Chương °9°

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JungKook nhìn Tzuyu, ánh mắt chất chứa lửa giận, mặt đất bắt đầu rung chuyển, từng vết nứt lộ ra

_Quỷ vương xin bớt giận. Chúng tôi chỉ là tuân lệnh mà làm không hề có ý riêng. Ngài cũng không thể trách chúng tôi.

Nayeon chắn trước Tzuyu. JungKook nhìn Taehyung còn đang hôn mê trong lòng mình, bây giờ phải đưa Taehyung đi trước rồi mọi chuyện tính sau

_Cho dù thế nào đi nữa nếu các ngươi dám đụng vào 1 sợi tóc của Taehyung thì ta sẽ không khách sáo đâu.

1 làn khói hiện ra và JungKook ôm Taehyung biến mất. Tzuyu nhìn Nayeon _Tử thần, ngươi sao lại để họ đi?

_Tzuyu, ngươi đấu không lại hắn. Hắn là Quỷ vương, không phải người tầm thường, trước tiên trở về giao phó đã.

Tzuyu dù không cam tâm nhưng vẫn phải đi. Chỉ cần đứng trước JungKook, cô cũng đã biết người này mạnh đến cỡ nào rồi

Tại nhà của JungKook

JungKook trở lại hình dáng con người, anh đặt cậu xuống giường đắp chân cẩn thận rồi ngồi cạnh bên cậu

_Em nói tôi phải làm sao đây? Kim Taehyung?

JungKook không còn nhiều thời gian. Thân xác của anh vẫn đang bị phong ấn trong Tinh Thạch, chỉ với chút sức mạnh này anh sẽ không thể bảo vệ được cậu

JungKook đứng dậy rời đi khỏi phòng. Tay cậu cử động nhẹ, cậu là đang mơ. Cậu mơ thấy mình đi đến một nơi rất đẹp, rất đẹp, sâu trong nơi ấy có 1 khối Tinh Thạch tím rất lớn, và bên trong đó có một chàng trai đang ngủ

"Đó là ai...?"

Cậu từ từ đi lại chạm tay vào nó, cậu cảm nhận được hơi ấm, trong khối băng thạch này, cậu lại cảm nhận được hơi ấm của ai đó. Thật sự rất quen thuộc

_Kim Taehyung. Kim Taehyung!

"Là ai đang gọi tôi? Là ai?"

_Kim Taehyung, em mau tỉnh lại đi!

Tehyung mở mắt ra nhìn xung quanh, trước mắt cậu là trần nhà trắng tinh. Bên tai truyền đến chất giọng quen thuộc

_Em tỉnh rồi.

_Thầy... thầy Jeon! Sao thầy ở đây? Đây là đâu?

_Đây là nhà tôi. Tối qua tôi thấy em ngất ở bên đường liền đưa em về! Không sao rồi chứ?

JungKook đưa tay lau mồ hôi vươn trên trán cậu, cậu liền mắt tay anh lại "quen thuộc. Nó thật quen thuộc"

_JungKook!!

JungKook đưa mắt nhìn cậu _Có chuyện gì sao?

_Tôi... có phải tôi đã biết... biết anh từ trước..

_Ko. Không có. Chúng ta chưa hề gặp.

Ánh mắt Taehyung có chút thất vọng liền buông tay JungKook ra _Tôi phải về rồi!

_Tôi đưa em về.

_Ko cần. Tôi không cần đâu.

Taehyung nhanh chóng xuống giường, về Kim gia. Ko hiểu sao khi nghe JungKook nói, tim cậu lại thấy đau. Lòng cậu lại thấy thất vọng, ko phải cậu đã bệnh rồi chứ?

Kim gia

Taehyung cuối mặt đi vào trong. Người làm thấy Taehyung liền thản thốt kêu lên để mọi người cùng nghe

_Thiếu gia về rồi. Thiếu gia đã về rồi.

Sana thấy Taehyung liền chạy lại ôm lấy cậu, trách _Em đi đâu vậy TaeTae. Làm chị lo chết luôn rồi đây.

_Anh Taehyung. Đi đâu cả đêm ko về, anh làm mọi người lo lắm đấy.

Yugyeom cũng hờn trách theo. KyungSoo giải vây _Thôi mọi người, dù gì TaeTae cũng về rồi. Đừng có trách em ấy nữa.

Jin trên lầu đi xuống phía sau là NamJoon và JongIn

_Cô. Đừng cô đừng giận như vậy!

_Đúng rồi bà có gì từ từ nói với TaeTae.

_Hai người tránh ra. Ko tôi đánh luôn cả 2. Taehyung, quỳ xuống.

Taehyung ko nói gì lập tức quỳ trước mặt Jin. Trên tay Jin cầm roi cứng cáp, tức giận nói _Con là con của Kim SeokJin này, ta đã nói rồi. Ko được phá luật của ta, con hôm qua ko về nhà lại còn đi ko nói gì cả. Có đáng đánh ko?

_Đáng.

_Được. Đáng thì phải đánh

"Chát chát"

Taehyung thấy như xương cốt mình sắp gãu rời vậy. Jin chưa từng đánh cậu mạnh tay như vậy

"Chát chát"

Taehyung thật sự sắp không gượng nỗi rồi. Sana quỳ xuống chắn trước Taehyung

_Cô ơi. Xin cô đừng đánh nữa, Taehyung sẽ không chịu nỗi đâu!!!

_Tôi nói bà đừng đánh nữa. Mau về phòng đi.

Jin ném cây roi đi, quay đầu bỏ đi. Sana và KyungSoo đỡ Taehyung đứng dậy cho cậu ngồi trên sofa

_TaeTae, em không sao chứ?

_Taehyung, con có sao không?

Taehyung chỉ biết ngồi im lặng không nói gì, nước mắt đọng nơi khóe mắt cũng không dám rơi xuống

_Ba. Mọi người! Hôm qua con thấy một điều rất lạ!

_Là gì?

_Hôm qua có một cô gái mặc đồ đen bảo con ra trung tâm thành phố vào tối. Con trốn đi rồi gặp cô ta, cô ta đáng sợ lắm, cô ta còn muốn giết con. Nói muốn cho con biết sự thật nhưng có một người đến rồi....

_Rồi sao nữa?.

_Lúc đó con ngất đi. Con không biết gì nữa.

Sana ôm lấy Taehyung vào lòng, NamJoon nói _Đừng nghĩ nhiều TaeTae. Lên phòng nghỉ ngơi đi.

Yugyeom đưa Taehyung lên phòng, Jin từ trên lầu đi xuống

_Cô, cô nghe rồi?

_Ừm!

_Vậy phải làm sao đây cô?!! - JongIn lo lắng nói

_Cái gì đến cũng phải đến. Taehyung không giống người thường, nó sinh ra là đã phải gánh chịu đau khổ rồi.

_Bà à. Taehyung còn nhỏ chưa thể chịu đựng những chuyện như vậy.

_Hay chúng ta đưa Taehyung trở về Gia tộc được không? - KyungSoo nói

_Dù gì ở đó có ấn chú, những người kia không đến gần được. - KyungSoo nói thêm

SeokJin suy nghĩ rồi gật đầu_Ngày mai chúng ta đi!!

Sáng hôm sau

Bởi vì chuyện này nên hôm qua Yugyeom được ở lại chăm sóc cho Taehyung. Sáng hôm nay Jin và NamJoon đã dọn sẵn đồ

_Ba mẹ, định đi đâu sao?

_Đưa con về Kim gia!!

_Sao phải đi gấp vậy mẹ?

_TaeTae, em đừng hỏi nữa chỉ là muốn tốt cho em. Giờ anh lên giúp em dọn đồ nhé! - KyungSoo đẩy cậu lên lầu

Trường BigHit

Jimin và Mina ngồi trong lớp buồn chán, đã 2 ngày rồi Taehyung không đi học. Nói ra cũng nhớ cậu lắm chớ bộ

Ngày mai là Thứ 7 phải hẹn cậu đi chơi mới được

_Ê Mina, mai đi chơi không?

_Được đó, rủ luôn Taehyung.

_Ừm! Tao cũng có ý định đó! Hay là rủ thêm Thầy Min và thầy Jeon nữa. Thế nào?

_Được đấy!

Jimin và Mina chưa gì đã lên lịch hết cho cuộc hẹn ngày mai. Nào là công viên, chỗ nào đẹp ở Seoul, có bao nhiêu người vân vân mây mây...

JungKook đứng trên bục giảng nói vu vơ vậy mà thu hút rất nhiều học sinh

"Hôm nay em lại không đi học"

_Lớp nghỉ!

JungKook đi ra ngoài. Giờ ra về cũng đến, Jimin được Suga đưa về nhà hkjc bổ túc, còn Mina thì đang đợi đón về

Jihoon và Yugyeom đi đến _Chị Mina!

_Ủa! Yugyeom, Jihoon. 2 đứa chưa về sao?

_Dạ chưa. Vậy tại sao chị ở đây? - Jihoon hỏi

_Chị đợi anh đón. À Yugyeom, sao 2 hôm nay không thấy Taehyung đi học?

_Đúng đấy Yugyeom. Tớ cũng không thấy hyung ấy.

_Thật ra gia đình có việc nên phải chuyển về Gia tộc ở! Mấy ngày nay huyng ấy ở nhà với bà bà.

_Ra là vậy. Nhớ nhắc nó đi học nhé!

_Vâng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro