Chương 8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Block, xoá kết bạn, làm liền hết một mạch.

Kim Taehyung tin chắc ngày hôm sau cậu có thể thấy ngay dáng vẻ bơ phờ, đờ đẫn của Jungkook. Tới lúc đó cậu lại đi qua châm chọc mấy câu nữa thì tâm trạng của Jungkook sẽ toi ngay, chắc chắn là không thể nào học hành đàng hoàng nữa!

Đúng là một kế hoạch hoàn hảo mà!

Nhưng mà ngày hôm sau Jungkook lại không hề bơ phờ, đờ đẫn như trong tưởng tượng của mình. Thậm chí hắn còn có thể tự tin đứng trên bục phát biểu, nhận được lời khen của thầy giáo.

Ngày tổng kết cuối tháng, hắn lại làm học sinh đại diện đi lên phát biểu. Sau khi nói rất nhiều câu chia sẻ liên quan tới học tập thì đã thu được một đống em gái theo mê.

Hoàn toàn không có chút bị tình cảm yêu đương ảnh hưởng nào, hơn nữa trên tường Kakao vẫn như cũ, không hề đăng câu nào buồn khổ gì đó.

Kim Taehyung cạn lời rồi, cậu thật sự không hiểu nổi, tại sao Jungkook lại không hề bị ảnh hưởng vậy!

Tối đó về nhà, lúc ăn cơm Jungkook ngược lại còn qua bên nhà cậu, ba mẹ cũng rất vui khi thấy hắn qua đây ăn cơm.

Nhưng mà ăn cơm xong thì Jungkook lại không đi, hắn rửa chén giúp mẹ Kim xong rồi bảo: "Trong nhà con không có ai, có thể ở nhờ bên này một đêm không ạ?"

Mẹ Kim vui muốn chết, vỗ tay cái bộp nói: "Tất nhiên là được rồi, cứ ở cùng phòng với Taehyung đi, hai tụi con học chung cũng được. Tuy là thành tích của nó không bằng con nhưng mà chắc chắn là cũng có chỗ nói chuyện được đó."

Jeon Jungkook gật gật đầu: "Cảm ơn cô ạ."

Kim Taehyung trợn trừng mắt, không thể tin nổi nhìn Jungkook. Cậu còn không biết tại sao Jungkook phải ngủ lại qua đêm, nhưng mà ngủ chung với một tên đàn ông thì sao mà được chứ. Mẹ cậu cũng không thèm để ý chút nào, sao mà lại đồng ý sảng khoái vậy luôn chứ!

"Mẹ, con không nên ngủ cùng với Jungkook đâu, không tiện lắm."

"Có cái gì đâu mà không tiện." Mẹ Kim càng nhìn Taehyung càng thấy khó chịu, bà càng nhìn Jungkook càng thấy thuận mắt nên bất giác đã xem đứa nhỏ này như con ruột của mình.

Ba Kim cũng thấy là không ổn, ông biết được tính đặc thù của cơ thể Kim Taehyung.

Nhưng mà bất đắc dĩ là ông hoàn toàn không thể phản đối được bà xã đại nhân nhà mình nên chỉ đành lặng lẽ bảo Taehyung chú ý một chút.

Taehyung tức không lại, trong lòng thầm mắng Jungkook như điên, còn châm chọc hắn mặt dày xong rồi mới về phòng.

Không hiểu nổi tại sao Jungkook lại phải qua đây nữa.

Tới giờ đi ngủ, Taehyung ném chăn xuống đất rồi tự mình ôm gối leo lên giường, nói với Jungkook: "Cậu không được lên đây, ngủ dưới đó đi!"

Jungkook cũng không giận, hắn nghiêm túc trải chăn xuống dưới đất rồi mới nằm lên, sau đó thì thấy Taehyung đang chơi game.

"Taehyung cậu có biết tại sao thành tích của cậu không tiến bộ được không?"

"Vãi thật!" Kim Taehyung ghét nhất là nghe thấy Jungkook bảo cậu như vậy, cũng không ngờ Jungkook sẽ nói thẳng như vậy nên nhất thời khiếp sợ không thôi: "Jungkook cậu không nói chuyện thì không có ai tưởng là cậu câm đâu."

"Thực tế là do con người cậu làm việc lúc nào cũng không tới nơi tới chốn, hoàn toàn không tập trung." Jungkook nhớ lại tối qua vẫn còn đang chăm chỉ, cần cù kéo rank của Kim Taehyung lên, kết quả lại nhận được một màn chia tay rồi block, trong lòng vẫn còn chút giận hờn.

"Cái gì mà không tới nơi tới chốn, cái gì mà không tập trung chứ. Jungkook cậu thì hiểu cái đéo gì!" Taehyung còn tưởng là hắn đang nói mình chơi game nên bảo: "Tôi thế này gọi là học tập và giải trí đi cùng, cái loại suốt ngày chỉ biết học mà không biết chơi như cậu thì sớm muộn gì cũng bị khùng thôi."

Jeon Jungkook đột nhiên nói: "Taehyung cậu có từng thích ai chưa?"

Kim Taehyung ngây ra, nhưng nhanh chóng phản ứng lại kịp chắc là Jungkook đang định phàn nàn vụ bị bạn gái trên mạng lừa gạt nên trả lời lại: "Không có, tôi chả thèm thích ai đâu."

"Nếu như có một người đối xử tốt với cậu thì cậu có thích cậu ấy không?" Jungkook vẫn chưa chịu chết tâm.

"Thế thì phải xem thử xem cậu ta đối xử tốt với tôi thế nào đã." Lúc Taehyung nói xong câu này thì chợt nhớ lại Jungkook đã đối xử tốt với cậu trong suốt một tháng này, đúng thật là kiểu bạn trai ngốc nghếch, ngoan ngoãn phục tùng, là hình mẫu bạn trai lý tưởng trong lòng nhiều người. Thế là cậu lại thấy hơi chột dạ, Jungkook này chắc chắn là rất tốt, nhưng mà mục đích của cậu lại không đơn thuần như vậy thôi.

Jungkook không nói gì nữa, hắn tắt đèn. Ba Kim và mẹ Kim đã đi ngủ từ sớm rồi, chỉ có mấy đứa nhỏ tuổi bọn họ mới thích thức khuya phải để đèn tới sau mười một giờ vậy thôi.

Sau khi tắt đèn thì Taehyung kéo chăn qua đắp thật kĩ, lúc còn đang chuẩn bị ngủ thì lại thấy một bóng người bò lên giường đè lấy tay cậu.

Ánh trăng hắt vào từ khung cửa sổ bên ngoài chiếu lên dáng vẻ của bóng người, là gương mặt âm trầm của Jungkook.

"Jungkook cậu đang làm gì vậy?" Tuy là Taehyung không biết hắn muốn làm gì nhưng cậu thấy tình hình này có dự cảm không tốt lắm nên bất giác lui về sau.

"Đừng chia tay mà." Jeon Jungkook siết chặt eo của Taehyung, dán sát vào người cậu, trong lòng cực kì khó chịu.

"Cậu..." Taehyung ngây ra một lúc, giờ mới hiểu ra Jungkook đã phát hiện chuyện của mình rồi. Mới đầu là cậu thấy vô cùng sợ hãi nhưng sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại rồi bảo: "Thì ra cậu biết rồi, vậy thì đỡ việc tôi phải nói cho cậu biết. Cười chết mất thôi, Jungkook bộ cậu tưởng cái tên mọt sách như sẽ có con gái thích cậu à, đúng là buồn cười thật."

"Tôi nói cho cậu biết chỉ là tôi thấy cậu cô đơn đáng thương quá, thế nên mới quyết định lên mạng giả làm con gái cho cậu biết cảm giác yêu đương là thế nào thôi. Nhưng không ngờ trong cuộc sống hiện thực cậu đã là một tên đần mà lên mạng cũng là tên đần, thấy chán quá nên tôi xoá cậu rồi."

"Cho dù cậu có muốn báo thù tôi thì hai chúng ta cứ đánh nhau một trận tại đây luôn đi, cậu thử coi tôi có sợ cậu hay không!"

Kim Taehyung chơi game nhiều quá mà xem anime này nọ cũng không ít, tất nhiên là cảm thấy sau khi chuyện này xảy ra thì cứ đánh nhau một trận với Jungkook thôi, ai thắng thì người đó có lí.

Jungkook lại không nói gì, hắn nhìn chằm chằm vào trong mắt của Taehyung hồi lâu như muốn bắt được một chút tình yêu nào đó trong đó, thế nhưng cuối cùng lại chẳng có gì.

"Kim Taehyung cậu không hề có một chút cảm giác nào với tôi sao?"

"Cậu thấy coi mình có còn đang nói tiếng người không vậy, sao tôi có thể có cảm giác gì với cậu được chứ. Nhiều lắm thì tôi chỉ thấy ghét cái vẻ học sinh giỏi giả tạo này của cậu thôi. Hừ, mà cho dù tôi có thích con trai thì tôi cũng sẽ không thích cái kiểu như cậu đâu, tôi có người mình thích rồi."

"Cậu thích ai!" Bàn tay giữ lấy Taehyung của Jungkook  siết chặt lại, trong một khắc nào đó hắn thật sự đã muốn nhốt tên nhóc vô lương tâm này lại thật.

"Hừ, dù sao cũng không phải là cậu. Ngày mai tôi sẽ đi tỏ tình rồi yêu nhau với cậu ấy rồi, cậu buông tôi ra đi, đừng làm phiền người sắp có người yêu nữa!" Kim Taehyung có ai mà crush, từ nhỏ cậu đã thích làm người ta giận điên lên nên lúc này chỉ đang nói dối để chọc tức Jungkook thôi.

Một khắc sau cậu lập tức cảm nhận được tay của mình bị đè lại, có một cái áo mỏng trói chặt hai tay cậu lại khiến cậu hoàn toàn không thể động đậy được.

"Jungkook cậu muốn làm gì vậy!"

Jungkook không trả lời lại, hắn cúi đầu xuống đè lên môi của Taehyung, nạy mở hàm răng rồi quấn lấy đầu lưỡi mềm mại mút mát.



Định mai mới up , nhưng mà thôi up luôn cho nóng. Nhìn vậy sắp end rồi , từ chương sau chắc toàn H nên ai không thích nên cân nhắc ạ. Cảm ơn mọi người ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro