Chương 6: Tôi Cấm Anh Đến Gần Tiểu Yến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tan học tụi nó rủ nhau đi ăn mừng vì cô bạn Huỳnh Thủy vừa được làm lớp trưởng. Hạ Vy với nó cùng nhau ra trước cổng đứng chờ những người khác lấy xe đạp. Lúc hai người đang đứng trò chuyện thì bỗng có đám học sinh nữ xuất hiện, nhìn nó và Hạ Vy với ánh mắt đầy sát khí. Với người lạ thì nó đối xử rất lịch sự, khẽ hỏi:

"Mọi người là ai và muốn gì?"

Trong đám học sinh nữ đó có một cô gái rất xinh đẹp bước ra:

"Muốn gì ư?"

Hạ Vy với nó đều nhận ra cô gái trước mặt mình chính là Mỹ Ngân, người vừa mới được làm lớp phó. Mỹ Ngân dùng tay chỉ thẳng vào nó, nói tiếp lời:

"Tao muốn mày tránh xa anh Thiện ra, càng xa càng tốt."

Hạ Vy lạnh lùng nhìn Mỹ Ngân, trông ả xinh đẹp như thế mà lại ăn nói đanh đá chưa từng thấy. Nó ngạc nhiên hỏi:

"Anh Văn Thiện hả? Nhưng tại sao tôi lại phải nghe lời bạn tránh xa anh ấy ra chứ?"

Mỹ Ngân liếc nhìn nó từ đầu xuống chân, quan sát thật kỹ. Ả thấy nó cũng bình thường, đâu có xinh đẹp hay giống tiểu thư giàu có gì đâu. Vì sao hồi sáng hotboy Văn Thiện lại chịu nói cười với nó chứ? Kỳ lạ đến khó hiểu. Ả khoanh tay lại để trước ngực tỏ ra vẻ tao sang nói:

"Nếu mày không nghe thì tao sẽ không khách sáo nữa đâu."

Hạ Vy đưa tay ra che chở cho nó, khẽ nói:

"Tiểu Yến, mày đứng qua một bên đi để tao xử lý bọn này cho."

Ánh mắt Hạ Vy giờ vô cùng lạnh lùng, muốn đụng đến bạn thân của cô hả? Tốt nhất là đừng nằm mơ nữa, chỉ cần có cô thì đố ai có thể đụng đến nó được. Mỹ Ngân khinh thường nhìn Hạ Vy, rồi giơ tay lên ra dấu với đám học sinh nữ ở phía sau.

Nó vẫn ngốc nghếch đứng ở đó, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sao nó cảm thấy hiện giờ giống những truyện teen học đường, bởi vì quen biết soái ca trong trường mà bị những học sinh nữ khác ghen ghét rồi đến gây sự quá ta?

Hạ Vy đang trong tư thế sẵn sàng, lúc nào cũng có thể đỡ đòn và xuất chiêu. Đám học sinh nữ cong lên cùng lúc nhưng nguyên cả đám không ai biết võ hết, chỉ đánh lung tung thôi khiến cho Hạ Vy mất hứng. Cô dễ dàng đánh ngã nguyên cả đám, không hề khó khăn gì. Có một học sinh nữ bị Hạ Vy đánh ngã ra đường, thấy có cục đá to bên cạnh thì không nghĩ gì nhiều cô ta liền cầm cục đá lên ném thẳng vào Hạ Vy. Nhìn thấy tình cảnh này nó hoảng hốt thét lớn lên:

"HẠ VY, CẨN THẬN."

Rồi nó không nghĩ gì mà chạy nhanh tới ôm lấy Hạ Vy. Cứ thế cực đá to bay thẳng vào bên vai nó thật mạnh. Vừa lúc đó các bạn nó dẫn xe đạp ra tới, nhìn thấy tất cả, họ đồng tâm thét lớn lên:

"Tiểu Yến."

Hạ Vy thoáng giật mình rồi nhanh đưa tay đỡ lấy nó:

"Tiểu Yến, mày có sao không?"

Dù rất đau nhưng nó vẫn ngốc nghếch cười nói:

"May quá, tao chạy tới kịp..."

Nhìn thấy nó bất chấp tất cả bảo vệ Hạ Vy như thế thì Mỹ Ngân thoáng ngạc nhiên. Nó vì bạn bè mà có thể bất chấp tất cả như vậy sao?

Yến Nhi và Lùn với Huỳnh Thủy vội chạy đến:

"Mày không sao chứ?"

Lùn đỡ lấy bên người còn lại của nó, dùng chất giọng lo lắng hỏi:

"Tiểu Yến, mày có sao không?"

Nó nhìn mọi người mà nhẹ lắc đầu:

"Tao không sao."

Hạ Vy nhìn đám học sinh nữ ở phía trước với ánh mắt tức giận, lạnh nhạt nói:

"Yến Nhi, mày lo cho Tiểu Yến giúp tao chút."

Yến Nhi nhẹ gật đầu và nhanh bước đến thay Hạ Vy đỡ lấy nó. Lúc Hạ Vy bước ngang qua thì Huỳnh Thủy vội nói:

"Vy, cho tao tham gia với."

Mặc dù chẳng biết mọi chuyện thế nào, nhưng chính mắt Huỳnh Thủy đã thấy bọn người đáng ghét này khiến bạn bè của mình bị thương, không thể tha thứ được.

Nhìn thấy hai cô bạn của mình đang bước tới đám học sinh nữ kia thì nó liền lo lắng:

"Vy, Thủy, hai mày tính làm gì thế?"

Yến Nhi khẽ nhíu mày lại, có phải nó nhiều chuyện quá không. Hạ Vy người ta tập võ mà một cực đá đâu có là gì đâu. Tự nhiên chạy đến đỡ, rồi bị thương như thế này. Nghĩ đến đó thì đã bực mình không chịu nổi rồi. Cô khó chịu nói:

"Vy và Thủy rất giỏi võ mà mày lo gì? Tự lo cho mình trước đi."

Lùn cũng khó chịu với nó:

"Phải đó Tiểu Yến, mày nên lo cho bản thân mình trước đi."

Mỹ Ngân thấy hai người giỏi võ nhất lớp mình liền lùi bước:

"Người tao muốn dậy cho một bài học là con nhỏ Tiểu Yến kia, không liên quan đến tụi mày đừng có xen vào."

Huỳnh Thủy dùng ánh mắt khinh thường nhìn Mỹ Ngân, cô cười lạnh:

"Nhưng tụi tao thích xen vào thì sao?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Mỹ Ngân giờ đây đầy tức giận, ả thật muốn ăn tươi nuốt sống năm cô gái ở trước mặt. Nhưng dù tức giận như thế nào thì ả cũng không làm được gì, vì danh tiếng của Hạ Vy và Huỳnh Thủy trong trường đâu phải ả chưa từng nghe đến. Hai người đều võ đầy mình, không phải một ai đánh lại được cả. Trong lúc ả đang nghĩ cách đối phó thì Hạ Vy đã cho cô gái ném đá lúc nãy hai cái tát tay vào mặt và một đá vào bụng, khiến cô ta nằm dưới đắt không dậy nổi. Huỳnh Thủy cũng đánh hạ vài người một cách nhẹ nhàng. Hạ Vy lạnh lùng chỉ tay thẳng vào mặt Mỹ Ngân mà nói:

"Mày nghe rõ đây, nếu mày còn dám đụng đến Tiểu Yến nữa thì tao sẽ đánh cho mày thành đầu heo luôn đấy. Giờ mau cút đi."

Mỹ Ngân dù đang run sợ nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Ả tức giận ra lệnh:

"ĐI THÔI."

Nói xong cùng dám học sinh nữ quay lưng, rời khỏi. Huỳnh Thủy vội quay lại với nó. lo lắng hỏi:

"Tiểu Yến, mày sao rồi?"

Yến Nhi với Lùn vẫn dìu nó ở đó. Họ đều rất lo lắng, không dám để nó tự đứng một mình. Lúc nó tính mở miệng nói mình không sao thì vai bỗng lên cơn đau, đau đớn không thể chịu nổi. Rồi cứ thế mà nó ngất đi, chẳng còn biết gì nữa.

"Tiểu Yến. Tiểu Yến. Mày sao vậy? Tỉnh lại đi. Tiểu Yến." - Mọi người đều vì nó mà hoảng hốt lên.

***

Ở lớp 11a1.

Những lớp 11, 12 đều tan học trễ hơn các lớp dưới gần ba mươi phút lận nên giờ Khánh Nghĩa và Văn Thiện mới bước ra khỏi lớp, hai người đều hơi mệt mỏi. Văn Thiện vừa đi vừa coi lại bài:

"Hay chúng ta đi ăn chút gì đó đi Nghĩa, tao đói bụng quá."

Khánh Nghĩa vừa đi vừa mở điện thoại, để coi có ai nhắn tin hay gọi điện gì không. Cậu vừa xem lại điện thoại thì liền thấy tin nhắn của Hạ Vy đã gửi vào năm phút trước, đọc xong tin nhắn thì bước chân của cậu bất chợt dừng lại. Văn Thiện tò mò hỏi:

"Mày sao thế?"

Khánh Nghĩa tỏ ra lo lắng:

"Tiểu Yến đã xảy ra chuyện rồi, đang ở phòng y tế."

Nghe xong Văn Thiện liền hoảng hốt chạy đi. Chính anh cũng không biết tại sao khi nghe nó xảy chuyện thì lại hoảng hốt chạy đi lập tức như vậy. Nhưng trong lòng anh thật sự rất lo lắng, muốn được nhìn thấy nó liền thôi.

Khi Văn Thiện và Khánh Nghĩa chạy tới phòng y tế trong trường thì thấy Huỳnh Thủy với Yến Nhi đang đứng bên ngoài với vẻ mặt hết sức lo lắng.

"Có chuyện gì vậy mọi người?" - Khánh Nghĩa chạy nhanh tới hỏi.

Yến Nhi quay qua nhìn rồi nói:

"Tụi em cũng không rõ nữa... lúc tụi em lấy xe đạp ra thì đã thấy Hạ Vy và Tiểu Yến bị đám người Mỹ Ngân chặn đường... chính họ đã làm Tiểu Yến bị thương."

Nghe đến nó bị thương thì Văn Thiện đã hoảng hốt nay càng hoảng hốt hơn, anh vội hỏi:

"Thế giờ Tiểu Yến đâu rồi? Em ấy có sao không?"

Huỳnh Thủy đưa ánh mắt lo lắng hướng vào phòng y tế ở trước mặt mình:

"Tiểu Yến đang ở bên trong."

"Mình phải vào coi em ấy sao rồi mới được." - Văn Thiện lẩm bẩm một mình, rồi tính chạy vào phòng y tế.

Khi Văn Thiện đến trước cửa thì bỗng dưng bị ai đó chặn lại. Đó chính là Hạ Vy, cô rất lạnh lùng nhìn người con trai ở trước mặt:

"Tôi cấm anh đến gần Tiểu Yến."

****Hết chương 6****

Văn Thiện sẽ làm sao khi Hạ Vy cực kỳ phản đối mong muốn tiếp xúc với nó của mình đây? Truyện chúng ta sẽ như thế nào? Sứ mời mọi người đón đọc tiếp vào chủ nhật mọi tuần nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro