Knight Moon.Chapter2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Knight Moon.

Write: Bruce Van Ruan(VanNghiaNguyen).

 Chapter2;Người mẹ trẻ tội nghiệp.

 Khoảng hai tuần qua trước sự việc xảy ra cả hai tuần qua đều phát tin tức vụ cướp ngân hàng hét tiếng đó cô vợ trẻ đang sống trông một khu phố sau khi đi tang lễ mọi người quanh đó đều biết cô gái trẻ đó chính là vợ của tên cướp hét tiếng trên đài tin tức khiến cô ấy cũng thấy xấu hổ với mọi người.

  Trông khoảng hai tuần này bụng của vợ em trai mình đã bắt đầu thấy nhô lên hai vợ chồng rất mực chăm sóc vợ em trai của mình một mặt là muốn vợ em trai tha lỗi cho vợ mình một mặt là muốn chăm sóc vợ em trai của mình.

  Một hôm hai vợ chồng qua ngồi ăn tối với vợ em trai mình trông lúc đang ăn cô em vợ lên tiếng:

-Cám ơn anh chị đã giúp em trông suốt mấy tuần qua nhưng mọi việc anh chị cứ để em làm em có thể tự lo liệu được mà.

 Người anh lên tiếng;

-Em đừng ngại như vậy anh chị chỉ thay đứa em để chăm lo cho em thôi em biết đấy cha anh và cha em ấy từng kết giao hảo với nhau đã qua hai đời nên em đừng có ngại để anh chị thay em ấy chăm sóc cho em vả lại em đang mang thai nên bổn phận anh là giúp em là đúng thôi theo lẽ thường tình.

 Cô vợ em nói:

 -Vâng vậy em rất cám ơn anh chị nhiều lắm.

 Trông lúc ăn cơm người vợ nói:

-Thế em sẽ đặt tên đứa bé tên là gì? Em đã nghĩ ra cái tên nào cho đứa bé chưa!

 Cô em vợ cứ nhìn hai người lưỡng lự:

-Em cũng chưa nghĩ tới cái tên nào hay cả.

 Người anh lên tiếng:

-Thôi được để anh thay cha đứa bé đặt tên vậy? Nếu em sinh con trai thì hãy đặt tên là Steve,Steve Wayne còn con gái thì đặt Bella Wayne,em thấy được chứ!

 Cô em vợ cười:

-Hai cái tên nghe hay lắm Anh Rick,cám ơn anh chị nhiều lắm!

 Cô em vợ nói:

-Nào baby của mẹ hãy cám ơn bác Rick đã đặt tên cho con đi.

 Cả mọi người nhìn nhau cười nói vui vẻ

ngày hôm sau khi Sara đi siêu thị về chợt nghe những người xung quanh nói xấu về bản thân mình thậm tệ đã vậy

còn nói về người chồng mới chết của cô tối hôm đó cô đã tới tìm người cho thuê phòng để trả lại phòng.

 Cóc..cóc.. Ai đấy tôi ra ngay đây,

Người phụ nữ ra mở cửa nói:

-oh thì ra là cô àh Sara có chuyện gì mà cô tới đây!

 Sara bím chặt môi:

-Tôi chỉ muốn trả lại phòng thôi tôi sẽ dời đi nơi khác.

 Cô chủ cho thuê nói:

-Vậy cô trả nhà lại trước tháng àh nếu cô làm như vậy tôi sẽ trừ bớt tiêu hao đấy.

 Sara cứ đứng ra đó mặc cho cô ta cứ nói gì? Rồi cô ta vào nhà lấy sô tiền thuê nhà còn lại đưa cho cô vợ trẻ rồi cô ấy lấy xong rồi bỏ đi không chào lấy cô ta một tiếng,những người nói xấu sau lưng mình tốt nhất là đừng nên nói chuyện với họ.

  Sáng hôm sau người anh đem chút đồ qua cho cô em vợ nhưng qua thì đã có người khác đã dọn vào.

 Người anh mở miệng nói:

-Ủa người đã ở đây đâu rồi.

Người mướn phòng nói;

-Àh tối hôm qua cô ấy đã trả phòng nên tôi đã mướn.

 Người anh nói:

-Thế anh biết cô gái ấy đi đâu không?

 Người mướn phòng vừa dọn đồ đạc vừa nói:

-Tôi không biết nếu anh không phiền thì rời khỏi đây để tôi dọn đồ vào trong.

 Người anh buồn bã nói:

-Tôi xin lỗi vì đã làm phiền anh,tôi thật xin lỗi.

 Nói xong người anh vội đi xuống cầu thang tay vẫn cầm bịt đồ ăn cho đứa em nhưng cô ấy đã dọn đi rồi,đã nhiều tháng trôi qua anh ta cứ đi tìm kiếm rồi một năm đã trôi qua hai vợ chồng người đi tìm kiếm nhưng vẫn không thấy tăm hơi đâu rồi hai vợ chồng quay về đảo DreamIsland nơi đó là quần đảo có khoảng 1 vạn người sinh sống.

  Tám năm sau...

 Tại một khu nghèo ở thành phố lẻ ở Benjus có một cô gái đang giặt đồ trước sân đó chính là Sara bao nhiêu năm qua cô làm việc vất vả cuối cùng cũng đã mua một ngôi nhà cũ với giá rẽ.

 Một cậu bé đang chạy ra phía mẹ cậu trông cậu bé rất bụ bẫm.

 Cậu bé nhìn mẹ rồi lên tiếng:

-Mẹ ơi! Con thấy đói bụng quá!

 Người mẹ cười với con trai mình và nói:

-Con hãy ra chơi với đám bạn con đi mẹ giặt đồ xong rồi mẹ ra siêu thi mua chút đồ sẵn mua đồ làm bữa tối cho hai mẹ con.

 Cậu bé nhìn đám bạn đang chơi trò Captain thấy những cậu bé có những đồ chơi đắc tiền thôi cậu bé biết nhà mình khó khăn mẹ phải làm việc vất vả ban đêm trông một nhà máy nên cậu bé quyết định không chơi với bọn trẻ.

  Cậu bé đi lại giúp mẹ, cậu ta lấy trớn chạy lai định nhảy vào cái thao nhưng xà phòng trơn khiến cậu bé té ngược xuống đất,cậu khóc òa lên:

-Con đau quá mẹ ơi!

 Người mẹ thấy vậy chạy lại đỡ con trai của mình dậy và nói:

-Con không sao chứ,có đau lắm không con.

 Cậu bé được xoa nhẹ ngoài sau lưng tuy hơi đau nhưng cảm thấy dễ chịu rồi ngừng khóc.

 Người mẹ la cậu bé:

-Tại sao con vô ý thế lỡ đập đầu thì sao may là trúng ngay bả vai chỗ đó bi bầm rồi chắc khoảng hai tuần nó mới hết thôi đi chơi với đám nhóc bạn con đi,

 Cậu bé chặn lời mẹ:

-Con không thích chơi với bọn nó,bọn nó chê con nghèo con thích chơi với mẹ cơ mẹ chỉ cho con chơi giặt đồ với mẹ đi.

 Mẹ cậu bé nhìn cậu bé như muốn ưng lệ rồi ôm cậu vào lòng mình thầm nghĩ mình vừa vui nhưng vừa buồn vì thấy những cậu bé chừng tuổi với con mình mà không thấy thiếu thốn gì cả ngược lại con trai mình thì thiếu thốn mọi thứ nhưng cô ấy nghe con mình nói lòng cô ấy yêu thương con mình hơn.

  Là khi các cậu bé khác có đồ chơi của mình thích nhưng con trai cô lại thích chơi với cô hơn bằng cách giặt đồ,phụ việc nhà,rữa chén thay vì những món đồ chơi đắt tiền đó.

  Rồi buổi tối cô ấy làm món ăn mà con trai của cô thích nhất,cậu bé thích món mẹ cậu bé nấu như súp gà, đậu hủ kho thịt,bánh pudding cậu bé thấy mẹ làm những món mình thích nên đã ăn rất nhiều.

  Sau khi ăn tối xong người mẹ tiếp tục làm công việc của nhà máy đem về nhà làm thêm,còn cậu bé thì lo ngồi lấy sách vở ra học trông hai năm học qua cậu bé học rất tốt mấy thầy cô khen trước mặt mẹ cậu,mẹ cậu thấy rất tự hào nhưng hai năm mỗi năm cậu lại đánh nhau với đám bạn vì bọn chúng gọi cậu là kẻ không có nguồn gốc, kẻ không có cha.

  Trông lúc làm bài tập cậu buột miệng hỏi mẹ cậu:

 -Mẹ con có điều này hỏi mẹ cha con là ai cha con tên gì tại sao cha không về với chúng ta.

 Mẹ cậu bé đang làm khi nghe cậu bé hỏi

vậy liền khựng lại,tại sao con hỏi mẹ như vậy rồi mẹ cậu bỏ ra ngoài khoảng mười lăm phút sau trở lại rồi lại ngồi kế bên cậu làm việc tiếp.

  Cậu bé nhìn mẹ mình không trả lời câu hỏi mình lúc nãy vội đi ra ngoài cậu bé dừng bút quay sang hỏi mẹ tiếp:

-Mẹ cha con tên gì đang ở đâu cha con vẫn còn sống hay đã chết rồi.

 Mẹ nhìn cậu bé nhưng cậu bé nhìn vào đôi mắt của mẹ cậu ưng nước mắt biết là lúc nãy mẹ cậu đã khóc khi hỏi về cha cậu.

 Mẹ cậu nhìn cậu rồi nói:

-Được con muốn biết tên cha con tên gì thì mẹ sẽ cho con biết,cha của con tên là

Thomas Wayne,cha con đã mất trước khi con chưa ra đời.

 Cậu liền hỏi câu hỏi mà mấy lâu nay cậu bé muốn hỏi mẹ mình:

-Mẹ cha con bị ai giết phải không?

 Mẹ cậu bé sửng sốt trước câu hỏi vừa rồi của cậu miệng mẹ cậu cứ ngậm lại không muốn sơ ý nói ra sự thật,cô ấy ngồi nhớ lại bản tin cách đây tám năm về trước nhớ cuộc truy đuổi theo những tên cướp có cha cậu bé trông ấy khiến mẹ cậu rồi gục mặt xuống mà khóc rồi mẹ cậu ngó lên nhìn cậu.

  Cậu bé hốt hoảng khi nhìn thấy mẹ cậu chảy máu mũi cậu thấy rất lo cho mẹ liền nói với mẹ cậu biết là mẹ cậu đang chảy máu,cậu ta nhảy lẹ xuống chạy vào trong toalét lấy cuồn giấy chậm cho mẹ,mẹ cậu tay chân tê bại và nằm sấp xuống cậu đi lên thấy mẹ đang nằm trên

đó thấy bất động cậu chạy vội lên kêu mẹ.

-Mẹ ơi,mẹ đừng làm con sợ!

 Cậu bé chạy lên lật ngửa mẹ cậu lại chân tay tê liệt máu mũi cứ chảy ra con mắt nhìn thẳng phía trước như vô hồn,cậu bé thấy vậy liền chạy sang nhà chú Bob chú ấy là người hàng xóm tốt bụng cậu bé chạy sang đứng trước gõ cửa..

 Rầm...rầm... Ai đấy tôi ra ngay:

 Chú ấy bước nhìn mặt cậu bé thấy khóc nứu nở rồi nói:

-oh là cháu àh,có chuyện gì àh?

 Cậu bé đứng đó vừa nói vừa khóc:

-Chú Bod ơi! Chú làm ơn qua nhà cháu xem mẹ cháu bị chảy máu và ngất đi không nghe thấy cháu gọi gì cả?

 Chú ấy nghe rồi cùng cậu bé chạy sang nhà bước vào nhà chú ấy mẹ cậu đang nằm trên giường bất động và lấy điện thoại gọi xe cứu thương tới.

 Chú ấy cầm điện thoại lên tiếng:

-Alô tôi đang cần một xe cứu tới ngay.

 Cậu bé nhìn chú rồi vẫn ngồi trên giường đỡ đầu mẹ cậu nhìn mẹ cậu máu mũi đang chảy ra cậu bé khóc gào lên.

                                              Trang 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro