CHAP 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" vậy à?.. Nhưng làm sao chuyển đây ạ?"

Anh ta nhếch mép cưới một nụ cười nửa miệng, sau khi đưa lon COCA lên miệng tu một hơi:

" Đó không phải là chuyện của tôi, nếu cã chuyện đó không làm được, thì có thể làm được gì?"

Rồi gã bỏ đi một mạch xuống lầu trong sự ngơ ngác của tôi! 

O_o Thật không thể tin được, sao lại có một gã con trai như thế?! tôi có cãm giác như mình là một

nhỏ oosin, vừa bị ông chủ quý tộc mắng vì không biết làm việc  ! >_< Và osin đó - - sau khi loay hoay thêm 5 phút nữa sau khi bấm đủ thứ nút.. vẫn không giải quyết được gì, đành chấp nhận ôm xấp tài liệu quay về cầu cứu chị Kim. 

Như tôi đoán, chị tỏ ra không hài lòng lắm. 

" Sao em không nhờ ai đi ngang giúp?"

" Có người đi ngang , nhưng..!"

" Nhưng gì ?"

" Em cũng không biết nói sao nữa!.."

Thời gian còn lại của tôi là ở phòng Design ngồi đọc chồng báo thời trang, điện ảnh.. 

Theo chị Kim, là để cập nhật tin tức và am hiểu lĩnh vực này. Tôi hông có chỗ riêng, máy tính riêng, mà ngồi ở cái bàn chính giữa phòng. Sự chán nãn của tôi đã bắt đầu nhen nhóm và lớn dần. Tôi định bụng sẽ làm hết cuối tuần rồi xin nghĩ, nếu cứ tiếp tục như thế này... haisss.. 

" Nào , hết giờ rồi! mọi người hôm nay đi ana8 lẩu nhé, chào mừng nhân viên mới, tôi khao.. !"

" Hoan hô,! Hoan hô anh Tiến. Hoan hô trưởng phòng.!"

Anh Tiến biến đi đâu từ sau khi giới thiệu tôi giờ đột ngột trở về và tuyên bố như thế... Chào mừng tôi ư. Anh Tiến lại chỗ tôi, khoát vai tôi - " Làm việc tốt chứ?"

  

" Dạ, cũng ổn"

" Này, Tiến. lợi dụng thế? Em nó còn nhỏ!"

" Haaaa, chị thật là... Em coi bé Giang như em gái, hen, Giang, gọi anh trai cái nào. !"

" ...^.^..."

Tôi chỉ cười một cách lúng túng. Anh ấy làm sao lại tỏ ra một cách thân thiết thế nh3? Em gái? Anh trai? Ahhh! Suýt chút tôi đã quên tấm ảnh của Mai! Tôi phải tìm anh Ba của nó....

" Mấy anh chị đi trước, em ra sau.!"

" Đi đâu thế em gái?"

" OH.. okay, nhanh nhé!" ^-^

Sau khi anh Tiến ra khỏi phòng, tôi kéo áo chị Kim - " Tầng 4 là tầng trên cùng phải không chị? 

" Ừ, nhưng đó là chỗ của ban giám đốc, em hỏi làm gì?"

" Em có việc gặp một người ở đó!"

" Suỵt! ~ Nếu em lên gặp giám đốc Laam, thì không nên để Tiến biết. "

" Sao vậy chị?"

" Chị sẽ nói sau.."

" Okay.."

Thái độ và câu nói của chị Kim làm tôi tò mò. tại sao thế nhỉ? Giám đốc Lam? Yeah, đó là anh Ba của Mai. 

Tôi chầm chậm bước lên hai tầng nữa. Và tìm đến trước một căn phòng có cánh cửa đen, dán chữ " P.kinh doanh"

( Cộc, cộc.. " Cứ vào đi.." Tôi đẩy nhẹ cửa và đi từ từ vaò trong. Một căn phòng lớn với bộ ghế salon đen sang trọng. Chiếc bàn làm việc ở cạnh cửa sổ, với đủ thứ sổ sách tài liệu, cùng với chiếc máy laptop đang mở... Tôi để ý, có cả một toalet riêng trog phòng, woa..! 

Và ở đó, trước bồn lavabo, một người vừa mới rửa mặt xong, giũ hia bàn tay cho sạch nước, rồi đưa lên vén đám tóc ướt lòa xòa trước trán. Tim tôi trong phút chốc đã ngừng đập. 

Người ấy, trong chiếc áo sơ mi trắng với tay áo xăn lên tới khuỷu, chiếc cà vạt thắt ở nơi cổ hơi nới lỏng, đang nhìn tôi. Ánh mắt sâu thẳm vời vợi. Vâng, ánh mắt tôi đã nhìn thấy trong tấm ảnh của Mai. Oops! Thật cuốn hút! Tôi đã thấy con ngựa trắng.. 

" Sao thế, cô bé..!

giọng nói ấy cất lên dịu dáng lôi tôi từ trên chín tầng mây bay là tà xuống đất, để giật mình sượng sùng và ấp úng không thành câu. 

" Em.. Bạn Mai. đưa anh cái này!"

" OH! bạn Mai à!... oh.. Anh biết rồi.. Giang phải không? Mai hay nói về em lắm..!"

Mai! O_o Nó có nói về tôi? Nó có kể về tôi với anh!! Nhỏ này giỏi , mai tôi phải ôm hôn nó mới được. ^0^ Mà khoan, ai biết nó nói tốt hay xấu về tôi.. +_+

" Tấm ảnh này nó nhờ em đưa anh"

" Ừ, cám ơn em."

" Hồi ấy trông anh chẳng khác bây giờ là bao nhiêu" ( thật ra giờ anh đẹp trai hơn nhiều)

" Bốn năm rồi đó!" Anh nhìn vào tấm hình của tôi vừa đưa, vẻ mặt vừa vui, vừa buồn xa xăm.. Còn tôi thì cứ ngắm anh suốt..! Đây chính là bạch mã hoàng tử của tôi. tôi thì thầm. Mai sao không giới thiệu anh cho tôi sớm hơn?? .

_________ Victoria Josp's______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro