Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là lần hiếm hoi Phác Trí Mân nhận được lịch trình về gameshow, hơn nữa chương trình trinh thám của gameshow thực tế này đang rất hot, rating so với các chương trình khác trong cùng thời gian đều là hạng nhất hạng nhì.

Cậu nghe nói tổ chương trình còn có một vị khách mời bí ẩn, là át chủ bài của tập này, cậu cũng từng tò mò là ai, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến lại là Điền Chính Quốc.

"Không phải anh đang chụp ảnh tạo hình sao?"

"Vừa chụp xong thì chạy qua đây luôn." Điền Chính Quốc nhìn ra sự bất ngờ của cậu, âm thanh nói chuyện càng dịu dàng hơn, "Đã mấy ngày không gặp rồi. Không nhớ anh sao?"

Ôi ôi cái giọng điệu làm nũng này. Àii tim cũng tan chảy luôn rồi.

"Hôm qua em còn nằm mơ thấy anh đó." Phác Trí Mân lặng lẽ nói với anh, "Bây giờ em có cảm giác giấc mơ đã trở thành sự thật."

"Anh cũng muốn mơ thấy em." Điền Chính Quốc đáng tiếc nói, "Có cách nào không em?"

"Anh lấy ảnh của em, ảnh chân dung hay ảnh nào đó cũng được, sau đó lúc đi ngủ đặt dưới gối của anh." Nghe xong lời này, Phác Trí Mân còn trịnh trọng truyền thụ kinh nghiệm cho anh, "Em đã làm như thế đó. Dù sao em cũng thường hay mơ thấy anh."

"Được." Điền Chính Quốc cười, gật đầu, "Anh học được rồi."

Rất nhanh bọn họ đã bị nhân viên công tác tách ra, từng người trang điểm thay quần áo, nhận được kịch bản thuộc về nhân vật của mình. Chương trình suy luận trinh thám này là kiểu chương trình nhập vai, mỗi người đều có kịch bản của riêng mình, trong sáu nhân vật có một người là hung thủ, chỉ có hung thủ mới có thể nói dối, quấy nhiễu tuyến thời gian hoặc phán đoán của người khác.

Điền Chính Quốc rút ra nhân vật của mình, anh là một sinh viên đại học, mặc áo thun đơn giản cùng với quần jeans, thoạt nhìn rất thoải mái. Phác Trí Mân rút ra nhân vật bác sĩ, cậu mặc áo blouse trắng, trên cổ còn treo một cái ống nghe bệnh, đeo kính viền vàng không độ hình tròn, rõ ràng là hình tượng ưu tú, thoạt nhìn lại có chút ngốc nghếch khó hiểu.

"Cái kính này giống Harry Potter ghê." Điền Chính Quốc đánh giá.

"Vậy ạ?" Phác Trí Mân đẩy kính lên, sững sờ nói, "Stylist nói nó rất hợp với khuôn mặt của em."

Chủ đề của tập này là lâu đài cổ kinh hoàng, trên thực tế cũng không quá đáng sợ, bối cảnh được quay ở trong nhà, tình tiết cụ thể là sáu du khách bị bão tuyết vây ở trong lâu đài cổ, sau đó đã xảy ra một vụ án giết người.

Ba thành viên cố định rất biết dẫn dắt tiết tấu, nhanh chóng đưa Điền Chính Quốc, Phác Trí Mân và một vị khách mời vào trong hoàn cảnh, bọn họ chia nhóm đi tìm kiếm bằng chứng, ba người một nhóm, đến các phòng tìm chứng cứ mà hung thủ để sót.

Điền Chính Quốc và Phác Trí Mân cùng một nhóm, trong nhóm còn có một thành viên cố định, hắn thích hành động một mình, hai người này liền thuận theo tự nhiên tạo thành cặp.

Cho dù đi tới đâu, Phác Trí Mân đều là cái đuôi nhỏ của Điền Chính Quốc, giúp anh tìm đạo cụ, chụp chứng cớ, hùng dũng oai phong đi theo sau mông anh.

Có Điền Chính Quốc ở đây, cậu căn bản không cần suy nghĩ, vô điều kiện nghe chỉ huy của bạn trai là được rồi.

Phân đoạn tìm kiếm chứng cứ đã trôi qua, mọi người tập hợp cùng nhau phân tích, suy luận, thành viên cố định chơi nhiều nên rất biết cách loại bỏ hiềm nghi, thứ tự nói chuyện của Điền Chính Quốc cũng rất rõ ràng, tuyến thời gian trơn tru, các thành viên khác rất dễ dàng nảy sinh cảm giác tín nhiệm với anh.

Phác Trí Mân càng là nhân tài kiệt xuất trong đó, toàn bộ quá trình đều tin tưởng Điền Chính Quốc, cho dù nửa sau chương trình tìm ra chứng cứ bất lợi đối với Điền Chính Quốc, cũng vẫn giữ nguyên sơ tâm, vô cùng kiên định tỏ ý muốn giúp anh lật ngược thế cờ.

Bởi vì vấn đề tự tin quá mức của Phác Trí Mân, hơn nữa cậu vẫn luôn dính lấy Điền Chính Quốc, nói không chừng đã tìm ra cái gì khác -- Tóm lại, vẫn đúng là phá rối phán đoán của các thành viên khác.

Cuối cùng bỏ phiếu kết thúc, công bố kết quả, nhìn nữ sinh bị nhốt trong lồng, hai thành viên cấp cao nhìn nhau thở dài, nói ra chân tướng, "Chắc chắn đúng là Điền Chính Quốc."

"Lúc đầu tôi đã đoán được rồi mà!" Thành viên lúc đầu đoán đúng nhưng cuối cùng lại bỏ phiếu chống ôm đầu gào thét.

"Không phải đâu, không phải Điền Chính Quốc." Phác Trí Mân nghiêm túc giải thích, "Anh ấy không phải là hung thủ."

Điền Chính Quốc xấu hổ, đứng ở phía sau cậu, kéo góc áo Phác Trí Mân thấp giọng nói, "...Anh là hung thủ."

"Im lặng đi, anh không phải."

Phác Trí Mân theo bản năng phản bác, đột ngột phản ứng lại, quay đầu nhìn anh với biểu cảm thế giới đã sụp đổ, "Cái gì cơ?! Anh, anh là hung thủ?"

Các thành viên vốn dĩ vẫn đang phẫn nộ vì bỏ phiếu thất bại, nhìn thấy một màn cực kỳ hài hước này, cũng không nhịn được phải bật cười.

"Anh cũng không biết tại sao em lại tin tưởng anh đến vậy..."

Điền Chính Quốc mở miệng cực kì chột dạ, nghĩ nếu như không phải đang quay chương trình, thì bây giờ anh phải hôn hôn ôm ôm dỗ dành người kia, "Anh có nhiều chứng cứ như vậy, hơn nữa em vẫn luôn đi theo anh, không phát hiện ra tuyến thời gian của anh không đúng sao."

"Không ạ."

Phác Trí Mân trợn tròn mắt, lẩm bẩm nói, "Anh, anh trông rất giống người tốt mà..."

"Xin lỗi em, là anh đã lừa em. Thực ra anh chính là hung thủ." Điền Chính Quốc nhận sai với cậu, nhập vai là một chuyện, lừa Phác Trí Mân lại là một chuyện khác.

Lời xin lỗi nghiêm túc này vừa nói ra khỏi miệng, các thành viên khác cũng không cảm thấy có gì không đúng, dù sao dáng vẻ của Phác Trí Mân thoạt nhìn rất thất vọng, rất cần sự an ủi.

"...Không sao đâu."

Ở chỗ ống kính không quay tới, thoáng thấy Điền Chính Quốc cố ý chu môi sang bên này, cho cậu một nụ hôn gió. Phác Trí Mân lập tức bị sắc đẹp của bạn trai hớp hồn, ngượng ngùng xua tay nói, "Lừa hay không lừa cái gì chứ, là do anh chơi giỏi."

#Tiểu Phác hôm nay, vẫn là Tiểu Phác không chút khí phách như cũ#

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro