Lá thư chưa bao giờ được chấp nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơn gió kia vô tình mà hữu ý,

Mang về đây một chút mát yêu thương,

Giử đến Cô một phút thoáng ngọt ngào,

Xây giấc mộng bên lâu đài trang vỡ.

Trang giáo án vẫn ngày ngày chao chuốt,

Mang yêu thương vung đấp ước mơ xanh,

Bao con số vui tươi hoà vào giấy,

Vuông, giác, tròn điền tĩnh vẽ trời cao.

Bên khung cửa miệt mài trang sách mới,

Áo dài xinh trên bục giảng thân yêu,

Hạnh phúc nhất là nụ cười thân thiện,

Điễm mười rồi! Phát huy nữa nha em.

Có đôi lúc em làm cô thất vọng,

Chuyên nhỏ thôi nhưng khắc mãi trong tim,

Lời xin lỗi chư một lần dám nói,

Chỉ âm thầm làm tốt việc Cô giao.

Thời gian ơi! Xin mi đừng trôi nữa,

Để cho ta xin chút kỷ niệm xưa,

Lưu giũa lại ân tình Cô ngày ấy,

Đẹp làm sao, ký ức tuổi học trò.

Kỹ niệm cũ chưa bao giờ phai nhạt,

Tình thầy trò sẽ mãi mãi không phai,

Mang đến Cô chút kỷ niệm ngày nào,

Mong Cô giữ một chút tình trong đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro