1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jungkook gặp hoàng tử bé khi gã đang lang thang ở vườn hồng, chàng mặc chiếc áo lụa trắng thanh thoát, và trên gò má của chàng điểm lấm tấm vài bông hoa nhỏ. chàng hoàng tử trong trẻo hệt khúc đàn hạc được bảy thiên thần cùng hòa ca.

"hoàng tử, xin ngài cho phép thần tháo những thứ này xuống. thật chẳng ra phép tắc nào cả." vị đại thần đi đằng sau gằn gừ. với đôi mắt trợn trừng cùng cái áo măng tô dài và quả đầu trọc lốc, trông ông chẳng khác gì một con cá.

"nhưng ta--"

miệng tên quan cao ngạo liên tục phát ra những tiếng chậc chậc chậc để cắt lời chàng. ngón trỏ của ông ta kề giữa môi, ý là ông chẳng muốn nói thêm lời nào nữa, rằng hoàng tử phải biết mình là ai và hành xử đúng theo quy củ. rồi hàng tá những chuyện trên trời dưới biển mà một chàng hoàng tử phải làm để cho đức vua nở mày nở mặt.

hoàng tử cúi gằm mặt, mặc dù chàng có thể ra lệnh ông ấy để chàng làm điều mình thích, nhưng chàng vẫn ngoan ngoãn cho nàng hầu gái gỡ xuống những bông hoa. sự mặc cảm khiến chàng chẳng thể phản bác. còn jungkook ấy à, gã không thích nhìn nét buồn nhuốm đượm khóe mắt các người đẹp. gã nhếch mép, hiên ngang bước đến chỗ họ đứng.

"tôi nghĩ chúng rất hợp với người." jungkook lịch thiệp nâng lấy bàn tay mềm mại của hoàng tử rồi đặt xuống một nụ hôn. và hoàng tử bé hoàn toàn bị cuốn vào đôi môi mỏng gợi tình kia, diện mạo gã trai trẻ khiến chàng chẳng thốt nên lời.

gã nhặt bông hoa cúc trên cái đĩa vàng trong tay nàng hầu, nhẹ nhàng gắn lên gò má ửng hồng của hoàng tử. jungkook cúi thấp đến nỗi, gã có thể thấy hàng lông mi rẻ quạt khẽ run rẩy, cùng hương hoa thoang thoảng tỏa ra từ cần cổ cao quý.

"đây rồi, thật xinh đẹp." gã thốt lên, và hoàng tử bé cười khúc khích.

tên đại thần khó chịu ra mặt, quả đầu hói nổi hằn cả đường gân. nhưng ông chỉ trách jungkook đừng có nhúng mũi vào chuyện người khác, rồi quay đế giày bỏ đi. vì ông ta biết gã trai trẻ tự tin như vậy đều có lý do. gã là một tay đáng gờm, không ai ở cái xứ này dám ho he gì đến gã. trừ quốc vương đáng kính.

"có vẻ đã hết việc của tôi rồi, xin phép hoàng tử."

"khoan đã, ta vẫn chưa biết tên chàng."

"jeon jungkook thưa hoàng tử, xin nhớ kĩ nó. tôi muốn khi chúng ta gặp lại, người sẽ thì thầm gọi tên tôi thật ngọt ngào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro