kinh van

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu hỏi: Khi quyết định có nên tổ chức các hoạt động, thưa có cần thông qua người có trách nhiệm của trung tâm phụ đạo hay người có trách nhiệm của trung tâm tổng phụ đạo không? Nếu là trường hợp này, thì có gì đảm bảo là họ hiểu chính xác không?

Sư Phụ: Tôi biết ý của chư vị. Người ta luôn dùng suy nghĩ con người để đánh giá người tu, và họ sẽ không bao giờ hiểu đúng. Tôi sẽ nói điều này hôm nay để làm sáng tỏ vấn đề này: chư vị sẽ không bao giờ có khả năng hiểu được sự việc hay hiểu cho rõ bằng cách phân tích với khái niệm của người thường về các học viên Pháp Luân Đại Pháp và bản thân tôi. Một số người hỏi, "Tại sao các học viên mà đã đến Trung Nam Hải họ quá tổ chức và kỷ luật?" Mỗi học viên trong chúng ta thấy buồn cười vì câu hỏi này có vẽ hài hước. Cho đến nay, xã hội người thường vẫn không hiểu và tiếp tục dùng các từ ngữ như thế, bởi vì họ không bao giờ hiểu được những người tu luyện. Chúng ta không cần bất cứ mệnh lệnh hay huy động nào. Khi một mình hay là với người khác, mọi người chính mình đều cư xử tốt, dù cố ý hay vô ý. Một người tu biết cách cư xử. Một người tu luôn biết rằng không nên làm điều xấu, chỉ làm điều tốt. Một người tu bảo đảm mình phải là một người tốt trong bất cứ tình huống nào. Mọi người cũng biết rằng các học viên mà đã đến Trung Nam Hải một cách im lặng và không hô hào bất cứ khẩu hiệu nào. Một số người bèn nghĩ, "Tại sao không có ai hô hào thế nhỉ? Làm thế nào mà họ có thể quá trật tự như thế? Mọi người đứng ở đó bất động. Thậm chí binh lính cũng phải qua các khoá huấn luyện mới đạt đến mức đó." Nhưng người thường trong xã hội con người ngày nay không biết rằng nguyên nhân căn bản mà con người trở nên suy đồi là do sự đồi bại của nhân tâm, tư tưởng và đạo đức. Nếu nhân tâm trở nên ngay chính, và trình độ tư tưởng và đạo đức được nâng cao, chư vị sẽ nhận ra rằng họ không cần chư vị tổ chức họ. Họ biết rõ, bất cứ điều gì họ làm, họ phải làm cho tốt. Nhiều người cũng biết, trước khi chúng ta bắt đầu các bài tập công, mọi người trò chuyện hay đi loanh quanh, làm đủ thứ linh tinh. Hễ nhạc tập mà bắt đầu bật lên- soạt một cái - đột nhiên trật tự trở lại. Không ai bảo họ hay hô hào mệnh lệnh. Mọi người đứng thẳng lên, trật tự còn hơn các binh lính. (Vỗ tay) Đó là vì người tu luyện biết họ phải làm tốt mọi việc không kỳ là họ ở đâu, lại càng phải hơn thế nữa trong Đại Pháp. Đây là điều mà người thường không hiểu. Các học viên [tập trung tại Trung Nam Hải] còn nhặt các đầu thuốc lá do cảnh sát vứt lại, giữ cho khu vực đó rất sạch sẽ, không còn một mãnh giấy nào sau khi họ đi về. (Vỗ tay) Người ta còn thắc mắc hơn tại sao chúng ta lại có kỹ luật như thế. Thật sự, nó không dễ cho người thường hiểu được những người tu luyện này. Suy nghĩ của người thường quả là khác biệt so với suy nghĩ của người tu luyện Đại Pháp. Họ là những người thường, và họ sẽ luôn dùng tư tưởng cá nhân của con người để nhận định sự việc. Và tư tưởng của con người lại quá phức tạp. Một số người dính líu vào chính trị, một số dính líu vào tài chính, một số làm phóng viên, một số là nhân viên cảnh sát - và tất cả mọi người đều dùng các khái niệm mà đã tích luỹ được sau khi ra đời để nhận định thế giới này và mọi sự việc. Tuy nhiên người tu thì vượt hơn người thường, nên khi người ta nhìn qua các thấu kính của các khái niệm của người thường, họ không thể nhận thức rõ hay hiểu người tu luyện. Các học viên Đại Pháp luôn cư xử tốt bất kỳ họ ở đâu. Nó chính xác như điều mà một số người đã nhận xét là - Pháp Luân Công đó làm nhiều việc tốt và cũng không làm hại bất kỳ chính phủ hay quốc gia nào trên thế giới. (Vỗ tay)

Câu hỏi: Thưa có thật là Tần Thuỷ Hoàng đã không tích một chút nghiệp nào, cho dù ông ta đã giết bao nhiêu người, vì đó chỉ là do sự biến hoá của thiên tượng?

Sư Phụ: Không, điều đó không đúng. Với một số người thì đó là do hành xử của bản thân họ, trong khi một số khác thì nguyên nhân có thể là do thiên tượng. Sự thống nhất Trung Hoa của Tần Thuỷ Hoàng là một sự kiện lịch sử không tránh được; nó là kết quả của thiên tượng biến hóa. Lý do tương tự xảy ra cho các triều đại thay đổi. Cái bước đó trên bàn cờ là do chư Thần ở trên thiên giới sắp đặt, nên nó xẩy ra như thế. Tuy nhiên trong tiến trình này khi liên quan đến việc một người phải đối xử với người khác ra sao, thì còn tùy vào chính người đó. Đó là tại sao khi một người thường nắm quyền và địa vị, họ xử sự thế nào và làm thế nào trong suốt cuộc đời của họ thì còn tùy vào chính bản thân họ. Một số người có thể tận dụng lợi thế của mình để làm nhiều việc tốt, trong trường hợp đó họ sẽ được đền đáp với vận may trong đời sau. Nếu một đời vẫn không đủ để nhận hết sự may mắn đó, thì nó lại được mang theo sang đời sau, hay họ có thể trở thành các viên chức cao cấp trong nhiều đời kế tiếp. Dù sao, vận may đó có thể quá nhiều nên họ không thể hưởng được hết, hay là sài hết nó trong chỉ một đời. Nhưng cũng có những người có thể lạm dụng quyền lực của mình để làm nhiều điều xấu. Nếu một người không đạo đức nhiều và nhất là lại nhỏ mọn, họ sẽ làm rất nhiều điều xấu. Nếu họ làm nhiều điều như thế, họ sẽ bị tổn thọ, và họ sẽ phải đền trả qua hình thức bất hạnh trong đời sau. Tất nhiên, đền trả qua bất hạnh có thể có nghĩa là - mọi người hãy suy nghĩ - họ nghèo khổ, không quyền hành, và họ phải đi xin ăn và đau khổ. Nếu cái bất hạnh này mà quá to trong một đời không đủ để trả hết, thì có thể họ sẽ tiếp tục chịu số phận đó qua nhiều đời. Khi các cụ già nhìn thấy tai hoạ sắp xảy đến cho ai, các cụ thường nói, "Người này đã không làm điều tốt trong đời trước." (Sư Phụ cười) Thật sự họ nói rất đúng.

Câu hỏi: Duyên phận là vật chất, thưa có đúng không? Chúng con hiểu về duyên phận thế nào?

Sư Phụ: Chư vị lại đang bận tâm vào những thứ tầm thường rồi. Tất nhiên, tôi cũng không bác bỏ rằng nó có yếu tố vật chất trong đó. Tôi đã từng giải thích rõ ràng rằng duyên phận là gì. Nó là một hiện tượng, đồng thời, nó cũng là một quan hệ thật sự. Tuy thế cái quan hệ thật sự này không thể hiện theo cách của người thường, như chư vị và tôi bị trói bằng một sợi dây, và hai người chúng ta bị lôi đi cùng nhau khắp mọi nơi. Nó không có nghĩa như vậy. Nó thể hiện trong các không gian khác, và con người không nhìn thấy được. Đó là tại sao con người không thể thật sự giải thích được điều này, cho nên họ đặt cho nó một cái tên: "duyên phận", "có duyên phận", hay "có tiền duyên". Dĩ nhiên, mọi thứ trong vũ trụ này trên thực tế đều là vật chất. Tôi đã từng giảng rằng tinh thần là vật chất và vật chất cũng là tinh thần.

Câu hỏi: Dường như tất cả Pháp chân chính đều giảng rằng nam cao nữ. Phật Giáo dường như cho rằng một người phải tích được rất nhiều đức mới tái sinh vào thân người nam. Và chư Phật chỉ có hình tượng nam. Hình tượng nữ dường như không có ý nghĩa. Sư Phụ cũng chọn một nam thân. Dường như con cũng chưa hề nghe về chư Phật nữ.

Sư Phụ: Tôi đã từng giảng về đề tài này trong nhiều bài giảng. Phật nam và nữ cả hai đều tồn tại. Phật Như Lai nam và nữ cả hai cũng đều tồn tại. Nếu một người trong tiến trình tu luyện đạt đến quả vị La Hán, vị này đã vượt ra ngoài tam giới rồi. Quả vị trong tầng La Hán có nhiều loại, và nó có Sơ Quả La Hán, Chính Quả La Hán và Đại La Hán. Khi đạt đến quả vị La Hán, không kể là nam hay nữ, Viên Mãn tại tầng thứ này sẽ mang một thân thể nam. Quả vị La Hán là quả vị đầu tiên bên ngoài tam giới. Khi chư vị đạt đến quả vị Bồ Tát, có thể là Đại Bồ Tát hay một Bồ Tát thông thường, và không kể chư vị tu luyện lên là từ một người nam hay nữ, chư vị sẽ biểu hiện trong một thân nữ. Nếu phần thân thể của chư vị đã tu đạt được Viên Mãn trong cảnh giới của Bồ Tát, thì toàn bộ các thân thể của chư vị trong tiến trình tu luyện của chư vị sẽ là nữ, và đó là tại sao thân thể tương lai của chư vị sẽ là nữ. Tất nhiên, chư Thần tự thân có thể biến hóa. Điều tôi mô tả là thân thể cố định của các vị ấy là thế nào. Khi một người thành một vị Phật qua tu luyện, người đó sẽ mang một thân thể nam. Khi một người thành Như Lai qua tu luyện, không kể người đó là nam hay nữ, thân thể nguyên thuỷ của họ sẽ thể hiện ra. Nói một cách khác, người đó sẽ thể hiện như thân thể nguyên thuỷ thật sự của họ. Khi một người bắt đầu tu luyện trong nhân thế, các thân thể thì khác nhau, nhưng khi họ đạt đến tầng thứ Như Lai, thì giới tính thân thể của họ sẽ là giới tính của chủ nguyên thần. Tất nhiên, có những trường hợp đặc biệt. Chúng tôi đang nói về tình huống phổ biến. Như vẫn thường xảy ra, con người trong nhân thế luân hồi qua lại. Không kể chư vị là nam hay nữ đều là do nghiệp báo và quan hệ nhân quả chỉ định. Mặc dù một thân thể có thể là nữ, vị này cũng có thể luân hồi từ một người nam, và một số người nam thì thật sự được luân hồi từ người nữ-đều có tác dụng của nguyên nhân ở đây. Tôi không có thành kiến nào đối với phụ nữ. Trong Phật Giáo cũng đã từng giảng, và Đức Thích Ca Mâu Ni chính ngài đã giảng, rằng để một người muốn tái sinh trong thân người nam, thì đức phải tích lũy trong đời trước. Không kể chư vị là nam hay nữ, nếu chư vị đã làm những điều xấu hay làm những điều sai trái trong khía cạnh nào đó, chư vị có thể chuyển sinh vào một thân thể nữ trong đời sau. Đó là điều đã xảy ra trong quá khứ. Điều này không tồn tại nữa đối với con người hiện đại. Nó sẽ lại được xảy ra như thế trong tương lai. Tuy vậy, tôi có rất nhiều nữ đệ tử tu luyện rất tốt. Có những người trước khi đắc Pháp đặc biệt muốn được chuyển sinh vào thân người nữ vì mục đích tu luyện. Nó có một lý do lịch sử ở đây. Có lẽ phụ nữ không dễ gây ra một lượng lớn nghiệp lực.

Câu hỏi: Khi con giới thiệu Pháp cho những người ở xung quanh con, họ nói rằng họ không hiểu tại sao có quá nhiều người tham gia học Pháp, tập công và phổ biến Pháp. Chúng con cảm thấy mình chưa tu luyện tốt trong khi phù hợp tối đa với xã hội người thường như Sư Phụ đã dạy. Kết quả là việc này đã cản trở những người khác đắc Pháp. Có phải chúng con đã gây thiệt hại không thể sửa chữa phải không?

Sư Phụ: Nó không nghiêm trọng đến thế đâu. Nếu chư vị làm chưa tốt, hãy sửa chữa nó trong lần sau. Tất cả chư vị đều muốn có nhiều người hơn nữa được đắc Pháp và cứu tất cả mọi người trên thế giới. Trong nhân thế, không có điều gì là bất biến. Chư vị không thể mang gì đến khi sinh ra, cũng không thể mang gì theo khi tử. Không gì có thể được mang theo. Chỉ có tu luyện là khác. Một khi chư vị đắc được Phật Pháp, chư vị sẽ đắc được nó mãi mãi. Chư vị có thể mang theo nó khi sinh cũng như khi tử, nên Phật Pháp là điều trân quý nhất. Giới thiệu Pháp cho mọi người là điều quý báu hơn tất cả mọi thứ khác. Rất nhiều học viên chúng ta muốn cho nhiều người hơn nữa biết về Đại Pháp, đây là sự thật cao quý nhất. Cho nên chư vị muốn nhiều người hơn nữa biết về Pháp, và chư vị tham gia vào hoạt động hồng Pháp. Nếu chư vị làm không được tốt trong lần nào đó, thì làm tốt hơn lần sau. Tuy nhiên người tu luyện "từ bi" thì luôn luôn bảo trì "từ tâm" đối với tất cả chúng sinh.

Câu hỏi: Ba hay bốn năm trước đây, có các học viên một số lớn đã đạt đến trạng thái Khai Công và Khai Ngộ. Trong khoảng thời gian ba hay bốn năm trở lại đây, họ vẫn trải qua các thống khổ của con người và đang tu luyện. Thưa tầng thứ của các học viên này có tăng liên tục không?

Sư Phụ: Hãy nhìn vấn đề theo cách thế này. Các học viên mới vẫn tiếp tục duy trì tập luyện, và trước khi chư vị đạt Viên Mãn, chư vị vẫn phải tiếp tục tu luyện. Trong tu luyện, có một số học viên vượt qua các khảo nghiệm tốt. Họ tu luyện nhanh và rất tinh tấn. Đồng thời cũng có một số không vượt qua các khảo nghiệm tốt và cũng không tinh tấn, và họ phải mất một thời gian dài [để thăng tiến]. Còn về việc có Viên Mãn hay không, để tôi bàn về điều đó ngay bây giờ. Mỗi một đệ tử, miễn là chư vị vẫn còn ở đây: chư vị cần tiếp tục tu luyện.

Câu hỏi: Chư thần không có thân thể và hình dạng "như các du Thần hay tản Tiên". Thưa các vị đó có thiên giới riêng không?

Sư Phụ: Chư Thần không có thân thể và hình dạng là khác với các du Thần hay tản Tiên. "Du Thần hay tản Tiên" chỉ là một cách nói mà tôi sử dụng lấy từ ngôn ngữ của người thường. Tôi có thể nói như thế. Tốt thôi, miễn là chư vị còn hiểu nghĩa của nó. Nó có nghĩa là một số trong các vị đó không có thiên giới của bản thân họ. Tôi sẽ minh hoạ cho chư vị: cũng giống như các du Thần hay tản Tiên, họ du hành khắp nơi. Thật ra, các Đạo là như thế trong quá khứ. Còn Đạo giáo thì được thành lập sau này. Các vị Đạo sĩ trên thiên đàng trước đây không có thiên giới. Sau khi một Đạo sĩ tu luyện đạt Viên Mãn, vị đó trở nên tự do thoải mái trong vũ trụ. Có thể vị đó tìm một cái động, trang trí nó thật đẹp, rồi ở lại đó một cách thanh thản và thoải mái. "Chư Thần không có thân thể và hình dạng" là nói về sự kiện là, khi họ được tạo ra họ không có thân thể hay hình dạng, hay là khi họ đạt đến một cảnh giới đặc định qua tu luyện thì họ không được phép có thân thể hay hình dạng. Nhưng họ có thể biến ra thân thể và hình dạng. Các chư thần mà không có thân thể và hình dạng thường là ở tầng thứ rất cao. Với một niệm, họ có thể biến ra bất cứ gì họ muốn. Nhưng họ không muốn làm thế bởi vì họ nhận thấy quá phiền phức - "Làm thế để làm gì? Phiền phức lắm. Quả thật là tốt, không có gì cả". Tất nhiên, khi tôi đang nói điều này ở đây, thật khó mà chư vị hiểu được những điều này với tư tưởng con người.

Câu hỏi: Trong các không gian khác, khi một sinh mệnh được tạo ra, thì nó có bao hàm Pháp tại tầng thứ đó. Vì nó được tạo ra tại tầng thứ đó, thì nó được tạo ra thể theo tiêu chuẩn mà Pháp quy định cho các sinh mệnh tại tầng thứ đó, không như các trẻ em được sinh ra trong nhân thế mà cần một tiến trình lâu dài để đạt được hiểu biết và cần thu thập kiến thức từ các nguồn bên ngoài.

Sư Phụ: Ngoại trừ trong tam giới, các sinh mệnh phát triển tại các tầng thứ khác nhau - và nhất là các sinh mệnh trong các không gian của chư Thần - chắc chắn là phù hợp với tiêu chuẩn của các sinh mệnh tại các tầng thứ đó. Họ được Pháp tại tầng thứ đó tạo ra. Các trẻ em được sinh ra tại cảnh giới của Thần cũng là Thần. Vì con người cần đạt được hiểu biết và học hỏi, cái mà gọi là "phát triển" ngày nay, nói về khía cạnh vật chất, thì đã biến dạng và không là con người nữa. Nói về bản chất cơ bản thì các sinh mệnh đang bị thoái lui. Không thể gọi là đạt được hiểu biết, mà đúng hơn là đang tiến nhập vào mê ảo. Thực tế, nó là một tiến trình thoái hoá, một tiến trình mà trong đó sự ngây thơ bị mất đi. Người ta gọi nó là tiến trình phát triển. Chư Thần gọi đó là tiến trình thoái lui.

Câu hỏi: Thưa vị Thần nào chịu trách nhiệm xoá bộ trí nhớ vào lúc tái sinh?

Sư Phụ: Chư vị lại muốn tìm hiểu và tò mò nữa rồi. Vị Thần nào cũng có thể được chỉ định để trông nom chuyện này. Các sinh mệnh khác nhau có các vị Thần khác nhau trông nom. Tuy nhiên duy nhất chỉ có một bộ tiêu chuẩn trong vũ trụ. Không giống như chư vị tưởng, tất cả rất là tự nhiên. Một cách khái quát, việc này là do chư Thần mà trách nhiệm về luân hồi cho các sinh mệnh trong Tam Giới trông nom.

Câu hỏi: Thưa Sư Phụ Lý Hồng Chí tôn kính, tại Pháp Hội ở Toronto, các câu hỏi mà đã nộp để gửi đến Sư Phụ, từ nhiều học viên chúng con vội vả từ nước ngoài đến và từ những người mà không thể đến dự Pháp Hội, đã bị các học viên có trách nhiệm "lọc ra" loại bỏ đi. Điều này rất khó cho các đệ tử hiểu được.

Sư Phụ: Tôi có thể hiểu chư vị cảm tưởng thế nào rồi. Thật ra, với một hay hai ngàn người tại Pháp Hội, nếu mỗi một người đều hỏi một câu, chúng ta sẽ không kết thúc Pháp hội cho đến tối hôm sau. Do vậy, nếu một số câu hỏi không được trả lời thì làm sao? Chúng ta phải lọc một số ra. Trong lúc lọc ra, rất có thể là một số câu hỏi quan trọng mà chư vị thật sự mong Sư Phụ trả lời đã bị lọc ra. Dù là như thế, bảo đảm chư vị sẽ có câu trả lời trong khi học Pháp. Thật ra, khi họ lọc các câu hỏi, tôi có nói với họ một nguyên tắc là: đừng đưa cho tôi các câu hỏi liên quan về chính trị; cố gắng hạn chế tối đa các câu hỏi truy cầu hiểu biết, và cố gắng lọc ra những gì không liên quan đến tu luyện Đại Pháp. Mục đích là đảm bảo phẩm chất của Pháp Hội của chúng ta.

Có hai nhân tố liên hệ ở đây. Bảo đảm là các học viên làm việc "lọc" này phải là đệ tử. Rất có thể là họ đã lọc đi các câu hỏi quan trọng mà liên quan đến tu luyện. Có thế như vậy. Tôi nghĩ rằng họ sẽ làm tốt hơn trong lần tới.

Câu hỏi: Trong lịch sử nước Pháp, vua Louis XIV là lỗi lạc tài hoa vô tận như mặt trời. Thưa có phải chủ nguyên thần của ông ta đến từ thiên đàng? Con đã nhận thấy rằng vua Louis XIV là ... của Sư Phụ

Sư Phụ: Tôi đã tái sinh vào nhiều quốc gia. Tôi đã tái sinh thành hầu như đủ loại người. Có lúc không đủ thời gian để tái sinh. Có những người xuống thế giới này để kết duyên trong các giai đoạn lịch sử khác nhau, cho nên tôi phải tìm họ để kết duyên. Sau này khi không đủ thời gian để tái sinh nữa, tôi tách thân thể thành nhiều phần để tái sinh cùng lúc. Có thể tôi đã là một số người khác nhau trong cùng một đời. Hãy xem chuyện này như là chuyện vui thôi. (Vỗ tay)

Câu hỏi: Sư Phụ đã giảng rằng sau khi chúng con tu luyện, Sư Phụ sẽ cứu độ các sinh mệnh mà chúng con đã sát sinh và đưa họ lên thế giới của chúng con. Nhưng nếu chúng con chỉ tu luyện đến tầng La Hán hay Bồ Tát và chưa có thế giới của mình, thì phải làm sao?

Sư Phụ: Để tôi giảng cho chư vị, tôi đã tạo một con đường tiến đến Viên mãn cho mỗi một học viên ngồi đây. Còn về cảnh giới nào chư vị sẽ đạt Viên Mãn qua tu luyện, chư vị không nên nghĩ đến điều đó. Do vậy, về những vấn đề này được giải quyết ra sao, tôi có cách để giải quyết tất cả những điều đó. Tôi chỉ vừa đề cập một cách khái quát về việc chuyển hoá những gì xấu thành những gì tốt, và về việc biến đổi chúng làm sao. Tất nhiên là có cách để giải quyết tất cả những vấn đề này. Nếu chư vị không thể hoàn trả hết nghiệp của chư vị và không thể đạt Viên Mãn, có lẽ chư vị sẽ không ngồi đây hôm nay. (Vỗ tay nhiệt liệt) Tôi nhắc lại. Tức là, nếu con đường mà tôi đã an bài cho chư vị mà không giúp chư vị thăng tiến lên cao, có thể chư vị sẽ không trở thành học viên Đại Pháp. Tôi đã an bài các con đường tốt nhất cho chư vị. Do vậy chư vị tu luyện thế nào là còn tùy vào chư vị. Sư Phụ dẫn chư vị vào cửa, tu hành là do chính mình.

Câu hỏi: Trong sách "Chuyển Pháp Luân" (trang 91): "... khi chư vị tu luyện đạt đến một tầng thứ cao ... Miễn là chư vị đề cao tâm tính của chư vị thì công của chư vị sẽ tăng trưởng, thậm chí chư vị cũng không cần làm bất cứ thủ pháp nào cả." Vậy "các tầng thứ cao" được nêu lên ở đây thì biểu hiện như thế nào? Khi nào chúng con có thể ngừng không tập các bài công pháp nữa?

Sư Phụ: Đối với việc tu luyện vào thời cổ xưa, các động tác tập luyện trong nhiều môn phái tu luyện thì khá phức tạp lúc đầu. Đến cuối [của sự tu luyện của một người] thì những thứ đó không có tác dụng gì nữa. Sau khi đạt đến các cảnh giới cao hơn trong các giai đoạn cuối thì không sử dụng các thủ pháp nữa; hoàn toàn ngồi tại nơi kia tĩnh công tu luyện, và không còn sử dụng các động tác bên ngoài nữa. Nhưng với Đại Pháp mà chư vị tu luyện hôm nay, không kể đặc điểm gì chư vị mang theo, chư vị phải tu luyện thể theo cách mà tôi đã dạy chư vị hôm nay. Tại sao thế? Bởi vì tôi liên tục đồng hóa chư vị [vào trong Pháp] từ các tầng thứ ở mức vi quan tiến ra đến bề mặt, với một tốc độ rất nhanh. Chư vị có thể thấy người tu thay đổi hằng ngày. Vừa khi tiến đến Tam giới - thật ra các thân thể người mà do tất cả [các tầng thứ của] các lạp tử trong Tam Giới cấu thành, thì được gọi là thân người - khi vừa tiến vào Tam giới, thì tốc độ đột nhiên chậm lại và thậm chí dừng hẳn lại. Nó không tiến đến phần con người được. Đó là nói rằng, chư vị sẽ trải qua biến đổi khi phần "con người" của chư vị đề cao qua tu luyện tâm tính.

Tu luyện trong quá khứ tiến hành theo đường lối cải biến phần bề mặt trước. Ngay từ đầu, không lâu sau đó, như chư vị có thể biết, trong các pháp môn tu luyện của Đạo gia thì họ sẽ nuốt "đan", điều đó giúp người tu luyện loại bỏ được bệnh nhanh hơn; tất cả những thứ xấu và nghiệp bệnh ẩn dấu trong thân thể bề mặt sẽ bị đẩy ra, tất cả đều bị trục xuất ra, kết quả là cái thân thể này được thanh lọc. Sau đó, một khi họ bắt đầu luyện công thì các tế bào ở bề mặt sẽ bắt đầu cải biến. Một khi các tế bào và các phân tử ở bề mặt được cải biến, mọi người hãy suy nghĩ, người đó lập tức trở thành một thiên nhân. Người này chưa tu luyện đến một tầng thứ cao; họ mới chỉ thay đổi các lạp tử phân tử của lớp thứ nhất của thân thể của họ thôi. Nói một cách khác, người này mới chỉ tiến nhập vào lớp đầu tiên của thiên giới trong Tam giới và chỉ mới vừa thoát ra cảnh giới của thường nhân. Dưới con mắt của con người, người này có thể hiển lộ ra rất nhiều thần thông. Không có gì của nhân loại mà có thể khống chế họ được. Nguyên nhân là, mọi thứ mà con người nhìn thấy đều là do các phân tử cấu thành, và một khi cái lớp phân tử và tế bào này được cải biến thì có lẽ họ có thể bay lên, xuyên qua tường, hay chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra trong các không gian khác, các không gian mà được cấu thành bằng một lớp của các lạp tử mà khác với phân tử. Tất nhiên, người này không nhìn thấy được những gì của các tầng thứ cao hơn hay của các tầng thứ vi quan hơn, vì tầng thứ của người này là hạn hẹp.

Theo cách đó, người này sẽ tiếp tục tu luyện thâm xâu hơn. Khi đạt đến tầng thứ cao nhất, thì các phương pháp mà họ sử dụng tại các tầng thứ thấp hơn không còn sử dụng được nữa. Họ không còn áp dụng bất cứ phương pháp nào mà họ đã sử dụng trong pháp môn của họ nữa. Khi hoàn toàn đạt đến các tầng thứ cao thì các thủ pháp không còn cần thiết nữa. Họ chỉ tĩnh công tu luyện, nên sẽ không còn động tác nữa. Ý nghĩa là thế.

Tuy nhiên phương pháp đó không có tác dụng đối với tu luyện Đại Pháp, vì nếu như đa số hay toàn bộ học viên chúng ta mà cải biến từ bề mặt ngay từ đầu - mọi người hãy suy nghĩ điều này, hiện nay chúng ta có khoảng 100 triệu người đang học Đại Pháp - nếu mọi người đều trải qua cải biến bắt đầu từ lớp ngoài cùng, tôi có thể nói với chư vị rằng hôm nay chúng ta sẽ có 100 triệu vị Thần ở đây trong thế giới này. Hình thức của xã hội nhân loại sẽ bị phá hoại nghiêm trọng. Chúng ta vẫn phải duy trì hình thức xã hội nhân loại này, bởi vì nó là tầng thứ thấp nhất mà Đại Pháp của vũ trụ đã tạo ra cho chúng sinh, và chư vị vẫn còn phải tu luyện và phải đề cao tại đây. Chỉ có trong môi trường này thì chúng ta mới có thể đề cao và cải biến bản thân ở tốc độ nhanh nhất. Nên chúng ta quý trọng cái môi trường này. Nhân loại hiện rất xấu, nhưng nhân loại có thể giúp chúng ta tu luyện nhanh hơn. Nhân loại có nhiều, rất nhiều thứ mà họ cho là chân lý, và chính những thứ đó là các chấp trước mà chúng ta muốn loại bỏ đi trong khi chúng ta tu luyện. Đối với người học Pháp hiện nay và người học Pháp thời cổ xưa, thì ai tu luyện dễ hơn? Nó có liên hệ rất ít với các nhân tố xã hội. Điều then chốt chính là Đại Pháp đang cứu độ người và những người này là các học viên trong thời Chính Pháp. Tôi nói rằng Đại Pháp cho phép mọi người tu lên cao hơn và tu nhanh nhất. Trong xã hội cổ xưa, mọi người đều tin tưởng Thần linh, nên họ hiểu được Đạo chân chính và Pháp chân chính tốt hơn. Tương đối mà giảng: họ cũng không thể tu cao. Toàn bộ xã hội hiểu được điều này, và tương đối mà giảng: tiêu chuẩn đạo đức của con người rất cao. Cho nên các khó nạn mà con người gặp phải thì không to. Mặt khác, những thứ hiện nay là xấu nhất, nó càng nổi bật chúng ta tu luyện càng gian khổ thế nào và càng vĩ đại thế nào, nên nó giúp chúng ta tu luyện đến các tầng thứ cao hơn. Quan hệ là thế.

Câu hỏi: Các đệ tử từ Trầm Dương xin gửi lời chào đến Sư Phụ!

Sư Phụ: Cám ơn tất cả chư vị! (Vỗ tay)

Câu hỏi: Dường như hiện nay Pháp Luân Đại Pháp đang được mọi người trên thế giới biết đến.

Sư Phụ: Hiện nay thì đúng như thế. Chúng ta im lặng và không muốn quấy rầy xã hội để cho các học viên có thể tu luyện trong môi trường yên tĩnh. Hiện nay hình như đột nhiên chúng ta bị đẩy lên vũ đài thế giới. Nhiều học viên chúng ta trở thành nổi tiếng cũng vì sự việc này. (Tiếng cười) Nghe có vẻ thú vị khi người ta nói về sự việc này, nhưng chúng ta người tu luyện không hề muốn điều này.

Câu hỏi: Một số người tìm cách phản đối [Đại Pháp], và truyền lời giả dối và không đúng sự thật, khiến cho người có cơ duyên mất đi cơ hội quý báu này. Làm sao chúng con đảo ngược cái ảnh hưởng tiêu cực do những người đang phá hoại Đại Pháp gây ra. Tương lai gì đang chờ đợi những người mà đã đích thân và cố ý phá hoại Đại Pháp?

Sư Phụ: Để tôi nói cho chư vị biết, hiện nay chỉ có một số người thật sự đang phá hoại Đại Pháp. Đừng nghĩ rằng vì họ đang diễn một màn trình diễn với sức mạnh to nên họ có một lực lượng đông đảo. Con người phải hoàn trả cho những gì họ làm. Những người đó đã thêu dệt tin đồn, những tin đồn thật xấu, quả thật là xấu. Tôi vẫn nói với chư vị một điều: đừng lo là sẽ không có người đến học Pháp. Chư Phật cứu độ những người có cơ duyên. (Vỗ tay) Nếu con người được phép phá hoại Phật Pháp, làm sao mà điều đó được phép xẩy ra?

Câu hỏi: Con nghĩ rằng những sự kiện xẩy ra gần đây nhất, cũng đã được nêu lên trong kinh văn của Sư Phụ, "Một vài suy nghĩ của tôi," vào ngày 2 tháng 6, cũng là các khảo nghiệm cho các đệ tử ở hải ngoại để xem họ có thể đạt Viên Mãn hay không và họ có thể loại bỏ các khái niệm bản thân cùng với tất cả khái niệm con người của họ hay không. Thưa, hiểu như vậy có đúng không?

Sư Phụ: Không có hiểu biết nào là sai cả. Mỗi người đều có nhận thức khác nhau. Không có gì là sai cả. Họ đều hiểu một cách chính xác.

Câu hỏi: Con thường hay dao động. Sau mỗi lần Pháp hội con cứ mãi hối hận và quyết tâm tập luyện tinh tấn. Nhưng sau một giai đoạn thời gian, con lại trở về con đường cũ. Đôi khi thậm chí con cảm thấy mình không xứng đáng là đệ tử của Sư Phụ và cảm thấy rất xấu hổ khi đối diện với lòng từ bi của Sư Phụ. Thưa còn cách nào khác ngoài việc đọc sách và học Pháp thêm không? Con thật sự muốn kiên định thật tu. Nó có giúp được gì nếu con có thể nhìn thấy một chút của các không gian khác hay thiên mục của con được khai mở, v...v?

Sư Phụ: Chư vị vừa nói gì - "Con thật sự muốn kiên định thật tu" - những lời này, không kể chư vị đang ở trong trạng thái nào khi chư vị viết những lời này, đều là thuần tịnh và chân thật, và đó chính là bản thân chư vị. Tuy thế những lời sau đó lại nhanh chóng bị can nhiễu bởi các khái niệm hậu sinh. Đó là tại sao chư vị cảm thấy chư vị không tu luyện tinh tấn được. Nếu các quan niệm hậu sinh này không bị loại bỏ đi, quả thật chư vị sẽ không tu luyện tinh tấn được. Không có cách nào khác. Chỉ có đọc sách nhiều hơn thì chư vị mới đột phá được cái trở ngại này. Chẳng phải chư vị đã nhận ra rằng, sự kiện mà chư vị không tinh tấn được chính là một hình thức trở ngại hay sao. Sau khi chư vị đột phá được hình thức này, hãy nhìn lại và xem nó là gì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dawd