5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook loay hoay khắp nơi tìm không thấy , dẫu thế cậu vẫn không hề từ bỏ mà vẫn cố tìm cho anh

Jimin lúc này cũng bất lực lắm rồi , anh thở dài mà suy nghĩ

"Đêm nay mình phải làm sao đây , mình không muốn ngủ ở ngoài đâu , ai đó làm ơn giúp tôi đi"

Anh không kiềm chế được nữa mà bật khóc tức tưởi

Điện thoại thì hết pin , chẳng thể liên lạc cho ai được, chìa khoá phòng thì mất tích , jimin chả biết phải làm gì nữa nên đành ngậm ngùi trở về

Anh lê thê từng bước về phòng mình , đến trước cửa phòng rồi ngồi bệt xuống sàn mà khóc nấc lên

Jungkook bên này cũng mệt lắm rồi ,cậu chạy khắp nơi để tìm ,gặp người nào cậu cũng hỏi thăm nhưng chẳng được kết quả gì , cậu bất lực rồi đập tay lên trán mà than thở

"Aiss jimin à , nhóc đã tìm được chưa vậy hay là khóc lóc giữa đường rồi?"

"Hay là đã về phòng rồi lăn ra giường ngủ ? Thật là chẳng biết phải làm sao với nhóc cả , tôi lo thật đấy"

Nói xong rồi thì cậu quyết định về phòng xem jimin đã về đến chưa

Về đến hành lang thì cậu bắt gặp được hình ảnh chú mèo nhỏ đang ngồi trên sàn mà khóc tức tưởi , vừa khóc vừa lấy tay chùi đi nước mắt

Jungkook đứng từ xa nhìn thấy mà trong lòng liền khó chịu đến mức không thể tả nỗi , cậu không chịu đựng được nữa mà lập tức chạy đến chỗ jimin rồi ngồi khụy xuống trước mặt anh

"Jimin ,anh sao thế , sao lại khóc đến mức này?"

"Anh không sao chứ?nhìn em đi , anh có sao không?

Jimin lúc này cũng giật mình rồi ngước lên nhìn jungkook đầy thắc mắc

Jimin giọng nghẹn ngào mà hỏi jungkook

"Không phải cậu ngủ rồi , cậu vừa đi đâu về mà người đầy mồ hôi vậy?"

Khi nghe được câu hỏi của anh thì vẻ mặt cậu liền bối rối , lúng túng mà suy nghĩ câu trả lời

"À ờ... Tôi đi ra ngoài mua đồ"

"Mua đồ à? Vậy đồ đâu"

"Ờ thì... Tôi đi mua đồ nhưng mà hết rồi nên không mua được "

Jungkook liền lảng sang chuyện khác mà bắt bẻ jimin

"nhóc hỏi lắm thế? Nghĩ là tôi sẽ đi tìm chìa khóa cho nhóc à hay nghĩ là tôi sẽ đi tìm nhóc?"

"Tôi không rảnh thế đâu ,tôi còn bao việc phải làm"

Jimin bĩu môi rồi nhìn jungkook đầy đáng thương

"Sao chứ ? Tôi thừa biết cậu sẽ không bao giờ quan tâm đến tôi mà "

"Đúng là đáng ghét"

Từng biểu cảm , lời nói của jimin thể hiện ra làm cậu như chết lặng , cái gì mà không quan tâm đến anh cơ chứ ,jungkook tôi còn làm hơn cả thế nữa mà

"Vậy rồi bây giờ nhóc tính sao? Ngủ ở ngoài à?"

Jimin giọng bướng bỉnh mà đáp lại

"Phải, tôi sẽ ngủ ở ngoài này"

Jungkook cuời khảy lên một tiếng rồi nói

"Tôi định sẽ cho nhóc vào ngủ nhờ nhưng nếu nhóc nói vậy rồi thì thôi"

Vừa dứt câu , cậu liền giả bộ quay lưng đi về hướng phòng mình , cùng lúc đó jimin liền cất giọng lên

"Này jungkook! Tôi suy nghĩ lại rồi, cậu cho tôi vào phòng đi "

"Ngủ ở đây tôi sợ lắm "

Hai mắt anh long lanh cộng thêm chiếc mũi đỏ ửng nhìn jungkook đầy tha thiết lại còn chơi trò bĩu môi với cậu nữa chứ

Tim jungkook lúc này sắp mềm nhũng ra rồi ,cậu cười nhẹ rồi bảo jimin

"Chíp chíp ! Lại đây đi"

Jimin cũng ngoan ngoãn đứng dậy rồi bước đến trước mặt jungkook

cậu nhìn anh chằm chằm rồi lấy tay áo của mình lau nước mắt cho anh , giọng cậu vừa ấm áp lại còn thêm phần hờn trách mà nói

"Cái đồ mít ướt này , sao cứ hở tí là khóc lóc thế hả ?"

"Đàn ông con trai gì mà yếu đuối quá vậy"

Jimin bặm môi mà gằn lại jungkook

"Sao ? Ai bảo con trai là không được khóc hả , lúc nhỏ cậu cũng khóc mãi đó thôi"

Jungkook lắc đầu cười với anh rồi cũng mở cửa phòng cho anh vào

Vừa mở hé cửa ra jungkook liền tá hoả vì độ bừa bộn trong chính căn phòng của mình , quần áo thì rãi khắp nơi , tập sách thì lung tung và đống chén chưa rửa kia nữa

Cậu liền đóng sầm cửa lại mà quay sang bảo jimin

"Chíp chíp ! Ở đây đợi tôi tí nhé , tôi có việc gấp phải làm"

"À mà chuyện gì..."

Chưa kịp đợi jimin trả lời thì cậu đã vội vã chạy vào phòng mình mà dọn dẹp

"Tên này làm gì gấp thế? Tào tháo rượt hay sao vậy?"

Nói rồi jimin cũng nghe lời cậu mà đứng chờ

Jungkook đối mặt với sự bừa bộn trước mặt mình mà miệng không ngừng than thở

"Ôi trời , lúc nãy có thấy bừa bộn như vậy đâu ,sao giờ nhìn khiếp thế ,chíp chíp mà thấy được chắc chọc tôi suốt đời mất"

Jungkook liền xắn tay áo lên rồi bắt đầu dọn dẹp với tốc độ chóng mặt

Một mình cậu làm đủ thứ việc cùng một lúc ,tay thì dọn quần áo tay thì sắp xếp tập sách , chẳng bao lâu mà người jungkook đã đẫm đầy mồ hôi cứ như là mới tắm ra vậy

Xong việc này cậu liền chạy qua dọn dẹp nhà bếp rồi rửa nốt cái đống chén một tuần lễ kia nữa

Cậu cứ như người ba đầu sáu tay vậy , chưa đầy 10 phút mà cậu đã làm xong tất cả rồi

với tốc độ như thế thì có phải là jungkook sợ kia người kia chờ lâu nên mới vậy không hả?

Vừa làm xong, cậu liền chạy ra mở cửa cho jimin

Jimin nhìn jungkook từ trên xuống dưới , tóc tai bù xù người thì ướt như chuột lột lại còn đứng đó mà thở hổn hển nữa

"Nãy giờ làm gì vậy , nhìn cậu bây giờ xem có giống con người không "

Jungkook thở lên thở xuống , nuốt nước bọt liên tục rồi trả lời jimin

"Nãy giờ tôi tập gym , cần sự yên tĩnh nên không cho nhóc vào được "

"Giờ xong rồi ,nhóc vào đi"

Jimin cũng gật gù cho qua rồi chuồn lẹ vào phòng kẻo tên kia lại đổi ý

Vào đến phòng jimin liền há hốc mồm

"Oa không ngờ phòng cậu lại ngăn nắp  sạch sẽ đến vậy"

Jungkook mặt đắc thắng mà nói

"Tất nhiên rồi ,tôi không ở dơ như nhóc đâu "

"Mau đi tắm rửa đi , mặt đầy nước mắt nước mũi kìa"

"Hơ ,dám nói tôi thì sao không nhìn lại bản thân mình đi , người cậu đầy ruồi bu rồi đấy"

jungkook cãi không lại nên liền hối thúc anh đi tắm

"Nè mau đi đi , đừng lắm mồm nữa"

"Nhưng tôi không có đồ mặc , tôi không mặc lại bộ này được đâu ,cậu cho tôi mượn đi"

"Gì chứ ? Nhà tôi không có đồ con nít đâu ,đừng có đòi hỏi nữa "

Jimin liền ôm lấy tay jungkook rồi nũng nịu nói

"jungkook à! Tôi không muốn mặc lại đồ cũ đâu , dơ lắm , cho tôi mượn đồ của cậu đi mà"

Có vẻ như jimin thấy cách này hiệu quả nên cứ hết lần này đến lần khác mà giở trò với jungkook

Tất nhiên là nó hoàn toàn có hiệu lực với tên đô con kia rồi

Jungkook lại một lần nữa động lòng , cậu liền gật đầu với anh tỏ vẻ đồng ý

"Được rồi được rồi ,đi tắm đi tôi lấy đồ cho nhóc"

Jimin liền hí hửng chạy vào phòng tắm còn không quên quay lại dặn dò jungkook

"Này , lấy bộ nào đẹp đẹp nhé , xấu quá tôi không thèm mặc đâu"

Jungkook lúc này tức xanh mặt , đã cho mượn đồ mặc rồi mà còn đòi hỏi nữa chứ ,  cậu không chịu được mà quát lại jimin

"Mơ hả , không muốn mặc thì trần truồng đi nhé"

Jimin vẫn đầy thách thức mà đáp lại cậu

"Được tôi sẽ không mặc gì mà đứng trước mặt cậu luôn"

Vừa nghe xong câu đó mặt jungkook liền đỏ bừng lên , trán thì toát đầy mồ hôi , người cũng chẳng chịu đứng im mà lắc lư liên tục

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kookmin