👑

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

có bạn trai cún con là cảm giác như thế nào?

hôm nay một buổi tối bình thường, hoàn thành bữa ăn thì đôi tình nhân này ngồi trên sofa vừa xem lại các màn trình diễn của nhóm vừa ôm ấp vuốt ve nhau, cụ thể là jungkook ngồi dưới đất và ở giữa hai chân của người yêu, lúc đầu taehyung cũng có từ chối đó, tất nhiên là vì quá ngượng, nhưng mà khi kook cún con năn nỉ đính kèm theo thái độ nũng nịu, đôi mắt tròn xoe sáng long lanh khiến cậu chẳng thể thốt ra lời từ chối một lần nào nữa.

tên nào đó được cậu cho phép thì vui vẻ lắm, đến nỗi taehyung thấy được cả cảnh tượng tai và đuôi của chú cún bự này vẫy liên hồi không nghỉ ngơi. jungkook ngồi không yên nổi, chốc chốc lại quay qua cắn nhẹ vào phần đùi non của cậu tạo thành những vết đỏ chói. nhưng taehyung cũng chẳng buồn quan tâm, cún con đến tuổi ngứa răng ấy mà, đôi khi lực cắn có chút mạnh hơn thì đá vào người hắn một phát để hắn biết ý thôi.

ngồi xem chán chê thì cuối cùng cũng hết mà vừa hết kim taehyung lại nghĩ ra một cái gù đó rất là thú vị.

"hết mất tiêu, tớ với em đi ngủ nào."

"ừm..à khoan, anh bật lại màn trình diễn bài lúc nãy được không?"

"ủa chi vậy?"

"thì..tớ muốn xem lại, nãy ờ.. nãy không tập trung nên không xem rõ."

"thôi để mai đi."

"khônggg, phải là bây giờ cơ! đi mà, người ta năn nỉ anh đó~"

thua keo này ta bày keo khác, taehyung vẫn giữ ý định trêu chọc jungkook nên mới có tình cảnh mè nheo, cầu xin như hiện giờ. cậu nắm lấy tay áo của jungkook đung đưa qua lại, giọng chuyển sang mode nũng nịu, khuôn mặt trắng xinh cũng phải tỏ ra dáng vẻ đáng thương nhất có thể, cỡ này người ngoài nhìn vào còn chịu không nổi huống hồ gì jeon jungkook nhỉ? nên chỉ chưa đầy một giây sau liền gật đầu đồng ý cái rụp.

"xem xong là đi ngủ luôn đấy nhé, không có nán lại nữa đâu."

"tớ biết rồi."

cả hai chăm chú tập trung ngắm nhìn vào màn hình ti vi đang chiếu tiết mục trình diễn 'DNA' của nhóm. hắn không biết có chuyện gì khiến đăng dương nhất quyết phải xem lại cho bằng được bây giờ.

"ý! tới anh rồi kìa, nhìn dễ thương phết!."

"à hả, t-tất nhiên rồi! người yêu em mà lại."

jungkook được bồ khen ngợi thì ngại ngùng đỏ cả mặt, sao cảm giác khác xa với khi được các bạn fan nữ khen nhỉ..

"hay thôi đừng ngủ, chúng ta xem tiếp luôn đi-"

"uầy anh jin đẹp trai ghê í!"

"ơ..."

cún bự jungkook nghe thấy người yêu khen người anh cùng nhóm đẹp trai như vậy tất nhiên là rất ghen tị và không phục, dùng ánh mắt không cam tâm nhìn cậu, mà ai đó thì chẳng bận tâm tới khiến hắn giận rồi đó nha.

"anh joon cũng đẹp với ngầu quá nè!"

"tớ thì sao? tớ nữa! tớ cũng đẹp trai mà."

"suỵt, anh ồn ào quá, im lặng tí đi để tớ tập trung xem nào."

"tae!"

"anh yoongi ảnh cũng đẹp, mà còn dễ thương nữa ý!"

"kim taehyung!"

jungkook lớn tiếng, dùng hết sức bình sinh kêu tên cậu, nhưng taehyung vẫn là một mực không quan tâm tới, khen lấy khen để những người khác trong nhóm chứ nhất quyết không dành lời khen cho jungkook.

không thể ngồi yên chịu đựng được nữa, hắn với tay lấy điều khiển ti vi, dứt khoát không một động tác thừa bấm nút tắt, màn hình bị màn đen tối tăm bao trùm.

"ơ! tớ đang xem mà, tự nhiên anh làm gì kì vậy?"

"khuya rồi, đi ngủ."

"mới có mười rưỡi, anh bảo xem xong mới đi ngủ mà!"

"tớ thích ngủ giờ này được không? mau lên, đánh răng đi ngủ liền."

"anh thích thì tự đi mà ngủ một mình, trả remote cho tớ đây nhanh lên!"

vừa dứt câu là một màn vật lộn để giành giật cái điều khiển ti vi của cả hai người, không ai chịu nhường ai. aida thật ra chỉ có jungkook là hết sức trong cuộc chiến này thôi, còn taehyung diễn cho tròn vai ý mà, chứ trong lòng dĩ nhiên đang cười thầm. cún con dễ dụ, nên không bao giờ để hắn ra đường một mình đâu, nhỡ bị bắt cóc thì sao?

lăn lộn một hồi không hiểu kiểu gì lại nằm đè lên nhau rồi, jungkook chống cả hai tay lên sofa, người dưới thân là taehyung, bốn mắt nhìn nhau, tư thế có hơi...thôi kệ đi, cũng không phải lần đầu nhưng trong tình huống này thật sự có chút ngượng.

"...à thôi mình đi ngủ, tớ buồn ngủ lắm rồi, anh đi xuống đi."

"không xuống."

"jungkook??"

hắn chôn mặt mình vào vị trí ở hõm cổ của taehyung. đoạn cậu tính đẩy đầu tên này ra đã cảm nhận được sự ướt đẫm trên chiếc áo hoodie của mình ngay chỗ jungguk úp cả khuôn mặt vào. tới công chuyện rồi đây.

"anh ghen hả?"

"ghen làm cái gì.."

"thế ngước mặt lên đây nhìn tớ này."

"không muốn..."

"vậy anh đi xuống mau lên, tớ muốn đi ngủ."

jungkook phụng phịu, miễn cưỡng ngẩng đầu dậy nhưng quay mặt đi nơi khác không chịu nhìn taehyung khiến cậu có chút buồn cười, tên này cứ làm như lần đầu khóc trước mặt người yêu ấy nhỉ, sợ quê hay xấu hổ cái gì nữa không biết.

"tớ hỏi lại lần nữa, anh ghen à?"

"dạ.."

"tớ trêu thôi, anh dễ bị lừa quá!"
taehyung không cần khó khăn cố gắng nín nhịn cười thành tiếng nữa, không chút e dè gì mà cười khanh khách trước mặt jungkook, tên cún con bị người yêu cười vào mặt như vậy đương nhiên biết ngại, xấu hổ muốn đội quần nhưng không biết giấu mặt vào đâu nên úp tạm vào hõm cổ taehyung để trốn vậy.

"n-nhưng mà tớ thì sao? tớ có đẹp trai, ngầu giống như anh jin, anh joon hay anh yoongi không!?"

"giờ mà anh còn để ý đến chuyện này nữa sao?"

"em nói điiii!"

"rồi rồi, anh là đẹp trai nhất, ngầu nhất, và dễ thương nhất trong mắt tớ được chưa?"

"thiệt không?"

"không tin thì thôi!"

"tớ tin mà."

cậu thật sự cười đến mệt mỏi trước thái độ này của jungkook, đúng là cún con mãi mãi là cún con thôi, không bao giờ lớn được.

"nhưng em cứ trêu tớ khóc..."

"tớ xin lỗi, nhưng nó thật sự vui lắm ấy."

"vui chỗ nào!?"

"anh không hiểu được đâu!"

jungkook không thể hiểu được việc chọc ghẹo hắn đến nỗi rơi nước mắt như vậy thì có gì mà vui? không phải khi yêu nhau, mọi người khi phát hiện đối phương rơi lệ sẽ rất xót xa hay sao? ấy vậy mà taehyung không những không đau lòng mà còn chủ động trêu chọc hắn khóc, chọc được rồi thì cười phá lên, thật sự kỳ lạ!

"người ta khóc như mưa mà còn em còn cười được, quá tệ!"

"xin lỗi, xin lỗi, mai tớ sẽ bù đắp cho anh sau."

"ngày mai lận hả? bây giờ đi!"

"không được, mai còn phải đi quay đó ưm-"

jungkook không để cho cậu thời gian nói hết cả câu, cúi xuống đưa người nọ vào một màn hôn sâu. còn sau đó..chả ai biết được họ làm gì cả.

.

"kook, tae giờ mới chịu lết xác tới đó hả?"

"ủa ơ em mặc kín vậy taetae? không thấy nóng à, cởi mấy đồ lặt vặt trên người ra đi cho nó thoáng."

"ấy! không cần đâu ạ, em ổn."

jimin hí ha hí hửng khi thấy người bạn của mình đã tới, còn về phía yoongi, anh quan sát taehyung có vẻ là bị..ờm chập mạch? cậu khoát lên người toàn những thứ dày cộm, đã thế còn kèm theo đồ lặt vặt như khăn choàng cổ quấn quanh trong cái thời tiết oi bức của ngày hè, quá sức tưởng tượng! yoongi đưa tay định gỡ bỏ bớt những thứ mà anh cho rằng là không cần thiết trên người taehyung thì đã bị cậu cự tuyệt, tránh đi cái đụng chạm của anh vào chiếc khăn choàng cổ.

bên dưới lớp áo và cái khăn choàng ẩn chứa điều gì thì tất nhiên chỉ có mỗi taehyung biết được. cậu cố gắng tránh né khi mọi người hỏi về lý do ăn mặc như kia dưới tiết trời nóng nực này, nhưng chỉ nhận lại được là sự đánh trống lảng của taehyung.

tuy nhiên, có nhiều lúc cậu đã "phòng thủ hớ hênh", không để ý cái khăn choàng bị tuột xuống khiến mọi người có thể thấy được bên trong cậu đang che giấu điều gì, lấp ló quan sát được những dấu vết tím đỏ bắt mắt. thắc mắc được giải nhờ ơn sự bất cẩn của cậu, mọi người cũng thôi không tra hỏi nữa. vậy mà cậu thì cứ tưởng bản thân đã giấu rất kĩ nên người khác bất lực không moi được thông tin từ mình liền bỏ cuộc, ai mà có ngờ, nếu để cậu biết chắc..khỏi nhìn mặt anh em luôn nhỉ, nhục nhã!

con cún nào đó biết chuyện dĩ nhiên rất thỏa mãn, đánh dấu chủ quyền để mọi người tự biết điều mà né xa thì còn gì tuyệt bằng. suốt ngày hôm đó hắn chỉ để mình taehyung vào tầm mắt đến độ các anh chị ekip phải nhắc nhở tập trung vào việc ghi hình chứ đừng cứ chăm chăm nhìn taehyung nữa, bất lực với mấy đứa yêu nhau ghê!

end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro