cà phê, hoa hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jimin là một omega cao cấp có sở thích khác người, chính là gạ hôn người khác

phải, là gạ hôn

nói về việc omega cao cấp khác omega thường như thế nào, thì đó là omega cao cấp có mùi hương kích thích hơn, cơ thể mềm mại hơn và khả năng mang thai cao hơn (dù có dùng bao), nên cậu vẫn hay tránh những việc kiểu như bế nhau lên giường, bởi trong nhà còn phải nuôi thêm 2 thằng em sinh đôi ăn khoẻ như trâu, nếu mà có phát sinh chuyện gì thì không biết nên xoay sở như nào

đối với một omega cao cấp sức quyến rũ kinh người chưa bị đánh dấu thì việc xách mông ngồi uống rượu ở hộp đêm là việc cực kì nguy hiểm. nhưng để phục vụ cho sở thích của mình thì hộp đêm lại chính là địa điểm thường lui tới nhất của cậu

như đã nói ở trên, jimin chưa bị đánh dấu, cũng chưa mất zin, nhưng cậu lại thích gạ hôn, vậy nên đã bị mấy (chục) lần suýt bị cắp lên giường. dại như thế vẫn chưa đủ, hôm nay jimin còn cố tình mặc áo sơ mi bó, hở 3 cúc đầu cùng quần đen ôm gọn đôi chân thon thả. toả tin tức tố hương hoa mê dại như bản thân đã ngà ngà say, nâng ly rượu trong suốt sóng sánh, tin tức tố lan rộng khắp phạm vi 5m, kích thích những người xung quanh nhìn về phía này. có thể cảm nhận rõ mấy tên alpha chằm chằm vào cậu, những ánh mắt thèm thuồng

jimin mỉm cười ngây ngô, rõ ràng đang muốn thả "lưới" bắt "cá", nhấp thêm ngụp martini, vị rượu the the ngọt ngọt đầu lưỡi, mùi thơm dịu dàng tinh tế êm đềm, làm đê mê đầu óc, thư thái tinh thần

sau đó, một gã đàn ông bước lại

gã cao to, nồng nặc mùi alpha đặc trưng khó chịu áp đảo người khác, bộ dạng dữ tợn vô vàn sẹo, có thể đoán gã làm nghề đâm thuê chém mướn rồi sống phiêu bạt ở những nơi tạm bợ tồi tàn

"thưa ngài, tôi có thể giúp được gì?"

cậu nhe răng, giọng êm ái

"mỹ nhân, em đi một mình sao?"

gã nói một câu mà bất cứ nhân vật phản diện quần chúng có kết cục thảm hải nhục nhã trong bất kì bộ phim nào đều đã nói, cười một cách dâm tà, cánh tay bẩn thỉu đê tiện rờ lên vùng eo thon mềm mại, gã đợi cậu trả lời

"tôi đến đây một mình, thưa ngài" jimin ghê tởm nơi gã chạm vào dù ngoài mặt vẫn thân thiện, da gà da vịt đã nổi hết lên

"có muốn đến một nơi rất thú vị với anh không?"

cậu cong mắt, lặng lẽ đánh giá. một tên alpha quá đỗi tầm thường, được cái cơ thể vạm vỡ và mái đầu bóng loáng, không đặc biệt, liệu có xứng với mình không kìa?

"thực xin lỗi-"

mặt gã đột nhiên vặn vẹo gớm ghiếc, gã nghiến hai hàm răng, nháy mắt tóm chặt lấy cằm cậu, dí sát đến khoang miệng hôi thối của gã

"việc cần làm của một omega là nghe lời và dạng chân trên giường thôi, mày không có quyền từ chối"

tâm trạng trêu đùa của jimin đột nhiên bốc hơi, cậu im lặng lườm thẳng mặt gã, ánh mắt sắc lạnh

"lườm? mày lườm tao à? không phải chỉ là một cái máy đẻ thôi sao??"

gã tăng lực bóp lên, đắc chí nhìn xuống

"trông mày cũng ngon đấy, nếu mặc ít đi một chút chắc chắn sẽ là một con đĩ đắt hàng"

jimin rõ ràng không vui vẻ gì, mọi người xung quanh bắt đầu thì thào nhưng không ai dám vào can ngăn

thật là, tư tưởng coi omega như máy đẻ và món đồ chơi tình dục đã quá ư là cũ luôn rồi, xã hội ngày nay đã phát triển và có sự bình đẳng hơn, vật mà vẫn có những người đầu óc thiển cận, suy nghĩ hạn hẹp như này đây

đương nhiên, việc giáo huấn gã về những tiêu chuẩn và đạo đức xã hội là nhiệm vụ của các đấng sinh thành gã, jimin sẽ không tốn thời gian giảng đạo lí cho những kẻ không có não, đó là việc vừa khó vừa ngu đấy!

"dù vậy, thưa ngài, một omega cao cấp như tôi đây sẽ chỉ làm vậy với người mình muốn, còn với quý ngài thô lỗ này..."

câu ngừng lại, thanh âm kéo dài ra, đôi mắt giảo hoạt ánh lên ý cười

"...căn bản là không xứng"

"mày-!"

"nói chuyện đến đây thôi, thưa ngài"

jimin hất bàn tay bẩn thỉu trên mặt mình ra, đặt ly rượu lên bàn, hướng mắt lên khuôn mặt nhăn nhó đến đáng sợ của gã

"nếu không, tôi sẽ mời vài anh cảnh sát đến đây để cùng giải quyết tiếp với ngài, được chứ?"

lời lẽ nhỏ nhẹ nhưng sắc bén, jimin xoay gót rời đi trước ánh mắt trầm trồ của mọi người. gã alpha thô lỗ đã mất hút vì quá tức, hình như gã còn lẩm bẩm gì đó, cậu có nên đề phòng gã quay lại trả thù không nhỉ?



dù biết rõ có người đi theo mình, jimin vẫn hành sự như bình thường. vẩy nước lên mặt, cậu nhìn dấu tay đỏ chót trên mặt mình mà khó chịu, lấy tay quẹt mạnh

thật chả biết thương hoa tiếc ngọc, đúng là thứ gớm ghiếc bại não, được mỗi cái cao to

xong xuôi, jimin chà hai tay ướt vào áo. đang định ra ngoài thì nghe một tiếng uỳnh. cánh cửa yếu ớt đập mạnh vào tường rồi bật trở lại, một bóng người nhào vào, ập theo mùi hương alpha mạnh mẽ, nháy mắt áp sát cậu đẩy vào tường, phủ lên đôi môi cậu

hương cà phê này, cũng quá quen đi?

jimin không ngại bị người khác cưỡng hôn, dù sao cũng không phải lần đầu tiên. cậu mê mẩn chìm trong nụ hôn nóng bỏng, cả người mềm nhũn không còn sức chống cự, cứ há miệng mặc hắn càn quấy quét sạch bên trong, nước bọt không kiểm soát trào hai bên khoé miệng. đến khi lấy lại được thần trí, tỉnh táo nhìn quanh mới nhận ra mình bị bưng đi đâu đó rồi vứt lên giường từ bao giờ, hàng cúc sơ mi áo xé toạc.

dư âm nụ hôn còn vương vấn bên khoé môi. cậu lấy tay áo lau đi, chống tay ra sau như cố ý làm nở vòm ngực trắng nõn mềm mại đang phập phồng, hai đầu nhủ đỏ hồng cương lên như có như không ẩn hiện sau lớp áo, trông phóng đãng quyến rũ hơn bao giờ hết.

"tôi thật sự rất nhớ em đó, jimin"

"ngài biết tôi à?"

jimin nghiêng đầu thuận tiện cho người đàn ông trườn đến ghé đầu vào. hắn mút cần cổ thật mạnh, tạo một dấu hôn ngân đỏ chói ở đúng vị trí đẹp mắt nhất, phong thuỷ nhất, mang ý nghĩa đánh dấu chủ quyền cực mạnh. cậu nhăn mặt một chút, cằn nhằn đẩy mặt hắn ra

vậy mà đẩy được chút éc lại bị hắn đè lại lên người. xung quanh mùi tin tức tố alpha nồng nặc như muốn chèn lấp lí trí của jimin. cậu ngả phịch người lên nệm, bị nhấn vào nụ hôn tiếp theo. cảm giác như người đàn ông này càng hôn càng nghiện, hôn còn mạnh hơn lần đầu. âm thanh ái muội "chụt chụt" liên tục vang lên, cậu bất chợt đỏ mặt

hắn khẽ cười một cái, nhanh chóng thoát y cho cả hai. jimin được tha xong thì thở dốc, hoàn toàn vô lực mặc cho hắn làm gì thì làm, cuối cùng ánh mắt chạm phải thứ mệnh căn của người kia thì đột nhiên cơ mặt có phản ứng

thiên địa tía má hột vịt lộn ơi! cỡ này cùng phải 20 cm!!

cậu rùng mình, tưởng tượng đến cảnh thứ mệnh căn đó đi vào mình mà sợ muốn rơi lệ. tiểu đệ dũng mãnh của hắn hùng hồn ngẩng cao đầu, khổng lồ và đầy gân guốc, trông phình căng ra như đang cố kìm nén đến phát điên vậy

người đàn ông sau khi không còn mảnh vải trên người, liếc cái đã như đi catwalk 1310 vòng trong bụng đối phương, ghé sát vào tai cậu cười thích thú

"sợ? sợ sao? đừng lo, đây là lần đầu, tôi sẽ cố nhẹ nhàng"

từng vết có đỏ có hồng bắt đầu trên làn da jimin, mở ra những tiếng nỉ non run rẩy đứt quãng của cậu. trong miệng đang ngậm hạt đậu đỏ ngọt ngào, hắn mơn trớn bắp đùi non búng ra sữa, khẽ chửi thề khi lớp thịt béo ngậy tràn qua kẽ ngón tay, sau đó liền ra sức nắn bóp. tức thì hai cặp đùi của cậu in đầy tàn tích

bàn tay lần mò xuống sâu hơn, chạm phải hậu huyệt đỏ au đẫm nước làm kích thích jimin ngân lên một tiếng, hai cánh tay bấu chặt lấy vai người đàn ông

"bé ngoan, tôi còn chưa đưa vào mà"

"uhm..."

biết rõ cậu nhạy cảm đến thế nhưng hắn vẫn cứ giả ngu, đem một ngón đâm nhét sâu vào hậu huyệt, jimin lại run bật lên một cái

hai vách thịt ép chặt ngấu nghiến ngón tay hắn, bên trong cậu nóng rực, mềm mềm. hắn nhẹ nhàng đâm sâu hơn, cũng tăng độ ngoáy thọc, sau đó cho thêm ngón thứ hai, thứ ba, dâm thuỷ từ đó tiết ra thấm đẫm một mảng drap giường

"uhm...ha..hmm" 

nới rộng một hồi cuối cùng kích thước hậu huyệt cũng miễn cưỡng chứa được mệnh căn của hắn. trán jimin lấm tấm mồ hôi, cả người khó chịu vặn vẹo muốn đòi hỏi thêm, 4 ngón tay phía dưới chen chúc với nhau không đủ thoả mãn

"jimin, tôi sẽ chịu trách nghiệm sau chuyện này"

"k-không...dùng...dùng bao đi"

"sẽ không"

hắn rút 4 ngón ướt đẫm ra khỏi, hai tay dạng chân cậu ra, mệnh căn to lớn sừng sững vươn đầu trước cửa huyệt thèm khát. jimin hốt hoảng định vùng dậy cản, lại bị người đàn ông thúc sâu vào bên trong, đau há mồm

một lần nữa khóc kêu cha gọi mẹ, cậu không muốn bị đánh dấu và có con với một người lạ đâu!!

"n-nhẹ..thôi..!!"

"theo ý em"

hắn thành công đút lút cán tiểu đệ mình vào hành lang thiên đường, tế bào cũng dây thần kinh như run lên vì sướng, rất muốn mạnh bạo xiên xỏ yêu nghiệt này, nhưng trông jimin lệ tuôn như mưa kia cũng không nỡ, vì vậy để nguyên không động, hôn lên từng tấc trên mặt cậu an ủi vỗ về. sau đó lại nghe jimin yếu ớt nói một câu

"tôi..tôi còn không biết anh...hmm...trách nghiệm...con khỉ..."

dường như cậu đã lấy lại sức, cũng đã làm quen với kích thước của con hàng khủng bố kia. nước mắt không chảy nữa, thân thể nuột nà uốn éo ngứa ngáy cọ cọ lên cánh tay hắn, jimin lập tức bị xốc dậy ngồi lên, vì vậy thứ kia càng cắm sâu vào, cậu thé lên một tiếng

"a...đau.."

"nhìn kĩ khuôn mặt này xem, jimin. em nhận ra tôi chưa?"

jimin cố tách hai lông mi trên dưới dính chặt vào nhau. qua lớp nước mờ mịt cùng bóng tối, có thể nhìn rõ được ngũ quan sắc sảo của người đối diện. đẹp như một kiệt tác thế giới

cậu nhanh chóng mở to mắt, ngạc nhiên ngỡ ngàng đến bật ngửa, đấy là nếu không có sự ghìm chặt của tay hắn ở eo

"j-jungkook?"

"bingo! jeon jungkook, người yêu em đây"

jungkook cười một cái như toả ánh dương chói loà mù mắt jimin, sáng bừng lên không gian tối mờ tối mịt xung quanh, sau đó rất có duyên dùng lực thúc thêm một phát nữa

cậu cứ ngỡ tưởng mình gặp được thiên thần, hoá ra là ác quỷ đội lốt thiên thần, vừa mới bần thần nhìn khuôn mặt gây thương nhớ trước mắt, sơ hở một chút lại bị hắn nắc liên tục trong người, cả cơ thể cậu giật nảy lên, giọng lạc cả đi

"fuck...c-con mẹ...ah...c-chậm lại.."

"bé ngoan đéo được chửi bậy nha cưng, miệng xinh miệng xinh"

"mẹ...anh cũng chửi...hmph...ha..."

jungkook nheo mắt, đổi tư thế, xoay 180 độ đặt jimin lên trên, do trọng lực mà nơi giao hợp vào sâu hơn, cậu bất ngờ ngân lên một tiếng, trừng mắt nhìn hắn

"hồi nãy chẳng phải còn cao ngạo lắm sao, giờ lại xù lông thế này?"

jungkook bật cười, rõ ràng là nụ cười trong sáng thiên thần, khác biệt với động tác phía dưới đang cật lực túm eo cậu lên xuống không ngừng nghỉ, tốc độ như vũ bão

"ah...umm..hmphh....haa"

"jiminie....thít chắt quá rồi đấy..."

cậu chắc chắn đang trả thù hắn đây mà. cái lỗ nhỏ mê người kia đến dâm thuỷ cùng không kìm được thì chặt đến mấy làm sao ngăn được hắn. jungkook nháy mắt lật lại jimin vật xuống giường, mạnh bạo kéo ra đâm lút cán vào lần nữa. cậu bị bạo kích đột ngột mấy lần, khoái cảm cùng cơn đau đều lên đến tận não, sớm đã chỉ còn mỗi sức để rên, mềm nhũn người ra, mặc cho tên cầm thú bên trên xỏ xiên ra sao cũng không quan tâm

không quan tâm cái méo!!

30 phút sau, vẫn tiếp tục ra vào, tần suất không hề giảm

"a...ha..hmm..."

1 tiếng sau, jimin đoán chừng bản thân đã ngất đi tầm 10 phút, tỉnh dậy là hình ảnh jungkook bế mình đi khắp phòng, thứ khổng lồ hùng dũng điều độ đâm chọc trong người

"k-không chịu nổi...nữa.."

2 tiếng sau, tình cảnh vẫn tái diễn

"làm ơn...huhu...d-dừng.."

3 tiếng, quá đủ rồi

"jungkook...h-hỏng mất..."



"c-cứu tôi..."

"vất vả rồi"

không biết đã bắn bao nhiêu lần, jimin muốn quỳ lạy cái sinh lực dồi dào ngàn năm không cạn này của jungkook. cày cấy gì dai khoẻ như trâu như bò.  thật sự đã hành cậu ra cám đấy có biết không?? cúc của cậu đã nát bươm rồi đấy có biết không?? có biết thương hoa tiếc ngọc là gì không?? nhìn cái mặt tươi như hoa ăn phân bón của hắn kìa...kẻ đau người cười

cũng chả còn hơi đâu gông cổ lên chửi mắng nữa. cậu gục ngay vào lòng hắn, cơn thở dốc ngừng lại, jimin nhắm hờ mắt, đương muốn đi ngủ, sau đó lại bị jungkook xốc dậy

"phải đi tắm đã chứ"

"làm gì còn sức nữa đâu...ưmm..đi ngủ đi..."

"thật là, hình ảnh ngạo kiểu rù quến ma mị ở quầy bar đâu rồi?"

"nghĩ thế nào cũng được...đi ngủ đây..."

hắn bất lực, một đường bế jimin vào bồn tắm đã xả đầy, chà qua chà lại kì cọ sạch sẽ cho cậu. bị nước tạt vào người, jimin tỉnh cả ngủ, mặt hầm hầm lườm hắn, jungkook cười phớ lớ lờ đi

"tự nhiên anh ở đây làm gì vậy?"

cậu ngồi trần trụi trên sàn chống cằm, đưa lưng ra cho hắn cọ

"quán bar này do tôi mở đó"

"vậy ư? xem ra cuộc sống bây giờ của anh cũng tốt nhỉ?"

jimin xoay cổ, thở dài thật dài. hộp đêm này nổi nhất nhì thành phố, mỗi tháng phải kiếm vài tỷ chứ chả ít đâu

"em thì sao?"

jungkook bần thần, giả vờ kì cọ chung quanh nhưng thực chất đang xoa nhẹ những vết bầm chi chít trên lưng cậu, trong lòng quặn đau một nhoáng. vết bầm dù mờ đi rồi nhưng chắc chắn đã rất đau. cái này là do bị đánh

"ổn thôi. trả nợ xong cho ông già cũng còn đủ tiền nuôi 2 thằng sinh đôi kia lên đại học. bây giờ cũng sống cũng đầy đủ hơn trước"

thoáng chốc cơn buồn ngủ lại ập đến, cậu gật gà gật gù mắt nhắm mắt mở thông báo tình hình trang trải cuộc sống, cũng không để ý đến động tác kì lưng kia đã dừng lại

jungkook dội nước xong thì ôm cậu vào lòng, xoa nhẹ tấm lưng nhẵn nhụi. jimin đặt cằm lên vai hắn, khẽ hỏi

"sao thế?"

"không có gì, tôi yêu em"

"....."

"tin tức tố hoa hồng của em hình như thơm hơn rồi thì phải"

"mùi cà phê của anh vẫn y xì hồi xưa"

"sống bây giờ vẫn ổn đúng không?"

"thì nói rồi mà"

cậu phì cười, dụi mắt vào tóc hắn. cái hình ảnh hai người không mảnh vải ngồi ôm nhau trong nhà tắm này cũng thật vi diệu, vi diệu nhất ở chỗ cậu lại thấy ấm áp

"lâu lắm rồi tôi không được người khác ôm thế này đấy"

"vậy từ giờ tôi sẽ ôm em thật nhiều"

"...ừm"


"mà khoan, sau này chúng ta còn gặp nhau nữa hả?"

"tất nhiên rồi"

"tại sao?"

"em làm công việc gì nào?"

"trưởng phòng nhân sự cho công ty Kaimun"

"trùng hợp, tôi là chủ tịch của Kaimun"

"???"

"không chỉ thế, tôi còn điều hành hầu như toàn bộ các công ty lớn nhỏ ở Seoul, em có chạy cũng không thoát được đâu"

"mà dù có trốn sang thành phố khác, chỉ cần làm việc cho một công ty, tôi sẽ tìm ra và mua hết cổ phần của nó. nói cho dễ hiểu, tốt nhất nên ngoan ngoãn ở cạnh tôi"

jimin bị bắt phải tiếp nhận lượng thông tin quá lớn, nhất thời đơ cứng cả người. jungkook biết hiện giờ cậu có biểu cảm gì, khoé môi cong cong, quay ra há miệng cắn phát và cổ cậu

"á! anh cắn cái quỷ gì thế??"

"đánh dấu, phòng khi có thằng nào muốn cuỗm em đi"

"...lại còn thế nữa"

"haha"


3 giờ sáng, cả hai mới xong xuôi đắp chăn nằm trên giường

jimin lim dim ngủ, bên cạnh jungkook cứ ngọ nguậy cúi lên cúi xuống, chọc cho cậu không yên, nhỏm đầu dậy mắng

"đi ngủ đi, lúi húi cái gì thế?"

hắn vươn tay xoa ót cậu vài cái, kéo vào lòng

"không có gì, em ngủ tiếp đi"

jimin đi ngủ tiếp


ngủ bằng niềm tin!

jimin đau eo quá, đau chân quá, đau lưng quá, cái gì cũng đau

mới nãy lúc tắm còn bình thường, lúc đi ngủ lại dở chứng??

đau quá không ngủ được, cậu nhấc người dậy, nhìn sang bên cạnh

jungkook hình như đã thiếp đi rồi

lông mi dài ghê. mũi cũng cao nữa. thêm cả cái nốt ruồi dưới môi...

trời ơi tỉnh táo lại đi park jimin! mày nghĩ cái gì vậy??

jimin vỗ bốp bốp hai cái lên mặt, đầu nghĩ lại về chuyện trong nhà tắm


jungkook lúc mặc đồ cho cậu, bỗng nhiên nói một câu

"chúng ta hẹn hò đi"

"....tại sao?" 

"xin lỗi, 4 năm trước là tôi sai"

"sai tội gì?" cậu nhướn mày

hắn bặm môi, cụp tai (?) uỷ khuất

"hiểu lầm em"

"gì nữa?"

"bỏ ra nước ngoài"

"gì nữa?"

"...giả vờ hẹn hò với yoongi hyung"


chuyện là thế này

năm cuối đại học, jungkook với jimin là một cặp nổi tiếng

học lực và ngoại hình đứng top trường nhưng gia cảnh hai người khác xa nhau. jungkook con chủ tịch ăn ngon mặc sướng, jimin con nhân viên quèn nợ chất đống nhà đông con. chính vì điều này nên tình cảm của hai người có đôi chút bị ảnh hưởng, dù vậy phụ huynh hai bên cũng không ý kiến gì, hoàn toàn là một mối tình đẹp

cho đến khi nhà jimin xảy ra chuyện

mẹ đột nhiên mắc bệnh nặng, qua đời. bố đi vay nặng lãi phải đi trốn nợ, để ba anh em một mình nuôi lớn bản thân, cậu cũng phải nghỉ học đi làm nuôi em, thỉnh thoảng còn bị lũ đòi nợ đánh đập, hoàn cảnh rất khổ sở

jungkook lúc đó không biết gì, cứ nghĩ người yêu đột ngột nghỉ học là muốn chia tay với mình, từ chối hơn trăm cuộc gọi của cậu, trước mặt cậu lại dám vác theo ông anh họ min yoongi đóng giả làm người yêu, cuối cùng hắn xách vali ra nước ngoài, cắt đứt liên lạc 

khỏi phải nói jimin tuyệt vọng đến cỡ nào

yoongi từ hôm bị đứa em mang ra làm bình phong cực kì bất mãn, thành ra ông chồng kim taehyung là bạn thân của jimin cũng bị vạ lây. taehyung nhìn người bạn nối khố vất vả vật lộn kiếm tiền lại bị người yêu phũ, vốn không muốn xen vào cũng phải gọi điện cho jungkook từ bên Mỹ chửi một tràng 2 tiếng, đến lúc hắn hiểu ra và biết sai thì cũng 4 năm trôi qua

jimin cũng biết là jungkook hiểu lầm cậu, nhưng có muốn giải thích thì giải thích bằng niềm tin, vì vậy bắt đầu tập quên đi hắn, chú tâm vào ổn định cuộc sống

thế nhưng từ bao giờ, jungkook đã đóng một vai trò quan trọng trong cuộc đời cậu. do thiếu tin tức tố quen thuộc của hắn, từ đó tạo ra sở thích đi gạ hôn người khác


"yên tâm, từ giờ tôi sẽ chỉ tin tưởng mình em thôi"

jungkook quyết tâm đấm tay lên trời

"không tin đâu"

jimin tỉnh bơ cài nốt cúc áo, đau lòng nhìn chiếc áo sơ mi đắt tiền bị nhăn nheo

"thật đó, sẽ không có chuyện như thế xảy ra lần nào nữa"

hắn hạ giọng, dịu dàng vòng tay ra sau lưng cậu ôm, ôn nhu hôn lên mái đầu

"được rồi, hẹn hò thì hẹn hò"


-----kết thúc suy nghĩ-----

jimin quay trở lại thực tại với cái eo đau nhức

hắn là người gây nên mà, sau cậu lại phải chịu đau chứ?

"jungkook, jung-"

chưa cần gọi đến lần thứ 2, jungkook mở bừng mắt

"sao thế?"

cậu không nói không rằng xoa eo, xoa chân, xoa vai, hắn hiểu ý ngay

"lại đây nào"

jimin chui vào lòng hắn, để hắn đấm bóp. kĩ năng của jungkook không tồi, rất thoải mái, cậu chẳng mấy chốc đã hết mỏi, dễ chịu chìm vào mộng

jungkook nhẹ nhàng đặt jimin về đúng tư thế, phấn khởi tung chăn đi ngủ, trước đó còn ngọt ngào chụt lên má cậu một cái, chúc một câu ngủ ngon, sau đó hoá bạch tuộc quấn chặt cậu lại

trái tim hắn đập liên hồi, không sao ngủ được...

mối tình đã nứt vỡ của cậu và hắn, một lần nữa được kết nối lại


_very end_

hế lô lại là Lười Nhân đây,

sau bao nhiêu lâu bỏ bê đi chơi thì mk cũng đã quay trở lại và chăm chỉ hơn xưa

đầu tiên xin chúc mừng sinh nhật lần thứ 26 của thiên thần Park Jimin ngày 13/10 ( ngày hôm nay ) 

chúc cho Jiminie đáng yêu mãi hạnh phúc, mạnh khoẻ và thành công nhé :33

thứ hai là chúc mừng fic thứ 3 "Rose coffee"  của Lười Nhân đã hoàn thành 

thật ra Rose coffee bản viết tay trong tập bản thảo giấy của mk nó kết thúc bằng một cái đám cưới cơ, nhưng mà chợt nghĩ nếu thế thì dông dài và cần thêm nhiều chap nữa nên mk đã sửa cái kết của nó thành việc đi ngủ =))

nhân tiện đây nói luôn, mk đang trong tiết toán đó :)) tại học online nên vừa học vừa đánh bản thảo đâu ai biết đâu ha?

cuối cùng, "Rose coffee" là một món quà dành tặng Jiminie. tác phẩm này có đôi chỗ rất lủng củng, văn phong học sinh tiểu học cùng nhiều khuyết điểm khác, nhưng đây đều là công sức và tâm huyết của mk, mong mọi người sẽ đón nhận và ủng hộ, cảm ơn nhiềuuu <33

Thứ 4, 13/10/2021

•lazy as a lazyman•





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro