anh biết; sai ở chỗ không vui mà không nói cho anh biết; em..."

câu cuối cùng lý nhuế xán không nói ra.

anh muốn hỏi triệu lễ kiệt: "tại sao không tin anh, tại sao lại nghi ngờ tình cảm kiên định của anh dành cho em?"

sau một hồi do dự, lý nhuế xán vẫn không thể nói ra lời, bực tức đấm vào bụng triệu lễ kiệt.

"em sai rồi, em chỉ là rất sợ, sợ rằng người đi rừng của anh không phải là em." triệu lễ kiệt chịu đựng sự bạo lực của lý nhuế xán, sau đó nói ra câu này.

lúc này lý nhuế xán mới nhìn thấy sự hoang mang và tự ti trong mắt triệu lễ kiệt, anh tức giận nói: "triệu lễ kiệt, đầu óc em chứa đựng những thứ gì vậy?"

triệu lễ kiệt đỡ lấy cơ thể lắc lư của lý nhuế xán, đề phòng anh ngã ngửa ra sau.

lý nhuế xán hất tay triệu lễ kiệt đang đặt trên eo mình, rồi dùng ngón tay ấn vào ngực triệu lễ kiệt: "anh đã hợp tác với rất nhiều người đi rừng, minh khải, iceloli, dư tuấn gia, và cả em nữa. em có bao giờ thấy anh đi lén xem livestream của người đi rừng khác chỉ vì họ không phải là em không? em có bao giờ thấy anh dạy họ cách đi rừng không?"

anh hít một hơi thật sâu, mới có đủ can đảm để nói ra những lời tiếp theo.

"em có bao giờ thấy anh mè nheo nũng nịu với họ không? rốt cuộc em có hiểu gì không hả? triệu lễ kiệt."

vừa dứt lời, má của lý nhuế xán đã ửng hồng, ánh mắt bắt đầu né tránh.

"vậy điền dã thì sao?"

câu hỏi này khiến lý nhuế xán im lặng ngay lập tức, bao gồm cả điền dã đang cầm chai sữa chua bên ngoài cửa cùng đáo hiền.

lý nhuế xán nhíu mày, có chút khó hiểu và không hài lòng.

"điền dã đối với anh là gì?" triệu lễ kiệt không hiểu vì sao, lại kiên quyết muốn biết câu trả lời.

"gia đình."

chỉ hai từ ngắn ngủi đã khiến nhịp thở của triệu lễ kiệt dần bình tĩnh lại, và cũng khiến đôi mắt điền dã bên ngoài cửa ươn ướt.

tầm quan trọng của từ này, chỉ có điền dã và lý nhuế xán mới xứng đáng.

họ là gia đình, là đồng đội, là câu trả lời duy nhất mà họ đã chọn để tiếp tục trong những tháng ngày khó khăn.

điền dã lắc chai sữa chua trong tay, nói với đáo hiền:

"đi thôi, có vẻ như hôm nay em phải ngủ trong phòng của triệu lễ kiệt rồi."

phác đáo hiền vẫn chưa hiểu rõ những gì đã xảy ra trong những ngày qua, nhưng cậu cảm nhận rõ ràng niềm vui của điền dã.

điền dã vui vẻ, cậu cũng vui vẻ.

"còn em thì sao?" triệu lễ kiệt cẩn thận hỏi.

"em muốn là gì?" lý nhuế xán không hiểu triệu lễ kiệt, tất cả đàn ông hổ cáp* đều thích truy vấn dai dẳng như vậy sao?

*cung bọ cạp.

triệu lễ kiệt ôm lý nhuế xán vào lòng, dựa vào vai anh ta, thốt ra hai chữ: "người yêu."

lý nhuế xán không nói gì, cũng không đẩy triệu lễ kiệt ra.

anh cảm nhận được trái tim đập thình thịch của triệu lễ kiệt, nghe thấy tiếng thở dồn dập của triệu lễ kiệt, và nhìn thấy bàn tay đang run rẩy đặt bên hông.

"triệu lễ kiệt, anh phải nói bao nhiêu lần nữa để em tự tin?

lời nói của lý nhuế xán xâm nhập vào trái tim triệu lễ kiệt, nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ đánh vào đầu tim cậu, không đau, nhưng lại khiến trái tim cậu ngứa ngáy.

"em là người đi rừng giỏi nhất, là người đi rừng của anh." lý nhuế xán ôm lấy đầu triệu lễ kiệt, nhìn vào đáy mắt cậu, "lý nhuế xán mãi mãi là của triệu lễ kiệt."

ca ca...

"xin lỗi." triệu lễ kiệt cuối cùng cũng buông bỏ mọi phòng bị, bộc lộ hết sự bất an và tự trách của mình trước mặt lý nhuế xán, chờ đợi sự trừng phạt.

lý nhuế xán xoa đầu triệu lễ kiệt, nhìn mái tóc ngày càng bạc trắng đầy thương xót: "thất bại trong trận đấu, chắc chắn cả đội đều có vấn đề, không chỉ riêng em, anh cũng thi đấu tệ hại, hiểu chưa?"

"ừm." triệu lễ kiệt gật đầu.

"triệu lễ kiệt, em biết sau khi tỏ tình phải làm gì không?"

lý nhuế xán bỗng nhiên nở một nụ cười, nụ cười tinh ranh của một con hồ ly nghịch ngợm.

triệu lễ kiệt ngây ngô nhìn lý nhuế xán.

lý nhuế xán tiến gần triệu lễ kiệt, nhẹ nhàng thì thầm vào tai cậu: "em nên hôn anh."

"lý nhuế xán của em." triệu lễ kiệt hôn lên đôi môi đỏ mọng mà cậu đã mong ước từ lâu.

chỉ đến khi hòa quyện vào nhau, triệu lễ kiệt mới thực sự cảm thấy lý nhuế xán thuộc về mình.

nỗi bất an và lo lắng của triệu lễ kiệt trong mấy ngày qua đã tan biến hoàn toàn trong sự an ủi của lý nhuế xán.

khi họ yêu nhau, mọi sự tự ti sẽ được khuếch đại gấp bội, gặm nhấm mọi cảm xúc của triệu lễ kiệt.

đương nhiên, việc xua tan những cảm xúc tiêu cực này cũng rất đơn giản, chỉ cần lý nhuế xán nói "anh yêu em", hoặc một nụ hôn là đủ.

họ là một cặp trời sinh, mọi sự tự ti của triệu lễ kiệt đều bắt nguồn từ lý nhuế xán.

tương tự, tất cả tình yêu của lý nhuế xán đều dành cho triệu lễ kiệt.

hóa ra, mầm non ấy đã lớn thành một cây đại thụ, vươn thẳng lên trời xanh.

hóa ra, con đại bàng tự do tự tại ấy cũng đã xây tổ trên cây đại thụ.


hết.


bài sau: @camellia__k

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro