Mẩu truyện nhỏ (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đã viết chương này ngay trong ngày đầu tiên mà tôi thông báo tạm nghỉ 3 ngày.

Sau khi xem tập 11, nhất là phần cảnh Pete kể cho Vegas về tuổi thơ bị bạo hành của mình, kết cục này đã hiện ra rõ ràng trong tâm trí tôi như thể đang xem một bộ phim.

Xem xong tập 12 thật sự tôi càng thương Vegas vô cùng. và tôi muốn đăng ngay mẩu truyện này lên để dập tắt ngay cái cảm giác muốn giết Khun Kant trong tôi.

Love Scene của Vegaspete rất đẹp và tuyệt vời !

Đây chỉ bản Demo chưa phải bản chính thức khi đến đoạn này có lẽ tôi sẽ còn thay đổi.

Chương : Hai Anh Em

Trên đỉnh của tòa nhà Ilarga, bóng dáng một người con trai cô độc đứng giữa sân đậu máy bay nhìn xuống toàn bộ khung cảnh thành phố.

"Anh hai!" Vegas mỉm cười quay đầu lại, vẫn là nụ cười giả tạo khinh khỉnh như mọi khi.

"Aryan (Vegas)! Đến sớm vậy" Kinn cũng không quá để ý nữa. Kinn thích gọi Vegas là Aryan hơn, anh luôn cảm thấy cái tên này mới đúng là con người của Vegas. "Vượt lên trên sức mạnh của bất cứ ai" kể cả chính ba của cậu ta.

Cuối cùng cả hai đã ở đây rồi.

Cậu cả thứ gia và người thừa kế gia tộc.

Kinn có thể thấy phía đằng xa Macau đang đứng bên cạnh một người phụ nữ lớn tuổi. Trông thằng bé có vẻ căng thẳng. Kim và Tankhun cũng đồng hành với Kinn, nhưng cả hai đều biết đây là trận chiến của riêng Kinn không phải của họ.

"Pete đang ở đâu?" Kinn hỏi.

"Thật sự? Đó là điều đầu tiên mà anh muốn biết sao?" Vegas bật cười.

"Tao biết Pete không về nhà, tao đã cho người đến tận Đảo để kiểm tra và cả truy tìm." Kinn rút ra một điếu thuốc, còn Vegas điệu nghệ lấy bật thuốc ra châm lửa. "Nếu có ai đó đủ thông minh để nghĩ ra cái cớ hoàn hảo này, ai đó đủ thủ đoạn để che giấu Pete khỏi Chính gia, ai đó có lý do và muốn đến mức, bắt cóc Pete... chỉ có thể là mày."

"Cậu ta vẫn còn sống và.... vui vẻ" Vegas chỉ nhếch mép lên nói.

"Có gì đó thay đổi ở mày?" Kinn nhíu mày lại nhìn người em họ, người mà anh vẫn luôn tin tưởng chính là kẻ thù định mệnh và không đội trời chung với mình. Nhưng Aryan của hiện tại không còn cái nhìn đố kỵ, không còn sự nanh ác luôn muốn vượt lên trên, thậm chí không còn cả sự bức áp như một chiếc ổ khóa cứng đầu không có chìa nữa.

"Vậy sao?" Vegas nhìn lại Macau, ngạc nhiên thay thằng bé cũng vừa nói với mình như vậy, chẳng lẽ mình thay đổi thật rồi sao.

"Mày muốn gì Aryan?" Kinn thực sự rất tò mò.

"Muốn chiến thắng anh" Vegas mỉm cười.

"Aryan... Vegas" Kinn thở dài mang theo chút ý tứ bất lực "Tao đã nghĩ mày có thể vượt qua chính mình rồi chứ"

"Có lẽ nếu tôi có thể vượt qua anh trước đã, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nếu chỉ có một chỗ duy nhất trên đời này.... hoặc tôi hoặc anh."

"Sẽ là ai đây?" Kinn cười nhạt.

Cả hai bắt đầu cời áo khoác, Vegas vung nắm đấm lên đầu tiên bất ngờ khiến Kinn chảy máu mũi.

"Anh hai, anh mong chờ điều gì vậy? một trận chiến công bằng sao?" Vegas cười lớn khoái trí.

"Tất nhiên không phải từ mày" Kinn cũng cười lớn, chính bản thân anh cũng mong một trần chiến như thế này từ rât lâu rồi.

Vegas khai mở một vòng hào quang màu xanh lá xung quanh mình, cùng lúc những làn khói trắng cuộn thành hình xoắn ốc xung quanh người Kinn.

Mỗi lần họ tấn công người kia thì một tiếng nổ lại vang lên, trận chiến giữa hai anh em không ngừng nghỉ. Cả hai đều là những chiến binh giỏi và là những Arima mạnh mẽ. Họ đánh nhau không phải để chiến thắng, hay để vượt qua người kia, cả hai dồn hết sức như đang đánh tan cái sự bí bách, bất công của sự cạnh tranh giữa Chính và Thứ trong gia tộc hàng trăm năm qua.

"Điều này thật vô nghĩa?" Tankhun phàn nàn khi nhìn hai đứa em trai lao vào nhau như tử thù. Dù rằng cả hai luôn đối đầu nhưng ở thế hệ của họ không giống những thế hệ trước.

Họ không muốn giết nhau.

"Nhưng nó sẽ giải tỏa nhiều thứ" Kimhan nói.

Vegas và Kinn dường như không biết mệt, những ánh sáng màu xanh trắng cứ liên tiếp va chạm và nổ lớn, Bên dưới tòa nhà phải dăng thông báo đang có sửa chữa nếu không có lẽ sẽ gây ra hoảng loạn mất

Cho đến khi ánh nắng cuối cùng tắt đi, Kinn và Vegas cuối cùng mới cùng đổ gục.

"Tôi muốn "Bắt đầu lại từ đầu" Vegas là người đứng dậy trước, ánh mắt anh nghiêm túc và cương nghị. Vegas đưa bàn tay ra cho Kinn.

"Bắt đầu từ đâu đây?" Kinn nhướn mày lên, anh nắm lấy bàn tay đó để Vegas kéo mình đứng dậy.

"Từ việc tôi sẽ đuổi Ba mình ra khỏi Thứ gia, tôi sẽ chính thức lên nắm quyền và trở thành Nhị gia tiếp theo."

Lời này của Vegas đã gây chấn động rất mạnh tới tất cả mọi người đang có mặt ở đó. Bảo mẫu phải đặt tay lên lưng Macau để chấn an cậu. Tankhun tuy há hốc miệng nhưng rất nhanh đã hiểu ra. Kim tuy cũng rất kinh ngạc nhưng cậu hiểu, việc này là điều đương nhiên sẽ xảy ra và đáng ra phải xảy ra từ lâu rồi mới đúng.

"Sau đó?" Kinn là người duy nhất không ngạc nhiên, anh lấy ra thêm mọt điếu tự mình châm thuốc rồi rít một hơi và mỉm cười.

"Tôi muốn Nhị Gia tách ra khỏi gia tộc và trở thành Phân gia."

"Tại sao?"

"Tôi đã sa ngã và .... tôi đã yêu."

"I have fallen and I have fallen in love."

Tôi mệt mỏi với cái Chính - Thứ khác biệt rồi. Cho dù có cố gắng bao nhiêu, hy sinh bao nhiêu, thậm chí tàn phá chính linh hồn mình nhưng tôi mãi mãi không đủ tốt trong mắt ông ấy.

Nếu phải chọn giữa tiếp tục cạnh tranh với Chính gia một cách vô nghĩa chỉ để làm hài lòng cái tôi ngu xuẩn của cha mình mà kết cục thì đằng nào cũng chết... hay có thể đạp đổ tất cả dành lại mọi thứ thuộc về mình. Tôi chọn cắt đứt cái ung nhọt, tự mình nắm giữ quyền lực để bảo vệ những người tôi yêu.

"Good choice!" Kinn đưa điếu thuốc mới cho Vegas, cậu cầm lấy thử hít một hơi nhưng lại bị sặc, Vegas ghét thuốc lá."

Kinn mỉm cười, lần đầu tiên anh thấy em họ ở đúng độ tuổi của mình.

"Sau khi Ba tôi bị đuổi đi, ông ta sẽ mất tất cả như con chó cùng đường, ông ta sẽ chạy về với kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện này." Vegas nói

Kinn gật đầu đồng ý: " Một kẻ điên muốn tự tạo ra các Arima giả tạo , nếu chỉ một mình tôi thì có lẽ không thể chiến thắng..."

"Vậy nếu cả hai chúng ta thì sao? Hai chúng ta - một Teerapanyakun."

"Sao tôi biết đây không phải một cái bẫy khác từ cậu?" Kinn nhướn mày.

"Đứa bé mà ... sinh ra, nó sẽ ở với tôi với tư cách con trai.

Và Pete cũng sẽ ở lại với tôi." Vegas nói

Kim kinh ngạc nhưng rồi anh cười phá lên đồng thời nhanh chóng bịt mồm, giữ chặt Tankhun lại.

"Aryan.... Vegas, cậu thực sự đã "Vượt lên trên sức mạnh của bất kỳ ai" rồi đấy." Kinn mỉm cười lau đi máu bên khóe miệng, với lấy áo khoác trên mặt đất rồi rời đi cùng Tankhun và Kimhan.

"Lần này cậu thắng" Kinn nói lớn

Vegas mỉm cười, chẳng có cảm giác gì. Cậu ngửa mặt lên nhìn mặt trăng bắt đầu ló dạng giữa màn đêm, Macau chạy tới ôm chầm lấy Vegas.

===

"Ông chủ, cậu Vegas thắng rồi" Darcie trốn trong góc bóng tối với chiếc điện thoại trên tay.

Khun Kant hài lòng thờ hắt ra ngả người ra ghế.

"Cuối cùng! Cũng thắng rồi" đứa con trai mà ông kỳ vọng cuối cùng cũng thắng được Chính gia."

===

Chương : Lật Đổ

Thứ gia

Vegas không chữa trị vết thương, cậu ngồi ở chính giữa đại sảnh, Macau và Darcie đứng hai bên, Bảo mẫu cũng đứng phía sau cậu.

"Macau" Vegas vươn tay nắm lấy tay em trai "Em ổn chứ?"

"Em ổn. Anh mới chính là Cha của em, là cả thế giới với em. Anh đi đâu em sẽ theo đó"

Vegas mỉm cười hài lòng.

"Chuyện gì thế này?" Khun Kant vốn đang rất vui vẻ nhưng khi vừa bước vào nhà mình thì lại thấy Vegas đang ngồi ở vị trí cao nhất, tay trong tay cùng Macau.

"Chào Ba!" Vegas ngạo nghễ cười

"Chúng mày đang làm gì?" Khun Kant nghiêm mày lại.

Vegas vẫn chặt nắm tay Macau, giơ bàn tay còn lại lên, anh nhẹ ngoắc hai ngón tay.

"PẰng! Pằng! Pằng!"

Những tiếng súng đồng loạt vang lên, hàng loạt những viên đạn lao đến giết toàn bộ người phía sau Khun Kant. Nhưng không hề có viên đạn nào trúng ông ta. Ánh mắt ông lần đầu tiên trong đời trở nên kinh hoàng. Trước mắt ông không còn là đứa con trai luôn sợ hãi mỗi lần bị ông răn dạy nữa.

Vegas ngạo nghễ, lạnh lùng tàn nhẫn ..... mạnh mẽ hơn hơn bất cứ ai mà nhìn thẳng vào ông.

Xung quanh cậu là toàn bộ những thuộc hạ trung thành nhất của Thứ gia. Thậm chí cả những người mà Khun Kant vốn tin tưởng nhất như lão Guns.

Khi loạt đạn chấm dứt, chỉ còn duy nhất Fenix là còn đứng bên cạnh ông tất nhiên là nhờ vào Arima của hắn ta. Xung quanh Khun Kant chỉ còn lại máu và xác chết.

"Tại sao?" Khun Kant hét lên đầy phẫn nộ

"Vì ngài là một lãnh đạo tồi, một người cha tệ hại và không thể đem lại bất cứ tương lai nào cho Thứ gia ngoài sự chết chóc" Lão Guns đứng ra nói.

"Giờ!" Vegas lên tiếng "Nơi này không còn là nhà ông nữa, Kant Andrew Teerapanyakun.

Mời rời đi! Bắt đầu từ giây phút này Tôi Vegas Aryan Teerapanyakun sẽ là Chủa nhân của Phân gia"

"Phân gia? Đó là điều Anakin (Kinn) cho mày để mày phản lại chính cha mình sao?" Khun Kant gằn giọng. "Mày nghĩ là nó sẽ để mày sống sót như một hiểm họa chọc vào sườn nó sao?"

Vegas chỉ mỉm cười nhẹ "Đó chính là sự khác biệt, tôi không phải ông và Kinn cũng không giống như khun korn.

"Không phải ai sinh ra con cái cũng xứng đáng làm cha mẹ." Vegas nhắc lại lời nói đầy thấm thía của bác mình

Anakin (Kinn) không cho tôi gì cả mà là tôi cho anh ta sự lựa chọn.

Hai chúng tôi - một Teerapanyakun."

Fenix đột nhiên xông lên, không hề chờ đợi lệnh từ Khun Kant khiến chính bản thân ông cũng ngạc nhiên, hai bàn tay của hắn ngập trong khói đen. Một cài cái xác mà hắn đi qua liền hóa ra tro bụi. Nhưng hắn còn chưa đến gần được Vegas và Macau thì một vòng ánh sáng màu xanh lá đậm đã đột nhiên xuất hiện và nhấn chìm hắn. Fenix kẻ xưa nay chừa từng biết sợ, kể đem lại cái chết cho tất cả kẻ thù mà hắn chạm vào, cuồi cùng gục ngã xuống.

Vòng tròn ánh sáng xanh lá siết chặt hắn lại rồi từ ngực hắn bao bọc lấy một viên đá màu khói đen khổng lồ bay về phía Vegas. Cái xác của Fenix ở phía sau chỉ còn là một cái xác khô.

Bảo mẫu ở phía sau Vegas, chậm rãi đì theo hành lang về phía cửa lớn. Tuy bà đã yếu nhưng bà muốn tự tay mình mở cửa tống khứ tên đàn ông phản phúc kia ra khỏi nơi này, Nơi này là nhà của Cô chủ và giờ nó sẽ thuộc về các Cậu chủ.

"Cút khỏi đây!" Bảo mẫu mở cửa lớn ra, bà thẳng lưng hướng về phía Kant Andrew Teerapanyakun nói.

Khun Kant nhìn lần cuối về phía hai đứa con trai của mình.

Ở bên ngoài có duy nhất một chiếc ô tô đã mở sẵn cửa và có chìa khóa nhưng trống không dành cho ông.

Cả ngày hôm đó, bên trong Thứ gia tiếng súng, tiếng hét vang lên không ngừng, người chết liên tục ngã xuống.

Vegas vẫn nắm chặt tay Macau kéo cậu cùng ngồi xuống chiếc ghế với mình, Macau dựa đầu vào vai Vegas cho đến khi tiếng súng chấm dứt, mọi kẻ bất phục tùng đã bị dọn dẹp hết.

"Cậu Vegas, toàn bộ xác chết đã dược dọn sạch ra ngoài"

Người bên dưới vừa dứt lời báo lên thì một tia sét "Đoàng" bất ngờ đánh xuống, kéo theo một cơn mưa lớn quét trôi tất cả máu ra khỏi Thứ gia.

Vegas vẫn nắm tay Macau đứng dưới cơn mưa thêm một lúc, rồi anh kéo em trai và khu điện thờ. Bảo mẫu đã thắp sẵn hai nén hương, cho hai anh em.

"Mẹ, Con đã lấy lại được nhà của chúng ta rồi." Vegas nói.

===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro