Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Anh nghe cậu nói vậy liền nói : 

- " Không phải đâu bảo bối , là anh không muốn em phải suy nghĩ gì cả , chỉ cần yên tâm bên cạnhanh được rồi mọi chuyện cứ để anh lo . " 

Cậu nghe vậy tức thời liền tức giận , nhảy ra khỏi lòng anh nói : 

- " Trong lòng anh em không là gì đúng chứ , nếu coi em là người quan trọng anh đã không baogiờ làm chuyện khiến em lo lắng . Jungkook anh thật đáng ghét . "

Nói xong cậu liền ngồi phịch xuống ấm ức khóc , thấy cậu khóc trong lòng anh dâng lên một sự đauxót vô hạn . Cúi xuống ôm lấy cậu , nhưng người nào đó liền đẩy ra quay sang hướng khác , nhấtnhất ôm cậu vào lòng , nỉ non nói : 

- " Bảo bối em đừng khóc nữa anh sẽ đau lòng , anh sai là anh khiến em lo lắng đừng giận nữađược không ? Anh sẽ nói em nghe được chứ ? " 

Cô lúc này mới ngừng khóc lạnh nhạt nói : 

- " Thôi anh đừng nói nữa em không muốn nghe nữa rồi . " 

Vừa nói dứt miệng liền bị anh hôn đến nỗi không thở nổi nữa anh mới buông cậu ra nói : 

- " Chuyện cũng không có gì lớn cả , chỉ là anh bị bang chủ bang Dam cướp lô hàng này , hơnnữa người đó lại là....." 

Cậu thấy anh ấp úng liền tò mò hỏi : 

- " Là ai vậy ? "

Thấy cậu tò mò anh bật cười , người nào đó mới nói không muốn nghe nữa mà bây giờ tò mònhư thế này đây , trả lời cậu : 

- " Đó là Deung Cheol Kyeol là người mà anh từng nghĩ nó là bạn thân nhất của anh . "

Cậu sửng sốt : 

- " Thật sao ? "

Nhận được cái gật đầu của anh, cậu nói : 

- " Bây giờ anh sẽ tin tưởng em chứ . "

Anh tiếp tục gật đầu, nói với cậu : 

- " Nhưng em luôn phải bảo vệ mình nghe không hả . "

Cậu bật cười nói : 

- " Kook ah dù em không phải sát thủ nhưng cũng là một hacker em sẽ tự biết ứng phó trong lúcnguy hiểm thôi mà . "

Anh không đành lòng nói với cậu : 

- " Sau chuyến đi này em đi học bắn súng cũng như tập võ cho anh , dĩ nhiên anh dư sức bảo vệem nhưng khi anh không thoát được thì em có thể an toàn trở về . "

Cậu ôm anh nói : 

- " Jungkook ở đâu , Jimin Băng ở đó , không bao giờ xa cách ." 

Anh trong lòng tràn đầy ngọt ngào , hôn cậu một cái thật sâu bảo cậu : 

- " Xin lỗi sinh nhật em mà lại không tổ chức đem em đến nơi nguy hiểm vậy , đến khi nào về sẽbù cho em có được không ? "

Cậu vẫn ôm anh trả lời : 

- " Kook ah không sao đâu có anh bên cạnh em không cần gì cả . "

Hai người cứ ôm nhau như vậy , không hề có 1 kẽ hở nào . Bỗng nhiên máy bay rung chuyểnmạnh mẽ , anh ôm cậu nghi ngờ hỏi thuộc hạ : 

- " Có chuyện gì vậy ?Thuộc hạ nhanh chóng trả lời : 

- " Thưa chủ nhân là Cheol Kyeolsắp xếp người ở dưới động thủ với chúng ta . "

Anh ra lệnh : 

- " Đáp xuống . "

Thuộc hạ nhận lệnh liền đáp máy bay xuống . Đi xuống là hai người đẹp như tượng tạc . Người con trai nhếch miệng hỏi Cheol Kyeol : 

- " Lâu không gặp , vẫn bỉ ổi như cũ sao ? "

Người được gọi là Cheol Kyeol kia cũng đáp trả : 

- " Bỉ ổi mới tồn tại được đến giờ chứ . " 

Trong khi hai người đàn ông đang mải mê đá xoáy nhau thì cậu đang quan sát người tên Cheol Kyeol kia . Người này cũng rất đẹp trai , đôi mắt chim ưng nổi bật màu nâu cafe , sống mũi caothẳng , đôi môi mỏng yêu nghiệt . Toàn thân toả ra 1 hàn khí dày đặt không kém gì Jungkook .Cùng lúc này Cheol Kyeol cũng đang quan sát cậu . Cậu có 1 vẻ đẹp thiên thần , khuôn mặt mũm mĩm kèm theo hai cái má phính , mắt to tròn màu nâu giảo hoạt , cái mũi cao nhỏ xinh xắn . Anh thấy được ánh mắt của Cheol Kyeol anh liền đem cậu ôm vào trong ngực nói : 

- " Đừng có dùng ánh mắt bẩn thỉu của cậu nhìn vào cậu ấy . "

Cheol Kyeol nhếch miệng nói : 

- " Sao cậu lại có được mĩ nhân thụ như vậy nhỉ , nếu cậu chết có phải tôi sẽ giống cậu không ?"

 Nói xong cũng là lúc trên tay Cheol Kyeol xuất hiện cây súng ngắn . Anh cũng không hề run sợ , lạnhnhạt nói : 

- " Dù tôi có chết cậu cũng không bao giờ được như tôi . "

Cheol Kyeol hét lên : 

- " Cậu im đi . "

Dứt lời cũng là một viên đạn được bắn ra , lúc này thuộc hạ của anh không đến kịp cậu liền khôngsuy nghĩ đẩy anh ra, thay anh đỡ đạn . Cùng lúc đó là thuộc hạ của anh đến và Cheol Kyeol bị bắt ,anh ôm cậu vào lòng nói : 

- " Jimin em mở mắt ra không được nhắm lại nghe không , nếu em không nghe anh sẽ đánhđòn em đó . " 

Sau đó anh bế cậu phóng nhanh đến bệnh viện , nhìn cậu người toàn máu , mắt nhắm nghiền bị đẩyvào phòng cấp cứu tim anh như bị hàng ngàn mũi kim đâm vào . Người anh lúc này dính toànmáu của cậu , thuộc hạ có khuyên thế nào anh cũng không rời bệnh viện nửa bước . 

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- -----

END CHAP

- M.n đọc truyện vui vẻ a~ :D    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro