7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook nằm loay hoay mãi chẳng ngủ được , một phần là do chiếc sofa kia quá nhỏ so với cậu ,cậu phải chen chúc trên chiếc sofa chật chội kia mà tay chân cứ ngọ nguậy không yên

Tuy nhiên đó không thật sự là thứ khiến cậu mất ngủ , lý do thật sự là vì jungkook đang nghĩ đến jimin , nghĩ đến khoảnh khắc vừa xảy ra lúc nãy mà lòng cậu cứ bồn chồn mãi chẳng ngủ được

Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau trong cự ly gần đó đã khiến tim cậu đập lên liên hồi

Cậu đã thật sự rung động với jimin? Hay chỉ là cảm xúc nhất thời

Chính jungkook còn không hiểu được lòng mình bây giờ đang nghĩ gì mà

Cậu nằm đó gần 1 giờ đồng hồ rồi mà vẫn không chợp mắt được

Cứ liên tục nghĩ đến người kia,  cậu nghĩ đến từng khoảnh khắc đáng yêu và nũng nịu của jimin mà cậu bất giác cười lên lúc nào không hay

Trong khi jungkook đang vật vã nghĩ đến anh thì anh lúc này đã chìm sâu vào giấc mộng rồi

Jungkook không chịu được nữa mà định vào phòng lấy điện thoại ra nghịch

Chẳng biết là jimin đã ngủ chưa, nhưng cậu vẫn bước từng bước nhỏ nhẹ để anh lỡ có ngủ thì cũng không bị tỉnh giấc

Cậu đi đến trước cửa phòng rồi nắm tay cầm cửa mở nó ra từ từ mà chẳng phát ra tiếng động

Cậu bước vào phòng thì nhìn thấy nhóc kia đã ngủ rồi , trên tay còn ôm con gấu bông của jungkook nữa chứ

Làn da trắng sáng , thêm hai cái má tròn trịa và chiếc môi hồng xinh kia nữa, trông anh chẳng khác gì em bé cả , phải nói là siêu đáng yêu

Jungkook ngắm nhìn jimin giọng cậu vừa ngọt ngào và còn kèm theo chút lời mắng yêu mà thì thầm một mình

"Lúc ngủ trông ngoan ngoãn thế kia mà, sao lúc tỉnh tên nhóc này bướng thế nhỉ"

"Đúng là cái đồ đanh đá mà"

Cậu tự nói rồi tự cười một mình , chẳng bận tâm là người trước mặt mình có nghe thấy hay không

Cậu dường như đã quên mất việc phải làm mà cứ mải mê ngắm nhìn jimin , bất giác, lúc này cậu bất đầu nhớ lại những lúc chứng kiến anh khóc , cậu đã khó chịu và xót đến mức nào

Cậu suy nghĩ một hồi lâu rồi ngước nhìn anh

Cậu nở nụ cười ngọt ngào nhìn jimin rồi ngập ngừng nói

"Từ trước đến giờ em chưa từng sợ thứ gì cả ,cũng chẳng bao giờ phải cúi đầu trước bất kì ai , nhưng... Hôm nay thì khác rồi"

"Em cảm thấy không thoải mái khi nhìn thấy anh buồn , thấy đau lòng khi nhìn anh khóc và không thể kiềm chế được bản thân của mình khi thấy anh tỏ vẻ đáng yêu với em"

"Có lẽ... Bất đầu từ bây giờ, chíp chíp!anh sẽ là điểm yếu duy nhất của em"

có vẻ là jungkook đã hiểu rõ được lòng mình muốn gì rồi , cậu đã thật sự động lòng với anh hàng xóm đanh đá kia

Người mà trước giờ jungkook chưa bao giờ nghĩ đến là sẽ phải lòng cả

Cậu ngại ngùng mà đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán của anh

Jimin lúc này cũng bị cái va chạm đó mà giật mình tỉnh giấc, anh mở mắt ra nhìn jungkook đầy thắc mắc

Cũng may là theo phản xạ tự nhiên thì khi jimin vừa cử động nhẹ cậu liền đứng dậy quay sang chỗ khác ngay , chậm thêm tí nữa thì lộ mất rồi

Jimin giọng nũng nịu mà hỏi jungkook

"Cậu vào đây làm gì thế?"

"Muốn ngủ cùng tôi hả"

Jimin này thật đáng ghét mà , sao cứ luôn nói mấy câu làm người ta chết đứng thế kia

Jungkook lắp bắp trả lời

"Ờ thì... Tôi ngủ không được nên định vào lấy điện thoại ra xem phim thôi"

Jimin quay sang nhìn đồng hồ thì bây giờ đã 2 giờ sáng rồi ,anh nhìn cậu rồi liền nói

"Gì chứ cậu định thức tới sáng à ,bây giờ trễ rồi , đi ngủ đi "

"Hay tại nằm sofa khó ngủ hả"

"Giường rộng mà cậu muốn nằm chung không"

Sao jimin cứ lặp đi lặp lại việc ngủ chung thế , may mà jungkook vẫn còn tỉnh táo đấy ,nếu không thì anh chết chắc

Jungkook nhìn jimin rồi lắc đầu liên hồi mà bảo

"Giờ tôi thấy buồn ngủ rồi , nhóc ngủ ngon"

Cậu luống cuống mà chạy nhanh ra khỏi phòng rồi thở phào nhẹ nhõm

"Chết mất thôi , sao dạo này mình nhạy cảm vậy chứ , chỉ một câu nói thôi mà mặt mình đã đỏ lên rồi"

"Yahhh mạnh mẽ lên nào jungkook"

Nói rồi cậu quay lại chiếc ghế sofa kia mà cố gắng chợp mắt

Đúng là mọi sự cố gắng đều được đền đáp mà , cuối cùng jungkook cũng có thể chìm vào giấc ngủ rồi

Sáng hôm sau , jungkook đã thức dậy trước jimin , cậu cặm cụi vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho mình và người kia

Nhóc jimin lúc này vẫn còn ôm gấu bông mà ngủ ngon lành

Đúng là sướng nhất jimin mà

Jungkook đang chuẩn bị đồ ăn sáng , món mà jungkook nấu hôm nay là món mì mà cậu rất tâm đắc

Không phải gì nhưng mà cậu chỉ biết nấu mỗi món đó thôi

Không biết nấu ăn mà lại can đảm vào nấu bếp cho anh ăn thế kia thì cũng đủ biết là cưng anh đến mức nào rồi

Jimin nằm trong phòng ngủ mà mũi cứ hít hít , ngửi thấy mùi đồ ăn anh liền bật dậy mà bước từ từ ra phòng

Đúng là heo con của jungkook mà , vừa thức dậy còn chưa tỉnh táo hẳn nữa mà đã ra tìm đồ ăn rồi

Jimin vừa đi loạng choạng rồi vừa lấy tay dụi mắt , thêm quả đầu bù xù kia nữa, phải nói là trông ngố không tả được

Anh bước lại phía sau jungkook , cậu lúc này đang cặm cụi nấu ăn nên không hề biết đến sự xuất hiện của jimin

Mãi đến khi jimin dụi đầu mình vào tấm lưng vạm vỡ kia của jungkook thì cậu mới giật mình quay sang nhìn anh

Vừa nhìn thấy anh là cậu đã bật cười rồi , gì thế này quả đầu ổ quạ với bộ quần áo xốc xếch kia là sao đây

Jungkook lấy tay mình chỉnh lại tóc tai cho anh rồi bảo

"Vào vệ sinh cá nhân đi rồi ra ăn sáng , chứ nhìn nhóc bây giờ là tôi ăn không vô rồi đó"

Jimin khẽ gật đầu rồi đi vào trong để vệ sinh cá nhân

Jungkook đứng ở ngoài nhìn bóng lưng của người kia đang đi từ từ vào trong rồi cười toe toét không ngậm mồm lại được mà thét lên

"Gì vậy nè , người gì đâu mà đáng yêu thế?"

"Mới sáng ra đã thả thính rồi"

Đồ ăn sáng cũng được chuẩn bị xong, cậu đem lại bàn rồi còn chuẩn bị muỗng đũa và một ly sữa cho em bé kia nữa

Chưa yêu mà vậy rồi , nữa mà yêu thiệt sao jimin chịu nỗi với cái sự tinh tế này đây

Cậu ngồi đợi tầm 5 phút sau thì jimin cũng ra tới

Anh hí hửng lại bàn ăn mặt đầy vẻ hạnh phúc

"Oaaaa trông ngon thế , cảm ơn vì bữa ăn nhé"

Được ăn thì vui thật đấy nhưng jimin vẫn không quên chọc ghẹo cái nguoi trước mặt mình đâu nhé

"Cậu nữ công gia chánh phết nhỉ? Sắp lấy chồng được rồi đấy"

Lạ thay là jungkook không hề tức giận hay trả đũa lại câu nói của jimin mà chỉ biết gật đầu thôi

Thì sự thật là jungkook định sẽ lấy anh đấy jimin ạ

Anh không thấy cậu phản kháng lại thì cũng thấy hơi chán nên liền kiếm chuyện với cậu tiếp

"Bữa ăn hôm nay là sao? Tự dưng lại nấu cho tôi vậy ? Cả ly sữa này nữa"

"Có phải thích tôi rồi không? haha"

Đấy cái nết hay ngại của jungkook bất đầu hiện ra rồi

Jimin chỉ vô tình chọc ghẹo thôi mà cậu đã phản ứng mạnh như vậy rồi

Cậu lúng túng mà lãng sang chuyện khác

"Không có cái gì là miễn phí đâu , hôm qua nhóc đã ngủ ở phòng tôi , ôm con gấu bông của tôi và cả bữa sáng hôm nay nữa, tôi sẽ tính phí hết"

Jimin hoảng hốt mà gằn giọng lên với jungkook

"Gì ? Giỡn mặt hả , định tống tiền tôi à , hàng xóm với nhau mà tính từng đồng từng cắc thế?"

"Tôi có bảo là sẽ lấy tiền của nhóc à? Đúng là tính phí nhưng tôi sẽ lấy cái khác"

"Cái khác sao? Cậu muốn lấy gì của tôi"

Jungkook nhìn anh rồi mỉm cười đầy ngọt ngào

"Sau này tôi sẽ nói , bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra , nhưng nhóc yên tâm là tôi sẽ không quên đâu , nên là đừng hòng mà giở trò với tôi"

Jimin liếc nhìn jungkook , ánh mắt đầy sát khí vừa cắn môi vừa thầm nghĩ trong lòng

"Tên jungkook này muốn gì đây hả ?sao trông mờ ám thế kia , đúng là khả nghi mà"

Jungkook nhìn con người kia cứ liếc mình lơm lơm mà không nhịn được liền cười to lên

" Haha Hâm à ? Sao cứ nhìn chằm chằm thế kia ? trông buồn cười đếch chịu được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kookmin