Gone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|| Bản chuyển ngữ chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không đem ra nơi khác ||

Author: neocultured (diendxdecade)
Trans + beta: spring_
___________________

your smile,

your laughter,

your voice,

makes me missing you.

khi anh cười với em, tiếng cười của anh làm em gục ngã, anh đã hát bằng chính giọng hát ngọt ngào như bản thân anh, đi cùng em từ ngày này qua ngày khác.

Bây giờ chỉ còn lại niềm khao khát đang dần dần phai nhạt, khi nhìn thấu anh đi bên người con gái đó, có vẻ như em đã bị thay thế rồi

Em mòn mỏi chờ đợi, em có thể trách gì nếu như em thật sự mất đi anh, em biết rằng mình không nên chờ đợi, mong rằng anh vẫn sẽ nhớ đến lời hứa chúng ta là một, lời hứa thiêng liêng đã gỉ sét và trôi vào quên lãng.

"Kun-ge. Em hy vọng anh đang hạnh phúc với vị hôn phu của anh." Cảm xúc thể hiện qua gương mặt của em bây giờ có thể trông giả tạo nhưng em yêu cầu anh chỉ một lần này thôi, hãy để em giả vờ rằng em đang trông thật hạnh phúc vào ngày anh sẽ gắn kết lời thề của mình khi anh tiến gần đến hôn nhân (và quên lời hứa của chúng ta).

Khuôn mặt anh căng thẳng như thể anh không hề mong đợi em sẽ đến mặc dù anh là người gửi bức thiệp mời đến tiệc đính hôn này. Em không đau, không đau thật đấy, em chỉ là tê dại cảm giác được yêu thôi, mấy ngày trước em đã khóc một cách xấu xí rất nhiều lần rồi.

Một người tên Liu Yangyang chắc chắn phải thật mạnh mẽ, ít nhất là cho đến khi tiệc đính hôn này kết thúc. Đương nhiên rồi , tôi phải trông thật mạnh mẽ trước tất cả họ.

Tôi vô cùng cảm ơn vì các người anh thân thiết đã không nói chuyện với mình trong suốt sự kiện và đã cho tôi thời gian ở một mình. tôi không muốn họ phá hỏng kế hoạch của bản thân đâu.

Cuối cùng thì lễ đính hôn này cũng kết thúc, khi tôi nói lời tạm biệt với các người anh thân thiết, tôi không muốn ở đây nữa và muốn đi xa nhất có thể. Các người anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi nhưng họ dường như không nghi ngờ về những gì tôi sẽ làm sau này, tôi hy vọng họ sẽ hiểu và sẽ không tức giận cũng như trách móc bản thân về những gì tôi quyết định sẽ làm.

Tôi đã lên kế hoạch cho việc này từ 3 ngày trước, tôi biết điều này là không đúng và tôi thực sự khá sợ hãi nhưng tất cả tình yêu trong tôi đã phai nhạt và trống rỗng. Tôi không hề thích cảm giác trống rỗng này.

Sau 1 giờ lái xe, tôi đã đến vách đá, cảnh hoàng hôn thực sự tuyệt đẹp, tôi biết đây thực sự là lần cuối cùng nên tôi đã chụp lại khung cảnh lãng mạn đó và đăng nó lên Instagram với chú thích

"How am i supposed to live without you? I refuse"

Tôi hít một hơi thật sâu và ngay trước khi tôi nhảy xuống, điện thoại di động của tôi rung lên, hiện lên rất nhiều tin nhắn từ các người anh yêu quý yêu cầu tôi dừng lại và đừng nhảy xuống.

Cảm giác mơ hồ và có lỗi bùng lên, khi tôi trả lời bình luận của ten-gege,

"Em xin lỗi."

3

2

1-

Khi tôi muốn nhảy xuống, ai đó đã ngăn tôi lại bằng cách kéo tôi vào lòng. Tôi đẩy người đó ra và khi tôi quay lại, nhìn thấy khuôn mặt của người ấy rất giống Kun-ge nhưng màu tóc của Kun-ge lại là màu đen chứ không phải xanh đậm như người trước mặt tôi.

"Kun-ge?" Tôi hỏi với nước mắt tuôn rơi.

“Đó không phải tên tôi, tôi là Jeon Gon. Này cậu bé đáng yêu, nếu bạn vẫn muốn nhảy, hãy đến nhảy với tôi nhưng bạn phải hứa với tôi rằng bạn sẽ trở thành của tôi. ” Thật kỳ lạ là giọng nói của anh ấy cũng rất giống Kun-ge.

Tôi bối rối nhưng thật lạ là tôi đã gật đầu, tôi buông mình ra khỏi cái ôm của anh ấy và sau đó tôi nắm tay Jeon Gon?

Cuối cùng, chúng tôi đã nhảy xuống cùng nhau.

Kỳ lạ là một lúc trước khi chúng tôi vào bên trong nước, anh ấy thì thầm "của tôi" và sau đó hôn lên môi tôi. Một nụ hôn vô cùng ngọt ngào, nước đã nuốt chửng chúng tôi nhưng anh ấy không buông ra và cứ hôn tôi cho đến khi tôi bất tỉnh.

Tôi mở mắt ra và thấy mình còn thở? Tôi vẫn còn sông sót? Tôi nhớ man mán rằng một người trông giống như kun-ge đã hôn tôi. Tôi nhìn lên bức tường bầu trời trắng, và khi tôi giơ tay phải lên, tôi thấy một chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình?

"Lưu thiếu gia, em rốt cục cũng đã tỉnh lại, em bất tỉnh ba ngày rồi đấy, và em sẽ gả cho anh." Người đàn ông có mái tóc xanh đen nói, anh ta tiến lại gần và vuốt tóc tôi.

"Chẳng bao lâu nữa bạn bè của anh sẽ đến và anh hy vọng em sẽ giới thiệu tốt về anh, chồng yêu của anh," anh ta nói với một nụ cười tự mãn.

"Hãy nhớ rằng em thuộc về Jeon Gon." anh thì thầm sau khi hôn môi tôi.

Sau đó, tôi nhìn vào cánh cửa nhìn thấy các người anh thân thiết của mình đã đến và tất nhiên, họ đã thấy cảnh Gon hôn tôi.

“Cậu là ai?”  Lucas hỏi, có vẻ anh ấy là  người đầu tiên phản ứng sau khi nhìn thấy điều đó.

"TÔI? Tôi là Jeon Gon và tôi là chồng Yangyang. ”Gon trả lời bằng cách cho thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình, và có những tiếng la hét không tin.

"Có thật không, Tiểu Dương?" Tư Thành hỏi.

Tôi gật đầu rồi nắm chặt tay Gon. bạn có thể thấy khuôn mặt của Ten bắt đầu tái đi như thể anh ấy không thể tin được chuyện gì đang xảy ra.

Đây chỉ là có thể nhưng Gon là người đã ở bên cạnh tôi và sau tất cả, tôi đã hứa sẽ là của anh ấy nên sẽ không ổn nếu tôi thất hứa như anh đã làm trước đó phải không Kun-ge?

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro