Chap 3 Chung nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung bước xuống lầu, thấy Y/n đang ngồi ăn ngon miệng bên kia. Gì đây? Hắn cứ tưởng Y sẽ không có tâm trạng mà ăn vậy mà giờ nhìn lại Hắn mới là người đang phiền não.

- Uh... Kim Taehyung!Hôm nay anh dọn đi phải không? Ăn sáng với tôi đi rồi đi!

- Tôi không đói.

- Cũng phải ăn chút chứ! Xem như là ngồi ăn bữa cuối với tôi!

Y đã nói đến thế, Hắn cũng không quan tâm mà ngồi ăn. Đêm qua uống rượu làm bụng Hắn hơi cồn cào.

- Cô... sao mắt sưng thế? Khóc à?_ Để ý đến sắc mặt Y,  Hắn buông lời châm chọc.

- Anh... anh nói gì vậy?! Do tôi thức khuya lo dự án sắp tới thôi!_ Y nghe thế, xấu hổ. Biết vậy đã không mời Hắn ngồi ăn.

- À, số tiền 50% căn nhà tôi sẽ chuyển cho anh sau!

- Chuyển gì? Không cần! Cô giữ lấy mà xài!

- Không được! Tôi không muốn mắc nợ người - lạ!

Hắn nghe đến đây, đôi đũa đập mạnh xuống bàn.

- Gì vậy? Anh làm tôi hết hồn!!

- Tôi không ăn nữa, đi đây và... không hẹn gặp lại!!_ Hắn đứng phắt dậy rời đi, còn không quên nói câu chốt. Điều đó khiến Y khựng lại, nhưng cũng cố gắng mỉm cười đáp:

-Tạm biệt!!

Đi rồi, Hắn đã rời đi. Kim Taehyung đang dần bước ra cửa, đằng sau ấy người làm cũng đang kéo vali của Hắn xuống. Y không muốn nhìn nữa, Y khóc rồi...

- TAETAE CỦA BÀ ĐÂU RỒI!!

Bỗng một giọng nói vang lên, là bà của Hắn. Sao lại đến đây, không phải bà Hắn đang ở Mỹ sao?

-Bà... nội!_ Hắn bước ra cửa thì thấy bà.

Y thấy vậy cũng lật đật theo sau.

- Bà đến chơi với 2 cháu đây! Ayda, cháu dâu à giúp mà với. Cái xương già này sắp đi không nổi rồi!

- Dạ..._ Y nghe hai từ "cháu dâu" sao thật quá chua chát.

Cùng lúc ấy, Hắn có một cuộc gọi nên đã ra ngoài nghe trước.

Y đỡ bà lại ghế ngồi. Bà nhìn Y dịu dàng hỏi:

- Cháu dâu à, sao lại ốm thế này? Taehyung không chăm sóc tốt cho cháu à?

- Dạ do công việc nhiều nên cháu hao tâm chút thôi!_ Y gượng gạo nói chuyện với bà.

- Ủa, hành lí của ai kia? Hai vợ chồng định đi du lịch à?

- Dạ đó là hành lí của...

- Y/n!! TÔI MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI EM!!_ Y chưa kịp nói, giọng nói thất thanh của Kim Taehyung vang lên khiến Y giật thót mình.

- Cái thằng này! Mày có biết bà bị đau tim không? Muốn bà già này chết sớm hay sao mà la lên thế!

- Cháu xin lỗi bà, cháu muốn nói chuyện với vợ một chút!_ Kim Taehyung đi lại nắm lấy tay Y. Hành động này khiến tim Y đập liên hồi.

-Thì cứ nói đi! Có ai giành vợ với cháu đâu!

Nói rồi Y và Hắn vào bếp to nhỏ gì đó.

- Bà vẫn chưa biết chuyện chúng ta li hôn!

- Thì anh nói đi! Đằng nào bà chẳng biết!

- Không được cho bà biết! Cô biết bà là người đặt ra hôn ước này mà, bà kì vọng chuyện của chúng ta rất nhiều. Mẹ tôi mới gọi nói bệnh tim của bà đang chuyển biến tiêu cực phải làm phẫu thuật. Nhưng bà muốn ở chơi với chúng ta sau đó mới về Mỹ làm phẫu thuật. Mẹ sợ bà biết chuyện tim bà sẽ trở nặng nên cô tuyệt đối không được cho bà hay!

-Nếu tim đã chuyển biến xấu phải phẫu thuật liền chứ?_ Y lo lắng nhìn bà.

- Bác sĩ nói chậm nhất là 1 năm thôi nên tạm thời bà muốn về đây sống với chúng ta một thời gian để tâm trạng thoải mái rồi mới phẫu thuật!

-Vậy bà ở lại bao lâu?

- Khoảng 5 tháng!_ Hắn nói đến đây, chẳng hiểu sao tâm trạng lại thấy thoải mái hẳn ra.

- Cái gì??? 5 THÁNG!!_ Còn Y thì bất ngờ. Trớ trêu thật, Y đang muốn quên Hắn vậy mà lại phải ở cùng Kim Taehyung thêm 5 tháng nữa.

Ông trời không muốn cắt sợi tơ duyên này sao mà không muốn Y quên Hắn?

- Hai đứa làm gì mà lâu vậy? _ Bà Kim không chờ được nữa mà bước vào bếp.

- Dạ... dạ tụi cháu chỉ bàn nên nấu món gì cho bà ăn đây!!_ Y ngỡ ngàng biện lí do.

- Thôi... thôi bà ăn mấy món ăn điềm đạm là được rồi! À hai đứa đang ăn sáng à, ăn tiếp đi!! Nào lại ngồi!!

-Dạ_ cả 2 đồng thanh.

Nghe lời bà cả hai ngồi vào bàn nhưng lại đối diện nhau, điều đó khiến bà phật ý.

- Nè nè, sao lại ngồi xa nhau vậy? Taehyung lại ngồi với vợ đi, hay là có bà ở đây nên ngại à?

- Tất nhiên là không ngại rồi!_ Taehyung lật đật lại ngồi kế Y/n, đã ngồi sát bên mà còn kề mặt lại gần làm Y giật cả mình.

- Đấy!! Vợ chồng phải như thế biết chưa?!_ Bà cười mãn nguyện nhìn cặp đôi trẻ trước mặt.

- Nè em yêu, ăn đi! Em thích món này nhất mà!!_ Hắn gấp tôm vào chén của cô, điều đó khiến Y có chút xịu xuống. Nhân lúc bà không để ý liền gấp tôm ra ngoài.

- Tôi bị dị ứng với tôm._ Y nhẹ nhàng gằng giọng nói nhỏ với Hắn.

Hắn biết thế cũng chẳng nói gì, chỉ biết lúc sau Hắn áy náy chẳng nói tiếng nào.

- À, hai đứa lại đây bà có quà cho cả hai này!_ Bà Kim đi đến chiếc túi lấy ra một hộp thuốc bổ.

- Đây là..._ Hắn nhíu mày khó hiểu nhìn bà.

- Là thuốc bổ cho con với Y/n, hai đứa làm gì 4 năm chẳng có đứa cháu nào cho bà nên bà mua cho đấy!Uống đi nghe chưa?

- Dạ??!!_ Y nghe mà sốc, Hắn và Y ngay cả ngủ chung còn không, làm gì mà có cháu được đây. Nhưng thái độ của Hắn mới khiến Y ngỡ ngàng.

- Cháu sẽ nhận! Cháu và Y/n sẽ cố gắng không làm bà thất vọng. Chắc chắn sẽ có cháu cho bà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro