24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin muốn chờ đợi kết quả nhưng Jungkook lại muốn đưa cậu về nhà mình. Anh nói khi nào có kết quả thì Yoongi và Hoseok sẽ mang về tận nhà cho cậu. Jimin biết bản thân không thể cãi được người lớn hơn nên đành ngoan ngoãn bước ra xe đi về.

Cổng vừa mở Jungkook liền đánh xe vào giữa sân, ngôi biệt thự nhỏ của anh hôm nay có bao nhiêu cánh cửa đều bị mở toang ra hết. Jungkook ngồi trong xe ôm đầu

"Thật là, chọn về ngày nào không chọn lại chọn đúng ngày hôm nay"

Thấy Jungkook lẩm bẩm một mình, Jimin lên tiếng hỏi nhưng đáp lại cậu chỉ là một nụ cười gượng gạo, cùng cái lắc đầu tỏ vẻ chán nản của anh. Jimin theo Jungkook vào trong nhà, khi vừa chuẩn bị bước tới phòng khách thì cậu đã bị giật mình bởi một tiếng nói lớn

"A.... cục cưng đã về, lại đây để mẹ xem em nào. Trời ơi, em càng ngày càng giống anh trai của em đó"

"Mẹ.... mẹ thôi đi có được không? Bạn con đang ở đây mà"

Jungkook gỡ bàn tay đang bóp một bên mông của mình ra rồi liếc mắt với Hyemin. Đến lúc này Hyemin mới đánh mắt sang nhìn Jimin, bà đi vòng quanh cậu một vòng rồi lên tiếng

"Đứa trẻ này là ai đây? Con mới nhặt được em ấy từ xứ sở thần tiên nào vậy? Trời ơi, đáng yêu quá đi mất, nhìn hai cái má này, muốn cắn một miếng quá. Em bé, cho mẹ cắn em một cái nhé"

Hyemin đưa tay bẹo hai bên má của Jimin, đang muốn lao tới cắn vào một bên má thì liền bị Jungkook kéo ra, anh kéo Jimin ra sau mình giống như muốn giấu đi.

"Mẹ, nếu mẹ còn như thế là con giận đấy. Mẹ sắp làm người yêu con sợ phát khóc rồi"

Hyemin đưa hai tay chống hông nói với Jungkook "Cái thằng này, mày có người đẹp mà lại muốn giấu đi ngắm một mình à? Mau giao người ra đây, nếu không mẹ sẽ tịch thu hết thẻ của con"

"Con... con chào dì, con tên là Jimin, là bạn của anh Jungkook ạ"

Jimin lễ phép cúi chào mẹ Jeon, từ lúc bước vào nhà vì quá bất ngờ nên cậu vẫn chưa thể lên tiếng chào bà. Hyemin sử dụng giọng nói ngọt ngào để dỗ dành Jimin.

"Ui chao, nghe cái giọng cũng thấy cưng nữa. Mau gọi mẹ là mẹ đi rồi cái gì mẹ cũng cho em hết"

"Sao cơ ạ? Dạ..."

Jimin ngạc nhiên với lời nói của mẹ Jeon, cậu nhìn Jungkook cầu cứu. Nhìn thấy biểu hiện lúng túng của Jimin càng khiến Hyemin thêm hào hứng, bà cầm tay cậu kéo tới ghế sofa rồi ấn cậu ngồi xuống, mở khay kẹo ở trên bàn lấy một thanh kẹo sô cô la đưa tới trước mặt Jimin

"Gọi mẹ là mẹ đi rồi mẹ sẽ cho con"

[.....]

Jimin thực sự cứng họng, mẹ Jeon là đang dùng cách dụ con nít để dụ cậu đây mà. Jungkook hết chịu nổi người mẹ này của mình, anh đi tới ngồi xuống ghế sofa đối diện rồi hậm hực nói

"Mẹ, nếu mẹ mà còn trêu em ấy nữa thì con sẽ đưa em ấy về"

Hyemin bày ra vẻ mặt giận dỗi với Jungkook "Em trai, em làm gì mà ghê vậy? Mẹ chỉ muốn trêu chọc thằng bé một chút thôi mà, ai nói người yêu em dễ thương quá làm gì"

                                 

             
                   

"Cảm ơn bác đã khen con ạ"

Jimin hướng tới mẹ Jeon cười vui vẻ, chí ít thì mẹ của Jungkook không phản đối hai người, ngược lại bà còn rất dễ gần

"Con tên là Jimin phải không? Cảm ơn con đã đồng ý yêu thằng nhãi ranh nhà bác, nó chẳng có điểm gì tốt, chỉ được mỗi cái mã bề ngoài đẹp trai giống anh trai... à quên, giống ba nó, nhưng đều vô tích sự như nhau, sau này con sẽ phải chịu khổ rồi"

Hyemin cầm tay Jimin tỏ vẻ cảm thông. Jungkook vẫn ngồi nghe mẹ Jeon nói loạn với Jimin, anh biết bản thân không thể xen vào giữa hai người lúc này vì mẹ Jeon đã lấy kinh tế ra để đe doạ. Jungwon từ trên gác đi xuống trầm giọng nói

"Em yêu, em lại nói xấu anh đấy hả?"

Jimin nhìn thấy Jungwon thì tự nói trong đầu "Người này chắc hẳn là rất khó tính, chắc chắn sẽ không chấp nhận mình hoặc là mình sẽ phải mất rất nhiều công sức để thuyết phục bác ấy". Nhưng chỉ vài phút sau, Jimin đã biết bản thân mình sai rồi.

"Con trai, sao con lại đồng ý yêu thằng nhóc nhà bác vậy?"

"Trong gia đình này nó là đứa xấu nhất đấy, đã thế tính tình cũng tệ hại, lại chẳng được tích sự gì"

"Bác với mẹ của nó còn tính đến chuyện, nếu sau này không gả nó đi được thì hai bác sẽ xây một cái viện dưỡng lão rồi cho nó cai quản ở nơi đó, như thế cả cuộc đời của nó sẽ không phải cô đơn một mình, con thấy ý tưởng đó thế nào? Không tồi phải không?"

[...]

Chỉ ngồi nghe ba mẹ Jeon nói thôi là Jimin đã cảm thấy đủ rồi, cho dù cậu không nói câu gì thì bầu không khí trong nhà vẫn luôn náo nhiệt vui vẻ. Chỉ có duy nhất cái người đang ngồi đối diện với cậu là mặt mày đen như đít nồi mà không dám lên tiếng.

Jungwon và Hyemin rất hài lòng với Jimin, cả hai đều thích cậu và họ tin chắc cậu sẽ mang lại hạnh phúc và niềm vui cho Jungkook. Hyemin nói Jimin không cần căng thẳng, gia đình của họ không phải gia đình cổ hủ nên thường cư xử với nhau như những người bạn thân thiết. Vì muốn Jungkook có thể một mình đứng vững ngoài xã hội nên Jungwon luôn tập cho anh thói quen tự mình quyết định mọi việc, có những việc Jungkook gây ra nhưng anh lại không đủ khả năng để tự dàn xếp, lúc đó Jungwon mới đứng ra giải quyết giúp. Mỗi lần như vậy Jungkook lại có thêm một bài học làm kinh nghiệm sống cho sau này, và điều kiện mà Jungwon đưa ra chính là không được mắc một lỗi hai lần.

Jimin cảm thấy gia đình của Jungkook rất vui, cậu thật sự ngưỡng mộ anh. Ngồi ăn tối với họ, Jimin lại cảm thấy ngon miệng lạ thường, cậu ăn được nhiều hơn mọi khi làm Jungkook cũng cảm thấy yên tâm hơn phần nào, nhưng anh vẫn luôn theo sát Jimin vì sợ cậu sẽ lại bị nôn ra.

Trước khi trở về nhà của mình, mẹ Jeon cầm tay Jimin rồi mỉm cười nói "Minnie, cảm ơn con đã ở bên cạnh Jungkookie nhà bác. Thằng bé từ nhỏ chưa từng biết quan tâm hay chăm sóc cho bất cứ ai cả, nó cũng chưa từng vì ai mà làm bất cứ chuyện gì, lúc nào cũng chỉ khiến cho hai bác lo lắng vì sự phá phách và nghịch ngợm của nó, nhưng nó thực sự là một đứa trẻ sống rất tình cảm, chỉ là nó không biết cách thể hiện ra mà thôi"

Jimin nói với mẹ Jeon, đối với cậu thì Jungkook là người tốt nhất, cậu không biết mọi người nghĩ về anh ra sao hay cách anh đối xử với mọi người thế nào nhưng trong mắt của cậu thì không ai so sánh được với Jungkook cả. Ba mẹ Jeon thích thú với suy nghĩ ấy của Jimin, cả hai không hẹn mà cùng nhau cười phá lên khiến bạn nhỏ đỏ mặt. Bọn họ nói giới trẻ bây giờ cũng bạo dạn quá rồi, đứng trước mặt phụ huynh mà cũng không ngại phơi bày tâm can.

Sau khi ba mẹ Jeon rời đi, Jungkook đưa Jimin lên phòng nghỉ ngơi, anh nói đêm nay ngủ lại đây rồi ngày mai sẽ đưa cậu về. Đúng lúc này điện thoại của Jimin kêu lên, lấy điện thoại ra xem thì thấy mẹ Park đang gọi video cho cậu. Jimin hoảng sợ không biết phải làm thế nào, trong đầu tự hỏi liệu có phải điểm thi của cậu có vấn đề gì rồi không. Có lẽ vì vậy mà chưa có ai thông báo kết quả lại cho cậu.

Nhận thấy bàn tay của Jimin khẽ run lên, Jungkook nắm lấy bàn tay cậu rồi lên tiếng trấn an "Đừng sợ, có anh ở đây, mau nghe máy đi"

Jimin ấn nhận cuộc gọi, ngay sau đó là khuôn mặt tươi cười của mẹ Park hiện lên trên màn hình. Bà lên tiếng chúc mừng Jimin vì kết quả thi của cậu đã đứng đầu toàn quốc. Jimin vui mừng nói không thành lời, nước mắt cậu chảy xuống. Mẹ Park đưa tay lên màn hình để thay cho hành động vỗ về đứa con bé nhỏ, bà nói kỳ nghỉ hè năm nay sẽ đón cậu sang Paris, ba Park đã mở tiệc mời khách để chúc mừng cho cậu. Mẹ Park hỏi Jimin đang ở đâu vì bà thấy phòng của cậu có chút thay đổi. Jimin ngập ngừng một lúc mới nói với mẹ Park là cậu đang ở nhà một người bạn. Mẹ Park lại hỏi có phải dạo gần đây cậu lại bỏ bữa, nhìn cậu lại gầy hơn so với lần gặp gần đây. Jimin biết mẹ Park lo lắng nên đã nói mình không sao, còn nói sau đợt này sẽ tự tẩm bổ lại. Sau khi chào tạm biệt mẹ, Jimin liền ngắt máy, quay sang thấy Jungkook nhìn mình chăm chú, cậu lên tiếng hỏi

"Anh đang nhìn cái gì vậy?"

"Tại sao em không nói với mẹ là em đang ở nhà người yêu?"

"Sao mà nói được?"

"Tại sao? Anh cũng đã đưa em về ra mắt ba mẹ anh rồi cơ mà? Em không muốn giới thiệu anh với ba mẹ của em sao?"

Jimin leo lên giường nằm sát vào Jungkook, cậu lồng tay của mình vào tay của anh rồi nhẹ giọng nói "Em không có ý như vậy, nhưng bây giờ thì chưa được. Jungkook, đợi em một chút nữa được không?"

Jungkook nắm chặt lấy bàn tay của Jimin "Em sợ điều gì vậy? Cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì anh vẫn sẽ không bao giờ buông tay em đâu"

Jungkook nghĩ về những lời mà ba Jeon đã nói lúc bữa cơm tối kết thúc, khi đó mẹ Jeon đã đưa Jimin vào trong bếp để làm món kem hoa quả. Ba Jeon nói với anh, nếu đã xác định được đối tượng cả đời của mình và muốn người ấy tình nguyện ở bên mình cả đời thì phải khiến người ấy có cảm giác được an toàn, không những thế còn phải làm cho người ấy tìm thấy được cảm giác bình yên và thoải mái, nếu như chỉ khiến đối phương lo lắng, mệt mỏi thì người ta sẽ rất nhanh rời bỏ mình.

           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro