Chap 22 : Con là do baba sinh a

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi khắp Ái Thiên lan truyền về câu chuyện con rơi của Boss thì hai đương sự vẫn đang ung dung trong không gian riên của riêng mình.
- Bánh bao , hôm nay không phải đi học sao ? Vương Tuấn Khải cúi xuống nhìn bánh bao trong lòng
- Có a , nhưng hôm nay bánh bao được nghỉ buổi chiều nên mới đến đây tìm chú đẹp trai đó , bánh bao nhớ chú đẹp trai mà.
Vương Tuấn Khải nghe từ " nhớ " trong miệng bánh bao phát nội tâm có một dòng nước ấm chảy qua vậy
- Thế bánh bao muốn chú đẹp trai đưa đi đâu nào ?
- Không cần đâu a , bánh bao là tan học liền bắt xe đến thẳng chỗ chú đẹp trai mà không báo cho baba , nếu baba biết nhất định sẽ phạt bánh bao đó
- Baba phạt bánh bao như thế nào ?
- Chính là baba sẽ không thèm quan tâm đến bánh bao nữa đâu.
- Ha , vậy có phải là bánh bao trước giờ rất ngoan không ?
- Vâng , lúc còn ở bên Mĩ , baba là có một tiệm bánh to hơn tiệm bánh hôm qua chú đẹp trai thấy , baba ngày nào cũng bận rộn từ sáng sớm đến tối muộn nhưng không bao giờ quên bánh bao , chỉ cần bánh bao muốn gì , baba nhất định sẽ cho bánh bao thứ đó. Chính là baba sợ bánh bao bị bắt nạt mà baba thì không thể ở ngay bên cạnh lúc đó nên baba đã dạy cho một ít võ để phòng thân a , nhưng baba không biết là bánh bao đã học được rất nhiều các thứ võ khác nhau đâu. Bánh bao cũng muốn giỏi như lão đại của baba bánh bao đó
- Lão đại ? Lão đại của baba con là ai. Vương Tuấn Khải hồi hộp , em ấy, vẫn còn nhớ đến mình sao.
- Chính là cái gì mà Hắc Sát , cái gì mà Vương Tuấn Khải , đúng , chính là Vương Tuấn Khải b..
- Hey , lão huynh đệ, cậu đã nghe tinn...Vương Nguyên đạp cửa xông vào , vừa vào đã bô bô nói không ngừng , thử hỏi xem tên kia đã làm " hòa thượng " 5 năm rồi , nay lại trên dưới đồn hắn có con rơi , hỏi sao Vương Nguyên hắn không hoảng
Vương Tuấn Khải đang định nói cho bánh bao hắn chính là " Vương Tuấn Khảo " mà bánh bao sùng bái , còn bánh bao thì đang định nói lão đại của baba chính là bố của nó thì bị Vương Nguyên cắt ngang. Một lớn một nhỏ đều ngẩng đầu nhìn Vương Nguyên , điệu bộ cau mày đều như nhau , mắt phượng nheo lại vẻ khó chịu. Vương Nguyên nhìn thấy một lớn một nhỏ này liền nghẹn họng không thể nói gì hơn , thật sự , quá giống nhau , quá dọa ngườu rồi.
- Chú đẹp trai , đây là ai vậy. Thật không biết lịch sự nha. Bánh bao khó chịu nói.
- Cấp dưới. Là cấp dưới của chú đẹp trai , chú đẹp trai không quen người này, bánh bao đừng để ý.
- Nhưng mà , chú này nhìn cũng rất đẹp trai nha.
- Đẹp trai lắm sao ?
- Không đẹp bằng chú.
- Đương nhiên, chú chính là siêu cấp đẹp trai đó. Vương Tuấn Khải đắc ý.
- Bánh bao mới là siêu cấp đẹp trai , baba nói bánh bao chính là đẹp trai giống bố đó , baba còn nói , bố là người đàn ông đẹp trai nhất mà baba từng gặp đó.
- Bố ? Bánh bao sao lại còn bố nữa. Vương Tuấn Khải cảm thấy khó chịu.
- Thì bánh bao chính là có bố mà , bố chính là người cho nòng nọc nhỏ đó.
- Nòng nọc nhỏ? Vương Tuấn Khải khó hiểu
Vương Nguyên lúc này mới hoàn hồn , nghe bánh bao nói liền lập tức hiểu ra , vội hỏi
- Nhóc , baba của cháu tên gì ?
- Baba tên là Dịch Dương Thiên Tỉ đó, bất quá bánh bao thích gọi Tiểu Thiên Thiên hơn , mà baba cũng thích bánh bao gọi như vậy
- Lão đại , cậu trúng số rồi. Vương Nguyên khó tin nhìn Vương Tuấn Khải.
- Có ý gì ? Vương Tuấn Khải hằn học lên tiếng , tên này bị điên sao , nói không đầu không đuôi như vậy.
- Cậu ở đợi mình , mình sẽ giải đáp cho cậu. Nói rồi Vương Nguyên phóng về bàn làm việc của Vương Tuấn Khải , gõ gõ gì đó , sau đó lại ôm máy tính phóng vèo về chỗ Vương Tuấn Khải và bánh bao đang ngồi.
- Đây , nhìn xem. Vương Nguyên đưa Vương Tuấn Khải xem kết quả hắn vừa tìm được.
Vương Tuấn Khải ngờ vực nhìn máy tính , sau đó , hắn liền trợn to hai mắt , kia là gì , là nghiên cứu khoa học cho thấy nam nhân cũng có thể sinh con, đó là thể chất đặc biệt của họ , tuy nhiên , số nam nhân có thể nguyện ý sinh con rất ít...sau đó còn dài một đoạn nữa , nhưng Vương Tuấn Khải hắn cái gì cũng không nhìn rõ nữa , hắn là đang nhớ đến cái đêm cuối cùng của 5 năm trước , đấy chính là lần phóng túng đầu tiên của hắn với cậu, không lẽ...
- Chú đẹp trai , chú sao vậy ? Bánh bao vội ôm cổ Vương Tuấn Khải khi thấy hắn ngồi ngây ra đó.
- Lão đại , có phải còn chưa tin không , vậy thì đi ra đây. Vương Nguyên kéo Vương Tuấn Khải đang ôm bánh bao lại phòng nghỉ , đưa hai người lớn nhỏ đến trước gương
- Oa , bánh bao với chú đẹp trai thật giống nhau nha. Bánh bao nhìn mình và Vương Tuấn Khải trong gương liền thốt lên
Vương Tuấn Khải lúc này hoàn toàn chết sững , đây , đây chính là con trai của hắn và Thiên Tỉ sao ?
- Chú đẹp trai , mau đưa bánh bao ra lấy ba lô , bánh bao chợt nhớ ra một chuyện , nhanh lên
Vương Tuấn Khải vội ôm bánh bao ra ngoài lấy ba lô. Bánh bao liền xà xuống túm lấy ba lô của mình , tìm tìm thứ gì đó , nhìn thứ trong tay rồi lại nhìn Vương Tuấn Khải.
- Chú đẹp trai , chú thật giống với bố của bánh bao nha.
- Sao bánh bao biết chú giống bố của bánh bao ?
- Chính là baba đã cho bánh bao xem ảnh của bố rồi. Baba còn nói , bố chính là lão đại của Hắc Sát , bố của bánh bao là Vương Tuấn Khải đó , bánh bao là Vương Thiên Nam nha.
- Bánh bao , chú đẹp trai cũng tên Vương Tuấn Khải. Bánh bao là do ai sinh ra?
- Thật sao , nhưng bố không có công ty to như này đâu. Bánh bao chính là do baba sinh ra a
End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro