Shot 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh đèn neon mập mờ của quán bar khiến người ta chìm đắm trong rượu và mùi thơm của các loại nước hoa sang trọng. Khói thuốc mập mờ che đi cái nhộn nhịp, ồn ào đến khó chịu. Chính Quốc đến đây đã lâu. Hắn chọn cho mình một chỗ ngồi khuất trong bóng tối rượu khiến hắn quên đi muộn phiền.

-  Quốc , tao đến muộn mày ngồi lâu chưa ?- Tại Hưởng nhăn nhở cười cười

- Mới được một lúc, mày không sợ vợ mắng sao?-   Chính Quốcnhấp ngụm rượu

- Hôm nay nghe nói có mỹ nhân rất gợi tình nga, mày muốn thử không?

-Sao m không thử, tao không có hứng thú với nữ nhân.

- Này là nữ nhân à không mỹ nữ nga - Tại Hưởng liếc đồng hồ- Hình như còn 2 phút nữ hoặc sớm hơn, Ngô tổng hôm nay tao sẽ giúp m bê mỹ nhân về.

Tại Hưởng vừa nói dứt lời, ánh đèn sân khấu sáng chói khiến người người phải để ý đến nữ nhân đứng giữa sân khấu, người đó thân hình mỹ miều từng đường cong được phô hết ra sau lớp vải mỏng manh cảm giác như mọi thứ đều chỉ cần một cơn gió sẽ thổi bay tấm vải trên cơ thể kia.

Điệu múa đó, cơ thể đó, khiến  Chính Quốc nuốt khan, quái lạ sao hắn lại có cảm giác với nữ nhân. Hắn càng nhìn thân hình bốc lửa kia lại càng cảm thấy khô nóng. Đệt, tại sao mỹ nhân lại không lộ mặt. Cơ thể kia uốn éo trên chiếc cột, đôi chân bóng loáng trắng bóc, những ngón tay đẹp đến không thể tả được. Hắn chỉ muốn quỳ xuống hôn vào ngón chân trần trên cột kia. Tiếng vỗ tay không ngớt những cặp mắt háu đói không ngừng nhìn vào cơ thể đó khiến hắn như muốn hủy cả cái quán bar này đem người đi không cho ai chạm vào.

- Tại Hưởng , bằng mọi giá, đem người kia đến nhà tôi , tôi muốn có cô ta.

Tại Hưởng không dám nói gì hắn chỉ bĩu môi , vừa nãy còn không có cảm giác với nữ nhân, thấy mỹ nhân xuất hiện liền sáng mắt lên đòi con người ta về hầu hạ.

Tiết mục vừa kết thúc nữ nhân vừa lui cuống tháo khăn ra, nhận lấy điện thoại vội đi vào phòng chờ. Giọng ngọt ngào của nữ nhân đầu bên kia khiến người ta xiêu lòng:

'' Khởinhi, khổ thân em rồi. Em có mệt không ?''

'' Chị em không có sao ?''

'' Thật tội cho em quá, lại phải đóng thay cho chị, chị cứ nghĩ hôm nay là ngày hết hợp đồng với quán bar nên bay sang Hàn.''

'' Không sao mà chị, chị em mình là song bào thai mà ''

'' Khiến em phải lộ thân hình của mình chị cũng thật quá đáng, cũng vì cái hợp đồng chết tiệt, nếu không diễn nốt hôm nay sẽ phải đền bù hợp đồng, xin lỗi em nga Khởi Khởi . ''

'' Không có gì đâu chị nga em cúp máy''

Mân Doãn Khởi nhìn cơ thể dị dạng của mình trong gương một trận ghê tởm xông lên não bộ, là một nam nhân nhưng lại có ngực như nữ tử lại còn chảy ra sữa, hắn cư nhiên là song tính nhân. Vừa miên man suy nghĩ, thì có một ai đó bịt miệng cậu lại, chỉ kịp la lên ú ớ vài tiếng rồi ngất đi.

Lúc Mân Doãn Khởitỉnh dậy, hắn đang nằm trong một căn phòng ngập tràn sắc đen xám, không khí lạnh lẽo tràn vào buồng phổi khiến Lộc Hàm một trận khó thở.

'' Đã tỉnh lại'' - Một giọng nam trầm ấm cất lên khiến tâm tư Mân Doãn Khởi căng cứng lại.

Hắn nhìn cậu với ánh mắt đầy chiếm đoạt, nhét vào mồm cậu một viên thuốc màu trắng đục.  Mân Doãn Khởichỉ biết ưm ưm viên thuốc tan ra trong miệng hòa với vị đắng chát xen lẫn vị ngọt ngào. Qua vài giây cơ thể cậu có sự biến đổi, đầu ngực căng cứng lên, phía dưới ướt đẫm. Doãn Khởi không ngừng rên rỉ. Bỗng một bàn tay lạnh lẽo thâm nhập vào cơ thể cậu, từ lúc này dây thần kinh chịu đựng của cậu đã phụt đứt.

''Nói, ngươi là ai ?'' - Hắn lột áo của cậu ra

'' Ưm...ta.......ưm.... tênMân Doãn Khởi , ta là em của................Mân Doãn Khiên...... nữ nhân........múa ...... ở quán bar kia ..........ah...xin đừng chỉ chạm hời hợt thế.......ah.....nga ''  Mân Doãn Khởi  rên một tràng dài.

'' Nói, cơ thể dâm dãng này đã qua bao nhiêu tay đàn ông rồi ?'' - Hắn gằn giọng chỉ chạm nhẹ hời hợt qua làn da trắng bóng của Mân Doãn Khởi.

'' Ngươi là người đầu tiên nếu không tin thì ...........a đừng chạm như thế...................nếu không tin có thể phá ..........phá.............trinh của ta......ukm ukm khó chịu.''

''Gọi ta Điền Chính Quốc ''-Chính Quốc nhếch miệng, hắn đã yêu người con trai này rồi.

Tay hắn luồn vào vạt áo tháo lớp vải mỏng tang, lộ ra bầu ngực đầy đặn.

''A......Mau mút.....mút ta........''

Tiếng ngân của Mân Doãn Khởi cùng tiếng xé quần áo thô bạo hòa vào nhau tạo nên một khung cảnh khiến người ta đỏ mặt. Thế Huân hôn lên xương quai xanh di chuyển trên cơ thể của Mân Doãn Khởi khám phá từng tấc thịt. Hắn hôn lên đôi môi đỏ mọng, liên tục phát ra lời thô tục.

'' Huân đừng chạm vào chỗ đó nga đừng chạm đừng chạm vang người đừng chạm vào nơi đó ''- Mân Doãn Khởi rên lên khi ngón tay của Chính Quốc luồn vào nội y bên trong của cậu. Nga hảo hảo nóng. Giọng hắn khàn đi vì tình dục:

'' mở rộng chân ra'' - Hắn ra lệnh

Không thể chịu đựng được sự khô nóng từ bên trong Mân Doãn Khởi mở rộng hai chân.

'' Quốc, đừng.....bẩn lắm '' - Chính Quốc cúi xuống mút lấy đỉnh dương vật của Mân Doãn Khởi hắn trảo lưỡi xung quanh dương vật xoáy vào đỉnh khiến Mân Doãn Khởi sướng đến phát khóc. Kĩ thuật hắn Mân Doãn Khởi sướng đến phát điên, chỉ biết ngửa cổ rên rỉ.

Chính Quốc ngày càng sấn tới, liên tục xoa tiểu huyệt cắn lên đầu vú, miệng phát ra lời nói dâm dục:

'' Em khiến tôi phát điên lên mau bú cu cho tôi ''

Mân Doãn Khởi không biết làm gì khác vừa để hắn sờ soạn trong nhục dục vừa đem miệng nhỏ bé mà thổi kèn cho hắn. Hắn vừa thủ dâm cho Lộc Hàm vừa chịu đựng khoái cảm từ cái miệng nhỏ bé. Mân Doãn Khởi đã bắn đến lần thứ hai nhưng hắn vẫn cứng ngắc khiến cho cơ hàm của cậu gần như sắp không chịu được mà rụng xuống.

'' Mân Doãn Khởi, em rất đẹp''

'' Doãn Khởi mút mạnh lên , em khiến tôi chưa muốn bắn ''

 Doãn Khởi cả cơ hàm mệt mỏi rã rời cuối cùng thì hắn cũng gầm lên bắn tất cả tinh hoa vào miệng cậu. Lộc Hàm liên tục kho khan

'' Người đâu mà bắn lắm thế'' Mân Doãn Khởi vừa than thở vừa kho sặc sụa

Chưa để Mân Doãn Khởi hoàng hồn hắn bế cậu đặt lên trên giường , tiểu Quốc lại căng cứng chọc vào đùi Mân Doãn Khởi.

'' Quốc, anh lại cứng '' Mân Doãn Khởi không khỏi hoảng hốt

'' Vì em kêu khiến nó cứng, nên em phải chịu trách nhiệm''

'' Sao tôi phải chịu trách nhiệm chứ''

'' Vì em khiến tôi muốn làm tình ''

Chính Quốc đèMân Doãn Khởi ra mở rộng tiểu huyệt hắn cọ sát phân thân vào của huyệt khiến cậu rên lên vì sung sướng, hắn hời hợt đút đâm nhẹ vào rồi lại ma sát khiến Mân Doãn Khởi rên lên :

'' Xin anh, xin anh mau vào trong mau vào trong, phá trinh em đi , phá cơ thể dâm dãng này đi'' - Mân Doãn Khởi một tay xoa ngực một tay xoa hoa huyệt đang chảy nước phía sau.

Chính Quốc không thể nhịn được nữa, đâm mạnh vào hậu huyệt dâm dãng.

'' A đau quá'' Mân Doãn Khởi rên lên vì kích thích

'' Chết tiệt màng trinh''

'' AAAAA... nhẹ thôi , a anh phá em rồi .............a nhẹ thôi ''

Chính Quốc xuyên qua tấm màng trinh một dòng máu đỏ trào ra hắn liên tục luân động khiến Lộc Hàm chìm trong đau đớn xen lẫn khoái cảm. Cậu chỉ biết rên lên gọi tên anh. Cả cơ thể đung đưa theo nhịp ra vào thân dưới. Quốc Chính vừa hôn lên môi cậu vừa nhẹ nhàng ma sát hai núm vú cả cơ thể Mân Doãn Khởi chìm trong khoái hoạt chỉ biết gập người cầu xin :

'' Quốc, a ,aaaaaaa mạnh lên đi anh em không chịu được nữa rồi.''

'' Vậy tự em làm đi '' - Chính Quốc bỡn cợt

Hắn đổi tư thế cho Mân Doãn Khởi cưỡi ngựa, một tay liên tục xoa nắn đầu vú một bên thưởng thứ cơ thể mỹ miều của Mân Doãn Khởi luân động trên cơ thể hắn.

'' A...  cầu anh mau động đi em mỏi thắt lưng quá'' Mân Doãn Khởi cầu xin hắn thắt lưng cậu đã ra rời chân cũng cứng đến đau.

Hắn biết cậu đã yếu sức liên tục nâng hông lên rồi mạnh mẽ thả xuống tiếng phạc phạc khiến người khác cũng phải đỏ mặt.Mân Doãn Khởi liên tục rên rỉ, liên tục phát ra những từ ngữ dâm mỹ mê hoặc người khác.

'' A  em không chịu được nữa.... em muốn bắn nga ............... aaaaaaa''- Mân Doãn Khởi mệt mỏi xụi lơ, phân thân đã bắn 2 lần mà Chính Quốc vẫn chưa ra. Lại một lần nữa thay đổi tư thế.

'' Hảo ........... nhanh quá ân ...........hảo thô, nga quá sâu, dừng lại aaaaaa chậm thôi em đau quá ..............'' Mân Doãn Khởi ú ớ rên lên.

'' Quốc đừng đừng bắn bên trong em đừng mà xin anh''

'' Tôi muốn bắn bên trong''

'' Em sẽ có thai, em là quái vật, anh không chán ghét thân thể dị dạng này của em sao ?- Mân Doãn Khởi ủy khuất nói

'' Cơ thể này của em rất đẹp , em không phải quái vật''

'' Thật sao ?'' - Lộc Hàm ngước lên nhìn vào đôi mắt nâu đầy hút hồn của Chính Quốc

'' Tôi yêu em cho nên em đừng nói em xấu, trong lòng tôi em là người đẹp nhất '' - Chính Quốc hôn nhẹ lên mí mắt Mân Doãn Khởi. 

Căn phòng lại tràn ngập tiếng rên rỉ. Đêm còn dài, chưa chắc bây giờ sẽ kết thúc. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro