ONESHOT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu hôm nay không ngồi dưới một bóng râm hay trốn bên trong tòa thành, họ chắc chắn sẽ bị nướng chín. Nắng chói chang, bầu trời không một gợn mây che mát, và cũng chẳng có ngọn gió nào thổi qua để giúp dịu bớt cái nóng như đổ lửa. Tất nhiên, người ta có thể lập luận rằng một thanh kiếm không có khả năng bị cháy nắng nhưng Ichigo không đồng ý, cậu đối với em trai mình – thoa lên toàn bộ phần da lộ ra ngoài một lớp kem chống nắng mỏng trước khi cho chúng ra ngoài chạy nhảy.

Với sự cho phép của Saniwa, một vài thanh kiếm đã tận dụng ao nước bên ngoài như một cách để giải nhiệt cái nóng của mùa hè. Từ ngâm chân đến bơi lội – các thanh kiếm đã có một buổi chiều thú vị và thanh bình...

Dưới bóng mát của những tán cây, Nakigitsune và Kogitsunemaru đang lặng lẽ quan sát đồng đội của họ hưởng thụ ngày nghỉ của mình. Trước mặt họ là hộp bento và nước cho hai người. Họ ngồi im lặng, tận hưởng sự bầu bạn của đối phương. Người phụ tá của Nakigitsune đang nằm trong lòng Kogitsunemaru mà say giấc nồng, không khí nóng đã khiến nó buồn ngủ. Thỉnh thoảng, khi cơn buồn ngủ ập đến Nakigitsune ít nhiều cũng bị tác động, nhưng vẫn không rơi vào sự cám dỗ của nó.

Ai đó trong thành có lẽ đã đề xuất thêm một phương pháp để hạ nhiệt trong những ngày này, vì có vẻ dần dần mọi người đều xuất hiện cùng với những ly đá bào. Namazuo và Honebami lại gần cặp đôi đang nghỉ ngơi dưới tán cây và đưa cho họ mỗi người một ly đá. Kogitsunemaru vui vẻ tiếp nhận, trong khi đó Nakigitsune lại chần chừ quyết định. Nhận ly đá của mình, Kogitsunemaru lên tiếng cảm ơn vì sự chu đáo của họ.

Hai đứa trẻ lịch sự cúi chào trước khi tiếp tục đi phân phát đá bào cho ai có nhu cầu. Kogitsunemaru cười vui vẻ và quay sang đưa ly nước cho Nakigitsune. Gật đầu cảm ơn, người kia nhận lấy sự chăm sóc dành cho mình rồi cùng nhau thưởng thức đá bào.

Ngồi trên mái hiên tòa thành là Mikazuki, Tsurumaru, Ichigo và Uguisumaru. Ichigo đang ngắm em trai cậu đùa giỡn dưới nước, đồng thời nói chuyện vu vơ với Tsurumaru và Uguisumaru. Mikazuki vừa lắng nghe họ trò chuyện, vừa nhấm nháp thức uống của mình.

Mắt chạm mắt, Kogitsunemaru vẫy vẫy bạn hắn, Mikazuki cười và gật đầu nhẹ để đáp lại cử chỉ của hắn. Nakigitsune nhận thấy họ trao đổi thì quay đầu nhìn Kogitsunemaru. Đôi mắt sáng của cậu quan sát người bầu bạn của mình, lặng lẽ nghi hoặc.

"Nếu em đang thắc mắc ta đối với em là gì thì quên đi," Một nụ cười vẽ ra trên môi Kogitsunemaru khi hắn quay sang Nakigitsune, "Hiện tại ta muốn ở đây với em hơn là nhập bọn với mấy người kia."

Nakigitsune quay đầu nhìn chỗ khác, rõ ràng đang xấu hổ. Kogitsunemaru cảm thấy thích thú mà vuốt lên mái tóc người kia. "Em đúng là một người kỳ lạ."

Nakigitsune lắc đầu, nắm lấy bàn tay người kia trên mái tóc mình và kéo nó xuống. Kogitsunemaru phát ra âm thanh kính nể khi Nakigitsune đan những ngón tay của họ với nhau.

"Yeah, nhưng em cũng rất đáng yêu..." Kogitsunemaru bổ sung trước khi nắm tay người kia và hôn lên mu bàn tay đeo găng của cậu. Khuôn mặt Nakigitsune bỗng đỏ hơn bình thường, kể cả khi đang hẹn hò, chuyện này vẫn có chút xấu hổ với cậu.

Nhanh chóng nhìn xung quanh để xem có ai chú ý hay không, Nakigitsune kéo mặt nạ xuống và nhìn Kogitsunemaru. Ý tứ rất rõ ràng, Kogitsunemaru không để phí một giây liền rút ngắn khoảng cách giữa họ và đặt một nụ hôn nhẹ lên má người kia trước khi tiến đến môi.

Toàn bộ hành động này đã đánh thức chú cáo của Nakigitsune, nó lập tức nhảy khỏi lòng Kogitsunemaru.
"Xin lỗi đã ngủ quên, tôi có bỏ lỡ gì không?" con cáo hỏi hai người họ. Nakigitsune lắc đầu trước khi tóm lấy đồng đội của mình và đặt ở bên người, nhẹ nhàng xoa vuốt nó bằng bàn tay của mình.

"Chúng ta có đá bào, nếu ngươi muốn thử." Kogitsunemaru đề nghị, nhưng con cáo lắc đầu. "Không sao, lát nữa tôi sẽ hỏi xin của Nakigitsune."

"Cậu có thể ghé qua hồ nước nếu muốn." Nakigitsune xen vào khiến Kogitsunemaru giật mình. Chú cáo gật đầu và như tên bắn phóng vào hồ nước.

"Bây giờ em chịu nói rồi?" Kogitsunemaru giả vờ bị thương. Nakigitsune nhoẻn miệng cười trước khi đeo mặt nạ trở vào.

"Ngài đối với tôi rất tốt, nên tôi thấy mình cần nói một chút." Nakigitsune thú nhận, rồi xúc một muỗng đầy đá bào cho vào miệng. Kogitsunemaru bĩu môi, điều này trái lại bị người kia phớt lờ.

Nakigitsune dựa vào người Kogitsunemaru, hưởng thụ cảm giác được người yêu che chở. Kogitsunemaru nhìn vẻ mặt trông rất yên bình của Nakigitsune và thở dài. "Chết tiệt, ta thế nào lại phải lòng một người như em chứ."

Nakigitsune buông một tiếng cười thoải mái trước khi ngước nhìn lên. "Không khó để biết tại sao em yêu ngài." Kogitsunemaru đỏ mặt rồi kéo đầu người kia xuống. "Ta không tin được mình cư nhiên lại xấu hổ, đồ cáo nhỏ."

"Cáo nhỏ không phải là ngài sao?"

Kogitsunemaru phá ra cười vì lời nhận xét đó, còn nguời kia thì đang hài lòng ra mặt vì sự cân nhắc từ ngữ của mình.

Chú cáo của Nakigitsune quay lại đúng lúc thấy hai người đang cười thì bối rối. "Nakigitsune đang cười, Kogitsunemaru cũng thế? Có chuyện gì vậy?" nói hỏi, nhưng không hề nhận được một đáp án nào.
Ngày hè thanh bình và mọi người trong thành đều mãn nguyện, không bận tâm cái nóng đang đối chọi với sự thoải mái của họ.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#koginaki