36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

em muốn về nhà-

được,mình về nhà-

jungkook đưa cô ra xe rồi phóng thẳng về nhà.

------------------------

vào trong anh liền bế cô lên thẳng phòng.

jungkook em đi được mà-cô đập vào vai anh lí nhí nói.

nằm yên-

cô cũng không ngọ ngậy nữa rúc vào lòng anh....jungkook lạ lạ sao ấy, bình thường anh sẽ không mắng cô như vậy đâu...

đặt xuống giường anh lấy quần áo vào trong tắm....chẳng nói cô lời nào, chaeyoung nghĩ hay anh ấy giận mình...cô cũng không muốn nghĩ, hiện giờ đang rất mệt, jungkook chắc chắn sẽ nói...

thế là cô nằm xuống, trùm chăn kín đầu ngủ luôn.

jungkook đi ra thấy vậy liền tới, lật chăn ra rồi nằm xuống bên cạnh ôm cô vào lòng rúc vào hõm cổ cô mà dụi:

anh xin lỗi, xin lỗi bảo bối nhiều lắm....-

cô vẫn chưa ngủ, thấy anh nói vậy liền quay người lại.

jungkook....anh sao thế-cô lấy hai tay áp vào mặt anh, thấy mắt anh...đỏ, anh khóc sao.

anh sao thế, nói em biết....jungkook-cô lại càng lo lắng hơn hỏi.

chaeyoung, anh....anh-jungkook úp mặt vào ngực cô.

có chuyện gì....nói em nghe-

con, con của chúng ta-nói đến đây anh nghẹn lại.

con...con nào-cô ngạc nhiên ngồi phắt dậy.

sợ cô kích động anh vội vàng ôm cô vào lòng.

nghe anh nói...chúng ta có con được 2 tuần rồi nhưng....nó mất rồi-anh cúi đầu hôn lên tóc cô.

sao....sao, con....-cô hốt hoảng ngước đầu lên nhìn anh.

đúng vậy, nó mất khi em bị thương-anh ôm càng chặt cô hơn.

cô nghe mà như có quả bom nổ trong đầu vậy, trong bụng cô có 1 đứa bé, là con của cô vs anh....thậm chí cả hai còn chưa biết đến sự hiện diện của sinh linh bé bỏng này mà đã rời bỏ cô đi rồi....

cô rúc vào ngực anh, không nói gì.....khóc, cô cảm thấy  mình thật tồi tệ, đến con còn không bảo vệ được...

là tại em...em không cứu được con, không bảo vệ được nó....tại em...jungkook à, em..-cô khóc nấc lên,nắm chặt áo anh.

không..là tại anh, em đừng như vậy....con nó chưa muốn gặp chúng ta...không có đứa này sẽ có đứa khác....được chứ...nghe anh...không khóc, anh xót-jungkook cúi xuống hôn lên mắt cô, gạt đi những giọt nước mắt của cô...đó là thứ anh sợ nhất.

cô hôn lên môi anh, nói:

em xin lỗi, em đã làm anh lo lắng-

chaeyoung...em không được như vậy, bây giờ ngủ đi, anh đến bang giải quyết chút chuyện...được chứ-

em muốn đi với anh, em không muốn ngủ-cô sợ khi không có anh ở đây, cô lại nhớ đến con nữa, lại tự dằn vặt bản thân và không muốn rời xa chút nào.

được, nhưng bảo bối có đau ở đâu không-

không có....em ổn-

vậy ngồi yên, anh thay quần áo cho -anh đến tủ lấy chiếc váy.

ngồi cởi cái áo ngủ ra, anh lại không nhịn được mà cúi xuống hôn lấy cổ trắng nõn nà của cô, tay chẳng yên phận mà sờ mó nghịch ngợm.

cô cũng nhạy cảm mà rên lên:

ưm...jungkook-

anh rời cổ ra tiến lên trên mà ngậm môi cô, anh đưa lưỡi vào trong mút mát, nó rất nhẹ nhàng và nhanh chóng vì anh sợ cô ở không mà lạnh.

anh lấy chiếc váy mặc vào rồi trêu:

thật muốn ở nhà mà cùng em tạo bảo bảo....anh chẳng muốn đi nữa rồi.

cô nghe vậy liền đánh vào ngực anh:

ra mà kiếm mấy em chân dài ngoài kia.....-

nhưng anh thích mấy cô chân ngắn, và lép như em cơ...- anh cởi chiếc quần ra rồi  tiện tay bóp vài cái ở mông.

biến thái...đúng là đồ hư hỏng-

anh chỉ hư hỏng, biến thái với em thôi-

hứ...đi thôi....-

được. anh bế-

anh với cô xuống nhà, mẹ anh cũng chưa có về chắc qua nhà mẹ kim rồi.

anh mở cửa xe cho cô rồi ngồi vào trong, vừa lái xe vừa nắm tay cô.

đoạn đường cô chỉ nhìn ra ngoài, lại nhớ tới đứa bé rồi, lúc sana đập vào người cô, cô có cảm giác wor bụng có gì đó....sáng nay anh còn bảo tới bệnh viện kiểm tra vậy mà sắp biết được sự hiện diện của con lại không kịp nữa rồi..nghĩ vậy nước mắt lại rơi....cô sợ anh biết nên vội vàng lau nước mắt.

anh biết cô khóc, có người mẹ nào mất con mà lại không đau cơ chứ, nhìn cô khóc mà anh càng đau lòng...

tay lại nắm chặt tay cô hơn....như thể rời ra cô sẽ bỏ anh đi.

đến nơi, anh dắt cô đi vào trong, đàn em ở đó cúi chào anh

đi vào trong phòng của anh,thấy jimin cùng anh chanyeol  đang ở đó.

thấy cô jimin liền bước đến hỏi han:

chaeyoung em không sao chứ, em còn mệt không, sao đã ra viện rồi-

em không sao, làm mọi người lo lắng rồi-cô cười trấn an mọi người.

lisa nó đang ở nhà đó, rất lo cho em, lát có muốn đến gặp nó không-chanyeol lên tiếng.

vâng, lát em qua-

bảo bối ngồi đây chờ anh, anh xuống dưới có chút việc , anh lên ngay-

vâng-trước khi đi , anh còn hôn lên trán cô rồi mới rời đi cùng hai người kia.

cô ngồi xuống quan sát xung quanh, nó rất giống với phòng làm việc của anh, rộng rãi và có nhiều súng.

..............

anh đi xuống phòng giam nơi sana đang ở đó, yoongi cũng đang ở đó.

đưa cô ta ra ngoài quỳ xuống, trước mặt.

jungkook bước đến, nâng mặt cô ta lên....:

cô muốn chết theo kiểu nào...hừ... súng, thuốc, hay tra tấn...hửm-anh bóp mạnh cằm cô ta gằn giọng lên.

jungkook, cô ta có gì mà....anh...phải làm như vậy....cô ta....đáng..đáng bị như vậy-

vậy sao...vậy tôi nghĩ cô còn xứng đáng được hơn như vậy-nói rồi bảo yoongi ra hiệu cho bọn đàn em....lần đầu tiên anh ra tay với một người phụ nữ...nhưng một khi đã động tới bảo bối của anh thì xác định.

cô ta được lôi vào một căn phòng khác, 4 5 thằng cũng đi vào sau.

chanyeol với jimin đến đồn cảnh sát trước, anh lên phòng với cô, mở cửa ra thì thấy cô đang đứng ở ban công, jungkook bước đến ôm cô từ đằng sau:

muốn đến gặp lisa không-

ừm....có chứ....chắc nó lo cho em lắm-

được, nhưng giờ cùng anh đến đây đã-

đi đâu-

đồn cảnh sát-

à....mình đi...em muốn gặp mẹ nữa-

tối ăn xong, anh trở đi-

dạ-

ra ngoài cô nghe thấy tiếng hét của ai đó....rất quen, là sana:

anh làm gì với cô ấy vậy...-

em đừng bận tâm-anh nghe thấy nhắc đến cô ta lại nổi máu điên.

nhưng...cô ấy cũng...-

động vào em cũng như động vào anh-

cô cũng không nói thêm gì, không phải cái gì anh ấy cũng nghe.

đến nơi, anh thấy ba cô và ba anh đang ngồi nói chuyện với mấy ông cảnh sát, còn jimin và chanyeol hình như đã đến công ty.

ba-cô đến chào hai người.

con gái, sao lại tới đây-ba cô lo lắng hỏi-

con không sao,mẹ đâu ba-

mẹ con đang ở nhà mẹ kim đó, lát ta cùng tới-

vâng-

jungkook cũng chào hỏi xong rồi kéo cô đi vào trong, ở phòng giam mẹ con tzuyu và lão yang ở phòng khác nhau, đi tới chỗ lão yang trước:

chủ tịch yang....à không phải...tù nhân news , cảm giác trong này thế nào-

 ông ta gầm lên, lao tới nhưng tất nhiên không được, lao tới làm cô giật mình....anh thấy vậy liền ôm cô vào lòng.

mày....chính mày làm tao ra như vậy....chờ đó..tao còn khiến mày đau khổ hơn vạn lần-

được. tôi chờ đến ngày đó-

nói rồi đi đến trước phòng của tzuyu:

anh jungkook....anh..anh đến cứu em đúng không.....mau...mau bảo bọn họ thả em ra đi...-cô ta bò lồm cồm đến cửa sắt, thò tay ra túm lấy chân của anh.

hừ...cứ hưởng thụ đi-

anh....đừng đi...park chaeyoung tôi sẽ giết cô....chờ đó-cô ta như điên lên, gào lên..

cô cũng không quan tâm, jungkook quay lại lườm như cảnh cáo vậy.

bà ta đang được thẩm vấn, và 3 ngày sau tất cả sẽ ra tòa.

cô với anh ra ngoài thì đúng lúc 2 người ba cũng xong việc, cùng về biệt thự.

trên đường đi, cô gọi lisa tới luôn.

đến cổng để cô xuống:

ở nhà thôi, không được đi đâu hết...anh đến công ty...chiều sẽ về đón em, nhớ chưa.

vâng....anh đi nhanh nhé-

ừ..về anh sẽ đưa bảo bối đi đến một nơi, chịu không-

dạ-

vào nhà đi-

anh vào xe nhìn cô vào nhà mới đi đến công ty.

vào phòng làm việc, wendy tới đưa hồ sơ cho anh rồi bảo:

anh jungkook, 2 ngày nữa anh có chuyến công tác ở bên mỹ, một số giấy tờ vẫn còn bên đó-

ừ...tôi sẽ sắp xếp-

vâng..em xin phép-

hazzz mấy hôm nữa anh còn có dự định đưa cô đi chơi mà lại phải đi công tác....thật là.

cố gắng, nốt dự án này rồi bù cho cô vậy.

còn cô ở nhà thì 3 bà mẹ giữ như bảo vật, bắt ngồi yên rồi ăn ống tẩm bổ, lisa thì ôm cô không rời, chaeyoung cũng bất lực.

mọi người ngồi đó nói chuyện chẳng mấy mà đã 5 giờ chiều nên tất cả đều xuống bếp.

cô cùng lisa cũng chẳng giúp được gì nên ngồi đó chơi thôi.

lúc sau jungkook cũng về tới cùng yoongi, chanyeol và wendy.




hê lô các tình yêu....đến bây giờ mình mới ra được tập mới đây....2 hôm xem bangbang con và hôm sau viết thì wattpat nó bị chập hay sao á, không viết được....so ri mọi người nhiều cực....đọc vv nhé...mai tớ sẽ viết tiếp...học quá trời luôn...^~^

yêu:333



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro