Chương 14 Đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vùng phía Đông Fiore một nơi u ám và nguy hiểm, có một cái biển lớn cảnh báo sự nguy hiểm của khu rừng chết chóc này.

- Hé he he hé heee

Tiếng cười man rợ vang vọng từ bên trong khu rừng khiến người ta cảm thấy sởn hết cả tóc gáy

- Chủ nhân à mảnh vỡ kim cương đanh ở trong tay tể tướng Tarus ạ

Một người đàn ông mặc áo choàng đen quỳ xuống dưới chân một kẻ to lớn

- Mang nó lắp vào cánh cổng còn mười một mảnh nữa

Giọng của hắn rất ồm và nghe thực đáng sợ

- Lũ pháp sư kia hẳn đã tìm ra được một vài mảnh rồi

Một người phụ nữ với mái tóc xanh ngọc bước đến

- Amie bình tĩnh đừng có nóng vội

Người đàn ông to lớn kia nở một nụ cười quái dị

- Chúng ta mau chuẩn bị màn chào hỏi đến các pháp sư đi chứ hả ?

Cô gái tên Amie kia phẩy tay một cái, một mùi hôi nồng như xác chết bốc lên và kèm theo vài con xác sống chui lên

- Mùi thực sự tởm đó Amie

Gã đàn ông áo choàng đen phẩy tay

- Dám nói những đứa con đáng yêu của ta như vậy sao

- Hừ, coi chừng đó!

Amie bĩu môi

- Ngày mai nêm xuất hiện và chào hỏi các pháp sư thân yêu của chúng ta được rồi đó haha

Lũ xác sống đội mồ sống dậy, thanh âm kinh dị vang vọng khắp khu rừng, nỗi kinh hoàng sắp diễn ra.

Natsu hướng về phía cơn gió lạnh lẽo, mái tóc anh đào bị thổi bay trong gió, đôi mắt tinh anh ngày nào giờ chất chứa thật nhiều nỗi buồn đau. Yêu là gì ? Là làm khổ người ta ? Tình yêu là viên kẹo chanh, vừa nếm vào thì cảm thấy ngọt ngào, cảm thấy ngọt thì càng hung hăng muốn nhiều hơn, nhưng sau đó là vị chua đấm đậm nơi đầu lưỡi khiến người ta muốn rời bỏ, sau cùng chỉ còn lại vị chua, mùi hương ngọt ngào dịu nhẹ của ban đầu chợt như tan biến chưa từng tồn tại.

- Lucy, nhớ cậu rất nhiều! Tớ phát điên vì cậu mất!

Muốn nói thương cậu rất nhiều, muốn nói rằng xin lỗi cậu vì đã làm cậu đau lòng, rất nhớ cậu, rất nhớ! Tóc vàng thơm mùi nắng, nụ cười của cậu, đôi tay nhỏ mềm mại kia, nhớ hết! Lucy cậu ở đâu ?

Lisana đứng đó, mái tóc trắng nhẹ nhàng bay, cô nhìn chàng trai tóc hồng gây thương nhớ ánh mắt buồn vô định, rõ ràng người ở với Natsu từ bé là cô, lời hứa lúc bé rằng lớn lên nhất định cậu ấy sẽ lấy cô, vậy mà giờ đây sao cậu lại thương nhớ mái tóc của ai thế này ? Cùng nhau lớn khôn rồi thế mà giờ đây cậu không muốn cùng mình nữa sao ?

- Sao lại thơ thẩn ra thế hả ?

Cô nhẹ nhàng đến bên cậu và ngồi xuống. Natsu giật mình nhìn Lisana, người bạn thơ ấu của mình

- Cậu là đang buồn chuyện gì sao ?

Cho dù biết trước nhưng vẫn muốn hỏi, con người ta đôi khi vẫn lạ đến như thế.

- Không sao

Natsu nhẹ nhàng lắc đầu

- Natsu này, còn nhớ lúc bé cậu đã hứa gì không ?

Đôi mắt trong xanh hướng về phía chiều muộn, cả người ngả ra phía sau bãi cỏ

- Cậu hứa lớn lên sẽ cưới tớ! Cậu là ba còn tớ là mẹ và Happy sẽ là con

Ánh mắt có chút bất ngờ nhìn cô bạn thuở nào

- Tớ vẫn...nhớ!

Làm sao mà quên được, nhưng hiện tại người cậu thương là...

- Nhớ cái gì, hiện tại cậu như thế nào mình đều biết. Yêu thực sự khó khăn, không ai có thể điều khiển được nó, dẫu biết đau lòng nhưng sao cứ đâm đầu vào nó!

- Rõ ràng, rõ ràng biết cậu sớm hơn. Hiểu cậu nhiều hơn, trải qua cùng cậu nhiều hơn, nhưng tại sao ? Tại sao tớ lại không có được cậu, Lời hứa năm đó, cứ ngỡ từ Endolas trở về sẽ cùng cậu cùng chị hai và anh ba sống hạnh phúc, nhưng mà không, cô ấy đến sau tớ, biết cậu sau tớ, nhưng người cùng cậu đồng hành nhiều là cô ấy, cậu hy sinh vì cô ấy, cô ấy cũng hy sinh vì cậu! Từ tất cả đáy lòng tớ đều ngưỡng mộ cô ấy, nhưng sao tớ lại đau lòng thế hả Natsu ?

Nước mắt cứ thế tuôn trào, ai mà kiểm soát nổi cảm xúc, khi yêu một ai đó vốn dĩ tưởng như sẽ cùng người ta hạnh phúc nhưng mà không, đau lòng thật nhiều.

Ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn lúng túng của Natsu hiện ra, trước giờ cậu chỉ xem cô ấy như em gái nhỏ, bây giờ cả hai đều đã lớn đã trưởng thành, thật khó khăn

- Trước giờ tớ vẫn xem cậu như em gái nhỏ, năm tháng đó cùng cậu trải qua thời thơ ấu cũng thật vui. Hiện tại trái tim tớ chỉ là đã trao cho Lucy, phải cậu nói rất đúng, cô ấy hy sinh cho tớ rất nhiều, đổi lại vì câu nói của tớ mà thương tổn đến cô ấy! Đau lòng chứ, hiện tại tớ cũng rất đau! Nhưng mà đừng khóc, cậu sẽ thấy được người yêu cậu thật nhiều, thương cậu thật nhiều! Tình cảm của cậu giành cho tớ, thực sự cảm ơn cậu! Đừng quá đau lòng

Trái tim chỉ có một, tình yêu cũng chỉ là duy nhất. Ái tình là thứ đau lòng, không nên dính vào, hoa hồng đẹp nhưng có gai, tình yêu cũng đẹp nhưng cũng thật nhiều đau khổ.

Hàng nước mắt cứ mãi tuôn rơi, hôm nay thôi, cho cô nói ra hết những lời này, để ngày mai quên đi.

Ánh chiều hoàng hôn cứ buông xuống, một nam một nữ, người thì khóc người thì nhìn về phía xa xôi, nỗi đau âm ỉ như ngọt lửa nhỏ cháy mãi không thấy tàn.

Lần đầu em gặp anh chúng ta là kẻ thù, trải qua bao nhiêu chuyện chúng ta cùng là đồng đội, chuyện em thích anh ai cũng biết, ngay cả anh cũng vậy, vốn dĩ là ngay từ đầu khi chấp nhận thích anh thì phải biết được rằng bản thân mình phải thật mạnh mẽ, thật kiên cường, nhưng em không thể cứ mãi giả vờ như không đau lòng, không thể có một cơ hội sao anh ?

- Anh Gray...

Đôi mắt Juvia đượm buồn, mưa rồi, phải chăng là ông trời cũng là khóc cùng cô ?

- Hiện tại xin lỗi nhưng tôi không thể yêu cô được Juvia, đừng đau lòng! Là tôi nợ cô một tình yêu, tôi đã làm cô tổn thương đau lòng, nhưng xin cô đừng khóc, lòng tôi hiện tại chỉ là không có cô nhưng tôi cũng không biết sau này như thế nào, chờ khi trận chiến này kết thúc, chờ khi tôi gặp được cô ấy, nếu trong lòng tôi đã phai nhạt, lúc đó cô có thể cho tôi một cơ hội ?

Chỉ cần là anh em sẽ chờ, em sẽ chờ nhưng sẽ là bao lâu ?

- Em sẽ ổn, yêu không chỉ là được nắm tay người mình thương mà còn là nhìn người ta thật hạnh phúc nữa. Chỉ cần là anh thì em nhất định chờ, dù cho không có cơ hội em cũng sẽ vui nếu anh hạnh phúc! Nhất định! Em sẽ làm anh cảm động, em cũng không ghét Lucy! Chờ khi gặp lại, nhất định cho em câu trả lời!

Không muốn nói rằng em yêu anh nhiều đến mức không thể bỏ đi cái tình cảm này, anh xem có phải lụy tình quá rồi không ?

Yêu một chút mà đau cả vạn lần.

Sa chân vào vũng bùn nhỏ mà kẹt ở đó mãi không thoát ra được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro