Là lỗi của chị phục trang mà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Satohikaru

Title: Là lỗi của chị phục trang mà

Gener: short fic, Pink (gift fic mừng mí ông nì ra album 4th)

Couple: YoonJae (đương nhin)

Rating: T

Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.

Status: Complete

Action!

[b]

Là lỗi của chị phục trang mà

Hôm nay là ngày DB tới công ty để thử phục trang mới, phục trang được dùng trong MV Mirotic trong album 4th.

Mirotic, hay nói đúng hơn chính là cái album 4th này đánh dấu một phong cách mới của DBSK, phong cách sexy manly ~~. DBSK phải bắt đầu làm quen với những cái áo bó sát vào người hoặc khoét rộng tới nửa ngực, sexy hơn nữa là chỉ mặc áo khoác và phơi nguyên khuôn ngực ra ngoài kết hợp với những chiếc quần bó đi cùng bốt cao cổ. Chuẩn bị cho sự thay đổi này, công ty đã tìm cho DBSK một người phục trang mới, không phải là người lạ đối với những chàng trai của chúng ta, chị ấy vốn là người của công ty, quen DBSK từ khi họ còn là thực tập sinh, chỉ là trước nay trang phục DBSK không thuộc lĩnh vực của chị mà thôi. Hiện nay DBSK đã bước qua phong cách mới thế nên chị chính là lựa chọn tốt nhất cho phong cách sexy manly này. DB đã tham dự một số chương trình để thăm dò thái độ khán giả. Tất cả đều rất tuyệt vời, mọi cô gái đều phát cuồng lên vì 5 chàng trai với phong cách mới này, nhiều mess off được gửi đến cho họ có nội dung tương tự như nhau, phàn nàn về việc khi xem cái phong cách sexy manly này đã muốn đi bệnh viện vì kiềm chế không nổi.

Yunho, vị leader mẫn cán của DBSK rất hăm hở muốn xem đồ diễn. Anh vừa thay kiểu tóc, đó được xem như một cứu cánh của anh. Từ khi cắt được mái tóc, Yunho cứ tưởng rằng mình vừa trẻ ra tới chục tuổi, anh ghét để tóc dài. Không nói ngoa chút nào, mặc dù Yunho luôn được cho rằng rất manly nhưng chính anh khi soi mình vào gương với mái tóc dài cũng không thể chịu đựng nổi mà thốt lên rằng sao cái mặt nhìn giống con gái như thế. Nhất là chuyện Jaejoong cứ cười suốt và gọi anh thay vì là "Yunnie ah~" như thường lệ thì lại chuyển thành "Princess YunYun ah~" và nhất quyết nói rằng, anh bây giờ nên nằm bên dưới đi.

Yunho cảm thấy khó chịu khi Jaejoong cắt tóc. Anh không nói tóc mới không đẹp, đối với anh, Jaejoong dù có cạo trọc đầu đi chăng nữa vẫn đẹp như thường, chỉ là............ mái tóc mới khiến anh bị kích động nhiều hơn mà thôi.

Trứơc đây tóc Jaejoong thường được để dài trùm qua cổ và ôm sát vào mặt nhưng kiểu tóc mới lại chỉ để một ít tóc mái phái trước và để lộ phần cổ phía sau ra. Tóc của Jaejoong vốn rất mềm nên kiểu tóc ngắn này chỉ cần có gió thổi qua là bay thốc lên lộ ra toàn bộ cái cổ, kiểu tóc mới kết hợp với phong cách sexy manly thật tình đang làm khổ con mắt của vị leader Jung Yunho.

Yunho không phải không quen với cái kiểu ăn mặc sexy của Jaejoong, trước đến nay Jaejoong lúc nào chả mặc kiểu hở trứơc trống sau như thế nhưng hiện nay phong cách mới lại càng được thể "trống trải" hơn nữa, anh dù có muốn làm vị leader tốt cũng không được.

Yunho lấy đồ của mình ra, là một cái áo vest màu xanh đen để lộ ngực, rất quyến rũ đấy chứ. Anh thay đồ để chị phục trang chỉnh dáng, chị nhìn quanh và gật đầu bảo "Chị cũng đến mất máu vì em thôi, quí ngài sexy ạ". Anh vừa quay lại thì thấy Jaejoong bước ra, nhìn xem, phục trang của cậu ta còn "mát mẻ" hơn của anh nữa, chỉ có áo khoác ngoài mà thôi, lộ từ ngực tới bụng giống như cái kiểu áo khi tham gia SM concert đây mà. Yunho chau mày, anh bắt đầu thấy hơi khó chịu. Da của Jaejoong rất trắng và mịn rất nổi bật với cái áo màu đen, cái quần bó sát vào người và cạp trễ, chính anh cũng phải thừa nhận rằng không ai có thể cưỡng lại trứơc dáng vẻ này của cậu ta. Anh nói thế, cũng có nghĩa là, anh cũng không kiềm chế nổi đâu.

DBSK bắt đầu thu MV với cái phục trang mát mẻ cực độ này. Yunho mặc dù đã cố gắng điều khiển con mắt của mình nhưng nó phản phé, cứ liên tục liếc về phía Jaejoong đến nỗi phải nhảy lại một số đoạn vì anh không nhìn vào camera. Jaejoong, tất cả là tại cậu.

Nhảy xong rất nóng, vì căn phòng này dựng tạm khi quay lại thêm có rất nhiều đèn nên khá nóng, anh nhắc mình nên bình tĩnh một chút vì chắc chắn Jaejoong sẽ......

-Ôi, nóng quá! Tớ cứ tưởng đang đi trong phòng tắm hơi cơ đấy. Jaejoong nói, lấy tay vuốt trán. "Changmin a, em sướng thật đấy, ngồi trong cái bồn nước đó chắc dễ chịu lắm"

Vừa dứt câu xong, Jaejoong tiện tay lột luôn cái áo ra, cởi trần phơi cái làn da trắng mịn ra trước mặt Yunho.

Yunho vội quay mặt đi, cảm thấy máu đang dồn lên mặt.

-Yunho a, cắt tóc nhìn đẹp quá, tớ không thể kêu cậu là Princess YunYun nữa rồi. Jaejoong xáp lại Yunho, quàng vai kéo sát anh vào người cậu.

AAAAAAAAAAAAAAAAA, quá sức chịu đựng rồi, Jaejoong, cậu có biết là từ khi nhìn thấy cái khiểu phục trang cho cái MV này thì anh đã khó khăn lắm mới kiềm chế mình không? Cậu muốn gì đây?

-Sao thế Yunnie? Quay lại nhìn tớ này. Jaejoong quay đầu Yunho lại, bĩu môi ra.

THẬT QUÁ SỨC CHỊU ĐỰNG MÀ.

-Jaejoong, là do cậu hết, là do cậu, lỗi tại cậu đấy nhé.Yunho gằn từng tiếng.

-Huh? Jaejoong tròn mắt.

-Tớ bỏ mặc hết, là tại cậu mà thôi. Yunho nói vậy rồi bỏ đi khiến Jaejoong không hiểu gì cả.

Hôm nay trời khá nóng, nhưng cái làm cho người ta kinh ngạc nhất chính là Kim Jaejoong đang mặc một cái áo sơ mi dài tay và nút áo được cài hết lại.

-Trời nóng quá nên anh bị điên rồi đúng không? Changmin cười cười nheo mắt nhìn Jaejoong.

Jaejoong không nói gì, chỉ tiện tay đánh vào người thằng nhóc láo lếu này, cái đáng tiếc ở đây chính là Jaejoong vốn rất thương cái thằng quỉ Changmin ấy nên không bao giờ đánh mạnh tay, đánh nó như thế khác nào như đấm vai cho nó, hành động nghe có vẻ bạo lực đó của Jaejoong miễn cưỡng lắm thì được xem như sự phản kháng với những câu nói không biết trên dưới của Changmin mà thôi.

-Jaejoong hyung a, không phải kêu trời rất nóng sao? Em nhìn hyung mặc vậy cũng thấy nóng theo đó. Junsu bỏ cuốn tạp chí ra, cậu nghĩ vể việc chỉ chút nữa, sau khi thu cho xong phần hoà âm của 2 bài hát cuối là cả nhóm có thể trở về nhà nghỉ ngơi mà rất khoan khoái, có thể nghỉ ngơi sau cả tuần ăn ngủ tại phòng thu này thật là một điều sung sướng.

Jaejoong trước sự phản đối của đám đàn em đều bỏ mặc, coi như gió thổi qua tai, nhất định mặc cái áo sơ mi ấy mặc cho mồ hôi mẹ mồ hôi con đang thi nhau chảy đầy mặt.

-Yunho hyung đâu? Gọi hyung ấy ra để điều chỉnh lại đầu óc của Jaejoong đi. Changmin cười phá lên.

-Thằng này, đến ngay một tiếng "hyung" mà mày cũng tiếc với hyung sao hả?Ăn nói với hyung có thấy bất kính không? Jaejoong gõ lên đầu nó. "Yunho đang ở phòng ngoài với anh quản lí".

-Sao hôm qua lại chạy về nhà làm gì thế? Yoochun hỏi.

-Lấy đồ thay cho lũ em không biết trên dưới là bọn mày đó. Không biết thương cho người hyung mẫu mực này gì hết. Jaejoong nói giọng hờn dỗi.

Nghe thế cả Yoochun, Junsu và Changmin đều bĩu môi ra.

-Jaejoong ah, em mau chuẩn bị quay lại MV một chút nhé.

-Sao ạ? Jaejoong giật thót."Không phải hôm qua đã hoàn tất rồi sao?"

-Có chuyện với cái phần quay riêng của cậu. Yunho bước vào ngay sau lưng chị phục trang, dáng vẻ lộ rõ vẻ bất mãn. "Cả nhóm sẽ quay lại một số phân đoạn"

Rõ ràng là mặt Jaejoong đang tái đi

-Vậy phục trang cần quay lại là bộ nào thế? Jaejoong hỏi.

-Cái áo màu trắng đoạn em bị trói vào tường này, cùng với cái áo khoác đen, cái mà sexy nhất ấy. Chị phục trang nháy mắt, rõ ràng là chị rất tâm đác với cái áo mát mẻ đó.

Ngay sau đó có chuyện ồn ào trong phòng phục trang, nghe thấy tiếng chị phục trang hét lên phẫn uất.

-Cái quái gì thế này?

-Chuyện gì vậy? ChunSuMin chạy vào và nhìn thấy Jaejoong đang cúi gằm mặt xuống trước trận lôi đình của chị phục trang, bên kia là Yunho cũng không khá hơn là bao nhiêu, cái mặt đang song song với sàn nhà.

-Cái gì thế này? Changmin cười toáng lên khi nhìn thấy.....

Trên người Jaejoong có những dấu đỏ, cái nhạt cái đậm rải khắp người nhưng nhiều nhất là ngực, cổ và bụng.

-Em ............. sao thế? Chị phục trang hét lên. "Ôi trời, còn đâu là Jaejoong quyến rũ của DBSK nữa chứ? Thật uổng công cho cái áo này, làm sao mà mặc được nó đây chứ hả?"

Giọng chị phục trang càng cao lên thì mặt của Jaejoong càng cúi xuống, cuối cùng nghe thấy tiếng Yunho:

-Là tại chị hết, đừng có mà trách bọn em. Anh làu bàu.

-Cái quái gì thế? Chị không hiểu. Chị phục trang có vẻ vẫn chưa thoát khỏi trạng thái đau khổ tiếc nuối cái áo không thể mặc lên người Jaejoong.

-Em.....em cũng nghĩ vậy. Có tiếng Jaejoong nho nhỏ bênh Yunho. "Em cảm thấy hơi khó chịu từ khi biết phục trang quay MV Mirotic"

-Ý của em là chê phục trang không tốt sao? Chị phụ trách phục trang cảm thấy mình bị đả kích, thấy đau lòng vô hạn.;_____;

-Không, chỉ là....mát mẻ quá thôi. Yunho chen mỏ vào.

-Không phải từ trước đến nay Jaejoong luôn mặc theo phong cách đó sao? Chị chỉ là làm cho nó thêm nổi bật mà thôi. Giọng chị phục trang hờn dỗi.

-Ây....... Yunho không nói gì, rõ ràng là anh bất lực trước việc tìm từ ngữ diễn tả cảm giác của mình.

-Nhưng chuyện quay lại MV là không thể hoãn lại được. Changmin đánh thẳng vào vấn đề mà nãy giờ đã bị lạc hướng.

-Vậy mặc thêm cái áo sơ mi vào, dùng cái đoạn có mặc áo sơ mi. Giọng chị phục trang vẫn còn ấm ức, quay phắt ra phía Yunho "Còn cậu, leader shi thân mến, nếu cậu còn để tình trạng này tài diễn một lần nữa, còn dám làm hỏng tạo mẫu của tôi một lần nữa thì, Jaejoong, lần sau không chỉ đơn giản chỉ là phơi ngực ra ngoài đâu."

A, phát minh của chị phục trang, đối với vần đề này Yunho không thể nào có ý kiến được, phải nghe lời của chị phục trang, chị muốn bọn anh mặc cái gì là phải mặc cái đó, nếu như làm chị nóng giận lên, không khéo Jaejoong của anh không còn miếng vải che thân nữa ấy chứ. Nhắc mới nhớ cái lần chụp hình mà chị ấy đã phát rồ lên bảo cả đám không mặc áo sống gì hết, cởi trần và chỉ quấn mấy thứ linh tinh lên người và chụp, lần đó khiến ban đêm anh mất ngủ để đấu tranh tư tưởng dữ dội. Anh đã khó khăn lắm mới quyết định để yên cho Jaejoong ngủ vì hôm sau có một cuộc họp báo và biết đâu chị phục trang lại nổi hứng lên bắt cả đám mặc những bộ đồ mát mẻ thì anh không có cách nào bảo vệ cho Jaejoong được. Chị phục trang đó, chưa lần nào đe doạ xuông cả.

-Vậy ra, tối qua ghé về nhà ngoài việc lấy quần áo còn có thêm việc phụ nữa sao? Changmin cười đểu giả.

-Thằng này, im ngay miệng lại, không thì hyung sẽ cho mày húp cháo trắng suốt tuần. Jaejoong trợn mắt lên, có vẻ lời đe doạ này công hiệu nên thằng nhóc kia quay mặt ngó lơ chỗ khác, đồng thời 3 đứa nhiều chuyện đó bị ánh mắt giết ngừoi của Yunho đuổi ra khỏi phòng thay đồ.

-Chỉ là tớ sơ suất mà thôi. Yunho cười giả lả.

-Còn tớ thề là không bao giờ hùa theo cậu nữa, lần sau tớ sẽ bắt cậu chịu những cái dấu này. Jaejoong quay qua vặc Yunho.

-Oh...được, nếu còn lần sau, tớ nhất định sẽ thử. Yunho cười gian xảo.

-Biến đi! Đừng mơ. Jaejoong mặc phục trang vào.

-Sao lại mắng tớ? Chỉ là tại chị phục trang đấy chứ........mấy cái kiểu này....mát mẻ....sexy quá làm chi.

-Đừng cố nguỵ biện.

-Sao ai cũng trách tớ thế? Rõ ràng là lỗi của chị phục trang mà.Yunho hét với theo Jaejoong khi cậu bỏ ra khỏi phòng, không thèm đếm xỉa gì đến lời phân bua của Yunho.

Được một ít lâu sau, hình như chuyện tương tự cũng xảy ra với Yoochun, từ bên ngoài cửa phòng có thể nghe thấy tiếng thét của chị phục trang

-Micky Yoochun, nếu tất cả đám con gái ủng hộ cậu thì tôi là người duy nhất sẽ cho cậu một cái đạp vì dám phá hỏng nguyên tắc của tôi, nhìn xem, cậu làm cái quái gì thế hả? Làm sao đây chứ hả? Ôi, công sức của tôi, thật quá quắt mà. Được rồi, Jung Yunho, Park Yoochun, tôi sẽ cho các cậu biết thế nào là trả thù.

Đe doạ thật đáng sợ và không nằm ngoài dự kiến, chị phục trang là người nói được làm được. Một tuần sau cả nhóm tham gia chụp photoshoot, chị phục trang đã trưng ra bộ phục trang đạt đến đỉnh cao của phong cách sexy. Jaejoong không mặc áo, chỉ quấn cái khăn len quanh cổ và cái khăn có những cái tua lưa thưa khá dài trùm lên ngực, trên tay đeo dây xích , trên cổ có rất nhiều dây chuyền mảnh hình thập giá càng khiến cho da cậu trắng sáng không ngờ, quần cạp trễ bó sát và cào cho rách te tua từ đùi cho tới đầu gối. Junsu mặc một cái áo, nếu mà nói đó là cái áo thì có vẻ có lỗi với cái thứ được gọi là áo rồi, thực tế trông nó giống cái lưới choàng chéo từ vai trái xuống eo bên phải, còn tay phải có đeo dây trang sức, quần cạp trễ nhưng không rách như của Jaejoong, tóm lại là Junsu có vẻ đỡ hơn Jaejoong rất nhiều.

Nhìn vào Yoochun và Yunho, Changmin có thể dễ dàng nhận ra sự khó chịu và không kiềm chế được, vố này có vẻ ác đấy, 1-0 nghiêng về chị phục trang.

Sau khi chỉnh trang phục cho 5 chàng trai xong, chị phục trang nhìn Yunho và Yoochun với ánh mắt âu yếm:

-Xin thông báo cho cả 5 người cùng biết, ngay ngày mai vẫn sẽ còn chụp hình, chụp-hình-ngoại-cảnh đấy nhé, cùng với những-thứ-quần-áo-này, thế nên hãy-làm-việc-cẩn-thận-vào.

Changmin nhe răng ra cười, chị phục trang lại thắng nữa rồi, 2-0, chị tuyệt thật, có chết cũng không muốn thử tính kiên nhẫn của chị. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nếu chuyện mà Jaejoong và Junsu không thể mặc những cái áo quá sexy của chị thì nguyên nhân xâu xa chắc chắn là do chị rồi, sao lại đi

khiêu khích 2 tên có máu 35 đó chứ nhỉ? Thôi, những điều này, chắc để cho chị phục trang mới  thừ nghiệm ra mà thôi. Changmin ngẫm nghĩ.

Rắc rối cái khuyên của Jaejoong

                                                                       Jaejoong có rất nhiều cái lỗ trên người để đeo khuyên, một cái ở rốn, một cái trên ngực trái và còn vô số cái trên tai. Jaejoong hiện giờ đã tháo khá nhiều khuyên nhưng thực tế có một cái Jaejoong vẫn chưa tháo ra, cái khuyên trên đầu ngực trái của cậu.

Cái khuyên này Jaejoong đeo cũng khá lâu rồi, phải thẳng thắn thừa nhận rằng là rất đau, cậu xỏ cái khuyên này cũng một phần vì tò mò và theo cái phong cách thời bấy giờ. Cái nơi xỏ khuyên cũng rất nhạy cảm, có rất nhiều dây thần kinh tập trung tại đó, thế nên khi xỏ nó cậu được gây mê và tỉnh dậy thì cảm thấy hối hận nhiều hơn là thích thú, suốt cả tuần sau đó nó sưng tấy lên và đau kinh khủng. Yunho, lúc đó vốn chỉ được coi là người bạn thân của cậu, đã lo sốt vó lên và để nghị tháo cái khuyên ra. Jaejoong lúc đó chỉ là thực tập sinh, tiền nong với cậu là một vấn đề lớn nên muốn đi tháo nó ra cũng là một khó khăn thế nên cậu đền nghị Yunho đi mua thuốc sát trùng và băng bông về để tự tháo ra. Jaejoong không tháo được cái khuyên, nguyên do là cậu sợ đau nên không dám mạnh tay, đến nửa tiếng cố gắng vẫn không làm được gì cả. Yunho thấy cậu không tự cố gắng tháo cái khuyên ra, lại thêm nếu đeo nó nữa thì Jaejoong nhất định sẽ phát sốt lên nên đã đề nghị giúp đỡ, Yunho sẽ lấy cái khuyên ra cho Jaejoong.

Jaejoong nằm xuống sàn, che mắt lại vì sợ đau. Đầu nhũ cậu sưng lên và khi Yunho mới chạm vào thì Jaejoong đã rên lên.

-Jaejoong ah, tớ........chuyện này.....có lẽ tớ không giúp được rồi. Nói xong Yunho chạy ra khỏi phòng.

Sau đấy ít lâu Jaejoong được lọt vào công ty SM với tư cách là người có khuôn mặt đẹp nhất và giọng hát tốt.

Vào được công ty, chuyện Jaejoong nghĩ đến đầu tiên là có khả năng đi tháo cái khuyên làm khổ cậu ra, nhưng nó không còn đau nữa và cũng hết sưng, có lẽ là do Yunho đã mua thuốc cho cậu uống, thế nên cậu mặc xác nó cho đến tận bây giờ, khi mà Yunho đã đồng ý làm người yêu của cậu. Thật không công bằng, tại sao người ngỏ lời trước là cậu nhưng cậu ta lại có cái quyền nằm trên chứ hả?

Chuyện rất yên bình nếu như cách đây 3 hôm, cái khuyên đó nó lại bắt đầu sưng lên. Lần này cậu muốn tháo quách nó ra, nhất định sẽ đến bệnh viện mà tháo quách nó ra nhưng Yunho lại không chịu.

-Sao tớ lại để cho cậu đi tháo cái khuyên đó ra chứ? Yunho chu mỏ lên.

-Tớ đang đau muốn chết đây. Cậu muốn thấy tớ khóc lên mới vừa lòng chứ gì? Jaejoong chu mỏ lên cãi lại.

-Không! Nhưng, ý tớ là cái khuyên đó....nó nằm trên đầu nhũ mà......nhạy cảm lắm.

-Chính vì nhạy cảm như thế nên tớ mới đau đến chết đây này.

-Jaejoong! Khi tháo khuyên thì cậu nhất định cậu sẽ cởi áo ra chứ gì? Yunho chau mày nhìn Jaejoong.

-Tất nhiên rồi. Jaejoong thấy chuyện đó là đương nhiên và rất bình thường.

-Tháo cái khuyên này rất đau chứ gì? Lông mày Yunho càng nhăn lại hơn nữa.

-Chắn chắn rồi. Jaejoong nhăn mặt khi nghĩ đến cái cảnh đó, chắc cậu sẽ phát khóc lên mất.

-Đau thế chắc sẽ rên lên chứ? Yunho bĩu môi.

-Chứ còn sao nữa?. Jaejoong nhăn mặt.

-Jaejoong! Thử dùng cái đầu của cậu, dùng cái đầu đội nón chứ tớ không nó tới cái đầu gối đâu nhé! Mà chuyện này dù có dùng đẩu gối cũng có thể hiểu được mà. Nghĩ xem, cậu lột sạch áo ra........da cậu......nhìn lại da của mình đi..con gái nó còn ghen tị đấy......rồi cậu rên lên.......cậu bị đứa khác chạm vào.....tớ....tớ làm sao mà.......

-Đầu cậu đen tối thế hả? Ai lại có cái suy nghĩ điên khùng ấy chứ? Jaejoong gõ lên đầu Yunho, nhăn mặt, đột nhiên cậu thấy rởn gai ốc, chợt nghĩ.....biết đâu đấy...

-Cậu đang ở Nhật đấy, biết không hả? Chuyện đó ở đây là chuyện bình thường mà, không nhớ đến chuyện được một tên tỏ tình ngay trước mũi tớ sao? Nếu tớ không vì hình tượng của mình thì tớ đã cho hắn một trận rồi.

-Vậy thì làm sao đây? Tớ đau thật đấy. Jaejoong cau có.

-Tớ tháo ra nhé! Yunho cười, nhìn Jaejoong vui vẻ.

-Không phải không biết tháo sao? Jaejoong nhìn anh nghi ngờ. "Trước đây có đề nghị chuyện này mà, không nhớ sao? Rốt cuộc là ai chạy mất hả?"

-Lúc đó khác chứ! Yunho bĩu môi ra. "Lúc đó không thấy tớ vừa chạy vừa bịt mũi lại sao? Hại tớ tốn tiền đi đến cái công viên hoa đăng lạnh lẽo đó cho tỉnh táo lại"

-Được rồi, để cho cậu tháo ra.

Nói thì dễ chứ làm thì khó, bây giờ Yunho phải đối mặt với một tình huống khá khó khăn đây. Anh tuy miệng nói sẽ lấy cái khuyên ra nhưng tình trạng này khiến anh phân tâm. Nhìn xem, Jaejoong đang nằm trên giường, tháo bỏ áo thun, để lộ làn da mịn màng ra trước mặt anh. Jaejoong lấy cái gối trùm lên mặt mình cố gắng trấn tĩnh bản thân rằng sẽ không đau chút nào và mặc dù Yunho chưa chạm đến cái khoen thì cậu đã rên lên rồi. Tình cảnh quả là thử thách sức chịu đựng đối với Yunho, liệu anh có thể để yên không chứ? Haizzzz.....................

Bên ngoài phòng khách, Changmin đang nghịch CP, Yoochun coi tạp chí và Junsu đang chơi game. Mọi việc có vẻ rất yên bình, yên bình đến mức buồn chán thế nên Changmin sau khi nghịch phá chán chê liền quay qua phàn nàn với Junsu

-Junsu ah, em chán quá, làm gì chơi đi.

-Qua chơi game với hyung này, hyung sẽ chỉnh lại chế độ chơi 2 player. Junsu nhe răng cười.

-Ay, có bao giờ thắng được em đâu mà chơi, chán lắm, nếu là Yunho hyung thì may ra còn hi vọng. Changmin lắc đầu ngao ngán.

-Yah! Thằng nhóc! Có biết là hyung thân với Jaejoong lắm không hả? Mày còn ăn nói cái kiểu xấc xược đó thì hyung sẽ méc với Jaejoong bắt mày đi ăn tiệm. Junsu chỉ tay vào mặt Changmin đe doạ.

-Em có thấy Jaejoong cưng chiều nó thế nào không? Yoochun chen miệng vào.

Cái khẳng định của Yoochun lại khiến Changmin đựơc thể vênh mặt lên còn Junsu lao vào hành hạ Yoochun chỉ vì "ai chẳng biết thế nhưng cũng đừng nói ra miệng chứ! Thật là mất mặt, muốn dạy dỗ nó thì bị cái tên này phá hoại mất rồi!"

Đột nhiên

-Ah~

Một tiếng rên nho nhỏ vang lên.

-Hyung có nghe thấy cái gì không? Changmin dỏng tai lên.

-hửm? 2 con người ồn ào kia chợt dừng lại, dỏng tai lên nghe ngóng.

-Ah~~

-Đó là cái gì thế?

-Tiếng rên đấy, nghe cứ như là ....... Yoochun vuốt cằm.

-Cứ như là...... Junsu khoanh tay lại.

-Cứ như là ......Jaejoong kêu ấy. Changmin kết thúc mớ suy luận dài dòng.

-Chuyện gì thế?

Đột nhiên

-Ah~ đau quá..... hức

ChunSuMin trợn mắt lên nhìn nhau.

-Không phải chúng ta đã qui định rõ ràng rằng không làm chuyện-đó-ở nhà-vào-buổi-mà-các thành-viên-còn-trong-nhà-và-đặc-biệt-là-có-Changmin-bé-bỏng-này-sao ? Changmin rít lên. "Yunho không thể ở yên bên cạnh Jaejoong được sao? Hay sắp tới khi họp gia đình cần phổ biến thêm nội qui mới rằng "không cho Jaejoong và Yunho ở cạnh nhau khi có Changmin ở nhà" hả?"

-Eh.....Changmin bớt nóng. Em cáu thế sẽ mau già đó. Yoochun xoa dịu cậu em bé bỏng.

-Im lặng, cái chiêu này chỉ áp dụng với mấy bà cô thôi, em lúc nào chả tươi trẻ, cần gì để phòng chứ! Changmin liếc Yoochun.

-Chắc gì họ đã.... không phải Jaejoong rất hay xấu hổ sao? Junsu phẩy tay.

Cả 3 nhìn nhau, cuối cùng không ai bảo ai, nhẹ nhàng mò đến căn phòng có tiếng rên lạ mà quen.

-Yunho ah, hay là thôi đi! Đau lắm! hức hức....

-Ngoan đi! Sắp được rồi mà.

-Hư..hưhư........

"Hyung bảo như thế mà không phải sao?"

"CHuyện này....."

-Ah~~~

-Tớ đã làm gì đâu mà kêu? Giọng Yunho nhăn nhó.

-Tại đau.

"Còn thế cơ đấy. Hai người này cứ làm như mới lần đầu ấy." Changmin thì thầm.

"Ừm, phải thừa nhận rằng năng suất của 2 người ấy hơn hẳn tụi mình nhỉ?" Yoochun thì thầm, quay ra cười với Junsu.

"Câm miệng lại, con dê cụ kia" Junsu huých vào sườn Yoochun.

-Để tớ cho thuốc vào cho bớt đau nhé! Cho cái này vào nữa cho trơn, nhé?

-uh..hư..hư..... Tiếng Jaejoong rên lên không ngừng.

"Em thề sẽ cho họ biết thế nào là con giun xéo mãi cũng oằn" Changmin nghiến răng "Dám phá luật à?"

"Đúng rồi!" Yoochun hưởng ứng.

"Im miệng! Cái tên nếu không phải vì Junsu này đá cho một cái vào "chỗ đó" thì dám đã đè tôi xuống cái bàn làm việc ở công ty thì không có quyền mở miệng" Junsu rít lên khe khẽ.

Yoochun nghe vậy liền im miệng, Changmin cười khùng khục trong cổ họng.

-AAAAAAAAAAAAA................. Jaejoong hét lên.

-Được rồi! Được rồi!

-Hư hư...đau quá đi........

"Xong rồi đấy! Cũng may là đã làm xong nhanh chóng rồi" Yoochun xua xua Changmin và Junsu đi về phòng khách.

"Em tuyệt đối không bỏ qua chuyện này đâu" Changmin càu nhàu.                                                                                         

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro