[Cao H] Good Boy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên: Good boy.

Tác giả: Whitnrivers

Link: AO3.

Tóm tắt:

Tsukki không thể tự mình ru vào giấc ngủ khi bản thân đang gặp chút "khó khăn" trong trại huấn luyện. Liệu bây giờ đến nhà tắm thì có phải là một ý tưởng hay không?

Không biết nữa~ Nhưng Kuroo thì chắc chắn nghĩ như vậy~

CHÍNH VĂN:

"Nếu mình đi bây giờ thì sẽ không ai bắt gặp đâu."

"Không, đi ngủ thôi!"

"Mẹ nó, mình không ngủ được nếu cứ thế này..."

"Được thôi..." Tsukishima thì thầm với chính mình, đá tung chăn ra khỏi người, để nó phủ lên cả Yamaguchi bên cạnh, lăn ra khỏi futon cùng với một tiếng thở dài.

Không phải vì cậu đã mộng xuân hay gì, dù sao thì chính bản thân cậu cũng chẳng hiểu vì lý do gì mà lại không thể ngủ được. Tất cả những gì cậu biết hiện tại chính là cả người rất nóng, phía dưới lại bắt đầu cương lên, và wow, cậu mất ngủ.

Tsukishima rón rén đi về phía cửa, lặng lẽ xoay núm cửa và lẻn ra khỏi phòng trước khi đánh thức bất kỳ ai khác.

Cậu thậm chí còn không nhận ra mình đang nín thở cho đến khi cửa đã đóng lại, yên tâm thở ra một hơi rồi quay người đi về phía phòng vệ sinh. Tsukishima đột nhiên cảm thấy phòng sinh hoạt và phòng vệ sinh gần nhau đến mức thân thương, vâng, ngay lúc này thưa quý vị, cậu đang mặc một chiếc quần đùi ngắn, vì một lý do nào đó mà không thể tưởng tượng ra được bất kỳ điều gì trong đầu bây giờ. Chỉ có thể muốn mau chóng đến nơi.

Cuối cùng vào đến nhà vệ sinh, cậu thở phào nhẹ nhõm khi thấy đèn đã tắt, bản thân cậu rõ nhất vì sao lại vậy, ít nhất thì làm mấy cái chuyện thế này vẫn là cần chút riêng tư đi?

Tsukishima cởi đồ, quyết định ngồi xuống bên mép bồn tắm và ngâm chân trong làn nước ấm. Cậu hít một hơi thật sâu, để một bàn tay rong ruổi trên đùi mình trong khi đang cố đánh tan toàn bộ cảm giác tự ti ngay lúc này.

Cậu đảo mắt, đưa tay chạm vào mặt dưới của dương vật, rồi thở ra một tiếng. Cậu cảm thấy thật ngớ ngẩn khi phải làm điều này ở đây, nhưng không đời nào cậu bỏ qua nó và phải đựng cảm giác ngứa ngáy mà đi ngủ!

Tsukishima bao quanh những ngón tay dưới phần gốc, vuốt ve nhẹ nhàng và chậm rãi, cậu cắn môi nhịn xuống rên muốn thoát ra ngoài.

Nếu là ngày thường, cậu sẽ vội vàng làm cho xong rồi đi ngủ, nhưng cũng lâu rồi không tự làm gì cả, nên tại sao cậu không để khoảnh khắc này chậm lại một chút?

Cậu giữ tay ở một tốc độ ổn định và khiến máu nóng trong người sôi sục khắp toàn thân, nâng hông để thúc vật cương cứng vào tay mình, đầu cậu ngả ra sau, hơi thở cũng có phần gấp gáp hơn.

Điều này thực sự khác xa với cách cậu thường thủ dâm ở nhà, nhưng chính vì vậy mà nó khiến cậu có cảm giác như đang làm việc xấu hổ này một cách công khai, sự hồi hộp ập tới một loại khoái cảm mà cậu chưa từng có trước đây.

"Thoái mái..." Cậu thở hắt một hơi, siết chặt dương vật của mình.

Cơ thể cậu ngày càng nóng lên, tốc độ cũng nhanh hơn, nhưng chỉ như vậy thôi thì không đủ. Cậu muốn nhiều hơn. Nhiều hơn nữa.

Tsukishima trèo ra ngoài, quỳ bằng hai đầu gối, dạng rộng hai chân. Cậu thở hổn hển vì cảm giác kích thích, sử dụng dâm dịch của chính mình làm chất bôi trơn, bôi nó lên lỗ nhỏ kín đáo của mình.

Cậu cắn môi rên rỉ khi ngón tay đâm vào huyệt động nhạy cảm, ngón giữa và ngón áp út liên tục cọ vào vách tường thịt. Cảm giác khi cong ngón tay chọc vào thịt huyệt khiến cậu dường như sắp đạt cực khoái, vì vậy mà cậu ngay lập tức dừng lại.

Tsukishima siết chặt hàm để kìm nén âm thanh sắp bật ra từ miệng mình. Bây giờ cậu nứng chết đi được, nhưng lại không muốn xuất tinh quá nhanh như thế.

Cậu ngồi lùi lại một chút, chìm đắm trong sự sung sướng nhất thời, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ bé, cậu đã lâu không được thủ dâm, nên không muốn lãng phí thời gian. Ngón tay thon dài đẩy vào sâu bên trong cho đến khi có thể chạm vào tuyến tiền liệt, cậu lập tức cong ngón tay ấn vào nó.

"Ahhh~" Cậu rên rỉ, lặp lại động tác vừa rồi, mạnh hơn một chút, tự cắn môi mình để kím nén tiếng rên.

Cậu lại nhét thêm một ngón tay khác, cảm giác được lấp đầy hơn khiến cậu lập tức đâm rút với tốc độ nhanh hơn. Tiếng rên rỉ kìm chặt lặng lẽ, cậu tự đẩy hông về phía trước để dương vật cương cứng đau nhức của mình có thể được vuốt ve bởi bàn tay còn lại.

Tsukishima hít một hơi khi cả hai nơi đều bị kích thích sung sướng đến nỗi cả cơ thể đều run rẩy. Cậu liên tục lắc lư eo nhỏ, đẩy mạnh về phía trước để dương vật của mình được siết chặt hơn dưới các ngón tay. Sau đó những ngón tay ở lỗ nhỏ phía sau không ngừng chọc vào điểm sướng.

"Sướng quá~" Cậu rên rỉ, căn phòng nóng đến mức trên trán cậu đã phủ đầy một tầng mồ hôi.

Lúc này cậu cảm thấy mình đang bị khoái cảm chi phối, lạc chân vào sự sung sướng khiến xung quanh trong mắt cậu dần trở nên mờ nhạt. Miệng cậu há hốc vì hơi thở trở nên dồn dập, bụng dưới sôi sục nóng lên.

Cậu đẩy nhanh tốc độ tuốt của mình, nắm chặt vật cứng mà theo đuổi cảm giác tuyệt vời này. Tinh dịch sắp tràn ra khỏi quy đầu khiến cậu ngày càng gần đạt tới cực khoái.

Ngón tay ấn mạnh vào tuyến tiền liệt đẩy cậu đến bên bờ vực, tràn ra khắp đùi, bụng và ngực. Cậu lầm bầm rên rỉ lớn hơn khi tinh dịch bắt đầu bắn ra, ngẩng cao đầu hét lên giống như thế giới xung quanh không còn ai khác ngoài bản thân mình.

Nhưng điều ấy chỉ kéo dài trong một giây.

Âm thanh kéo cửa khiến Tsukishima khiếp đảm, cậu giật mình muốn cầm quần áo để che đi thân thể, nhưng chợt nhận ra chúng nằm cách xa mình. Cậu lập tức quay lại phía sau,  phát hiện ra Kuroo từ lúc nào đã đứng dựa lưng vào tương với một nụ cười thích thú trên môi

"Chết tiệt! Anh... ngu ngốc!" Tsukishima bối rối thốt lên.

"Anh có làm gì đâu chứ? Anh chỉ đến để đi vệ sinh thôi, nhưng mà có vẻ anh nhìn thấy thứ còn thú vị hơn nữa." Anh ta nhếch mép, ánh mắt quét một vòng từ trên xuống dưới khiến chàng trai tóc vàng xấu hổ.

Tsukishima nhìn đi chỗ khác, lúc này rất muốn đưa tay lên che mặt. Cậu nghe thấy Kuroo cười khúc khích khi bước đến gần cậu, tự động cởi áo thun và vứt nó nằm trên đống quần áo bị bỏ rơi một góc của cậu.

"Anh đã nhìn thấy một chú mèo con không thể kiềm chế được cơn nứng tình của mình, đúng không?" Kuroo thì thầm, tiếp cận cậu một cách nguy hiểm.

Tsukishima nghiến răng, từ chối giải thích bất kỳ điều gì đã và sắp xảy ra. Cậu cực kỳ xấu hổ, cậu chỉ muốn rời đi và không bao giờ gặp lại Kuroo nữa. Nhưng bàn tay của anh ta lại luồn ra phía sau đầu cậu, ép cậu phải quay lại nhìn anh.

"Đừng xấu hổ."" Kuroo dựa sát vào cậu, đến mức môi của họ sắp dán vào nhau. "Nó thực sự rất dâm đãng."

Anh ta vươn lưỡi liếm lên môi dưới của cậu trai tóc vàng, nhẹ nhàng cắn nó khiến cậu lại hứng tình. Anh chưa bao giờ thấy Tsukishima phản ứng với thứ gì lại nhanh như lúc này, làm thế nào mà anh có thể bỏ mặc cậu bé đáng yêu này ở đây một mình kia chứ?

Mắt Tsukishima mở to khi cậu cảm thấy ánh mắt của Kuroo đè nặng lên mình. Cậu quay đi nhưng bàn tay sau đầu ngăn cậu lại.

"K-Kuroo..." Tsukishima thì thầm, vặn vẹo khi cậu cảm thấy máu lại tràn ngập dương vật của mình một lần nữa.

Kuroo dường như nhận thấy, ánh mắt anh hạ xuống và dừng lại trên thằng em cương cứng của cậu. Anh ta xoa tay vào bên trong đùi của Tsukishima, xoa bóp phần thịt săn chắc khi anh ngày càng tiến gần hơn đến nơi mời gọi kia.

"Em trông thật quyến rũ với cái mông dâm dãng này." Kuroo gầm gừ, cắm móng tay vào đùi và vuốt ve từ đầu gối đến dương vật của Tsukishima, cuối cùng thì quấn những ngón tay của mình siết chặt lấy nó.

Tsukishima rên rỉ, hông cậu ngay lập tức theo đuổi cảm giác mới mẻ.

"Đừng kiếm chế, bé cưng." Kuroo buông tay khỏi đầu cậu, nhếch mép cười, để đầu cậu dựa vào vai anh. "Ngoan quá~"

Anh ta bắt đầu tuốt lộng vật của cậu với tốc độ ổn định, nhưng đủ nhanh để máu của Tsukishima thực sự tan chảy, mà cũng đủ chậm để cậu không lập tức xuất tinh.

Đôi mắt của chàng trai tóc vàng nhắm lại trước lời khen ngợi, cậu để hông mình di chuyển đồng bộ với bàn tay tuốt lộng của Kuroo. Cậu không còn cảm thấy ghét những gì đang diễn ra nữa, nhưng cậu lại tự ti với cái cách mà Kuroo đang nhìn cậu với ánh mắt sắc bén như một con diều hâu. Và cơ thể cậu tan chảy vì điều đó.

Đó là cho đến khi có tiếng gõ cửa.

Tsukishima thở dài trong lòng, hy vọng mình ngay lúc này có thể cắm mặt xuống đất, nhưng bàn tay Kuroo đã ngay lập tức di chuyển từ dương vật của cậu đến cổ họng, anh ta đứng dậy, kéo cậu đến gần cửa và ghim cậu vào tường.

"Nếu em dám tạo ra bất kỳ âm thanh nào, anh sẽ phạt em đấy." Kuroo cảnh báo trước khi cửa được mở ra.

Tay của Tsukki ngay lập tức che miệng trong khi tay Kuroo bóp cổ họng cậu. Bokuto đang ở cửa, nhưng cậu không thể nghe thấy một điều chết tiệt nào mà bản thân mình phát ra vì máu đã dồn hết lên não.

Cậu cố gắng ổn định hơi thở của mình khi Kuroo cuối cùng cũng bỏ tay khỏi cổ họng, di chuyển tay xuống ngực và quay trở lại với dương vật của cậu. May mắn thay, tay cậu đã tự bóp nghẹt tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi mình khi bàn tay của Kuroo tiếp tục đi và trượt ngay vào lỗ nhỏ của cậu, trêu chọc lối vào khi anh ta tiếp tục cuộc trò chuyện với Bokuto.

Hơi thở của Tsukishima nghẹn trong cổ họng khi Kuroo trượt hai ngón tay vào bên trong một cách dễ dàng. Cậu có thể cảm thấy mồ hôi lấm tấm trên trán; cậu đang cố gắng để bị phát hiện hay là do Bokuto quá ngốc để nhận ra điều này?

Kuroo, người có một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt, ngay lập tức bắt đầu cắm ngón tay vào bên trong cậu khi anh ta tiếp tục nói chuyện với Bokuto, không cần phải nhiều lời vẫn sẽ biết Kuroo đang làm gì. Tsukishima thực sự không yên lặng một chút nào.

Anh đang phải kiềm chế từng cm trên người mình để không đè Tsukishima ra và đụ cậu ngay lập tức. Anh biết rõ đây cũng chính là điều ngu ngốc nhất mà mình đang làm!

"Được rồi, ngủ ngon Kuroo. Tao sẽ rất vui lòng chờ đến ngày mai để đá vào đít mày." Bokuto mỉm cười trước khi dựa vào ngưỡng cửa và nói thêm. "Tạm biệt Tsukki-poo~"

Kuroo cảnh bảo sẽ đá vào mông Bokuto nếu anh ta không rời khỏi đây ngay lập tức, cánh cửa đóng sầm lại và sự chú ý lại tiếp tục rơi vào chàng trai tóc vàng.  Anh đã cắm ngón tay vào trong cái lỗ của cậu và cắm rút nó được một lúc, tiếp tục đẩy ngón tay vào sâu hơn chạm vào tuyến tiền liệt của Tsukishima. Nhưng lần này Kuroo không hề nhẹ tay, anh liên tục đâm vào tuyến tiền liệt của cậu không ngừng nghỉ, như đưa cậu lạc vào một thế giới vui sướng, mà cũng nhanh chóng đẩy cậu vào thực tế khi mỗi cú đâm rút đều khiến cậu rên rỉ và khoái cảm bao trùm lấy toàn thân. Cậu bật khóc, hai chân run rấy đứng không vững, như sắp ngã xuống sàn nhà.

Kuroo rút tay ra, kịp đỡ lấy Tsukishima khi cậu sắp khuỵu xuống, ép cậu vào tường giữ thăng bằng. Anh mỉm cười một chút, nhìn chằm chằm vào cậu chốc lát, trong khi tay anh đã luồn xuống dưới để kéo quần lót của mình, giải phóng thằng em cương cứng đau đớn. Cự vật được thả tự do, đập mạnh vào mông tròn vươn cao của Tsukishima, chỉ trực chờ để đi vào.

"Em ổn chứ, bé cưng?" Anh thì thầm bên tai cậu, nghe được một chút nghiêm túc.

"Trông tôi có ổn không hả đồ ngốc!" Tsukishima cắn răng nói, khuôn mặt cậu lúc này cứ như đang muốn hỏi anh có nghiêm túc khi hỏi câu đó không? Nhưng nụ cười dường như lại khác đi.

"Vậy nói cho anh biết em muốn anh lấp đầy em bao nhiêu nào?"

Cậu đảo mắt, vươn tay kéo khuôn mặt Kuroo lại gần, quai hàm cả hai sát lại với nhau, cậu thì thầm. "Tôi không nên làm vậy."

Kuroo cũng phải rên rỉ một tiếng, anh ta ngay lập tức thúc hông về phía trước và đâm toàn bộ chiều của mình vào trong cái lỗ gọi mời mà không hề báo trước. Tsukishima khóc nấc lên khi bên trong đột nhiên bị lấp đầy, hông cậu vô thức vặn vẹo, dường như đang muốn cảm nhận từng ly từng tí vật cứng ở bên trong mình.

"Nghh~ quả thực tôi không ngạc nhiên vì kích thước... này của anh đâu..." Cậu càu nhàu, cố gắng điều chỉnh tư thế để dễ dàng thuận theo kích thước của Kuroo.

"Vậy ra, với em thì 20cm* vẫn không đủ?" Kuroo nhếch mép, kéo cự vật ra ngoài và ngay lập tức đâm vào một lần nữa.

(*) Bản gốc là 10inch, nhưng đcm 25cm là tới đâu má ơi? 😭

"Chết tiệt~" Tsukishima rên rỉ, cậu bắt đầu đã có thể dập hông của mình lên dương vật một cách dễ dàng, ánh mắt cẩn thận nhìn Kuroo bắt đầu lộ ra tính cách hoang dã của mình.

Kuroo thở dài, tiếng rên rỉ cũng tràn ra khi anh đẩy cự vật ra vào cặp mông chặt chẽ xinh đẹp của Tsukishima, bắt gặp ánh mắt chăm chú của cậu trong một vài giây ngắn ngủi, cứ như thể nhìn ra được ý định thực sự của cậu là muốn gì.

"Ngày mai em sẽ đi lại một cách khó khăn đấy."

Kuroo nghiêng người và cắn mạnh vào vai của Tsukishima, đồng thời thắt lưng cũng tăng tốc, đụ vào cái lỗ mềm ướt kia sâu hơn và mạnh hơn, đâm chọc vào tuyến tiền liệt của cậu với một lực không hề nhẹ.

Tsukki cảm thấy như mình sắp tan thành nước trong tay Kuroo. Mọi cú đâm đều bùng cháy; mọi cú đẩy đều là sự ngây ngất chết tiệt. Anh ta tiếp tục đâm vào cậu sâu hơn, sâu hơn và sâu hơn nữa cho đến khi Tsukishima có thể tưởng như mình nhìn thấy những ngôi sao, không thể làm gì hơn ngoài việc hét lên tên của Kuroo.

"Ah ha... nó lớn quá... chúa ơi, nó sướng quá~" Cậu rên rỉ, cảm thấy nơi sâu nhất của mình gần như đã được chạm tới. "Nnhh... nữa... đụ em mạnh hơn đi..."

Kuroo cảm thấy Tsukishima dường như cắn chặt và co bóp không ngừng xung quanh dương vật của mình, anh cũng cảm thấy cơn cực khoái dần kéo đến. "Mạnh hơn?"

Nhận được một cái gật đầu, Kuroo lập tức đẩy hết toàn bộ dương vật của mình vào nơi sâu nhất, quy đầu nhắm vào tuyến tiền liệt.

"Aahh... vâng vâng... chính là như vậy..."

"Hửm? Em thích như vậy?"

"Vâng~"

"Bé cưng sẽ bắn cho anh chứ?"

Tsukishima rên rỉ với biệt danh mà Kuroo đặt cho cậu, eo nhỏ liên tục lắc lư, đầu nhỏ gật xuống điên cuồng. "Vâng~ Chúa ơi... làm ơn... xin anh... làm ơn cho em bắn... em xuất tinh chỉ vì bị chơi lỗ nhỏ~"

"Ha... vậy thì bắn cùng anh nào, bé cưng~"

Chỉ sau một vài cú thúc hông, cả hai đều lên đỉnh cùng một lúc. Kuroo rót từng đợt bắn vào bên trong chàng trai tóc vàng, còn cậu thì bắn lên ngực chính mình, cả người đều run rẩy trong vòng tay anh.

Kuroo hôn lên trán Tsukishima, sau đó là má, nhẹ nhàng khen ngợi cậu khi cơn cực khoái qua đi. "Bé ngoan~ bắn cho anh thật tốt~"

Tsukishima nghiêng người về phía trước, ôm cổ Kuroo khi cậu cảm thấy anh đang bế mình vào bồn tắm. Cậu rên rỉ, cảm thấy Kuroo chậm rãi lấy ra tinh dịch đã bắn vào bên trong cậu ra ngoài. Cậu thậm chí không thể tự hình thành lời nói; như thể bộ não của cậu ngừng hoạt động cùng có thể rã rời.

Kuroo cẩn thận bước vào bồn tắm, ngồi xuống và nhếch mép khi Tsukishima không di chuyển khỏi lòng anh, thay vào đó cậu thậm chí còn tiến gần hơn và kiếm một tư thế thoải mái để nghỉ ngơi.

"Em ổn không?" Anh cẩn thận hỏi, cảm thấy cậu hình như đã quá mệt mỏi. "Anh không làm em bị thương chứ? Có bị đau chỗ nào không?"

Tsukishima thở dài, ngả người lại nhìn anh ta. "Nếu anh làm điều gì ngu ngốc thì em đã sớm cản anh lại."

Cậu đảo mắt, nghiêng cằm Kuroo lên để bắt gặp ánh mắt của anh, nghiêng người lại gần.

"Nhưng anh nghe cho rõ đây. Anh đã lấy mất lần đầu tiên của em, vì vậy anh phải chịu trách nhiệm. Em không chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào với từ "không". Bây giờ anh là của em."

Kuroo mỉm cười với chính mình, nhẹ nhàng kéo Tsukishima vào một nụ hôn trong sáng hơn.

Đây rồi.

———————

Sợ qué má ơi, dịch H thế này xấu hổ chết đi được! 😭

Nhân tiện, hơi muộn một tí, nhưng chúc mọi người Giáng Sinh an lành và vui vẻ nha! Cảm ơn mọi người đã theo dõi Tùng nhoooo!! Merry Christmas! 😘

Bản dịch đang trong quá trình xin per, vui lòng không đem ra khỏi đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro