👾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cảm giác có một người bạn trai cún con là thế nào?

kim taehyung cũng không biết đâu. cậu đã từng nhìn thấy những clip trên mạng xã hội với nội dung 'chọc người yêu cún con đến nỗi khóc' 'bạn trai cún con của tôi thật sự rất dễ thương' và hàng loạt những thứ tương tự như vậy, ngay cả ngoài đời. cậu nhận xét rằng nó thật nhảm nhí và thậm chí là ghét điều đó, bạn trai cún con theo như cậu quan sát được trong một cặp đôi, bạn nam luôn là những người mang khuôn mặt baby trẻ con, luôn dễ dàng rơi lệ trước những trò đùa quá đáng hay lời mắng mỏ của bạn nữ, hầu như những cặp đôi cậu xem được đều có motip như vậy, đến nỗi khi thấy những video đó cậu liền lướt vội và tỏ ra khó chịu khi gặp phải chúng.

quá phiền phức, trên đời đúng là không thiếu người dễ dàng rơi nước mắt, nhưng mà đụng chuyện gì cũng khóc như vậy không phải là có hơi mít ước rồi sao? nhất là khi người yêu gặp phải vấn đề nhức nhối gì, không lẽ cách giải quyết của những tên 'bạn trai cún con' cũng là khóc oe oe oe loạn cả lên hả?!

taehyung thật sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc vì lý do khiến cho mọi người có thể chọn một người bạn trai đính kèm theo đầy sự phiền toái như vậy đến bên cạnh làm bạn đời, bộ đây là xu hướng được ưa chuộng hiện giờ hay sao? cậu không hiểu và cũng không muốn hiểu, nếu là taehyung, cậu thà chọn sự độc thân còn hơn yêu người như thế, thử tưởng tượng đến cảnh họ suốt ngày chỉ trưng ra bộ mặt đầy nước mắt, thật sự là rất khó coi! nói chung không bao giờ nuốt nổi thể loại nì!!

mà đó là suy nghĩ trước kia, còn bây giờ thì..đang bận dỗ dành bạn trai cún con jeon jungkook của cậu đây..khóc gì mà khóc dai thế không biết!

chẳng là, khi nãy đang đứng nói chuyện với park jimin ở trường quay, tên người yêu của cậu xuất hiện từ phía sau, hai cánh tay ôm lấy eo kéo taehyung về phía hắn. park jimin vô cùng bất mãn, liếc nhìn jungkook với ánh mắt khinh thường, nhưng chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như tên điên đấy không cắn vào cái gáy trắng nõn của cậu, khiến cho cậu phải hét lớn vì đau và bất ngờ, và làm cho tất cả mọi người chuyển hướng sang chú ý cặp đôi này.

"em điên à? làm cái gì đấy hả!?"

"ê thôi bình tĩnh đi, có gì từ từ nói-"

"ư.."

taehyung quay lưng lại, lớn tiếng quát vào mặt hắn, giọng nói ba phần tức giận bảy phần như ba. jimin thấy tình hình có vẻ trở nên căng thẳng nên định khuyên vài câu để cậu bớt chút tức giận, nhưng mà chỉ không ngờ đến việc nước mắt jungkook rơi lã chã ngay sau khi lời mắng nhiếc của taehyung chấm dứt, giờ thì mới thật sự mệt cho cậu nè.

"chết mẹ!"

''em mắng tớ đấy à- ức.."

jungkook miệng mếu máo đôi khi phát ra thành tiếng nức nở, nước mắt tuôn rơi. taehyung tay đập vào trán, tỏ vẻ bất lực, các anh em khác vô cùng đồng cảm với cậu. taehyung nắm tay hắn chạy một mạch ra sau hậu trường.

"tớ xin lỗi mà, đừng khóc nữa."

"em hết thương tớ rồi à..hic."

"không có, tớ luôn thương anh mà."

một tay cậu đặt lên cái má ửng đỏ của hắn, tay còn lại lau đi những giọt nước mắt đang vội lăn xuống trên khuôn mặt jungkook. đã khóc nhiều còn được cái khóc dai ơi là dai, sao mà khổ cho cậu quá.

đến tận lúc các anh chị ekip hối vào set quay rồi tên này vẫn có thể đứng khóc ngon lành khiến cho cậu bối rối, lúng túng không biết làm cách nào để jungkook dừng khóc, con người này cấu tạo từ nước mắt hay gì vậy?

cậu ngó đông ngó tây xem có ai để ý đến chỗ cả hai đang đứng hay không, phải chắc chắn không có ai xung quanh mới dám thực hiện hành động này. vòng tay qua cổ tên trước mặt, trực tiếp đặt một nụ hôn nhẹ lên môi hắn. chưa kịp rời khỏi đã bị kéo vào một màn giao lưỡi triền miên, cậu vừa hôn vừa cố gắng dùng sức đẩy jungkook ra, thấp thỏm lo sợ sẽ có người phát hiện, nhưng có vẻ như hắn không cảm thấy giống cậu, cứ tưởng đang bị cậu cự tuyệt nên liền có chút bực mình mà cắn vào môi đối phương khiến nó rỉ máu, taehyung chỉ biết rên rỉ trong cổ họng, đến khi dứt ra còn phải liếm quanh môi người nọ để nếm mùi máu tanh do hắn làm ra.

"thiệt tình, lỡ như có người nhìn thấy thì sao?"

"nhưng cũng đâu phải là lần đầu mọi người thấy cảnh này."

"còn trả lời nữa! thôi nhanh chóng vô quay đi, mọi người kiếm tụi mình nãy giờ kìa."

đang định quay lưng bước đi thì cậu đã bị jungkook ngăn lại. hắn níu lấy vạt áo của taehyung, cậu quay lại quan sát hắn, nhưng chả biết bị làm sao khi hắn cứ cúi gầm mặt xuống nhất quyết không chịu ngẩng đầu lên nhìn cậu.

"..x-xin lỗi, tớ sai rồi."

"sai ở đâu cơ?"

"xin lỗi vì khi nãy tớ đã cắn vào gáy em trước mặt mọi người, và nụ hôn lúc nãy nữa..xin lỗi vì đã cắn vào môi em, không sao chứ? em có đau lắm không?!"

"ai da...người ta đau lắm đó, đau không thể nói thành lời luôn, vậy mà có tên nào đấy không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả!"

taehyung cau mày, giọng điệu khác lạ ra chiều khó chịu để chứng tỏ là mình bị hắn cắn rất đau. cậu nín nhịn, cố gắng không bật cười thành tiếng trước dáng vẻ sốt sắng của jungkook, chân tay luống ca luống cuống khi thấy cậu "diễn xuất" chuyên nghiệp như vậy.

"đau ở đâu chứ!? tớ xin lỗi, tớ xin lỗi em nhiều lắm, t-tớ không có cố ý mà..ư-"

"á! không sao, tớ không trách anh, đừng khóc đừng khóc, hết đau rồi!"

vừa dỗ xong sao lại có thể khóc nữa rồi? người gì mà mau nước mắt dữ vậy nè, tuyến lệ của những tên bạn trai cún con này được cấu tạo khác biệt với người bình thường à?

"thật không? có thật là hết đau rồi chứ..hic."

"ừm, nên là không được khóc nữa nhé nhé nhé! vô ghi hình mà để nước mắt nước mũi tèm nhem trên mặt như vậy trông xấu trai lắm đó."

"xấu trai thì em sẽ không yêu tớ nữa à? vậy thì không muốn đâu!"

"nói chuẩn đấy, xấu là tớ sẽ chia tay anh luôn, anh đâu có muốn xảy ra chuyện đó đúng không? nên phải nín khóc đi nhé, rồi chúng ta vô ghi hình cho xong nào."

"được..đều nghe em."

cả hai bóng hình nắm tay nhau chạy thật nhanh tới chỗ set quay. tuy nhiên, nhờ ơn của đôi chíp bông này làm trì trệ công việc nên mọi người phải quay trễ hơn dự tính, các anh em thay phiên nhau trách móc jungkook và taehyung, cả hai cũng chỉ biết cười gượng xin lỗi tất cả mọi người khi đã làm chậm tiến độ của chương trình. nhưng các anh em cũng đừng lớn tiếng quá nhé, kẻo chú cún to xác nào đấy lại sụt sùi khóc lóc thì khổ cho taehyung nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro