.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị thích nhìn lá rơi, đó là một thói quen mà em cho là vô vị . Nhưng em không biết rằng cuộc sống con người cũng chỉ như những chiếc lá mà thôi. Mùa thu, chị và em quen nhau. Cuộc tình của em và chị giống như một bài tính đố mà em muốn giải . Chị không nghi ngờ tình yêu của em giành cho chị, nhưng không đủ lớn đễ em hiểu chị. Mỗi khi chúng ta bên nhau, em thường cau có vì nhưng sỡ thích trái ngược của chị. Em ghét lá, em ghét đọc sách, em ghét nhìn mặt trời lặn, em ghét tất cả những gì chị thích, nhưng em lại không muốn buôn chị ra. Em không biết rằng, những việc em làm chị cũng không thích, nhưng chị yêu em và yêu tất cả những gì thuộc về em. 

Những lúc đi bên nhau, em nhìn chị rồi thỡ dài 
-Chị à, cứ sống kĩu như chị thì đi tu cho rồi 
chị chỉ cười, nụ cười thật buồn như cành cây trơ trụi lá . Em bực dọc bỏ đi. Không còn em bên cạnh, chị đi nhặt những chiếc lá vàng rơi, rồi so sánh . Khi con người sinh ra, cũng như những chiếc lá non, tràn trề sức sống, nhưng không cứng cáp . Khi lớn lên một chút, lá mạnh mẽ hơn, xanh mướt, nhưng rồi thời gian chóng qua, những chiếc lá màu xanh đó ngã vàng, nhăn nheo, rồi khi không chịu nỗi sức gió, lá vàng rơi rụng . Con người cũng vậy, khi phong ba trong cuộc đời cuốn đi những sức sống còn lại, nước mắt rơi, con người ra đi.. Nhưng rồi chị lại thấy, đến những chiếc lá xanh, lá non, đôi lúc cũng rơi em ạ . Đời sống con người cũng vậy, mong manh. Đến khi nào em mới hiểu chị ?
Em vẫn không đến, nhưng chị không đi tìm, cũng không gọi điện . Chị đang tập cho mình một trái tim mạnh mẽ đễ xa em. Chị đem chôn hết những chiếc lá chị nhặt được, chỉ để dành duy nhất một chiếc lá trong nhật ký . Không biết em đã đến bao lâu, chỉ nhìn chị rôi cười buồn 
-Chị giống cô Đại Ngọc trong Hồng Lâu Mộng quá, chỉ là chị chưa rơi nước mắt thôi 
Đã tập cho mình sự mạnh mẽ, nhưng khi nhìn em, tim chi lại đập rộn ràng, em đi lại, giành cây cuốc từ tay chị
-Đễ em làm cho 
Khi mọi việc xong xuôi, em và chị cùng ngồi xuống chiếc xích đu bên cạnh . Chị có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi em, nhưng lại thôi. 
-Chị à, sắp đến mùa thu rồi phải không? Lá rơi nhiều quá
Chị nhíu mày nhìn em, hình như em đang có tâm sự 
-Mẹ em ra đi cũng vào mùa thu, chị biết không? Mẹ bõ cha và em đi theo một người đàn ông khác . Mà cũng đúng thôi, người ta giàu hơn và có địa vị hơn. Còn cha em chỉ là một ông giáo nghèo . Mẹ em cũng thích mơ mộng, cũng thích nhìn lá rơi, cũng yêu những giọt sương long lanh vào buổi sáng . 
Chị tìm bàn tay em nắm chặt
-Em không buồn đâu, vì em không luyến tiếc những gì không thuộc về em. 
Chị cũng muốn kễ cho em nghe về chị, về gia đình chị và vì sao chị luôn đễ những suy nghĩ trong lòng mình . Có những người mẹ như mẹ em, và cũng có những người như mẹ chị . Giờ chị đã hiểu vì sao em lại ghét những sở thích của chị . Chị luôn luôn nghĩ em không hiểu chị, nhưng thật ra chị mới là người không hiểu em. Chị muốn nói với em lời xin lỗi, nhưng một người câm thì làm sao nói được. 
-Em rất nhớ chị 
Em chủ động hôn vào môi chị, nụ hôn vừa ngọt vừa mặn bỡi nước mắt em hoà chung vào đó. 
-Chị có yêu em không?
Chị nhìn em, môi bập bẹ nhưng rồi lại thôi. Mẹ ra đi đem cả giọng nói của chị . Chị không trả lời . Em lẵng lặng đứng dậy, chiếc lá cuối cùng cũng rơi xuống 
-Chị giữ gìn sức khoẻ 
Chị không nói được nhưng chân chị vẫn khoẻ, thế mà chị đễ em ra đi. Một đêm dài mất ngủ ................... Chị ngồi dậy, đi nhặt những chiếc lá, đan chúng vào nhau, tạo thành một vòng trái tim thật đẹp, giữa cơn gió khuya nhè nhẹ, chị đến nhà em, cánh cữa vẫn không khoá, dường như đang đợi một ai đó ......bước chân còn chần chừ ..... Em bước ra trên tay cầm một chiếc họp chứa đựng rất nhiều lá khô khác nhau, em nhìn chị ngạc nhiên, rồi nhoẻ miệng cười . Chị cũng cười, nụ cười hạnh phúc . Ánh đèn soi bóng chị và em đan vào nhau. Môi chị bập bẹ

"Lá rơi.....Chị yêu Em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro