Phiên ngoại 5p. Tiết Đoan Ngọ 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tần Phương Xuyên xoa xoa ngực, nơi bị vỏ kiếm của Tử Tiêu đánh trúng đau, càng nhiều hơn là sự tức giận không thể khống chế. Hắn tiến lên hai bước, khi đứng ở bên giường mới biết mình căn bản không có cách nào sáp nhập vào đó. Tần Phương Xuyên đưa tay nắm lấy bả vai Trình Mạc, "Trình Mạc."
Trình Mạc đem tay nắm lấy tay hắn, Tần Phương Xuyên cũng cầm lại tay Trình Mạc, thân thể hơi hơi tiến về phía trước. Trong miệng Trình Mạc bị dương cụ của Thư Trường Hoa lắp đầy, không thể khép kín, tự nhiên cũng không thể trả lời Tần Phương Xuyên, thậm chí bên khoé miệng còn có bọt nước trong suốt chảy xuống. Tần Phương Xuyên lấy ngón tay lau đi nước bọt bên cằm Trình Mạc, oán hận nhìn thoáng qua Thư Trường Hoa. Thư Trường Hoa nhếch nhếch khoé miệng. Tay Trình Mạc sờ ở trên mặt Tần Phương Xuyên, muốn trấn an hắn, nhưng rất nhanh đã bị Tuệ Tịch và Tử Tiêu trước sau đồng thời đâm mạnh vào. Tần Phương Xuyên nhìn biểu tình trầm mê trong khoái cảm của Trình Mạc, mặt cũng không khỏi đỏ hồng, trong không khí tràn ngập khí tức nóng bỏng nhiệt tình, trêu chọc đến tình dục của hắn cũng hơi đứng lên. Hắn hy vọng Trình Mạc có thể sờ sờ hắn, càng hận không thể khiến những người khác trên giường này đều biến mất, chỉ còn lại hắn cùng Trình Mạc hai người. Nhưng mà hắn cũng không dám đánh chủ ý lên người bọn họ, sợ Trình Mạc mất hứng, chỉ đành bắt lấy tay Trình Mạc, ở trên người mình cọ xát.
Hai dương cụ tráng kiện ở bên trong tràng bích lấy tần suất khác nhau mà lặp lại đánh vào điểm mẫn cảm bên trong tràng bích, Trình Mạc chỉ cảm thấy thân thể một trận lại một trận co rút, từng trận khoái cảm lặp lại từ dưới thân tiến vào trong đầu. Ngay cả côn thịt vẫn đâm đến chỗ sâu nhất trong yết hầu của hắn kia, cũng có thể mang đến cho hắn những khoái cảm không giống bình thường. Mà lúc này thân thể Tần Phương Xuyên đang dựa vào bên giường, kéo tay Trình Mạc xuống phía dưới, cầm lấy dương vật đã muốn cứng rắn của mình. Trình Mạc tự nhiên cũng cảm giác được, hơi hơi phân tâm, dư quang nơi khoé mắt dừng trên khuôn mặt tái nhợt cửa Tần Phương Xuyên, trên tay sử dụng chút lực đem hạ thân hắn cầm lấy. Tần Phương Xuyên nhất thời khí tức dồn dập vài phần, nhẹ nhàng đứng lên. Nhưng cũng bởi vì một khắc phân tâm, Trình Mạc cầm dương vật của Tần Phương Xuyên, nhưng cũng không có động tác nào, Tần Phương Xuyên không cam lòng, lại không hề nề hà, chỉ trông mong bắt lấy tay Trình Mạc, chính mình lộng một chút, rồi mới một người tự khó chịu.
Vô luận là Tử Tiêu cũng tốt, Tuệ Tịch cũng tốt, hiển nhiên đều có tính toán sẽ không dễ dàng xong việc. Chỉ Thư Trường Hoa đau lòng Trình Mạc, qua một lúc từ trong miệng hắn rút ra, quỳ xuống nhẹ nhàng hôn lên môi Trình Mạc. Hai mắt Trình Mạc đã một mảnh mê mang, thân thể căn bản không hoạt động theo khống chế của mình. Hạ thể đã muốn đến cực hạn, Thư Trường Hoa đưa tay xuống cầm lấy, vật kia run lên, phun trào ra. Chất lỏng màu trắng dừng ở trên ngực Tuệ Tịch, liên tục bắn vài cỗ, mới từ trong tay Thư Trường Hoa xụi lơ xuống. Trình Mạc há miệng thở dốc, trong miệng tựa hồ muốn nói cái gì. Thư Trường Hoa để tai sát vào bên miệng hắn, nghe hắn vô lực nói :"Không được....... Từ bỏ........"
Thư Trường Hoa trấn an sờ ngực hắn. Trình Mạc mất sức, chỉ có thể mặc cho động tác trong cơ thể đưa đẩy. Tử Tiêu đưa mắt nhìn mặt Trình Mạc một cái, mới liếc mắt sang nhìn Tuệ Tịch, nhắm mắt lại dừng lại va chạm, ở trong cơ thể Trình Mạc bắn ra. Tuệ Tịch chôn ở trong cơ thể Trình Mạc dục vọng vốn đã sắp bùng nổ, khi đụng phải tinh dịch lửa nóng của Tử Tiêu, cũng thoáng mị mắt, mặc kệ chính mình ở trong cơ thể Trình Mạc bắn ra. Hai người trước sau từ trong cơ thể Trình Mạc rút ra, Trình Mạc mất đi chống đỡ, thân thể yếu đuối lập tức được Thư Trường Hoa đỡ lấy. Tần Phương Xuyên bò lên giường, đi đến ôm bả vai Trình Mạc :"Trình Mạc."
Trình Mạc thở dốc một lát, phục hồi lại tinh thần, thân thủ sờ lên hạ thân Tần Phương Xuyên, nơi kia quả nhiên là vẫn cứng rắn chưa có phát tiết ra. Trình Mạc quay đầu, muốn giúp hắn dùng miệng làm ra, lại bị Tần Phương Xuyên cự tuyệt, mặt đầy tức giận nói :"Ta muốn đi vào."
Tuệ Tịch lúc này dựa ở đầu giường, một chân gập lại, mặt đầy ý thích, nghe vậy cười nhạo một tiếng. Gã còn có khí lực để làm thêm một lần, nhưng không được động, đành phải cười nhìn Tần Phương Xuyên hướng Trình Mạc cầu hoan.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro