Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu, cậu thật sự uống sao?" Kim Thạc Trân nhảy dựng lên, mở to hai mắt có chút ngạc nhiên.

"Sao cũng được." Điền Chính Quốc ngẩng đầu uống một ngụm bia, vẻ mặt bình tĩnh, "Không phải anh muốn uống sao."

"Được, chúng ta uống!"

Bị Điền Chính Quốc kích thích như vậy, Kim Thạc Trân lau mặt, hắn mở ba chai bia một cách oai phong lẫm liệt, vừa nói lời hung ác, "Hôm nay tôi sẽ uống cho đến chết!"

"..."

Mẫn Doãn Kỳ lắc đầu không còn gì để nói, trực tiếp đi ra ban công gọi điện cho Phác Trí Mân.

Hôm nay Phác Trí Mân có một hoạt động thương hiệu, không thể đến kịp tiệc đóng máy, vốn dĩ Điền Chính Quốc bảo cậu về thẳng nhà, cậu lại không yên tâm, sợ Điền Chính Quốc bị người ta chuốc say, công việc vừa kết thúc liền chạy tới Hoành Điếm. Lúc Mẫn Doãn Kỳ gọi điện tới, xe bảo mẫu của Phác Trí Mân vẫn đang trên đường cao tốc, đường đi còn khoảng mười mấy phút nữa.

"Vậy anh Doãn Kỳ, phiền anh chú ý anh ấy một chút trước, em đến ngay đây."

"Không vấn đề. Em nhớ chú ý an toàn."

"Vâng ạ."

Nghe được sự đảm bảo của Phác Trí Mân, Mẫn Doãn Kỳ yên tâm hơn nhiều, hắn cúp điện thoại, vừa đi ra từ ban công đã thoáng thấy Điền Chính Quốc liếc sang bên này một cái, hỏi có phải Phác Trí Mân hay không.

"Sao em biết?"

"Phí lời." Ngoại trừ em ấy còn có ai có thể quản được mình, Điền Chính Quốc nghĩ thầm, "Trí Mân tới đây sao?"

"Đang trên đường đi. Em uống vừa vừa thôi, cẩn thận dạ dày của em."

"Đã biết."

Điền Chính Quốc tùy ý gật đầu, lại chạm một chén nữa với Kim Thạc Trân. Trái với sự khắc chế của anh, bên phía Kim Thạc Trân đã đầy những lon rỗng.

"Còn bảo tôi tin tưởng anh ta, tôi tin cái móng heo ấy? Mẹ kiếp, tức chết tôi rồi."

Kim Thạc Trân cuộn mình ngồi trên sàn nhà dưới chân giường, ánh mắt hắn mờ mịt, uống hai ngụm lại không chịu nổi ồn ào nói, "Nếu Kim Thái Hanh ở đây thì tốt rồi, nghe nói cậu ấy rất biết cách kể chuyện cười, chúng ta vừa uống bia vừa nghe chuyện cười, quá sướng!"

Kim Thái Hanh đến thăm trường quay chưa được mấy ngày đã bị người đại diện bắt về chuẩn bị cho buổi concert, thế nên lúc này Kim Thạc Trân đề nghị gọi điện cho hắn.

"Gọi điện?" Điền Chính Quốc khó hiểu.

"Đúng, gọi video." Kim Thạc Trân trịnh trọng nói, "Để cậu ấy kể chuyện cười cho chúng ta!"

"..."

"Tôi nhớ mình đã lưu số điện thoại của cậu ấy mà, ừm, để tôi tìm xem."

Đang lúc Kim Thạc Trân vùi đầu lục lọi danh bạ, Phác Trí Mân gió bụi dặm trường chạy đến, lớp trang điểm trên mặt cậu vẫn chưa kịp tẩy, tuy là chỉ có một chút phấn mắt, kem nền và son môi.

Điền Chính Quốc giơ tay chào cậu, Phác Trí Mân nở nụ cười, đặt túi xách à điện thoại lên bàn bên cạnh, sau đó một mình đi vào phòng tắm rửa mặt.

"Đã bảo em đừng đến rồi mà, sáng mai anh về nhà rồi."

Lười quan tâm con sâu rượu Kim Thạc Trân đang nói cái gì, Điền Chính Quốc đứng dậy đi theo vào phòng tắm, tựa vào bên cạnh, nhìn Phác Trí Mân thành thạo lấy sữa rửa mặt ra, có chút đau lòng cậu phải bôn ba đi lại, "Em ăn tối chưa?"

"Vẫn chưa ăn, đói chết mất."

Bọt sữa rửa mặt ở trên mặt Phác Trí Mân, muốn nói chuyện cũng không mở miệng được, chỉ có thể ậm ờ trả lời anh.

"Giờ này phục vụ phòng không làm nữa rồi, anh gọi đồ ăn ngoài cho em." Điền Chính Quốc lấy điện thoại ra, mở app đặt đồ ăn hỏi cậu, "Có muốn ăn cái gì không?"

"Tôm hùm đất sốt cay."

"Tôm hùm?"

Rửa mặt sạch sẽ, Phác Trí Mân cười hì hì tiến lại gần hôn người ta một cái. Điền Chính Quốc cũng cúi đầu hôn lại, thuận tiện từ chối yêu cầu của cậu, "Không được, tối muộn rồi. Ăn đồ ăn dễ tiêu một chút."

"Tôm hùm đất rất dễ tiêu mà!"

Phác Trí Mân ôm cổ anh, cả người dán lên người anh, Điền Chính Quốc cũng tập mãi thành thói quen, đối với trường hợp làm nũng này tỏ ý khả năng miễn dịch rất mạnh.

"Quán mì này vẫn còn mở. Mì canh nóng được không?" Điền Chính Quốc hỏi cậu, "Thêm một quả trứng ốp la."

"Vâng." Phác Trí Mân rất nghe lời, "Ngày mai ăn tôm hùm đất được không..."

"Được." Điền Chính Quốc phê chuẩn, lúc đặt hàng còn cẩn thận ghi chú cho chủ tiệm không cho hành vào.

-tbc-

Tôm hùm đất sốt cay:

Mì canh nóng ft trứng ốp la:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro