Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ồ, Soma, bạn đang làm gì thế ? Bạn đang về nhà phải không?" Anh ấy lắc đầu.

"Tôi đi tìm ký túc xá của mình." Anh ấy cho tôi xem một mảnh giấy. 

"Cậu ở kí túc xá nào thế, Phoenix ?"

"Tôi có nhà riêng nên không có vào kí túc nào. Cho tôi xem mảnh giấy đó." Tôi nhìn thấy cái tên "Kí túc xá cực tinh "

"Soma,lên xe đi, tôi cho đi nhờ một đoạn. Nhà riêng tôi đối diện với kí túc xá cực tinh ."

"Vâng nếu nó không làm phiền bạn." Tôi mỉm cười và ra lệnh cho Ken 

5 phút sau, tài xế của tôi đến và dừng trước mặt chúng tôi. 

"Woahhh,Phoenix  đây là xe của cậu à, đẹp vậy",Souma nói

" Ờ, chỉ là một trong số bộ sưu tập xe của tôi thôi. Souma, lên đi. Nó  được gọi là limousine, hoặc bạn có thể gọi nó là limo. Hầu hết mọi người đều nói như vậy." 

Anh gật đầu trong sự kinh ngạc.

Phoenix:  "Vậy thì lên xe đi."

Ken mở cửa cho cả hai đi vào, cậu ngồi lên trên bên cạnh tài xế. Trên đường đi, SOuma nhìn xung quanh xe, trong xe đẩy đủ nội thất, có quầy bar nhỏ riêng trông rất sang trọng.

"Uống gì không, tớ lấy cho", Phoenix hỏi Souma trong khi bản thân cô đang lấy một ly mojito bạc hà uống

"Không, tôi không khát",Souma lắc đầu nói

Sau khi lái xe một lúc, chúng tôi đến một khu vực có nhiều biệt thự. "Dừng xe ở Polar Star Dorm." 

Vâng, Khun Phoenix ." 

Lúc xe dừng lại, anh bước xuống xe. Tôi kéo cửa sổ xuống và chỉ tay. 

"Đó là kí túc xá cực tinh , Soma. Hy vọng bạn có khoảng thời gian vui vẻ ở đó. Có việc gì thì cứ liên hệ với tôi, đừng có sang bên tòa biệt thự đối diện, tôi không thích ai vào nhà mình lắm. 

 Ờ, cảm ơn vì đã cho tôi đi nhờ, Phoenix !" Souma cúi đầu nói rồi đi vào kí túc xá. Phoenix lệnh cho tài xế đi qua kí túc xá cực tinh về biệt thự.

Biệt thự Rose của Phoenix là căn biệt thự mang phong cách châu âu, bên trong nội thất sang trọng, tinh tế nhưng không kém phần xa hoa. Là món quà của Tsukasa đã tặng nó cho Phoenix. Hai bên cánh cổng đều có vệ sĩ canh gác, nhiệm vụ của họ là không để cho bất kì con bọ nào đi vào biệt thự. 

"Chào mừng trở lại, Khun Phoenix ." 

Phoenix đi vào nhà, quản gia cùng một hàng dài người hầu cúi đầu một cách cung kính

"Tôi về rồi đây, mọi việc thế nào rồi. Không có chuyện gì xảy ra lúc tôi đi vắng chứ. À, chuẩn bị bữa tối cho tôi nhé", Phoenix nói trước khi lên trên phòng.

"Lúc nãy Khun Kinn có gọi điện, nói là bao giờ tiểu thư về thì gọi lại cho ngài ấy. Ngài lên lầu nghỉ ngơi đi ạ, bữa tối đang được chuẩn bị rồi",quản gia cung kính Phoenix

"Được rồi. Ken, anh cũng lên phòng nghỉ ngơi đi, anh là vệ sĩ trưởng của cha mà",Phoenix nhẹ nhàng với chàng vệ sĩ Ken, bởi Ken là một người cô kính trọng dẫu sao Ken cũng là vệ sĩ đắc lực thân cận của cha lớn và cha nhỏ cô.

"Dạ, cảm ơn tiểu thư".

*Thời gian trôi qua*

Khi Phoenix ăn xong, cô quay lên trên phòng ngủ, thức ăn dù rất ngon nhưng không hợp khẩu vị nên cô cực ít.

Trên phòng, Phoenix đang mặc chiếc áo choàng tắm, trên tay là điện thoại, cô đang lướt web đọc tin tức nổi bật. Là người thừa kế danh giá, nắm trong tay một gia tộc lớn, nên việc đọc tin tức, kinh tế là điều cần thiết để trở thành người thừa kế hoàn hảo.

Ngồi lướt web thấy chán, đồng hồ hiện trên điện thoại vẫn còn khá sớm, Phoenix quyết định đi sang kí túc xá Cực Tinh coi như là chào hỏi, đây là một văn hóa truyền thống của Nhật Bản. 

Phoenix rời đi chỉ nói với quản gia, đi bộ sang kí túc xá cực tinh, dĩ nhiên là vệ sĩ của cô không ai biết rồi do Phhoenix lẻn đi bằng cửa sau.

Đứng trước tòa kí túc xá cực tinh, bên trong lan truyền tiếng ồn ào có vẻ như là họ đang tổ chức một bữa tiệc. 

Khoảnh khắc tôi bước vào ký túc xá của họ, bà Fumio- quản lý kí túc xá hứng khởi nói 

"A, Phoenix, cháu tới rồi . Ngươi tìm Soma sao? Ngươi có thể tìm hắn phòng 205."

"Không, cháu qua đây tặng quà thôi. Cậu ta vượt qua bài kiểm tra đầu vào sao, giỏi đấy chứ".

"Ờ, thằng nhóc có tài năng. Bọn chúng đang tổ chức tiệc ở trên phòng Marui, phòng 205  cháu có thể lên đó tìm" Fumio nói

"Được rồi, cháu cảm ơn", Phoenix đi lên trên phòng của Marui 

Khi tôi mở cửa, tôi chào đón họ. "Xin chào ~!"

"Phoenix sama. Cậu làm gì ở đây?!" Yuki hỏi 

"Mang quà sang thôi, căn biệt thự tôi ở đối diện. Định đi về nhưng mà bà Fumio giữ tôi ở lại, mặc dù có phiền phức. Đây, bánh Cheesecake New York của Mỹ, bánh này mới được gửi từ bên Mỹ về Nhật, tôi không ăn được đồ ngọt nên mang sang đây", Phoenix đưa hộp bánh cho Yuki

Souma kéo tay cô vào trong phòng, cô ngồi giữa Souma và cô bé tóc xanh bím hai bên, theo quan sát của Phoenix thì cô gái này khá nhút nhát, rụt rè.

"Xin chào, tôi là Phoenix T heerapanyakul Kittisawat. Rất vui được gặp bạn."

Cô gái tóc xanh hét lên một tiếng sợ hãi khi cô quay mặt về phía Phoenix  

"P-H-Phoenix sama đang hỏi tôi sao?" cô gái tóc xanh run sợ, rụt rè nhưng Phoenix.

"Chứ không là ai. Tôi có ăn thịt cô đâu, cô nhút nhát như vậy, bảo sao không bị bắt nạt, nói thật trong cuộc đời tôi lần đàu tôi gặp một người như cô, có thể giới thiệu chưa", Phoenix lạnh lùng nói,

"Tôi là Megumi Tadokoro . Rất vui được gặp ngài Phoenix sama ," cô gái tóc xanh đáp lại với một nụ cười nhẹ.

"Lễ nghi tuy không có phép tắc nhưng cũng tạm chấp nhận." Phoenix là một người luôn tuân thủ các quy tắc, mọi thứ phải thật sự hoàn hảo.

  Souma  liếc qua vai để liếc nhìn cô gái tóc xanh ngồi bên cạnh (Y/n).

"Chà, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ ở cùng ký túc xá với bạn, Tadokoro," anh cười toe toét với cô.

""Bạn nói đúng!" Người phụ nữ nói ré lên một cách lo lắng.

Mặt khác Phoenix đưa mắt nhìn quanh phòng, một căn phòng không gọi là lớn, nó chỉ to bằng cái nhà vệ sinh nhà cô, Phoenix từ nhỏ sống trong nhung lụa, giàu sang nên có hơi bài xích với những căn phòng thế này . Phoenix chăm chú nhìn họ, mặc dù trước khi nhập học cô đã cho người điều tra toàn bộ thông tin về học sinh kí túc xá cực tinh, thậm chí chú Arm còn giúp cô hack thẳng vào hệ thống Tootsuki để lấy dữ liệu.

"Tôi đã nói rồi, tôi đang bận ôn thi văn, nên tổ chức tiệc ở nơi khác. Sao lúc nào cậu cũng tổ chức ở phòng tôi!" Cư dân của tân binh 205 Marui Zenji  phàn nàn lần thứ mười một.

"Đành chịu thôi—dù sao thì phòng của cậu cũng lớn nhất mà,"Yoshiki Yuki nói

"Đừng ngồi trên giường của tôi!" Marui phàn nàn. 

"Phòng của bạn lúc nào cũng sạch sẽ," Yuki  khen ngợi .

"Tôi vừa lau xong."Marui bực bội nói 

"Mới một phút trước còn lộn xộn lắm," một trong những cậu bé thích punk nói.

"Đó là bởi vì hai người đánh nhau!"

"Bạn không thể lấy một số ghế cho chúng tôi?"

"Tại sao phải là tôi?"

Phoenix khá hoang mang, nhìn cô gái tóc đỏ rượu , Sasaki Ryoko đi đến gần Phoenix.

"Đây Phoenix sama , Yukihira-kun," cô ấy nói trong khi đưa cho bộ đôi một chiếc cốc giấy chứa đầy rượu, Phoenix là một người sành rượu, cô giống với cha nhỏ của mình, một người thích pha chế và thích uống rượu. Phoenix đã được uống các loại rượu đắt tiền trên thế giới 

Đó chỉ là nước gạo thôi Phoenix ," Ryoko trấn an cô

"Là rượu gạo đúng không. Tôi từng uống rồi, nhưng mà loại này nồng độ cồn không cao, nó không bằng một số loại rượu nhà tôi",Phoenix lạnh lùng nói

"Haha, phải rồi nhỉ. Phoenix sama là người giàu có nên dĩ nhiên phải thưởng thức nhiều loại rượu khác nhau rồi"

"Khỏi cần khen." Phoenix lạnh lùng, cầm điện thoại vừa nhắn tin vừa nói chuyện, tính ra cô đã rời khỏi nhà hơn 10 phút. Nhóm Line của cô là hội bạn ở Thái Lan.

"Chúng ta có thể ồn ào như vậy vào ban đêm không?" Souma hỏi, chỉ ra rõ ràng về sự ồn ào mà họ đang gây ra.

"Không cần lo lắng, nơi này được bao quanh bởi rừng cây.",Ryoko nói

"Này,chiếc vòng tay của cậu là hàng thiết kế riêng của Dior đúng không, nghe nói nó chỉ có 3 chiếc trên thế giới",Yuki mắt lấp lánh

"Ờ, là quà của hãng tặng. Tớ là đại sứ toàn cầu của Dior mà, không ai đọc tạp chí thời trang à",Phoenix thắc mắc

"Ai lại không biết cậu, đến đứa trẻ lên ba còn biết rõ nữa kìa"Marui đẩy mắt kính nhìn Phoenix

"Này, tất cả các bạn! Đến lấy cá đuôivàng và củ cải Daikon.",Fumio hét ầm qua chiếc loa được gắn trên phòng

"Xem ra, kí túc xá này rất thú vị". Phoenix lần đầu cảm thấy một kí túc xá vui vẻ, hòa đồng như vậy.

"Hãy quay lại trước khi Fumio-san bắt đầu khoe khoang về 10 người ưu tú," Yoshino Yuki cảnh báo cảnh báo cả hai người

Thuật ngữ 10 ưu tú dường như đã thu hút sự chú ý của cậu bé tóc đỏ.Phoenix im lặng, ngay trước khi vào trường cha của cô đã điều tra thân phận.

"10 ưu tú là gì?" Souma hỏi 

"Bạn nghiêm túc chứ?" Sakaki hỏi với giọng ngạc nhiên.

"Anh thực sự đến đây mà không biết gì về nơi này à?" Yuki vặn lại, rồi cô quay sang nhìn cậu bé đeo kính, "Marui giải thích đi."

"Tại sao lại là tôi?" Marui lại phàn nàn.

"Đừng phàn nàn nữa. Nó dành cho học sinh mới," Ryoko khiển trách.

Marui chỉ thở dài mệt mỏi khi chỉnh lại kính

"có vẻ như tôi không còn lựa chọn nào khác."

"Hội đồng 10 ưu tú của Totsuki là một ủy ban bao gồm 10 học sinh hàng đầu trong học viện. Tại Totsuki, nhiều thứ được để cho các học sinh quyết định. Các mục trong chương trình nghị sự được đưa ra và quyết định bởi 10 ưu tú. Đó là quyết định cao nhất của học viện nhóm. Trong sơ đồ tổ chức, họ chỉ đứng thứ hai sau Giám đốc. Ngay cả các giảng viên cũng phải tuân theo quyết định của 10 người ưu tú."

"Nhiều năm trước, khi Ký túc xá luôn chật kín, nhiều thành viên của 10 ưu tú đến từ Polar Star. Thậm chí có một năm, tất cả 10 ưu tú đều đến từ đây," Yuki nói thêm.

"Khi cô ấy bắt đầu câu chuyện đó, nó sẽ không bao giờ kết thúc," Ryoko nói thêm.

"Xem ra, Yukihira có liên quan gì đó đến Saiba Jouichirou, và Erina cũng là một trong những thập kì nhân, mình cần phải chú ý mối quan hệ giữa gia đình Saiba và gia tộc Nakiri. Có lẽ, mình nên thách đấu với ai đó trong thập kì nhân để chiếm một chiếc ghế trong hội đồng ",Phoenix ngẫm nghĩ

Sự im lặng bao trùm căn phòng chỉ vài giây trước, đã ngay lập tức bị phá vỡ khi hai cậu con trai giống như punk trở lại, cùng với thức ăn và người chịu trách nhiệm đang làm cô sợ chết khiếp — chưa kể còn phá hỏng một đôi giày thật đẹp.

"Yukihira Souma-kun, và Phoenix Theerapanyakul Kittisawat chào mừng đến với Polar Star," cậu bé chào hai người mới.

"Sửa lại đi, con trai của gia tộc Isshiki, chỉ có Souma mà thôi, tôi sống ở chỗ khác không sống ở kí túc xá này."Phoenix liếc mắt nhìn Isshiki

"Ồ, tôi là Isshiki Satoshi, rất vui được gặp hai người. Cứ gọi tôi là Isshiki senpai. Ngoài trừ Souma ra thì Phoenix anh quen thuộc rồi"

Souma rón rén bắt tay với các đàn anh của mình trong khi ném cho anh ta cái nhìn chết chóc khét tiếng của cô ấy vì đã làm những điều-bạn-biết-là-gì-đó.

"Nghe từ Tsukasa Doumiji anh là một người lập dị, là đứa con của gia tộc Isshiki kì vọng, đến ngày hôm nay tôi được gặp. Xem ra sắp tới tôi cần gặp cha mẹ anh, Isshiki senpai. Coi như là đi thay cho Tsukasa Doumiji tặng họ món quà",Phoenix lạnh lùng

Theo điều tra trong thập kì nhân, Isshiki là người bí hiểm nhất không ai biết anh ta nghĩ gì, Phoenix cảm thấy hứng thú khi nhìn thông tin trên bàn

Chàng trai -- Ishhiki-senpai, chỉ đơn giản chọn phớt lờ ánh mắt thù địch của Souma  và tiếp tục cười rạng rỡ vớiSouma

 "Tôi rất hạnh phúc. Chúng tôi có thêm một người bạn để chia sẻ trải nghiệm này. Không có gì làm tôi hạnh phúc hơn thế."

"Mọi người hãy nghe đây," anh ấy hét lớn, 

"những người trẻ tuổi - sống cùng nhau, ăn cùng nhau - đây là tuổi trẻ! Đây là cuộc sống học đường! Đây là lý do tại sao tôi muốn sống trong ký túc xá! Hãy cùng nhau chúc mừng cuộc sống ký túc xá tươi đẹp này! "

"Tuyệt vời và tất cả, nhưng bạn có thể ngừng bò quanh mái nhà để đến gặp chúng tôi không?" Có người phàn nàn.

"Ý anh là chuyện này xảy ra thường xuyên à?" Souma há hốc mồm kinh hãi. 

"Hắn cũng làm như vậy với ngươi?"Phoenix thốt ra với vẻ mặt khó chịu. 

"Thật may là tôi không ở kí túc xá này, nếu không tôi sẽ rất khó chịu. Tôi là một người ghét ồn ào, và nếu như điều này xảy ra tại căn biệt thự của tôi, tôi sẽ cho người đó một viên kẹo đồng",Phoenix nói khiến cho mọi người im lặng.

Mọi người trong phòng ngạc nhiên, vì theo như báo đài đưa tin,Phoenix có một tính cách lạnh lùng, chỉ tiếp xúc với tầng lớp thượng lưu và những gia đình trung lưu. Phoenix chính là người con gái và cũng là hình mẫu lý tưởng của nhiều chàng trai thậm chí là cả con gái cũng đều mê hoặc 

Mặt khác, Isshiki lại chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình. 

"Mấy người không thích thế à? Tôi đoán là tôi cũng phải sử dụng cái này cho bạn," 

anh ấy nói trong khi chỉ về phía chiếc máy liên lạc kiểu cũ. 

"Khi tôi sử dụng cái này, Tadokoro-chan luôn tham gia cùng chúng tôi."

Lúc này, một vẻ mặt kinh tởm bao trùm khuôn mặt cô ấy, "Đó là bởi vì nếu tôi không nói đồng ý, anh ấy sẽ tiếp tục nói chuyện với tôi vài phút một lần."

"Anh ấy sẽ bỏ cuộc nếu bạn phớt lờ anh ấy," Ryoko khuyên bằng giọng điệu của một người mẹ.

"Nghe thật khó chịu," một cậu phàn nàn.

"Ừ, mái nhà là một lựa chọn tốt hơn."

"Tôi có thể nói gì đây, ký túc xá toàn những người kỳ lạ," Souma khẽ thì thầm

"Vậy tôi xin phép về, vệ sĩ tôi có vẻ đang đi tìm. Rất vui được gặp mọi người, cảm ơn nhiều. Isshiki, con trai của gia tộc Satoshi chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau tại bữa tiệc sắp tới".

Phoenix lạnh nhạt quay đi, Isshki im lặng, hơn ai hết, Phoenix có một thế lực cực lớn, những người đứng dằng sau Phoenix đều là những gia tộc, sự chống đỡ của chính phủ Nhật Bản. 

Rời khỏi kí túc xá, Phoenix rút trong túi một điếu thuốc đưa lên miệng, Phoenix cảm nhận được sự thay đổi của Tootsuki. Các mảnh ghép, bí ẩn của ngôi trường này dù sớm hay muộn sẽ trở thành một bức tranh hoàn hảo.

Trở về biệt, Ken nhìn thấy Phoenix vẫn bình thường, thở phảo nhẹ nhõm. Phoenix lên trên phòng, tay rót ly rượu, mở chiếc gương trên tường bên trong là một sơ đồ chằng chịt được đánh dấu, mỗi nhánh đều có ảnh nhỏ được đính. Sơ đồ đó chính sơ đồ biểu thị sự bí ẩn, che giấu, quá khứ của ngôi trường này. 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro