27. Khóc cũng đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẹ vừa nói xong là Taehyung tốc bay tốc biến chạy đi ngay lập tức, anh mặc bộ đồ mỏng manh ở nhà mà không khoác thêm một cái áo nào nữa, nhanh chóng xỏ đại đôi dép rồi mở cửa ra đi, anh sợ Jungkook sẽ vì lời nói của mẹ và đau buồn. Thế nhưng vừa mở cửa ra Taehyung giật mình khi thấy hình ảnh Jungkook quỳ ở trước nhà với đôi mắt đỏ hoe. Taehyung hoảng hốt vội kéo tay Jungkook.

"J...Jungkookie...sao lại quỳ như vậy, mau mau đứng lên đi."

Jungkook rụt tay lại, cậu nghẹn ngào lắc đầu: "Anh có lỗi với Taehyungie nhiều lắm...hức...anh xin lỗi."

Taehyung quỳ thụp xuống trước mặt Jungkook rồi lau giọt nước mắt trên khoé mi cho Jungkook.

"Đừng nói vậy mà, anh không có lỗi."

Jungkook gục mặt vào vai Taehyung khóc đến run bật lên.

"Là do anh...là do anh nên Taehyung mới phải chịu đựng đau khổ như vậy...hức...phải làm sao đây...phải làm sao để bù đắp cho Taehyung đây."

Taehyung thấy Jungkook khóc nhiều quá đâm ra hoảng mà khóc theo, Taehyung vừa vỗ vai Jungkook vừa hôn lên mắt cậu.

"Có Jungkook bên cạnh là em hạnh phúc lắm rồi...em không cần bù đắp, em chỉ cần anh ở bên em thôi."

"Taehyungie, anh yêu em!"

"Em cũng yêu anh nhiều lắm, đừng tự trách nữa mà...hức...anh càng tự trách em càng thấy đau lòng."

"Ừm yêu em."

Mẹ Kim ở trong bếp cứ nghe thấy tiếng nói chuyện ở ngoài cửa nên tò mò đi ra xem thì thấy con mình đang quỳ khóc ôm thằng nhóc mới bị bà đuổi khỏi nhà. Mẹ Kim nhìn cảnh tượng đó mà không khỏi xót xa, con trai của bà đã trao hết tâm tư cho con trai nhà người ta rồi.

"Này, hai đứa tính quỳ ở đó ôm nhau đến khi nào nữa?"

Jungkook nghe tiếng mẹ Kim liền ngẩng mặt lên, cậu rụt rè nhìn mẹ Kim rồi sau đó ôm chặt lấy Taehyung.

"Bác ơi, xin bác hãy cho cháu một cơ hội nữa ở bên Taehyung. Cháu xin lỗi vì những chuyện trong quá khứ, xin bác đừng ngăn cản hai đứa tụi cháu được không bác."

Mẹ Kim rưng rưng nước mắt nhìn Jungkook. Bà thương Jungkook nhiều lắm chứ, nhờ có Jungkook mà Taehyung thay đổi tích cực hơn rất nhiều, chẳng qua bà quá đau buồn nên mới nặng lời với Jungkook như vậy. Nếu như bây giờ mà ngăn cấm Jungkook thì con trai bà chắc chắn sẽ là người đau khổ nhất.

Mẹ Kim cúi xuống đỡ lấy hai người rồi từ tốn nói: "Vào nhà đi, vào nhà rồi nói."

Jungkook mở lớn mắt nhìn mẹ Kim ú ớ không nói được.

"B...bác...cho cháu...vào nhà ạ?"

"Thế có muốn vào không?"

"Có...có...tất nhiên là có."

Jungkook nhanh chóng nhấc nguyên người Taehyung lên rồi bế vào nhà. Jungkook vừa khóc vừa cười lên sung sướng nói với Taehyung.

"Cục cưng ơi, mẹ em cho anh vào nhà rồi."

"Ưm...anh ơi đau em."

Jungkook ôm chặt quá làm Taehyung có chút đau, thấy Jungkook mừng quá trớn như vậy anh cũng chỉ biết lắc đầu cười, chỉ vì được vào nhà mà cậu làm như sắp được cưới tới nơi.

"Hai đứa lên lầu rửa mặt mũi đoàng hoàng đi nhìn lem nhem như con nít. Mẹ nấu cơm rồi...cùng ăn."

"Dạ tuân lệnh mẹ." Jungkook nói xong rồi bế Taehyung lên lầu để mẹ Kim chỉ biết cười trong bất ngờ, thằng nhóc này đúng là ăn gan trời, mới chỉ được cho vào nhà đã gọi phụ huynh người ta là mẹ.

Jungkook bế Taehyung lên lầu, đóng cửa phòng xong liền hôn liên tục vào môi Taehyung khiến anh không kịp thở.

"Từ...từ đã."

"Cục cưng ơi, anh vui quá. Mẹ em, mẹ em chấp nhận anh rồi đúng không?"

"Chưa chắc."

Jungkook ôm chặt lấy Taehyung dụi dụi vào cổ anh làm nũng.

"Mẹ em không cho thì anh liền bắt cóc em làm con tin rồi bắt mẹ em gả em cho anh."

Taehyung câu lấy cổ Jungkook rồi hôn lên môi cậu một cái thật nhẹ.

"Anh đừng giận mẹ nhé, tại mẹ lo lắng cho em quá nên mới đánh anh, mẹ không cố ý đâu..."

"Anh hiểu, anh không giận, anh rất biết ơn là đằng khác, biết ơn vì mẹ cho anh thêm một cơ hội ở bên em."

"Em đã nói cho mẹ biết anh là cảnh sát rồi nên mẹ mới chịu cho anh vào nhà đó, em nói như vậy không sao chứ?"

"Ừm không sao, cảm ơn em!"

Taehyung sau đó luồn tay vào áo Jungkook rồi cởi ra. Jungkook giật mình nhìn Taehyung.

"Gì đây, bảo bối muốn làm tình giữa ban ngày à?"

"Anh bớt bậy bạ đi."

"Chứ sao cởi áo anh?"

Jungkook xoa xoa lấy eo Taehyung rồi cúi xuống hôn môi Taehyung nhưng bị đẩy ra.

"Đầu óc anh không nghĩ gì trong sáng hơn được hả? Quay lại em xem vết đánh khi nãy."

"Anh..anh không sao."

"Quay lại đi!"

Jungkook từ từ quay lưng lại, hai vết lằn của chổi hiện rõ, đối với Jungkook chịu đau như vậy chẳng ăn thua gì, nhưng Taehyung lo lắng mà đôi mắt đỏ hoe rưng rưng luôn rồi.

"Hức...chắc anh đau lắm...hức."

"Anh không sao thật mà, so với việc bị đánh như vậy thì việc bảo bối của anh buồn khiến anh đau hơn rất nhiều lần."

"Aaa huhuhu."

Taehyung bỗng dưng khóc lớn làm Jungkook giật mình quay người lại ôm chặt.

"Em...em sao thế bảo bối?"

"Huhu tay của anh...tay của anh lại làm sao mà chảy máu?"

Những đốt tay của Jungkook rỉ máu vì khi nãy đánh quá mạnh xuống nền đất.

"Thôi ngoan ngoan không khóc anh thương, anh không sao, chỉ là những vết ngoài da thôi."

"Huhu...oaaaa."

Taehyung khóc càng lớn Jungkook càng hoảng mà liên tục vỗ về, người khác nhìn vào lại tưởng người bị đau là Taehyung chứ không phải là Jungkook.

"Bảo bối, nín đi mà, em khóc như vậy mẹ lại tưởng anh ăn hiếp em mất."

"Hức...em sẽ bảo mẹ...huhu đuổi anh đi vì tội...huhu dám làm đau người yêu em...oaaaa."

"Ừ ừ anh xin lỗi, đừng đuổi anh đi mà. Taehyung không thương anh hả, anh đau lắm, bảo bối khóc như vậy anh càng đau."

Rất có hiệu quả Taehyung liền không oà khóc nữa mà rấm rức nhìn Jungkook mếu máo, khuôn mặt này nhìn đáng thương gấp trăm lần.

"Bảo bối ngoan, ngoan tối anh mua kem dâu cho bảo bối nhé, mua thật nhiều."

"Hức...anh nói thật nha...hic...hic."

"Ừ anh nói thật."

Taehyung đưa tay lên lau thật mạnh nước mắt đi rồi lọ mọ đi tới hộc tủ lấy thuốc mỡ rồi tiến đến nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Jungkook.

"Hic...đưa tay đây em bôi thuốc cho..hic."

"Ngước mặt lên anh lau nước mắt cho, ngoan không ấm ức nữa."

"Hư nước mắt nó cứ tự tuôn ra chứ bộ." Nước mắt Taehyung lại rịn ra ngập đôi mắt đỏ au.

"Bé ngoan làm sao mà nhiều nước như vậy, khóc nãy giờ vẫn chưa hết nước mắt, nhìn bảo bối khóc anh thật muốn ức hiếp em."

"Hic...lúc nào cũng bậy bạ."

Jungkook mỉm cười bất lực nhìn bạn nhỏ ướt nước trước mặt, đến khóc cũng đáng yêu như vậy thật muốn giết chết trái tim Jungkook.

___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro