1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là sinh thần lần thứ 30 của Jungkook, nhưng hắn không có nhiều kế hoạch về việc ăn mừng cho bản thân mình. Hoàng cung sáng rực, sẵn sàng nghênh đón những vị quý tộc đến tham gia yến tiệc, và điều này thường có nghĩa là Nhà vua và Vương phi sẽ thức đến tận khuya, họ sẽ uống rượu và khiêu vũ cùng nhau cho đến khi trăng treo cao hơn cả đỉnh đầu, cùng với Jungkook canh gác ở bên cạng. Hắn không bắt buộc phải làm vậy - Vua Seojoon và Vương phi Shinhye đã nhiều lần yêu cầu hắn thử nghỉ ngơi một ngày mà không quan tâm đến họ- nhưng Jungkook thích ở bên cạnh hai người bất cứ khi nào mà họ cần phải tiếp đãi những vị khách quý của mình. Không có gì quan trọng hơn nhiệm vụ bảo vệ cho cặp đôi cao quý nhất trong hoàng cung xa hoa lấp lánh này, dù có trong ngày sinh nhật ngắn ngủi của hắn đi chăng nữa.

"Hãy tận hưởng tối nay đi, Jungkookie. Ngươi đã làm việc rất chăm chỉ rồi." Shinhye nói với hắn lần nữa khi bà ra hiệu cho một nàng cung nữ di chuyển bình hoa nhân tạo có phần to lớn từ góc này sang góc khác của phòng ăn lần thứ bảy - Jungkook tiếp tục đếm. "Taehyung và Seokjin có thể thế chỗ của ngươi. Hãy vui vẻ và thư giãn-" Bà dừng lại để suy nghĩ. "—bất cứ điều gì, làm bất cứ điều gì mà bản thân ngươi mong muốn."

Tuy vậy, Jungkook vẫn cứ khăng khăng đòi thực thi nhiệm vụ cho tối nay, và Vương phi chỉ có thể tròn mắt nhìn, rồi cuối cùng bà cũng phải nhượng bộ.

"Oh! Suýt chút nữa thì ta quên mất!" Bà quay sang nhìn hắn với một cái nhướn mày và một nụ cười tự mãn. Jungkook bắt gặp nàng cung nữ đang thở phào nhẹ nhõm khi Shinhye cuối cùng cũng bị phân tâm. "Khách mời của chúng ta vào tối nay sẽ mang theo toàn bộ các phi tần Omega của hắn. Ngươi có muốn ta gửi một đôi đến đến phòng của ngươi sau bữa tối không? Đây có thể xem là một món quà sinh nhật nho nhỏ dành cho ngươi."

Jungkook cảm thấy mặt mình nóng bừng lên vì xấu hổ. Hắn có thể là một trong những người cận vệ chính – và là người được yêu thích nhất mà ai cũng công nhận và không thể chối cãi của Vương phi — nhưng hắn vẫn là một thường dân thấp kém. Jungkook nghi ngờ rằng vị quý tộc kia sẽ không có cảm giác háo hức khi phải chia sẻ các thê thiếp của mình với một người như hắn.

May mắn thay cho người đàn ông đó, Jungkook sẽ không bao giờ chấp nhận lời đề nghị như vậy. Hắn đã được nuôi dưỡng trong sự khiêm tốn và tôn trọng để hiểu rằng không một ai nên bị đối xử như thể họ là một vật sở hữu, một thứ gì đó được 'ban tặng', dù có là vợ lẽ, hay là Omega hay không. Hắn lịch sự từ chối, mặc dù, đánh giá qua ánh mắt của Shinhye, bà sẽ không chấp nhận lời từ chối của hắn một cách dễ dàng như vậy.

Các phi tần trong lời nói của Vương phi là chín Omega xinh đẹp gồm năm Omega nữ và bốn Omega nam. Mùi hương ngọt ngào của họ tràn ngập khắp không khí ngay khi họ chỉ vừa bước vào cung điện theo chân nhà quý tộc xui xẻo kia.

Nhà vua và Vương phi đang ngồi trên ngai vàng giữa chính điện, trong khi Jungkook đứng ở một bên. Hắn quan sát từng người bước chân vào căn phòng như một chú diều hâu. Khi làm điều đó, bản năng Alpha của hắn không thể không chú ý đến vẻ đẹp của các phi tần. Họ có những đường nét mềm mại và luôn giữ nụ cười thanh lịch trên môi, trong khi cơ thể uyển chuyển của họ được vận những loại vải vóc sang trọng như một thứ đồ làm bật lên nét đẹp uyển chuyển ấy.

"Tất cả các Omega của thần đều thuộc về bệ hạ, họ sẽ phục vụ bệ hạ vào tối nay." Nhà quý tộc nói với Seojoon vào một lúc nào đó, tiếp đến màn cúi chào và giới thiệu của các phi tần. Giọng điệu và cách dùng từ của gã quý tộc ấy khiến Jungkook khó chịu đến tận cùng, nhưng hắn vẫn đảm bảo không để điều đó lộ ra trên khuôn mặt hay mùi hương của mình.

Các Omega trông có vẻ hãnh diện trước viễn cảnh được qua đêm với Nhà vua, nhưng Jungkook nghi ngờ liệu họ có thật sự thấy hào hứng như những gì họ đang thể hiện hay không. Seojoon là một tên Alpha vô cùng đáng sợ, và những câu chuyện về cách gã đối xử thô bạo với các Omega, ngoại trừ vợ mình, đã lan truyền đi rất xa ở khắp đất nước của họ.

Jungkook cảm thấy tội nghiệp cho các phi tần, nhưng hắn không ngạc nhiên chút nào về việc nhà quý tộc dễ dàng dâng hiến họ lên cho Nhà vua cao quý. Theo Vương phi, vị khách của họ đến từ một gia đình vô cùng giàu có (bằng một cách không mấy trong sáng) và rất được kính trọng. Jungkook đã nhìn thấy ​​nhiều người đàn ông như vậy bước qua cánh cửa của cung điện này trong nhiều năm, dâng sơn hào hải vị, đồ trang sức và Omega cho Nhà vua và Vương phi để đổi lấy sự công nhận và quyền lực. Hắn đã chứng kiến ​​vô số cảnh tượng vô nhân đạo, méo mó này gần chục năm nay. Jungkook cũng biết rằng bản thân hắn hoặc bất kỳ ai khác cũng không thể làm được gì nhiều về điều đó. Hắn không thể phá bỏ điều này, càng không thể nhúng tay để can thiệp vào nó.

Vài phút sau, cánh cửa nặng nề lại mở ra một lần nữa, và hai người hầu bước vào với một chàng trai trẻ theo sát phía sau. Cậu mặc một chiếc hanbok màu xanh, mái tóc dài mềm mượt xõa xuống hai bên vai - một Omega mang theo hương hoa dịu nhẹ, ngay lập tức xâm chiếm các giác quan của Jungkook. Ánh mắt của họ chạm nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi bất chấp khoảng cách đáng kể bởi sự ngăn cách qua những người khác giữa họ.

"Con đây rồi!" Nhà quý tộc bước tới chỗ chàng trai trẻ và nắm lấy cổ tay cậu trước khi kéo cậu đứng trước cặp đôi hoàng thất. "Xin phép cho thần được giới thiệu, con trai của thần. Trân quý, xinh đẹp của thần - Jimin."

Chàng trai có tên Jimin khuỵu gối và cúi đầu hành lễ, khi Hoàng hậu thủ thỉ khen cậu có diện mạo thật ưa nhìn. Jungkook cũng đồng ý với điều trên. Jimin có khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi má hồng hào và đôi môi căng mọng nhất mà hắn từng nhìn thấy.

"Jimin là đứa con út của thần, cũng là người con mà thần yêu thương nhất. Nó sẽ sớm từ một Omega tuyệt vời thành một Alpha đáng kính," nhà quý tộc nói thêm. Mắt Jimin dán chặt vào lòng gã, trong khi khóe môi nhếch lên một nụ cười bẽn lẽn. "Và sẽ mang lại nhiều danh tiếng hơn nữa cho gia đình của thần khi thần gả thằng bé đi."

"Oh, ta e rằng ngươi sẽ đối mặt với bất kỳ thử thách nào ở phía trước, Quý tộc Park," Shinhye nói, trước khi quay sang nhìn chồng. "Cậu ấy có mùi hoa mẫu đơn."

Nhà vua ậm ừ. "Đó là một mùi hương hiếm, phải không?"

Mũi của Jungkook không đủ nhạy bén để miêu tả mùi hương pheromone với độ chính xác cao. Tuy nhiên, bây giờ khi Vương phi đề cập đến nó, trên thực tế, hắn lại nhớ đến những bụi hoa màu hồng tươi tốt mọc trong khu vườn của hoàng cung. Jungkook luôn thích ngồi cạnh chúng, bởi mùi hương của chúng vừa ngọt ngào vừa êm dịu.

Hắn luôn nghĩ rằng thật không công bằng khi hầu hết các Omega thường có mùi hương rất dễ chịu, trong khi bản thân Jungkook lại có mùi mùn cưa. Đồng thời, hắn không dám phàn nàn về việc trở thành một Alpha—không phải khi tương lai của Jimin đang được thảo luận như thể cậu ấy không có mặt ở đây vậy.

"Nàng biết không, ta có thể nghĩ đến một vài người còn độc thân trong gia đình chúng ta đủ điều kiện đấy," Seojoon cười khúc khích khi nhìn giữa Shinhye và nhà quý tộc, "Tất cả chúng sẽ rất vui khi kết hôn với một Omega xuất thân từ một gia đình danh giá như ngươi. Một người trẻ trung và ưa nhìn nữa."

Jungkook đã gặp một số anh em họ và cháu trai của Seojoon. Hình ảnh Jimin được ghép đôi với bất kỳ ai trong số họ kích thích một thứ gì đó giống như sự cáu kính bên trong hắn. Mà Jungkook chỉ đơn giản cho rằng hắn thấy toàn bộ thử thách đều không công bằng với chàng trai nhỏ bé tội nghiệp kia. Jimin cúi đầu, khẽ lầm bầm một từ 'cảm ơn'. Mặt khác, cha cậu dường như không thể kìm chế được sự kích động của mình. Ông ta thở hổn hển và cúi đầu cảm tạ liên tục, điều đó có thể hiểu được. Việc gả con trai mình cho một người họ hàng xa của Nhà vua sẽ nâng địa vị của ông ta lên một cấp bậc mới.

"Xin bệ hạ đừng quên nói với họ rằng thằng bé vẫn còn trong trắng như một núi tuyết, chưa ai chạm vào thằng bé cả." nhà quý tộc nói thêm với vẻ nhiệt tình, khiến Jimin cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn lão ta với một cái cau mày và khuôn mặt càng trở nên đỏ bừng. "Oh, đừng có ngại! Chồng tương lai của con cần phải biết con không phải là một đứa trẻ Omega hư hỏng."

Seojoon cười lớn. "Ta chắc chắn sẽ đề cập đến nó."

Jimin tiếp tục cúi đầu xuống và ánh mắt của họ lại bất ngờ chạm nhau. Jungkook thường sẽ là người đầu tiên cắt đứt mọi giao tiếp bằng ánh mắt với khách vì sợ bản thân sẽ tỏ ra thiếu tôn trọng, nhưng lần này hắn vẫn giữ lấy nó, cho đến khi Omega đảo mắt trở lại sàn. Sau đó, Jungkook cũng nhìn thẳng về phía trước, chôn chân tại chỗ với vẻ mặt nghiêm nghị, khi hắn cảm nhận được một đôi mắt khác đang nhìn về phía mình nhưng hắn từ chối nhìn vào người đó.

"Thần thiếp nghĩ rằng bản thân đã tìm ra một vài Alpha xứng đáng rồi," Shinhye nói, một nụ cười tự mãn rõ ràng trong giọng nói của bà.

Những tiếng cười và rượu chảy tự do giữa Nhà vua, Vương phi và Nhà quý tộc. Không ai trong số các Omega, kể cả Jimin, uống rượu hay trò chuyện nhiều, mặc dù không thiếu sự tiếp xúc thân thể giữa cặp đôi hoàng gia và các phi tần. Nó làm Jungkook cảm thấy lo lắng cho đến khi sau vài giờ, hắn ít nhiều tin rằng họ không có ý định làm hại gì. Bên cạnh đó, Jungkook thấy mình để tâm Jimin một cách bất thường khi suốt cả buổi tối, hắn thường hay liếc trộm cậu. Nó dẫn đến nhiều giao tiếp bằng mắt hơn giữa hai người, vì Jimin có thể cảm nhận được ánh mắt của Jungkook dành cho mình. Nó khiến Jungkook cảm thấy hơi tội lỗi, mặc dù bản thân không có ý định xấu đằng sau nó - hắn tự nhủ. Như nhà vua đã nói, Jimin thực sự rất ưa nhìn.

Tại một thời điểm nào đó, nhà quý tộc bảo Jimin nhảy múa, và cậu ấy đã làm theo. Jungkook mong đợi cậu sẽ thể hiện thật tốt—những Omega xuất thân từ các gia đình quyền quý thường tập luyện một số loại hình nghệ thuật, có thể là nhảy múa, hội họa hoặc chơi nhạc cụ—nhưng Jimin không chỉ 'tốt'. Cơ thể cậu chuyển động như thể cậu là một phần của âm nhạc, và Jungkook chưa bao giờ bị thôi miên nhiều đến thế. Hắn có thể không phải là một chuyên gia theo bất kỳ tiêu chuẩn thông thường nào, nhưng hắn đã chứng kiến ​​hàng trăm vũ công chuyên nghiệp biểu diễn tại cung điện này, từ năm này sang năm khác, không ai đẹp hơn Omega trước mặt hắn đây cả.

"Cậu đang tỏa mùi ra khắp nơi đấy," một giọng nói phá vỡ sự tập trung của hắn, và Jungkook ngạc nhiên khi thấy Seojoon đang đứng cạnh hắn, nhìn Jimin với một nụ cười thoải mái. Jungkook không phải là người dễ bị giật mình, hắn đã được huấn luyện để phát hiện những chuyển động dù là nhỏ nhất trong môi trường xung quanh—có lẽ ảnh hưởng từ Jimin đối với hắn đáng lo ngại hơn là những gì hắn tưởng.

"Bệ hạ," Jungkook quay sang đối mặt với Seojoon và cúi chào. Khi những lời nói của nhà vua vạch trần tâm tư của hắn, mặt hắn đột nhiên nóng hơn. "Thần-thần xin lỗi."

Đôi mắt Jungkook vô thức lướt qua vai Seojoon để phát hiện ra nhà quý tộc, xấu hổ vì gã đã công khai thể hiện sự quan tâm đến con trai mình. Hắn thấy người đàn ông gần như xoay cổ, nhìn họ với vẻ nghi ngờ.

"Oh, không cần đâu!" Seojoon quàng một tay qua vai Jungkook và xoay hắn đối mặt với khu vực mà Jimin đang nhảy múa một lần nữa. "Cậu ấy rất ấn tượng, không phải sao? Chuyển động nhẹ nhàng trên đôi chân của mình, thật yêu kiều. Một Omega hoàn hảo. Ngươi thấy ta nói đúng không, Jungkook-ah?"

Jungkook nuốt nước bọt, dõi theo từng đường cong cơ thể của Jimin khi cậu nhẹ nhàng tiếp đất bằng đầu ngón chân sau một điệu nhảy duyên dáng.

"Vâng, thưa bệ hạ. Rất tuyệt vời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro