Nhà là nơi có em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nơi được gọi là nhà là nơi mỗi khi đi làm về anh được một bé nhỏ xà vào lòng, được nhìn thấy nụ cười của em sau một ngày làm việc mệt mỏi, được bên cạnh em từng phút từng giây trân quý. Nói chính xác nhà là nơi có em

"Taehyungie chú về rồi nè em ơi" anh cất giọng kêu em như mọi lần nhưng nhận lại chỉ là một khoảng không tĩnh lặng, anh quên mất, em nhỏ đã theo ba mẹ về Kim Gia rồi

Cứ ngỡ em chọn ở đây ai ngờ em nhớ ba mẹ quá nên về bên đó rồi

"Thật là, không biết chừng nào em mới về lại đây nữa, tôi nhớ em chết mất em ơi" lại một ngày không em, mọi việc đều phải làm một mình, thật tẻ nhạt

19h30p tại Kim Gia

"Bé gấu của mẹ xuống ăn cơm nào"

"Dạ gấu rõ rồi thưa mẹe" em bước xuống với bộ đồ thun thoải mái đi đến ôm mẹ

"Thằng nhỏ này"

"Con mời ba, mời mẹ ăn cơm"

"Taehyung" đang ăn thì ba gọi em như có chuyện muốn nói

"Dạ ba"

"Con để Jungkook ở bên đó một mình à?" nghe như ba đang chất vấn em là sao để chàng rể của ba ở nhà một mình rồi chạy về nhà ba mẹ đẻ vậy không biết

"Chứ con đâu có vác chú về bên nhà mình được đâu ba"

Nghe em trả lời ông đỡ trán bất lực

"Vậy nếu lần này ba mẹ dẫn con qua Pháp con có theo ba mẹ không?"

"Dạ con.." em ngập ngừng đôi lúc, nửa em muốn ở lại với anh nửa em muốn theo ba mẹ vì em không muốn xa ba mẹ nữa đâu

"Thôi con ăn cơm đi"

"Dạ"

_________&__________

"Taehyungie"

"Dạ chú"

"Em có chuyện gì muốn nói với chú hửm?"

"Dạ không có"

"Mặt của em buồn hiu vậy rồi kìa"

"Chú ơi"

"Chú nghe nè em nhỏ"

"Nếu em sang Pháp cùng ba mẹ thì sao ạ"

Anh thoáng sững người, em nói em sẽ cùng ba mẹ sang Pháp sao? Vậy nghĩa là nhà của anh sẽ không còn hình bóng của em sao? Nhưng đã rất lâu rồi, em giờ cũng đã trưởng thành, xa ba mẹ lâu như vậy anh biết em đã nhớ ba mẹ đến nhường nào, cũng như anh thôi nhà của anh là nơi có em thì nhà của em là nơi có ba mẹ, vì sao không có anh ư? Vì anh nghĩ mình chưa đủ quan trọng với bé nhỏ.

"Vậy thì em nhỏ cứ đi thôi, chú nghĩ em cũng muốn theo ba mẹ vì em đã xa ba mẹ lâu thế rồi mà, đừng lo cho chú, cứ làm những điều em muốn, chú sẽ là hậu phương cho em"

"Chú ơi" em bật khóc khi nghe những lời nói ấm áp ấy qua màn hình điện thoại, sao chú không níu kéo em lại, em sẽ bên chú mà, bên bờ vai vững chãi ấy mà

"Taehyungie ngoan, không khóc em nhé, mắt đỏ hết cả rồi"

"Chú.. hức.. hức"

"Được rồi, được rồi Taehyung của chú đi ngủ thôi em, trễ rồi..mai em còn đi học nữa đúng không nào"

"Hức..h..dạ"

"Em nhỏ ngủ ngoan"

"Chú ngủ ngon"

"Chú yêu em" đương nhiên câu này anh nói là sau khi đã tắt điện thoại.

Vì sao? Chỉ cần ích kỷ một lần, chỉ cần níu kéo em bên cạnh một chút thì anh sẽ có được em, vì sao luôn nghĩ cho em như vậy mà không nghĩ đến mình nếu xa em thì sẽ như thế nào?

Sau khi tắt điện thoại em và anh cũng chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ thiếu đi hơi ấm của nhau

"Taehyung..Taehyung đừng xa chú mà em...KIM TAEHYUNG" anh giật mình tỉnh dậy hoảng hốt nhìn xung quanh tìm kiếm điện thoại của mình lấy ảnh em ra để ngắm nhìn, anh định gọi cho em đấy nhưng bây giờ chỉ mới 3h sáng. Ác mộng đó của anh sẽ không thành hiện thực đúng không?

Một ngày đi làm của anh biết bao nhiêu mệt mỏi, biết bao nhiêu áp lực với hàng tá giấy tờ cần giải quyết để rồi đến khi lúc về nhà lại chẳng thấy hình bóng của em nhỏ đâu, nó khiến anh cảm giác đây chỉ là nơi để sinh hoạt chứ không phải là nhà, nhà phải là nơi có hơi ấm của em.

Dừng xe trước cổng anh không muốn lái xe vào nhà nữa mà anh đánh thẳng qua Kim Gia để gặp em, nhớ lắm rồi, muốn cho em có thời gian bên ba mẹ mà giờ nhớ em quá biết làm sao được

"Jungkook đến chơi à em" ba Kim ngồi trước sân để nhâm nhi tách trà chiều thì thấy một chiếc xe đen bóng loáng chạy vào sân nhà mình, đến khi hình bóng đó bước xuống xe thì ông cũng cất giọng lên tiếng hỏi han

"Dạ em chào anh, Taehyung có nhà không anh"

"Nó vừa đi học về, chắc đang tắm, thôi vô nhà hai anh em mình nói chuyện"

"Dạ"

"Mẹ gấu ơi, Jungkook đến chơi nè em" nghe thấy tiếng ông Kim gọi bà cũng rửa tay dừng lại việc nấu ăn ra chào hỏi đứa em

"Jungkook đến à, ở lại ăn tối luôn nha em"

"Dạ vậy làm phiền nhà anh chị hôm nay rồi" nói xong anh đi vào phụ mẹ Kim nấu ăn

"Xong rồi, cảm ơn em đã phụ nha Jungkook"

"Dạ không có gì mà chị, em chỉ phụ mấy việc nhẹ thôi mà"

"Taehyung nó xuống kìa, em trốn đi Jungkook"

"Hả? Sao vậy chị"

"Trốn vô góc khuất lẹ đi em"

"A..dạ" anh không hiểu nhưng vẫn làm theo lời mẹ Kim

"Taehyung thưa ba vô ăn cơm nè con"

"Dạaa" tiếng dạ ngọt ngào làm trái tim anh liêu xiêu hết cả lên

"Thưa ba vô ăn cơm ạ"

"Ừm, mà Jung.." ông chưa kịp nói hết lời thì bà Kim đã ra dấu im lặng đừng nhắc đến Jungkook.

"À ừm"

"Ba mẹ làm gì mà nói rồi lại thôi dạ"

"Có gì đâu, con ăn cơm đi"

Bà ngoắc ngoắc tay kêu Jungkook ra sau lưng em đứng

"Con mời ba, mời mẹ ăn cơm"

"Con mời thiếu kìa Taehyung"

"Dạ?"

"Còn chú sao em không mời?" Em giật mình quay ra sau lưng khi nghe được tiếng nói quen thuộc. Em nhào vào lòng chú gọn hơ, em cũng nhớ chú lắm rồi

"Sao chú qua mà không nói cho em biết" coi em bé hờn trách anh kìa, đáng yêu quá đi

"Vậy mới làm cho Taehyung bất ngờ nè" muốn hôn em lắm rồi mà còn nhị vị phụ huynh ở đây nên anh không dám quá phận

"Được rồi, hai đứa ngồi vào bàn ăn cơm đi" suốt bữa ăn cứ em một miếng thì anh một miếng, quan tâm gì tới hai thân già này đâu

"Jungkook ở lại đây một hôm đi em, dù gì cũng trễ rồi"

"Đúng đó chú"

"Dạ vậy lại mạn phép phiền nhà mình tiếp rồi ạ" đó là cuộc thoại sau khi Jungkook anh phụ em nhỏ rửa chén xong, em nhỏ vậy mà giỏi lắm đó nha, làm chồng nhỏ của anh được rồi

"Vậy ai về phòng nấy đi nha, ngủ ngon nha hai đứa"

"Dạ anh chị ngủ ngon"

"Ba mẹ ngủ ngon"

Em và anh nhìn nhau...

"Gì dạ? Sao chú nhìn chằm chằm em dạ? hoi ngại lắm á nha, em lên phòng trước đây" em lấy hai tay che mặt rồi nhanh chân chạy lên phòng, anh nghe em nói thì cười bất lực rồi chạy lên theo em

"Taehyung àa" khóa của phòng lại anh tiến từ từ đến chỗ em, cặp chân trắng ngần đó mà gác lên vai anh thì tuyệt

"Chú"

"Chú nghe" ôm em ngồi lên đùi mình, gục mặt vào hõm cổ em hít hà mùi hương anh nhung nhớ sau một ngày dài

"Chú đi tắm đi, ở dơ quá hò"

"Em chê chú đó hả"

"Chú ở dơ thật chứ bộ"

"Em chết chắc" mặc dù em nói đúng, là anh chưa tắm từ lúc đi làm về tới giờ mà chẳng phải anh quay xe qua đây gặp em nên chưa tắm sao

"Haha..ha chú, tha em haha" em cười nắc nẻ khi bị anh cù lét

"Còn chê chú dơ nữa không"

"Haha.ha.ha dạ hông dám nữa hahahah"

"Tạm cho cho em" tha cho chiếc eo xinh của em anh nhìn lại tư thế mờ ám lúc bấy giờ, bỗng đôi môi ngọt ngào ấn nhẹ vào phiến môi của anh

"Em nhớ chú".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kookv