Chap 6: Lời đe dọa của Park Jimin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung vẫn còn đứng đấy trong căn phòng đã hóa lộn xộn này, một lúc sau Hắn bước ra thì trợ lý của Y đã đứng đợi sẵn ngoài hành lang từ lâu. Trên tay cậu còn cầm theo hộp cứu thương:

- À Tổng giám đốc Jeon nhờ tôi cầm máu cho anh, cô ấy bảo anh hãy đến bệnh viện kiểm tra!

Hắn bất ngờ, đôi đồng tử giãn ra, khuôn miệng vui mừng vì Y/n vẫn còn quan tâm đến mình.

- Không sao, tôi tự đi được! Cậu cứ làm việc của mình đi!

- Vâng!!_ Cậu để lại hộp cứu thương cho Hắn rồi rời đi.

" Nợ em 4 năm thanh xuân, tôi nguyện bù đắp cho em..."

‐-----------

Y/n hững hờ đi dọc theo sông Hàn, ánh mắt đăm chiêu ngẫm nghĩ mọi chuyện vừa xảy ra.

Khoảng thời gian qua làm Y/n nhận thấy bản thân mình đã dần trưởng thành hơn. Nhớ lúc vừa mới kết hôn với Hắn, Y đã mơ tưởng rất nhiều thứ. Một căn nhà hạnh phúc, một người chồng yêu thương mình và những đứa con sau này. Bỗng cười nhạt một cái như cười nhạo bản thân mình, lúc ấy chỉ trách Y quá ngây thơ.

Đang thẫn thờ suy nghĩ thì một cuộc điện thoại gọi đến, là người anh song sinh của Y/n- Jeon Jungkook.

"- Em nghe đây oppa!!
- Anh về nước rồi, đang ở sân bay!
- Sao anh không ở đấy luôn đi, bao năm rồi mới chịu về!!
- Do khóa học dài quá chứ anh có muốn đâu! Anh xin lỗi nha, đám cưới của em anh không về được!
- Không... không sao! Giờ cũng đâu quan trọng nữa!
- Hả em nói gì?? Ờ mà thôi đi có gì anh em mình về rồi tâm sự, mau ra đón anh mày đi, có bất ngờ!!
- Bất ngờ gì?
- Có một người quan trọng cùng về với anh! Vậy thôi nhaaa.
Tút... tút... tút"

" Cái anh này bao năm vẫn vậy, chưa nói xong đã cúp cái gụp"



Sân bay

- Jeon Y/n anh bên này!!_, Jungkook từ xa đi đến ngoắc Y/n.

- Anh hai!!!_ Y vui mừng chạy lại bên anh, cũng hơn 5 năm xa nhau rồi.

- Wooow!! Anh của em bây giờ nhìn đẹp trai quá ta!!!

- Coi em tôi kìa!! Lấy chồng một cái là nhìn chững chạc nhận không ra rồi!!

Y/n nghe đến đây chỉ biết cười một cái cho qua chuyện. Chắc Y sẽ lựa thời điểm thích hợp nói với anh sau về việc ly hôn của Y.

- À cái người quan trọng anh nói đâu? Ai thế? Chị dâu tương lai của em á?

- Không có! À anh ấy đến rồi kìa!!

Y nhìn theo hướng tay của Jungkook, vui mừng liền gọi tên người đó:

- Park Jimin!!!

Park Jimin là hàng xóm của Y/n trước khi Y về Kim gia. Họ chơi với nhau và bên cạnh nhau từ nhỏ đến lớn, nhưng anh đã bất ngờ đi du học vào đúng ngày kết hôn của Y.

- Chào em Y/n, lâu rồi không gặp!!_ Jimin với giọng nói ấm áp, nụ cười anh xuất hiện là lại híp đôi mắt lại nhìn đáng yêu không chịu nổi.

- Anh đó, đi du học không nói em tiếng nào! Em giận đó nha!!

- Thôi! Thôi anh xin lỗi mà!

- Được rồi chúng ta về thôi! Anh mày mệt lắm rồi Y/n!_ Jungkook nhìn hai con người quấn quýt nhau mà chịu không nổi.

- Mình tìm quán cafe nào được không? Em có chuyện muốn nói với 2 anh!!

- Được! Đi thôi!!!

--------- Cafe

- Cái gì????!! Ly hôn!

Hai ông anh nghe thấy mà muốn sặc nước.

- Tại sao????_ Jungkook lên tiếng, anh nghe ba mẹ nói Hắn và Y không phải rất hạnh phúc sao.

Jimin là người bất ngờ hơn cả...

- Cũng mới đây thôi..._ Y/n với đôi mặt buồn rầu cụp xuống, né tránh.

- Tại sao lại ly hôn?_ Jimin.

Y kể lại mọi chuyện trong 4 năm qua cho hai anh nghe. Jimin và Jungkook nghe xong rất bất ngờ. Không nhịn được, Jungkook lên tiếng trách mắng:

- Chuyện như vậy sao không nói cho anh biết mà một mình chịu đựng như vậy hả Y/n?????

- Lúc đó anh đang bận ôn thi cho nên em mới không nói sợ ảnh hưởng đến anh!

- Em..._ Jungkook bất lực.

- Thôi! Thôi! Dù sao cũng ly hôn rồi! Không hạnh phúc thì cứ ly hôn xem như bắt đầu một cuộc sống mới!!_ Jimin an ủi Y/n. Có thể nói từ nhỏ đến lớn, có chuyện gì buồn thì lời an ủi của anh luôn làm Y một phần nào nhẹ nhõm hơn hẳn.

- Nae._ Y buồn bã đáp lại.

- Rồi em định khi nào nói cho ba mẹ nghe?_ Jungkook.

- Đợi bà của Taehyung về Mỹ thì em sẽ nói luôn!

- Vậy là em vẫn phải ở chung nhà với Kim Taehyung một thời gian à?_ Jimin có vẻ không hài lòng lắm về việc này.

- Vâng!

" Quyết định về nước lần này của anh xem ra là quyết định đúng đắn!" Jimin nhìn Y mà mỉm cười suy nghĩ.


Kim Thị...

- Làm việc chăm chỉ thế Kim Taehyung?_ Min Yoongi - là tiền bối khóa trên của Kim Taehyung và cũng là bạn thân của Hắn.

- Đó là trách nhiệm của chủ tịch!_ Hắn không quan tâm, lại tiếp tục cắm cúi làm việc.

- Tay chú em bị sao đấy?

- À... không cẩn thận bị thương thôi!

- Sao rồi? Đã thổ lộ với Y/n chưa?

Nghe đến đây Hắn không nói gì chỉ gật đầu xem như đáp lại.

- Nhìn dáng vẻ này xem ra thất bại rồi! Anh đã nói với cậu rồi, thổ lộ sớm một chút không chịu! Biết cậu có tình cảm với Y/n cả năm nay rồi, đã khuyên biết bao nhiêu lần rồi là nên ngồi lại cảm nhận cảm xúc của mình đi! Lúc nào cũng bảo không phải, chỉ là nhất thời thôi!! Giờ xem, nước tới chân rồi mới chịu thổ lộ. Bị người ta ngó lơ rồi chứ gì??_ Min Yoongi lắc đầu ngao ngán.

-Nè!! Anh tư vấn tình cảm cho em hay là đang sỉ vả?_ Hắn bị chọn trúng tim đen mà lên tiếng.

- Rồi rồi không nói nữa! Mà anh có tin quan trọng này?

- Là tin gì?

- Lúc nãy vừa đi công tác về, ở sân bay anh đã thấy một người

- Là ai?

- Park Jimin!!

Nghe đến đây Hắn nhíu mày khó chịu.

- Thôi! Thông báo nhiêu đó thôi, anh mày về đây. Giờ lo mà giữ vợ cũ đi!

Kim Taehyung gập máy tính lại không còn tâm trạng làm việc. Lời mà mấy năm trước của Jimin đã nói, cứ ngỡ là gió thoảng qua tai, bây giờ lại như một lời đe dọa dành cho Hắn.

" - Y/n rất thích anh, nên tôi mong anh đối xử với em ấy thật tốt! Nếu không, tôi sẽ là người làm thay anh việc đó và sẽ là người đứng cạnh Y/n sau này. Mong rằng lúc đó anh sẽ không hối hận!!"

Lời nói của Jimin cứ văng vẳng trong đầu Hắn.

- Mẹ kiếp!!!!!_ Hắn tức giận thốt lên câu chửi tục.

Xem ra đối thủ nặng kí của Hắn đã xuất hiện...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro