31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhìn thấy mèo con trong lòng đang nức nở lại khiến cơ thể của Jungkook thêm rạo rực, anh ngồi thẳng dậy, nâng người Jimin lên rồi đưa côn thịt vào lại bên trong hậu huyệt của cậu. Jimin không để ý tới môi mình bị rách, chỉ biết lúc này cậu muốn được hôn Jungkook. Tự mình nhấp nhổm ở phía trên, cậu cúi đầu hôn ngấu nghiến lên đôi môi mỏng gợi cảm của anh. Jungkook thoả mãn đón nhận sự nhiệt tình của Jimin, hai bàn tay hết xoa bóp hai bên ngực rồi lại chuyển xuống bóp hai cánh mông căng tròn. Anh đặt tay dọc xuống hai bên đùi thon nhỏ của cậu vuốt ve, mạnh bạo kéo căng hai cẳng chân ra hai bên.

"Ư...từ...a...hah...từ từ thôi. Em...em sẽ làm cho anh thoả mãn, đừng vội"

Thấy Jungkook đang vội vàng giữ eo của mình đỉnh nhanh liên hồi thì Jimin ôm chặt lấy cổ anh khuyên can. Cậu nói cứ làm tới lúc nào anh muốn nhưng không thể để cơ thể quá mệt mỏi. Jimin đọc được trên hội nhóm kia có ghi, nếu cơ thể mệt mỏi sẽ dễ dàng làm các tế bào ung thư sản sinh nhanh hơn.

Hai người vui vẻ đến chiều tối mới kết thúc, ôm người yêu nhỏ mệt mỏi trong lòng, Jungkook lại thấy có lỗi. Suốt mấy tiếng Jimin hoàn toàn tự mình chủ động, mặc dù cường độ nhẹ nhàng làm Jungkook không thoả mãn lắm nhưng đổi lại nó kéo dài khiến anh được gần gũi với bạn nhỏ lâu hơn.

Jungkook rất thích vuốt ve đôi chân thon dài của Jimin, hiện giờ trên bắp non vẫn còn in hằn mấy dấu ngón tay của anh. Jungkook trườn xuống hôn lên hai bắp đùi trắng nõn của cậu rồi sau đó cứ vậy mà nằm trên đó ngủ luôn.

Jimin tỉnh dậy trước, thấy người con trai của mình đang kê đầu ngủ ở giữa hai chân thì thấy có chút buồn cười. Cậu nghĩ không biết hai người phải làm trong bao lâu thì mới có thể đáp ứng được anh nữa. Nhưng rồi Jimin lại nghĩ, chính bản thân cũng không biết mình phải làm với anh bao lâu thì mới thấy thoả mãn.

Vẫn để cho Jungkook nằm ở tư thế đó, Jimin nhẹ nhàng rút chân của mình ra rồi thay thế một chiếc gối cho anh. Trước khi rời giường cậu hôn lên môi của anh, nở một nụ cười trìu mến. Jimin thấy cho dù có ngắm người này cả ngày đối với cậu không bao giờ là đủ, cảm thấy thật tốt khi người con trai này đã tới bên cạnh mình.

Mang chiếc bánh pizza xuống dưới nhà, Jimin gọi điện đặt thêm một chút salad và một chút thức ăn bổ dưỡng cho Jungkook. Vì không muốn không gian riêng của cả hai bị làm phiền nên việc thuê người làm tạm thời là không cần thiết. Đang ngồi ăn hoa quả, xem tivi thì Jimin nhận được điện thoại của mẹ Park. Bà nói cậu hãy đến khách sạn ăn cơm chung với bà nhưng Jimin lấy lí do không khoẻ để từ chối. Việc được ăn cơm chung với ba mẹ là điều cậu luôn ao ước từ lúc nhỏ, cho tới trước khi gặp Jungkook thì đó vẫn luôn là sự mong đợi của cậu. Nhưng bây giờ thì khác, điều mà cậu mong muốn là được làm mọi việc ở bên cạnh của Jungkook, chỉ khi được ở bên cạnh người mà cậu yêu thì mọi việc cậu làm mới có ý nghĩa, lúc đó Jimin mới thực sự là chính mình.

Thấy Jimin mải suy nghĩ đến nỗi không biết mình đã tới gần, Jungkook ngồi xuống bên cạnh, từ phía sau anh vòng tay ôm lấy cậu vào lòng nhẹ giọng hỏi

"Bảo bối, em đang nghĩ gì vậy?"

Jimin ngả đầu dựa lên vai Jungkook rồi lên tiếng đùa giỡn "Em đang nghĩ không biết đêm nay sẽ phải lên giường với anh như thế nào để khiến anh vui"


Jungkook cũng chẳng ít liêm sỉ hơn Jimin bao nhiêu, lập tức đáp trả "Phục vụ em cả chiều rồi mà em vẫn không thoả mãn sao? Bé à, em ngày càng hư rồi đấy"

Jimin ngắt nhẹ mũi của Jungkook rồi đắc ý nói "Như vậy mới thoả mãn được anh, chứ là người khác, chắc người ta bỏ anh lâu rồi"

Jungkook nói với vẻ mặt đầy tự hào "Em có tin chỉ cần búng tay một cái là bao nhiêu mỹ nữ còn trinh tiết, rồi xử nam sẽ đứng xếp hàng dài khắp cả Paris này không? Bọn họ chỉ muốn được lên giường với anh một lần thôi đấy"

"Được thôi, anh mau đi tìm mỹ nữ trong trắng với xử nam sạch sẽ của anh đi, tôi cũng đâu có cần"

Jimin ngồi dậy, cậu ném cho Jungkook một cái liếc rồi với cái gối ôm vào người. Jungkook biết mình lỡ lời chọc giận gấu nhỏ mất rồi, anh kéo cánh tay Jimin nói xin lỗi nhưng rồi cũng nhanh chóng bị hất ra

Jungkook đứng lên đi tới tủ lạnh rồi nói vọng lại "Bảo bối, em không cần anh nữa là anh đi đấy nhé, anh đi thật đấy"

Jimin từ trong phòng khách nói vọng ra "Anh đi luôn đi, đừng có ăn hay uống gì của nhà tôi. Tôi mua cho người yêu của tôi ăn chứ không phải mua cho tên khốn như anh đâu"

"Em được lắm, dám gọi anh là tên khốn, để xem tên khốn này trừng phạt em ra sao"

Jungkook ném hộp dâu tây lên bàn, đi tới đè Jimin ra ghế sofa. Miệng nói Jungkook tránh ra nhưng tay lại vòng qua ôm cổ người ta cứng ngắc, Jimin bĩu môi nói

"Tránh ra, đi mà tìm mỹ nữ của anh đi"

"Sao đây? Nói anh đi tìm người khác mà lại bày ra cái dáng vẻ dụ nhân này, tâm cơ của em cũng không nhỏ đâu"

"Thế sao? Vậy còn anh cố tình làm em ghen để em tự dâng mình lên cho anh thì sao? Đó phải gọi là gì?"

Jimin hơi co gối, đầu gối vừa vặn chạm vào điểm nhạy cảm phía dưới của ai kia. Thấy Jungkook khẽ rùng mình cậu liền bật cười, sau đó không nhân nhượng mà cọ thêm mấy cái

"Tiểu yêu tinh, em thực không sợ chết mà"

Jungkook bất lực ngồi dậy với hộp dâu tây trên bàn rồi ăn ngấu nghiến, tưởng Jimin đã buông tha cho mình ai ngờ cậu lại bò tới gần rồi chui tọt vào lòng anh ngả ngốn. Jungkook nhăn nhó nói với Jimin

"Em tha cho anh đi, em cứ như thế này thì bảo anh phải làm sao?"

"Em không biết, anh muốn làm sao cũng được mà"

Jimin bày ra bộ mặt đáng thương, tay còn không yên phận tìm tới ngực Jungkook nghịch ngợm. "Ưm...ư..." bị tập kích bất ngờ không kịp phản ứng, dâu tây lạnh đẩy vào trong miệng khiến cậu khó chịu mà rên rỉ mấy tiếng trong cổ họng. Jungkook hung hăng dùng lưỡi nghiền nát dâu tây trong miệng Jimin rồi lại quấn lấy nó mang về miệng của mình. Jimin vòng tay câu lấy cổ Jungkook kéo xuống để ấn sâu nụ hôn hơn, anh duỗi người mang cậu xuống dưới thân, đưa tay vào trong áo của cậu sờ nắn. Cho đến khi thấy Jungkook đang cho bàn tay vào trong quần của mình, Jimin mới đẩy anh ra. Tự lấy tay sờ vào đũng quần của Jungkook, cậu vô cùng đắc ý nhảy ra khỏi lòng của anh rồi vô tư mở kênh đua xe ngồi xem. Jungkook ấm ức nhìn bạn nhỏ vì thích thú mà cười không khép được miệng, lại nhìn xuống côn thịt đang ngẩng cao đầu của mình thở dài một tiếng

"Bị bé nhà mình chơi rồi"

Tự phát tiết trong nhà vệ sinh, đi ra thì không thấy gấu nhỏ của mình đâu, Jungkook định ra ngoài sân tìm thì thấy Jimin đứng ở ngoài cổng, hình như cậu đang nói chuyện với ai đó. Jungkook mon men tới gần, hai tay siết chặt khi thấy người đó là Jonghwa. Nhìn Jimin né tránh bàn tay của anh ta khi muốn chạm lên vai cậu, Jungkook mới thả lỏng một chút. Tự nói bản thân không được tức giận, phải tin tưởng vào bạn nhỏ nhà mình, cậu chỉ đang giữ phép lịch sự đứng nói chuyện chứ không hề để cho người kia chạm vào mình. Jimin từng nói chỉ muốn một mình Jungkook chạm vào cơ thể cậu mà thôi. Sau một hồi đắn đo, anh xoay người đi vào trong nhà chờ đợi.

Jimin trở vào trong nhà, thấy Jungkook đang ngồi khoanh tay ở ghế thì lại lên tiếng trêu chọc

"Anh thoả mãn rồi sao?"

"Em đi đâu vậy?"

"Mẹ nói tối nay qua chỗ mẹ ăn cơm nhưng em nói mệt không muốn đi, mẹ nhờ Jonghwa mang một chút đồ ăn với thuốc bổ tới cho em"

Jimin cầm túi đồ ăn đặt lên bàn, thành thật trả lời câu hỏi của Jungkook. Đang muốn xoay người lại thì thấy hai cánh tay ôm siết chặt lấy eo của mình, cậu mỉm cười lên tiếng

"Đừng có nổi giận, em với Jonghwa không có gì hết. Em biết anh ta thích em nhưng em chỉ yêu anh thôi, phải tin tưởng em, biết không?"

Jimin với tay ra sau xoa đầu của Jungkook, anh gác cằm lên vai của cậu rồi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Cả hai cùng nhau chuẩn bị dọn bàn ăn tối, làm nóng lại thức ăn rồi cùng nhau ăn thật vui vẻ, lúc này cả hai giống như là một gia đình hạnh phúc vậy. Đúng lúc này Eunbin trở về, thấy một bàn đầy đồ ăn thì cô không ngại mà ngồi xuống, giành lấy chiếc bát trên tay của Jimin rồi ăn một cách ngon lành.

"Dì, ăn từ từ thôi"

Nhìn thấy dáng vẻ với mùi rượu toả ra trên người Eunbin, Jimin liền hiểu là từ trưa cô đi nhậu nhưng đồ ăn vào bụng lại không có là bao nhiêu.

"Minnie ngoan, đợi dì ăn xong sẽ trả bát lại cho con"

Eunbin cười hề hề rồi lại tiếp tục gắp đồ ăn cho vào miệng, hành động của cô khiến Jungkook với Jimin bật cười, anh đi tới khu bếp lấy cho cậu một bộ bát đũa khác rồi gắp thức ăn cho cậu. Thấy sự ân cần của Jungkook dành cho Jimin, Eunbin trong cơn say không kìm nén được cảm xúc mà nói ra những chuyện không nên nói

"Dì thích Jungkook làm cháu rể của dì hơn là cái tên họ Lee, vậy mà anh rể lại muốn gả cháu trai đáng thương của dì cho nhà đó, thật không công bằng"

Jungkook siết chặt đôi đũa trên tay hỏi lại Eunbin "Dì Eunbin, dì vừa nói cái gì?"

"Dì đang say nên nói lung tung thôi, anh đừng để ý"

Jimin sợ Jungkook nổi giận liền lên tiếng đỡ lời, nhưng không ngờ anh đã nói cậu im đi rồi hướng tới Eunbin lặp lại câu hỏi.

"Jungkook, con... phải giữ bằng được Jimin nhà dì biết chưa? Đừng có... ợ... có để... để cho thằng ranh họ Lee kia cướp mất. Dì... ợ... dì sẽ ủng hộ con"

Eunbin lèm bèm nói, thế nhưng từng câu chữ mà cô nói đều rất rõ ràng khiến tròng mắt của Jungkook bắt đầu hằn lên nhưng tơ máu.

"Jungkookie, anh đừng như thế, ăn cơm đi, ăn xong..."

Không để Jimin nói hết, Jungkook gằn giọng nói với cậu "Em ngậm miệng lại rồi ăn cơm đi"

"Jimin, con lại chọc giận Jungkook rồi à? Con... mau tránh xa cái thằng họ Lee đấy ra, nếu con cứ cư xử không rõ ràng như thế thì trước sau gì ba của con cũng sẽ gả con cho nhà họ Lee đấy"

Eunbin nói xong thì chân nọ đá chân kia lần mò đi lên phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro