chap4: Hiểu lầm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sáng hôm sau, anh ra ngoài từ sớm để đi đón cô ấy. Tin cô ấy về nước làm cho anh vui mừng đến nổi thức đến tận khuya để ngắm nhìn bức ảnh của Rose. Jungkook kêu Tzuyu dọn dẹp một căn phòng cho cô ấy nhưng trớ trêu thay, căn phòng đó vốn dĩ là của cô - thiếu phu nhân của Jeon gia.

   Hai người họ đi mây mưa ở đâu đó đến tận trưa mới về. Chiếc xe siêu sang dần dần lăn bánh vào trong sân biệt thự. Hai người bước ra đó chẳng ai khác là Jungkook và Rose. Anh đỡ cô ấy, sợ cô ấy ngã, sự dịu dàng của anh với cô ấy làm cô gái đứng ở trước cửa biệt thự phải........
 
        "Đây là Tzuyu sao, nhìn cô ấy khác quá!"

  Nhìn cảnh tượng của cô trước mắt mình không khỏi làm Rose cười thầm trong lòng. Tzuyu ốm hơn, xơ xác hơn xưa. Nhớ ngày ấy, cô là một cô gái ngây thơ, luôn ấp ủ mối tình đầu là anh. Tuy cô không xinh đẹp nhưng cũng đủ làm người ta siêu lòng. Nhìn lại bây giờ, cô ăn mặc giản dị còn không bằng một người làm, ai có thể ngờ cô là thiếu phu nhân của Jeon gia chứ.
   "Hừ... Cô ta không đáng để em quan tâm. Loại phụ nữ đê tiện ."
  "Anh đừng nói vậy chứ, dù sao cô ấy cũng là vợ anh mà."
  "Vợ? Cô ta xứng? Xách dép cho em còn không xứng nữa kìa! Vợ anh chỉ có thể là em."
  
   Nhiều cô chú trong nhà hơi khó chịu trước thái độ của cô ta, như cô ta cố tình để thiếu gia phỉ báng cô vậy. Nhìn lại Tzuyu, họ không khỏi ngạc nhiên vì nhìn cô không còn khóc sướt mướt, khuôn mặt cô cúi xuống, đôi mắt cô vô hồn cố che giấu đi nỗi buồn trong lòng. Chắc vì cô đã chuẩn bị tinh thần trước, hằng ngày bị anh hàng hạ, sỉ nhục cũng đủ làm cô từ từ vô tâm đến những gì anh nói. Nhưng dù sao cô cũng yêu anh, yêu anh say đắm, những lời nói của cô ấy với anh như mũi dao đang khắc lên trái tim của cô khiến nó đau nhưng không bộc lộ ra được.
  Nhìn cảnh này, anh khó chịu nhưng không biết tại sao, không biết khó chịu vì cái gì nữa. Jungkook dắt Rose vào trong phòng khách, lau mồ hôi cho cô ấy. Anh cố thật dịu dàng, nhẹ nhàng như muốn làm cô khó chịu, anh muốn dày vò cô, dày vò trái tim của cô.

    "Jungkook, em muốn nấu cơm cho anh ăn được không?"
     "Em mới về nước còn mệt, cứ để cô ta nấu, em nghỉ ngơi đi ."
    "Không được đâu, em muốn nấu cơm cho anh à, đi mà..... Nha!"
   
   Cô ấy làm nũng khiến Jungkook phải gật đầu đồng ý. Anh quay về phía cô:
    
    "Đừng hòng giở trò với cô ấy, nếu không kết cục tự cô biết."

   Anh nhấn mạnh như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Anh nghi ngờ cô sẽ làm hại Rose, anh đánh giá cao cô quá rồi, còn sợ người bị ức hiếp là cô kìa. Haizzz.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro