Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

             Trong phòng
Mã gia kỳ mở cửa
Cậu quay về rồi
umm, nay trên lớp thanh nhạc có nhiều điều thú vị
Mã gia kỳ nói:
hôm nay trên lớp vũ đạo, tớ Diệu văn và Hạ nhi được ra sớm, sau đó bọn tớ đã ăn 1 bữa
"hehehe
Có phải là rất ganh tị ko,tớ đã làm cơm rang và trứng đấy
Cậu đã làm cơm rang với trứng" khuôn mặt tiểu Mã biểu hiện ko tin nổi"
Tại sao ko thể, Diệu văn và Hạ nhi đều cực kì thích ăn đấy
Trên đường về tớ đã thấy cậu phát weibo
Vừa hay tớ cũng đói rồi cậu đi làm cơm rang với trừng cho tớ đi chứ

Ko làm, ko làm, muốn ăn tự bản thân đi mà làm, tự nấu mì đi, cậu là đầu bếp Mã mà, cần gì tớ nấu
Mã gia kỳ trực tiếp ngã xuống giường của Đinh Trình Hâm, đè chân của Đinh trình hâm xuống
A trình nấu cho tớ đi mà. Tớ mệt quá, tớ đã luyện tập bài hát cả ngày.
Mã gia kỳ cầm lầy tay của Đinh trình hâm cắn 1 miếng
"Ah"
Mã gia kỳ cậu đang làm gì thế, đau chết tớ rồi.
Ko phải tớ, là bụng và miệng của tớ quá đói rồi, ko còn cách nào khác chỉ có thể bảo miệng đi cắn 1 miếng thịt thơm thơm khác thôi.
Mã gi kỳ vô lại cậu chính là muốn chiếm tiện nghi của tớ.
Tớ chiếm tiện nghi của cậu đó! Thế nào ? Dù sao cậu cũng thành niên rồi, tại sao lại ko thể chiếm tiện nghi của cậu chứ , với lại tớ vẫn còn là trẻ vị thành niên nha, ai bảo ko làm cơm cho tớ.
Mã gia kỳ trở mình, ngồi trực tiếp trên người Đinh trình hâm đôi tay chống giữ 2 tay của Đinh nhi đè trực tiếp xuống cạnh giường , dựa sát vào cổ Đinh nhi bên cạnh ko ngừng mút hít mùi hương riêng biệt được tỏa ra.

Vẫn là A Trình thơm ah, ai bảo ko làm cơm cho tớ, tớ đếm 3 tiếng, nếu ko tớ ko ăn cơm trứng nữa, tớ ăn cậu
"3"
"2"
Tớ làm, tớ làm, cậu ko buông tớ ra đi thế nào.
A Trình, đột nhiên tớ hiểu ra
Hiểu gì
Có những thứ có sẵn sao ko ăn, lại phải đi đợi các món cần chế biến

Mã gia kỳ đồ hỗn đản 
A Trình tớ biết cậu đang nghĩ tới cái gì đó nha.
Mã gia kỳ bá đạo hôn mạnh lên đôi môi của Trình nhi, lưỡi bị hung hăng xâm lược, từng chút 1 đã mở ra, răng và đôi mắt đã khép kín. Cuối cùng là vẫn bị Mã gia kỳ cạy ra, ko ngừng tìm kiếm trong miệng Trình nhi, muốn đánh dấu toàn bộ.

Mã gia kỳ vẫn thấy chưa hài lòng, đầu vùi vào cổ của Trình nhi cắn, mút liên  tục, mà ko biết rằng đôi mắt Trình nhi đang nhìn cậu ấy. Trong mắt ko ngừng phát ra tinh quang.
" Mã gia kỳ cậu ko nghĩ tới khi cậu đắm đuối với những nụ hôn lộn xộn, tớ chẳng qua là mở mắt nhìn cậu, cảm thấy dáng vẻ luân hãm của cậu rất thú vị.

Mã gia kỳ cậu đã ko thể cách rời tớ rồi, sau này tớ cũng sẽ ko tách rời cậu. Hãy để sai lầm này tiếp tục đi tiếp đi.
Chúng ta chỉ ko có khả năng bạc đầu mà thôi, sợ cài gì tin yêu nhau là đủ rồi.
END




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro