Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bàn tay Tử Tiêu đã quen cầm kiếm nên có chút thô ráp, cũng chính vì loại thô ráp này, khi cùng đùi trong non mềm của Trình Mạc chạm vào nhau, mang đến từng trận cảm giác tê dại. Thân thể hắn nhịn không được càng hưng phấn, lại bị căng thẳng giữa hai chân hạn chế, hắn hy vọng Tử Tiêu có thể mau một chút, đừng cho khoái cảm biến thành dày vò. Nhưng Tử Tiêu vẫn không nhanh không chậm, thậm chí cũng không phát ra một chút âm thanh, Trình Mạc đều có chút hoài nghi y có phải hay không đang thất thần. Trình Mạc hơi hơi nhếch mông lên, hướng về phía sau nhẹ nhàng đánh tới, cái mông trần trụi của hắn đụng phải đùi Tử Tiêu. Khi làm động tác này, hắn cảm thấy trên mặt như sắp bị thiêu cháy, nếu có thể nhìn được, nhất định là bộ dáng đã đỏ đến mức nhỏ ra máu. Rất nhanh sau đó, Tử Tiêu thu tay, ở trên mông hắn vỗ một cái. "Ba" một tiếng thanh thuý vang lên, thuyền theo đó cũng lung lay theo. Một ngón tay sáp nhập vào hậu huyệt của Trình Mạc, đầu ngón tay mượt mà chơi đùa nội bích dâm đãng non mềm của hắn, thân thể hắn nhẹ nhàng đung đưa.
Vô luận là đã từng trải qua bao nhiêu lần, hậu huyệt Trình Mạc đều giống như lúc ban đầu vừa chặt, lại cực kỳ co dãn, có thể dễ dàng bao trọn ngón tay của Tử Tiêu. Trong mông bắt đầu tiết dịch, hậu huyệt Trình mạc cũng theo đó mà được khuếch trương, miệng cũng bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn. Tử Tiêu kiên nhẫn lấy ngón tay khai thác hậu huyệt của hắn, từ một ngón tay thong thả tăng lên ba ngón tay, ngón tay ở bên trong hắn đè ép, đến khi chạm được chỗ mẫn cảm của hắn liền tầng tầng ấn xuống không ngừng. Trình Mạc mềm nhũn, vặn vẹo thân thể muốn tránh né, lại bị khoái cảm liên tục không ngừng đánh úp lại làm cho sợ hãi không thôi, chính hắn cũng chịu đựng không nổi. Nhưng chuôi kiếm vẫn đặt phía sau hắn, một chút cũng không chịu thối lui, giãy dụa của Trình Mạc đều bị ngăn chặn, không hề có khả năng phản kháng.
Bỗng nhiên cổ tay Tử Tiêu trở một phen, trường kiếm ở trên tay khẽ chuyển, đụng đến phía trước của Trình Mạc một cái, đem hắn kéo về sau, làm cho thân thể hắn càng dính sát vào phía sau. Đồng thời, ngón tay Tử Tiêu ở trong cơ thể Trình Mạc cũng theo đó rút ra, đem dương vật của chính mình đâm vào. Đâm vào phát đầu tiên liền đâm đến chỗ sâu nhất. Trình Mạc bị đâm cho dịch người về phía trước, cổ họng bị đặt ở vỏ kiếm của Tử Tiêu, ho khan không ngừng, hai tay bám lấy mép thuyền chỉ có thể sửa lại mà bắt lấy vỏ kiếm, nếu không chỉ sợ một lúc nữa sẽ hít thở không thông. Tử Tiêu bắt đầu thong thả mà hữu lực va chạm, giống như đây chính là thói quen của hắn vậy. Trình Mạc vô lực ngưỡng đầu lên, hé miệng ra thở dốc, đỉnh đầu là vòm cầu tối đen, nhưng từ phía xa nhìn lại, phản chiếu phía trên mặt nước là ánh đèn nhẹ nhàng lay động, phát ra ánh sáng tầng tầng lớp lớp.
Tử Tiêu không thích ở giữa lúc ân ái mà nói chuyện, thậm chí hô hấp dồn dập của y cũng ít khi nghe được. Nếu là lúc mặt đối mặt cũng không sao, nhưng lúc này lại đưa lưng về phía Tử Tiêu, trong lòng Trình Mạc không hiểu sao lại có chút bối rối, hắn rất muốn được nghe thấy thanh âm của Tử Tiêu, liền kêu lên :"Tử Tiêu."
Tử Tiêu không trả lời, vẫn tiếp tục mà đâm rút không ngừng. Trình Mạc lại gọi một tiếng :"Tử Tiêu."
Yên lặng một lát sau, Tử Tiêu cuối cùng cũng đáp lại :"Ừ."
Trình Mạc lại kêu lên :"Tử Tiêu, a...a... gọi tên của ta....."
Kiếm trên tay Tử Tiêu đột nhiên kẹp càng chặt, đến khi Trình Mạc bị buộc cho hít thở không thông, y mới dùng thanh âm bình thản nhẹ nhàng gọi :"Trình Mạc."
Trình Mạc ho một tiếng, hậu huyệt lại đem côn thịt của Tử Tiêu kẹp càng chặt hơn. Tử Tiêu thoáng buông lỏng kiếm ra nói :"Không có gì muốn nói sao."
Trình Mạc có chút ngạc nhiên, quay đầu lại, lại nhìn không tới được hình dáng của Tử Tiêu. Một bàn tay của Tử Tiêu đột nhiên sờ lên mặt của hắn, nắm cằm hắn mà kéo lại gần rồi một ngụm cắn lên môi hắn. Sau khi hôn xong, Tử Tiêu buông tay ra, tiếp tục mãnh liệt lay động hạ thân. Thuyền nhỏ lại càng lay động kịch liệt hơn, mặt nước gợn sóng tầng tầng xa dần, thẳng đến chỗ ánh sáng phản chiếu mờ ảo dưới ánh đèn, rồi mới biến mất không thấy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro