Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Phoenix được hộ tống ra sân bay tư nhân nhà Theerapanyakul, tại sân bay chiếc máy bay riêng của Phoenix đang đứng đợi.

Ngoại trừ Ken, vệ sĩ trưởng được phép lên máy bay cùng Phoenix, đội vệ sĩ sẽ đứng canh gác bên trong khoang thang máy, họ cũng sẽ theo sát Phoenix.

Chuyến bay từ Thái Lan lúc 8h sáng bay sang Nhật Bản cách nhau tận 6 tiếng. Khoảng thời gian trên máy bay, Phoenix làm việc của mình, Ken thì cũng đã được cô cho nghỉ ngơi, đây là đặc quyền khi bảo vệ Phoenix. 

Đúng 13h chiều, chuyên cơ hạ xuống sân bay Tokyo. Phoenix cũng thu dọn đồ đạc của mình, kiêu ngạo bước xuống được cả vệ sĩ chào đón. Do trước khi sang Nhật, bằng cách thần kỳ nào đó mà Kambe người anh của cô đã cất cử một đoàn bảo vệ, cơ dộng Nhật Bản hộ tống ra đến sảnh sân bay.

Xe Limouse đang đậu sẵn chờ cô, phái đằng sau là 2 chiếc xe được chống đạn vệ sĩ sẽ đi từ xa, đảm bảo an toàn cho Phoenix. Đúng 13h30, chiếc xe mới dừng lại trước ngôi trường Tootsuki.

Tôi nhìn xung quanh khi bước ra khỏi chiếc limousine của mình. 

Phoenix: Hì. Tōtsuki sống đúng với tên gọi của nó. Nó trông lớn hơn một chút so với nhà tôi ở Thái Lan . Cậu thấy sao, Ken?

Ken: Dạ, đúng là rất lớn. Nhưng so với Chính Gia hay căn penthouse của tiểu thư thì không bằng. Cậu Tsukasa có nhờ tôi chuyển lời, đã có sẵn một tòa nhà trong ngôi trường này. Là món quà mà thiếu gia Tsukasa tặng nhân dịp sinh nhật muộn

Phoenix: Nin, lát nữa anh không cần phải đón tôi, có gì xong việc tôi sẽ gọi.Ken, anh sẽ đi cùng tôi.  Phần còn lại của các vệ sĩ quay về đi.

"Vâng, thưa ngài."Nin cung kính trả lời Phoenix.

Khi tôi đang đi dọc theo một con đường và đi ngang qua một chiếc ghế dài, một cậu bé đột nhiên bị đá ra khỏi băng ghế và ngã xuống sàn bên cạnh tôi.

"...... bạn là thường dân cấp thấp!" Một cậu bé khác hét vào mặt

Phoenix cau mày, cô rất ghét những ai sỉ nhục mình, Ken nhíu máy có ý định xử cậu bé trước mắt nhưng Phoenix ra lệnh không cần xuống tay. Phoenix đi đến chỗ cậu bé tóc đỏ

"Bạn có ổn không?" Tôi kéo anh ta lên khỏi đất

. "Không bị thương, phải không? Để tôi giải quyết chuyện này.",Phoenix lạnh lùng nói 

"Thường dân hạ lưu? Ngươi là ai?"

"Bạn biết anh chàng này? Điều đó có nghĩa là bạn cũng phải là một thường dân, huh. Gia đình tôi điều hành một nhà hàng Pháp."

"Hahaha!! Anh có nghe thấy chính mình lúc này không? Thường dân hạng thấp hả. Ôi trời. Ken, trông tôi có giống thường dân lắm không?" Tôi ghét những người gọi tôi là thường dân. 

Làm sao một người thường dân lại dám xúc phạm đến Theerapanyakul chưa kể cô còn là tiểu công chúa gia tộc, gia thế cao quý, cao ngạo. Từ trước đến nay người dám coi thường cô chỉ đếm trên đầu ngón tay,

"Tất nhiên là không rồi, Khun Phoenix."Ken lạnh nhạt đáp

P-oenix? Phoenix Theerapanyakul. Người thừa kế gia tộc Theerapanyakul danh giá và là chủ nhân của nhà hàng Pháp L'Aungers Angela", cậu bé đó tái mặt

Vậy là anh biết tôi, nông dân. Hãy cho tôi biết tên của anh. Tôi đảm bảo rằng nhà hàng của anh sẽ đóng cửa trước ngày mai. Không nhận ra tôi là ai sao? Dám xúc phạm tôi, đừng mong tôi bỏ qua chuyện này."

"X-làm ơn, Phoenix sama, tôi sẽ làm bất cứ điều gì-" Cậu bé lên tiếng.

Phoenix: Dù cho bạn là ai tôi không quan tâm, nhưng dám xúc phạm tôi, lại còn chế giễu tôi hy vọng trong vòng 10 phút nữa nhà hàng cậu sẽ sụp. Ken, nói với Tsukasa và Kambe, làm cho nhà hàng của tên này biến mất

Ken: Vâng Khun Phoenix. 

Phoenix: Đem nó về nhà tôi, đích thân tôi sẽ xử lý.

Ken: Dạ

Ngay sau đó cậu bé đó bị bắt đi, không thể chống cự được, hai vệ sĩ thình lình xuất hiện mang cậu bé đi, tên đi cùng cậu bé sợ hãi, hoảng sợ bỏ chạy.

"Cảm ơn vì đã giúp tôi. Tôi là Yukihira Soma. Bạn là ai?"

Phoenix: Cậu không biết tôi sao, ôi trời, cậu sống ở thời đại nào thế. Xin giới thiệu, tôi là Phoenix Theerapanyakul Kittisawat là người Thái Lan. À, vừa rồi tôi có khiến cậu hoảng sợ không? Bởi vì nó dám sỉ nhục tôi và đó là kết cục của hắn

"Không sao đâu. Cậu cũng đến đây để tham gia kỳ thi tuyển sinh chuyển trường à?", Souma đột nhiên hỏi

Phoenix: Tất nhiên. Cùng đi với nhau nhé.

"Chắc chắn."  Souma nhe răng cười.

*Time Skip*

Khi chúng tôi đến khu vực có nhiều học sinh khác muốn tham gia kỳ thi nhập học, tôi nhìn thấy một cô gái tóc vàng.

 'Đó không phải là E-' Suy nghĩ của tôi bị cắt đứt khi cô ấy bắt đầu nói.

"Xin chào các ứng viên chuyển trường. Tôi là Nakiri Erina, và tôi được chỉ định làm giám khảo kỳ thi chuyển trường hôm nay. Hisako, đọc lên xem cần những gì

Hisako:  Các thí sinh trước tiên sẽ trải qua một cuộc phỏng vấn theo nhóm mười người dựa trên đơn đăng ký của họ, trước khi trải qua một kỳ thi thực hành, nơi họ sẽ phải nấu khoảng 3 món ăn.

Erina: Ah.. đợi đã. Điều này thật vô nghĩa. Mang cho tôi cái bàn bếp." 

Cô gái đứng bên cạnh ngay lập tức thực hiện mệnh lệnh của mình. 

"Nguyên liệu chính sẽ là trứng. Hãy làm một món ăn. Nếu bạn có thể thỏa mãn vị giác của tôi, bạn sẽ được phép vượt qua bài kiểm tra chuyển trường này ngay lập tức. Bây giờ tôi sẽ cho phép những người muốn rút và hủy đơn đăng ký của họ được làm như vậy trong kỳ thi phút sau." Tất cả những người nộp đơn ngoài Soma và tôi đều vội vã rời khỏi khu vực.

Phoenix: " Thú vị"

Souma: Hả? Tại sao chúng lại hết rồi??"

Phoenix: "Soma, bạn chưa từng nghe nói về cô ấy sao? Cô ấy được cho là có khẩu vị ngon nhất mà loài người biết đến. Và được biết đến với cái tên 'Thần lưỡi'. Người ta nói rằng một khi cô ấy coi bạn là một kẻ ngu ngốc không có tài năng gì, tương lai của bạn sẽ trong thế giới nấu ăn sẽ biến mất." 

Phoenix đang giải thích cho Souma nghe thì cô gái Erina lại tiếp tục nói

Erina: "Như tôi đã giả định, tất cả họ đều là những kẻ bất tài vô vọng. Tôi không thể lãng phí thời gian của mình cho những kẻ ngu ngốc như vậy."

Souma: "Xin lỗi, nhưng chúng tôi vẫn chưa rời đi." 

Phoenix: Tôi cũng chưa rời đi, tôi đến đây để kiểm tra

POV của tác giả

(Lưu ý: Ken đã đứng đợi bên ngoài vì vệ sĩ không được phép vào bên trong)

  Erina: Cáigì? Tôi có hai người thách thức?'

Erina lên tiếng. "Miễn là bạn sử dụng trứng, bạn có thể làm bất kỳ món ăn nào bạn muốn." Cô ấy nói.

 "Nhưng, bạn có chắc là hai bạn muốn làm điều này-" Cô ấy bị cắt ngang khi Soma nắm lấy vai cô ấy với hào quang hoa mỹ xung quanh anh ta.

"Ah... Tôi đã thực sự lo lắng! Tôi nghĩ rằng bạn sẽ làm tôi thất vọng trước khi tôi nấu ăn!", Souma tự tin nói

"Pftt... hahahaha! Bắt đầu nào, chúng ta chỉ cần làm một món ăn với nguyên liệu chính là trứng thôi, huh. Vậy thì chúng ta có thể bắt đầu ngay bây giờ chứ?" Phoenix mỉm cười với Erina, nụ cười đó khiến Erina đỏ mặt 

Cô gái bên cạnh Erina ngay lập tức rút ra hai mảnh giấy, đó là đơn nhập học của Soma và Phoenix . Họ bắt đầu nói chuyện với nhau.

"Anh chàng này, Yukihira Soma. Gia đình anhta điều hành một quán ăn",Hisako nói 

Erina: Anh ta rõ ràng là một đầu bếp hạng hai. Anh ta khônghiểu dòng dõi cao quý của tôi, giống như cách một con chó hoang không biết giátrị của một viên đá quý. Vậy còn cô gái còn lại thì sao

Hisako: Cô ấy là Phoenix Theerapanyakul Kittisawat.

Cả hai người họ đều ngạc nhiên, đặc biệt là Erina,

Hisako: Cô ấy là người thừa kế gia tộc Theerapanyakul , người phụ nữ được mệnh danh " công chúa châu á"

Trợ lý Erina tiếp tục lên tiếng.

 "Và là đầu bếp chính của nhà hàng Pháp L'Aungers Angela chi nhánh Thái Lan!"Hisako nói và Erina ngạc nhiên

"Nếu vậy, tôi sẽ nếm thử thức ăn của bạn. Khun Phoenix, bạn được thông qua ngay lập tức", Erina mỉm cười nói

"CÁI GÌ?! TẠI SAO?!" Soma hét lên khi nhìn Yuki.

Góc nhìn của Yuki

"Không sao đâu, tôi muốn làm bài kiểm tra với Soma." Phoenix nở nụ cười khiến hai người h ọ lập tức đỏ mặt.

Phoenix:  'Có vẻ như sự quyến rũ của tôi đã thắng'

Soma hét lên. "Vậy thì tôi rất vui được phục vụ bạn đặc sản của chúng tôi!" Anh ấy bắt đầu thái hành với tốc độ nhanh. '

Phoenix: Hmm... có vẻ như tôi cũng nên bắt đầu chuẩn bị của mình.'

Tôi làm nóng lò trước ở nhiệt độ 375° F (190°C). Sau đó, tôi đun chảy bơ trong một cái chảo vừa trên lửa nhỏ. Khuấy trongbột mì, muối và hạt tiêu.

 Nấu, trong khi khuấy liên tục, cho đến khi hỗn hợpmịn và sủi bọt. Khuấy hỗn hợp trong sữa cùng một lúc. 

Tôi tiếp tục khuấy chođến khi hỗn hợp sôi, trở nên mịn và đặc lại. Sau đó, tôi tách lòng trắng trứngvà lòng đỏ trứng, đánh đều lòng đỏ và thêm 1/4 cốc (50 mL) hỗn hợp nước sốt ấmvào lòng đỏ trứng. Sau đó, tôi kết hợp hỗn hợp lòng đỏ với nước sốt còn lại vàtrộn kỹ. 

Tôi cũng thêm các nguyên liệu làm nhân đã thái nhỏ, khuấy vào nước sốttrắng cho đến khi hòa quyện hoàn toàn. Sau đó, tôi đặt nước sốt sang một bên đểnguội một chút. Trước khi trộn một ít lòng trắng trứng vào nước sốt để làm chonước sốt nhẹ hơn, tôi đánh lòng trắng trứng và cream of tartar trong tô lớn,cho đến khi bông cứng nhưng không khô. sau đó trộn nhẹ nhàng nhưng kỹ lưỡngnước sốt vào phần lòng trắng trứng còn lại.

 Tôi cẩn thận đổ nó vào 3 cái bátnhỏ và nướng trong lò đúng 23 phút cho đến khi nó phồng lên và chuyển sang màunâu nhạt. Tôi đặt nó vào một cái đĩa và trang trí nó.

Phoenix tự tin mang thức ăn trước mặt cho Erina

" Nào, hãy nếm thử món ăn của ăn. Món hôm nay tôi nấu cho bạn chính là Soufflé

*Ảnh món ăn Soufflé

Erina: "H-làm thế nào .. bạn đã hoàn thành trong 40 phút."

Phoenix: Tôi nghĩ nếu như cậu theo dõi cả quá trình của tôi thì sẽ biết. Tốc độ là điều cần thiết. Làm ơn, hãy ăn nótrước khi nó nguội đi. Tôi xin lỗi vì nó chỉ là món soufflé, có lẽ khi có nhữngnguyên liệu tốt hơn tôi sẽ nấu lại cho bạn thử nếm xem. Liệu món ăn của tôi có thỏa mãn được chiếc lưỡi thần của cậu không?

Erina bắt đầu thưởng thức món ăn cắn một miếng soufflé

POV của tác giả

Erina cảm thấy như bị một đám mây ập đến. Cô cảm thấy như mình đang nằm trên những đám mây trong bộ đồ sinh nhật và những đám mây dường như đã mọc ra những bàn tay dịu dàng vuốt ve cô. Soufflé rất mềm và cảm thấy rất mịn. Cô chưa bao giờ cảm thấy bất cứ điều gì như thế này trước đây.

Erina:  'L-làm thế quái nào mà cô ấy làm được? Để có được độ xốp này, bây giờ người ta phải căn thời gian chính xác để lấy bánh soufflé ra. Nếu cô  ấy bỏ lỡ thời gian chỉ 1 giây, toàn bộ soufflé sẽ mất đi sự mềm mại đó.' Erina liếc nhìncô, Phoenix chỉ nhếch mép cười. 

"Ngươi muốn biết bí mật của ta?" Phoenix  hỏi trong khi nhếch mép cười.

 Erina sững sờ, như thể cô ấy đọc được suy nghĩ của mình  vậy.

Phoenix:  "Tôi làm theo bản năng của mình. Soufflé là một trong những món ăn mà tôi không rành lắm, nhưng khi đã có nhiều kinh nghiệm nấu nướng và làm bánh, khi cần lấy ra một thứ đang nướng, chắc chắn bạn sẽ biết. ."

Erina: Phoenix Theerapanyakul Kittisawat, bạn đã đậu.

*Time Skip*

"Sao thằng nhóc kia dám chế giễu tôi như vậy! Tôi, Nakiri Erina sẽ không chấp nhận điều này!" Erina giận dữ giận dữ và dùng tay đập mạnh vào tường trước khi ngồi xổm xuống trong đau đớn. 

Khi đến văn phòng, cô gọi cho ai đó.

 "Xin hãy nói với ông nội, giám đốc của học viện này, rằng chỉ có một người duy nhất, Phoenix Theerapanyakul Kittisawat, đã vượt qua kỳ thi chuyển trường ngày hôm nay."

"Kinh tởm.... Phoenix ... đồ ăn của tôi kinh tởm sao?" Soma nắm lấy cánh tay tôi khi tôi ngồi xuống bên cạnh anh ấy. 

Tôi bảo Ken đi ra xe trước vì tôi muốn an ủi anh chàng Souma này.

"Chà, tôi vẫn chưa nếm thử, nhưng tôi chắc nó ổn, Soma, nó có mùi thơm. Cô ấy chỉ nói nó thật kinh tởm vì bạn đã đẩy cô ấy đến giới hạn của cô ấy và cô ấy không thể chịu đựng được sự xấu hổ của bạn nữa", Phoenix nói 

" đừng quá khó chịu." Tôi mỉm cười với anh ấy và nói với anh ấy sự thật. Để lại Souma một mình, Phoenix rời đi. 

Tôi hôm đó, để ăn mừng việc cô vượt qua kì tuyển sinh, ngay lập tức hội F4 Nhật Bản bao toàn bộ quán bar, đây là quán bar bậc nhất tại nhật bản, thuộc quyền sở hữu của nhà Arika.

Phoenix ngay lập tức đăng một tấm ảnh lên trang Instargram cùng Twitter

Intargram

Chính thức vượt qua kỳ tuyển sinh❤Tụ tập thôi

Ngay lập tức phía dưới rất nhiều lượt thả tyme cũng như bình luận của mọi người trên thế giới, trong đó có cả hội bạn của Phoenix

Sau đó, cô tiếp tục post ảnh lên Twitter với dòng cap

Mong đợi đến ngày nhập học💟

Ngay lập tức phía dưới rất nhiều lượt thả tyme cũng như bình luận của mọi người trên thế giới, trong đó có cả hội bạn của Phoenix. Chỉ với một bức ảnh, Phoenix đã tạo ra hiệu toàn cầu, top trending trên twitter vượt xa nhiều tên tuổi lớn.

Ngay lập tức, Phoenix đi quẩy tại quán bar Think Night, đây là quán bar sang trọng, bậc nhất tại Nhật thuộc quyền sở hữu của nhà Akira.

Phoenix chơi đến tận 2 giờ sáng, Ken cùng Nin dìu Phoenix về biệt thự, đây là căn penthouse mang đậm phong cách nhật bản, là món quà của Soujirou đã dành tặng cho Phoenix nhân ngày giáng sinh.













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro