Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



* * *

Trong thời gian nghỉ hè, Chaeyoung không về quê.

Thông qua trang tìm việc làm thêm hè trên internet cô đã tự tìm cho mình một công việc của thực tập sinh, ngoài mong đợi cô được nhận vào làm nhân viên hậu cần của một công ty, đó là chuyện bắt đầu sau tuần nghỉ hè thứ hai.

Trước hôm chính thức đi làm, anh quản lý Seokjin dẫn Chaeyoung đi tham quan một vòng, cô không nghĩ tới trên hành lang đại sảnh lại ngoài ý muốn gặp được Jungkook.

Chaeyoung vừa nhìn thấy anh, ánh mắt cô giống như vừa nhìn thấy quỷ.

"Tại sao cậu lại ở đây ?"

"Tại sao cậu lại ở đây?"

Jungkook cũng rất kinh ngạc, dường như là hai người mở miệng cùng một lúc .

Seokjin quay lại nhìn hai người bọn họ :

"Hai người biết nhau sao?"

Nhưng ngay sau đó anh khẽ vỗ trán:

"À, chút nữa anh quên mất hai đứa em học cùng trường đại học!"

Jungkook đang thực tập ở phòng IT, so với Chaeyoung anh đến trình diện sớm hơn cô một tuần .

Seokjin nói đùa:

"Jungkook với Chaeyoung cùng học năm ba sao , sau này em phải chăm sóc bạn học nhiều đấy nhé! Máy tính của phòng ban chúng ta có vấn gì, sau này có thể thống nhất giao cho Jungkook giải quyết rồi!"

Chaeyoung còn chưa kịp phát biểu ý kiến, Jungkook đã mở miệng nói:

"Cô ấy không cần người khác chăm sóc đâu ạ, mạnh mẽ còn hơn cả trâu bò rồi."

Seokjin cười vang rồi tiếp tục cất bước đi về phía trước, Chaeyoung thì tức giận xoay người đưa ngón tay giữa về phía Jungkook.

Mùa hè năm ấy, Jungkook không ít lần lượn qua lượn lại trước mặt Chaeyoung ,dĩ nhiên Chaeyoung hiểu toan tính thực chất của anh, chẳng qua là tên này cũng thật quái,anh ta không đến trước mặt Jisoo mà lấy lòng, ngược lại anh chọn Chaeyoung cùng đấu võ mồm , còn nhiều lần tỏ ra đắc thắng trước mặt cô, làm cho Chaeyoung hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Không nghĩ tới đến khi nghỉ hè, cô còn có thể gặp anh ở đây, thật đúng là oan gia ngõ hẹp

Lại là một ngày bận rộn.

Seokjin đưa cho Chaeyoung hai quyển sách thật dày, dặn dò cô mỗi quyển photo lấy ba bản. Cỡ chữ trong sách gốc quá nhỏ, nhìn lại không thoải mái, Seokjin yêu cầu cô sửa với cỡ chữ lớn hơn,nhưng cô vẫn không biết cách mở máy để photo, đối với người chưa quen thuộc cách làm việc với máy móc như Chaeyoung mà nói, những việc được sai vặt như thế này không hề dễ dàng.

Phòng photocopy là căn phòng rất nhộn nhịp, không ngừng có người đi vào đi ra photo thứ này thứ kia, Chaeyoung đã chiếm lấy cái máy photo một thời gian dài, ai tới bọn họ cũng đều nhường cho cô, dường như cô đã tiêu tốn toàn bộ cả buổi sáng ở đây rồi .

Nhưng cô vẫn không thể nào hoàn thành nhiệm vụ, photo đến cuốn thứ hai, máy móc bị trục trặc rồi.

Chaeyoung tay chân luống cuống rút hết những tờ giấy trong khay thay giấy ra, nhưng một phần ba số giấy vẫn đang bị cuốn chặt vào trục in, cô vừa dùng lực, tiếng giấy rách vang lên xoẹt xoẹt một tiếng ,cả đống giấy rách thành hai phần.

Jungkook vừa xuống phòng nhân sự cài đặt phần mềm máy tính,khi trở về anh đi qua phòng photocopy, vừa lúc anh nhìn thấy Chaeyoung đang mày mò trước chiếc máy photo,khuôn mặt cô đỏ bừng như đang vật lộn với thứ gì đó.

Anh đi vào :

"Sao vậy?"

"Giấy bị kẹt rồi."

Mặt Chaeyoung có chút như đưa đám, cô đã lấy ra ngoài được hơn một nửa số giấy, nhưng hiển nhiên trong máy vẫn còn giấy, mới vừa rồi cô thử photo thêm một tờ, kết quả giấy lại bị kẹt trong trục in rồi.

Jungkook lấy tay sờ sờ máy:

"Quá nóng, chiếc máy này đã quá cũ rồi, chức năng giải nhiệt cũng kém."

Chaeyoung lau lau mồ hôi trên thái dương

"Vậy chúng ta làm sao bây giờ, lát nữa còn có người tới photo,vậy không phải sẽ tốn thời gian của mọi người à!"

Jungkook nói:

"Đầu tiên cứ phải lấy hết giấy ra rồi nói tiếp."

Anh rất thành thạo mở hộp thay giấy, đưa ngón tay dài vào, thật cẩn thận lấy từng tờ từng tờ giấy một ra, ước chừng mất năm phút, anh ngẩng đầu:

"Xong rồi."

Chaeyoung tinh thần phấn khởi:

"Vậy tôi có thể photo tiếp được chứ?"

"Còn phải chờ thêm chút nữa, phải để máy bớt nóng đã."

Anh liếc mắt nhìn đống tài liệu mới được in có một nửa của cô:

"Cậu đang in tài liệu? Cũng khó trách, cái máy này chỉ có thể photo được vài tờ giấy đơn giản thôi"

"Vậy phải làm sao bây giờ?"

Chaeyoung lo lắng:

"Tôi còn một nửa chưa photo xong!"

Jungkook suy nghĩ một chút,anh lại nói:

"Để tôi làm giúp. Tôi biết một nơi cũng có thể sử dụng máy in, hơn nữa tốc độ cũng nhanh."

Chaeyoung vừa mừng vừa lo:

"Chỗ nào vậy?"

Jungkook nhìn cô một cái,yên lặng nhìn cô rồi nói:

"Phòng tổng giám đốc ."

Một tiếng sau, Jungkook cùng Chaeyoung từ trong phòng làm việc của tổng giám đốc đi ra, cô nhìn anh cảm động đến rơi nước mắt, thiên ân vạn tạ, làm cho Jungkook cảm thấy đây không hề giống cô như bình thường.

"Đừng nịnh tôi làm gì, cũng chỉ là tiện tay thôi mà."

Anh nhìn cô, cười như không cười:

"Ai bảo cậu là bạn học của tôi!"

"Tôi đây cũng rất rất cám ơn cậu!"

Chuyện này làm cho Chaeyoung nhìn anh với cặp mắt khác xưa, ân oán thường ngày cũng đã tan thành mây khói:

"Đại nhân đây thật tốt bụng,năng lực làm việc rất trâu bò rồi! Trợ lý của tổng giám đốc cậu cũng có thể làm được, thật đúng không phải người bình thường ."

"Cậu đang khen hay là chửi đểu tôi vậy?"

"Đương nhiên là khen cậu rồi!"

Chaeyoung kêu oan:

"Được, để thể hiện thành ý của mình, trưa nay tôi mời cậu đi ăn KFC và kem thì sao?"

"Vậy cũng không quá tệ."

Jungkook cười lớn.

Chaeyoung mua hai hộp kem tại tiệm KFC,cô cùng Jungkook một người ngồi một phía bên cạnh cửa sổ hưởng thức hương vị ngọt ngào của kem, thứ đồ ăn này vừa rẻ lại vừa rất ngon.

"Hôm nay cuối cùng nhìn cậu cũng giống chàng trai đã trưởng thành rồi."

Chaeyoung cười hì hì khen Jungkook.

"Hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy cậu có chút dáng vẻ của một đứa con gái rồi."

Chaeyoung không hơn không kém đáp trả.

"Tại sao tôi...?"

Chaeyoung trừng mắt nhìn anh:

"Tôi có chỗ nào không giống con gái?"

Jungkook nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô, mái tóc hơi ngắn, áo sơ mi kẻ caro,mặc quần jean,cô đang dùng ánh mắt hung hăng nhìn anh chằm chằm.Anh chỉ chỉ về hướng phòng rửa tay, "Cậu thử soi gương nhìn lại mình từ đầu đến chân đi, xem rốt cuộc cậu có một chút dáng vẻ nào của con gái hay không?"

Chaeyoung không nói hai lời liền chạy đi, một lát sau, mặt không thay đổi quay về.

"Thế nào,cậu đã nhìn ra chưa?"

Jungkook ung dung nhìn cô.

Chaeyoung không nói lời nào, sau một lúc mới hỏi:

"Con trai các cậu có phải ai cũng thích mẫu người như Jisoo?"

"Không nhất định, cũng tùy từng người."

Jungkook vẻ mặt rất tự nhiên đáp lại.

Chaeyoung bỗng nhiên hứng thú:

"Vậy tại sao cậu lại thích Jisoo?"

Jungkook nghiêng mặt qua nhìn cô một cái:

"Tại sao tôi phải nói cho cậu biết?"

Chaeyoung giận dỗi:

"Không phải tôi tò mò chuyện của cậu! Không nói thì thôi ."

Jungkook liếc cô một cái:

"Thấy cậu hôm nay đang mời khách tôi nên..."

Hai mắt Chaeyoung lập tức sáng rực.

Nhưng đáp án lại làm cho cô nghẹn họng không biết nói gì ——Phòng kí túc xá của Jungkook gồm có sáu người, bởi vì đã sắp năm thứ tư mà tất cả vẫn còn độc thân,nên cả đám nhất trí cho rằng là phong thủy phòng của bọn họ có vấn đề, vì vậy cả bọn ra sức đùn đẩy cho Jungkook là người đẹp trai nhất phòng ra ngoài theo đuổi con gái, bọn họ tin tưởng, chỉ cần Jungkook theo đuổi thành công,thì sẽ có thể xóa bỏ vận xui của phòng kí túc.

"Chuyện này cũng thật logic đấy!"

Chaeyoung lắc đầu cảm khái,cô lại hỏi:

"Vậy tại sao cậu lại xuống tay với Jisoo hả?"

"Xuống tay? Cậu đừng nói khó nghe như vậy!"

Jungkook cắt ngang lời cô, giọng nói bé hơn một chút:

"Khi Jimin kéo tôi tới hội học sinh giúp cậu ta làm vài việc,nên tôi đã gặp cô ấy ở đó,cô ấy là một cô gái dịu dàng điềm đạm, thoạt nhìn khá được cho nên tôi đã..."

"Jisoo là một cô gái không tệ, đáng tiếc a, cậu thất bại rồi."

Chaeyoung tiếc hận:

"Bọn họ ở kí túc xá sẽ không mắng cậu chứ?"

Jungkook cúi đầu cười cười, thẳng thắn thừa nhận:

"Quả thật tôi không có kinh nghiệm theo đuổi con gái, hôm đó Jimin cũng đã nói với tôi."

"Nói cậu làm sao?"

"À... Nói tóm lại,hắn cho là tôi không biết chủ động."

Chaeyoung cẩn thận suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý:

"Đúng vậy! Bình thường cậu chạm mặt với Jisoo, ngay cả nói cũng không được vài lời nữa, nhìn giống như kẻ đầu gỗ ở trước mặt cô ấy! Haiz, có phải cậu cho rằng sức hút của cậu rất lớn nên không cần sự giúp đỡ của tiếng nói nữa?"

"Tôi có mê gái như vậy sao!"

Jungkook không biết nên khóc hay cười:

"Cậu muốn tôi giống những người con trai khác, suốt ngày không có chuyện gì cũng quấn quýt bên cô ấy,mua bữa sáng cho cô, lấy nước mua cơm cho cô? Chấp nhận sự xem thường của cô ấy nhưng vẫn không oán trách mà cười ha ha sao? Tôi không thể chịu được sự xỉ nhục đó! Coi như là cả hai cùng nói lời yêu, trong mối quan hệ của hai người ít nhiều cũng phải biết quan tâm lẫn nhau..., không thể chỉ có một phía trao đi, một bên đón nhận, nếu không có khác gì một tên nam osin!"

"Thì ra cậu là người theo chủ nghĩa đàn ông mạnh như vậy!"

Chaeyoung than thở.

"Không phải là chủ nghĩa đàn ông,chỉ là tôi muốn cả hai bên nên đối xử với nhau thật chân thành."

Jungkook bình tĩnh nói:

"Cậu có thấy người đàn ông nào khi kết hôn còn giống như lúc yêu nhau, đi theo sau làm người hầu cho phụ nữ sao,có rất nhiều phụ nữ cảm thấy đàn ông dối trá cũng là bởi vì trước và sau khi kết hôn anh ta khác nhau quá nhiều! Tôi không muốn trở thành người như vậy."

"Cậu suy nghĩ thật sâu sa."

Chaeyoung trơ mắt, bỗng nhiên chốc lát sau,cô mới lẩm bẩm hỏi:

"Nói như vậy, cậu là thật lòng?"

"Tôi làm việc luôn thật tình."

Anh quay đầu,nụ cười mang ý nghĩa:

"Chỉ là tôi rất ít khi làm việc mà thôi."

Chaeyoung chớp mắt thật nhanh mấy cái, dường như cô đang muốn tiêu hóa điều gì đó,trong đầu cô cũng đã linh hoạt nhanh chóng nghĩ ra ý tưởng.

"Cậu nghĩ làm sao có thể ở bên cô ấy đương nhiên là chuyện của cậu, nhưng cậu cũng phải nhớ, con gái là một loại động vật rất dễ bị ảnh hưởng, nếu cậu muốn gây ấn tượng với cô ấy, mấu chốt là cậu phải tốn tâm tư, bất kể là hành động hay là lời nói. Đúng rồi, hôm ấy cậu thổ lộ với cô ấy như thế nào?"

Mặt Jungkook chợt cứng lại:

"Cậu thật lắm chuyện."

"Theo tôi đoán nhất định là rất nhạt nhẽo, nếu không Jisoo cũng sẽ không một lời từ chối cậu thẳng như vậy!"

Chaeyoung càng hăng hái hơn:

"Nói thêm một chút đi, có lẽ tôi có thể phân tích lại cho cậu hiểu."

Dưới sự điều tra của Chaeyoung, Jungkook cũng miễn cưỡng nói ra:

"Cũng không có gì, tôi nói... với cô ấy là thích cô, muốn... chúng tôi cùng nhau thử hẹn hò ..."

Với ánh mắt sáng rực như đuốc của Chaeyoung,khiến khuôn mặt trắng nõn của Jungkook trắng dần trở nên hồng hơn, anh thấp giọng làu bàu:

"Những gì tôi nói là sự thật."

Chaeyoung nheo mắt lại cười:

"Quả thật rất nhạt nhẽo, giống như những bộ phim truyền hình Hàn Quốc thời xưa ấy."

Jungkook có chút tức giận:

"Miệng cậu độc địa, cậu khá lắm!"

"Cậu đừng chó cùng rứt giậu a!"

Chaeyoung một chút cũng không tức giận:

"Đơn giả là vì tôi muốn giúp đỡ nên mới thăm kỉ lưỡng như vậy,tốt xấu gì tôi cũng là con gái mà."

Jungkook lập tức dùng ánh mắt chế nhạo càn quét trên dưới người cô, Chaeyoung coi như không thấy:

"Tôi nói cho cậu nghe, chiêu thứ nhất cậu đã thua rồi, thua ở phần khí thế ."

Sau câu nói ấy,ánh mắt chế nhạo của Jungkook chợt chuyển thành nghi ngờ.

Chaeyoung đắc ý:

"Theo đuổi con gái cũng giống như ra trận đánh giặc vậy,Nhất cổ tác khí, Tái nhi suy,Tam nhi kiệt[1]. Cho nên cậu phải trực tiếp tấn công! Trực tiếp tấn công là cách hữu hiệu nhất! Đương nhiên rồi, cậu đã bỏ lỡ cơ hôi lần đầu tiên,nên chúng ta chỉ có thể nói đến tương lai."

[1]Nhất cổ tác khí, Tái nhi suy, Tam nhi kiệt : Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Nguyên ý của câu thành ngữ này là chỉ khi bắt đầu chiến đấu thì tinh thần binh sĩ rất hăng hái. Nay thường dùng để ví về nhân lúc tinh thần mọi người đang dâng cao thì làm ngay cho xong việc. Đây có câu nói có hàm ý khuyến khích.

Jungkook liếc xéo cô:

"Cậu thật giống như có rất nhiều kinh nghiệm,cậu đã từng yêu mấy lần vậy?"

"Một lần cũng không có! Chỉ là đại ca à, chưa ăn thịt heo bao giờ cũng không có nghĩa chưa nhìn thấy heo chạy!"

Chaeyoung tinh thần phấn chấn :

"Đây! Tôi sẽ dạy cho cậu mấy chiêu, hơn nữa tuyệt đối sẽ không để cậu cảm thấy mất tôn nghiêm của nam tử hán."

Jungkook hứng thú mười phần chăm chú nhìn cô.

"Mỗi buổi tối Jisoo cũng sẽ lên trường tự học, nơi cô ấy thích học nhất là cửa đổ đầu tiên của phòng 203, bởi vì chỗ đó là nơi yên tĩnh nhất, nhưng vị trí ấy thường xuyên bị người khác chiếm trước, đấy cơ hội của cậu đã tới rồi. Hưmm —— nếu như mỗi tối cậu có thể đến sớm một chút để giữ vị trí đó, chờ Jisoo tới sẽ nhường cho cô ấy, như vậy, cho dù cậu không cần nói gì, mấy lần như vậy, trong lòng cô ấy nhất định sẽ cảm động, cậu thấy thế có đúng hay không?"

Jungkook trong mắt hàm chứa nụ cười, rất hiển nhiên, đối với chiêu thuật của Chaeyoung dạy anh cảm thấy rất hứng thú.

"Còn nữa, cậu phải cùng cô ấy gặp mặt nói chuyện nhiều vào! Nói chuyện phiếm là cách nhanh chóng nhất để hai người hiểu nhau, cũng có thể thuận tiện làm cho cô ấy biết tấm lòng của cậu, bây giờ ấn tượng của cô ấy về cậu vẫn dừng lại ở chỗ là một nam sinh ngốc nghếch chậm chạp, cậu thử nói xem cơ hội để cậu thành công đạt bao nhiêu phần trăm?"

"Nam sinh ngốc nghếch?"

Jungkook bật cười.

"Cậu phải mạnh mẽ,cậu biết không?"

Chaeyoung tiếp tục phụ đạo tiết học tình yêu:

"Con gái rất thích những chàng trai mạnh mẽ,cách nói chuyện phải trực tiếp dứt khoát, không được ướt át dài dòng..."

"Mình thích cậu...."

Jungkook bỗng nhiên nhìn thẳng vào mắt cô,nói từng chữ từng câu, vô cùng chân thành tha thiết .

"Hả?"

Chaeyoung nhất thời mắc nghẹn, vẻ mặt nghiêm túc cùng ánh mắt mãnh liệt của anh làm cho cô thoáng chốc bị ngỡ ngàng,cô hoảng sợ:

"Cậu, cậu nói gì?"

Jungkook nhoẻn miệng cười:

"Như vậy đã đủ trực tiếp chưa?"

Chaeyoung bây giờ mới hiểu được cậu ta đang diễn tập, mắc công cô lại giật mình,cô giơ tay muốn cho anh một quyền:

"Cậu muốn đùa sao!"

Jungkook vui mừng mà nói:

"Chiêu này có vẻ hữu dụng, mới vừa rồi mặt cậu đỏ lắm."

"Đó là vì tôi bị cậu trêu đùa!"

Chaeyoung trợn trừng mắt nhìn anh.

"Tôi biết!"

Jungkook tâm trạng rất tốt:

"Cậu nói thử xem, một đứa con gái cho tới bây giờ cũng không có kinh nghiệm yêu đương đi dạy một một thằng con trai cho tới bây giờ cũng chưa từng có kinh nghiệm theo đuổi con gái ,xác xuất thành công có thể là bao nhiêu?"

Chaeyoung suy nghĩ rồi đáp:

"Cậu quên mất một điều kiện —— người con gái đó lại là người bạn tốt nhất của người mà cậu theo đuổi, cho nên, cậu nói thử xem xác xuất thành công này sẽ là bao nhiêu?."

Jungkook bật cười, tiếng cười của anh trầm thấp giống như một chàng trai thận trọng trưởng thành, Chaeyoung trước kia có thói quen cùng anh đấu võ mồm, dường như hôm nay cô mới phát hiện, anh không giống những chàng trai mà cô từng gặp trước đây, bình thường anh rất bận rộn, tính cách trầm ổn làm cho người ta chợt thấy một nét rất riêng trong con người anh, nhưng rốt cục đó là nét đặc biệt gì,thì dường như cô lại không thể nói rõ thành lời, chẳng qua cô cảm thấy anh so với những người bạn cùng tuổi thì trưởng thành hơn rất nhiều .

Đêm hôm đó sau khi đã tắt đèn thật lâu, Chaeyoung nằm ở trên giường vẫn lăn lộn khó ngủ.

"Mình thích cậu."

Cô lặp lại câu nói bất chợt Jungkook nói với cô hồi chiều.

Song, những lời này cũng không phải muốn nói với cô, chẳng qua anh đang mượn cô làm một hình nhân thay thế mà thôi.

Một cảm giác chua sót đột nhiên tràn ngập trong lòng cô.

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro